[1]
[ Bạch Hiền]
Phác Xán Liệt chính là kẻ mà ta vô cùng, vô cùng ghét
Hắn khi ở trong phòng ta liền không ngừng gõ bàn phím, vội vàng hoàn thành bản thảo, phải, hắn là một tác giả sáng tác tự do
Cái phòng này là do hai chúng ta mua cùng một thời điểm, ta ở nơi đây cũng chỉ vì không còn đường để chọn
Chúng ta đã chia tay, ngay cả mọi thứ trong tủ lạnh cũng dùng giấy ghi chú rất rõ ràng là vật của ai
Hay để tâm vào những chuyện vụn vặt chính là Phác Xán Liệt, cứ coi là hứng thú đi, ta chỉ đụng hắn một cái, hắn liền mắng ta chiếm tiện nghi của hắn
Hừ, tiện nhân
Bất quá, ta cũng không phải là một người có phẩm đức cao quý gì đó, chí ít ta cho là như vậy. Mỗi lần đến phiên ta nấu cơm, là mỗi lần ta vui mừng hướng về đĩa thức ăn thả đầy hạt tiêu của hắn, nhìn đầu hắn đầy mô hôi, khuôn mặt vặt vẹo, ta thực sự rất là hài lòng
Mà hắn cũng hầu như đem hết dưa chuột để vào bên trong cơm của ta, đây chính là thứ đồ ăn mà ta ghét nhất
[2]
[ Xán Liệt]
Không sai, ta chính là Phác Xán Liệt
Cái người tên Biện Bạch Hiền đó là bạn trai cũ của ta — một đứa nhóc bệnh thần kinh
Sau khi chia tay hắn, hắn lại càng trở nên đáng yêu, đáng thương không tính người
Hắn mỗi ngày đều nửa đêm mới về nhà, ta biết, hắn đang làm phụ vụ tại một quán bar
Công việc của hắn buộc phải uống rượu, có lúc, ta sẽ nhìn thấy vết son môi trên cổ áo hắn, mỗi lần như thế, ta đều giặt rất sạch
Đừng loạn tưởng, ta chỉ không muốn người người tưởng ta " xong" rồi!
Dù sao hai đại nam nhân sông chung dưới một mái nhà cũng là chuyện rất nguy hiệm nha, không phải yêu nhau chính là cùng tàn
[3]
[ Bạch Hiền]
Ngày hôm nay, hắn đi ra ngoài mua thức ăn đi đút cho chó hoang rồi
Hắn nói đó là đang giúp ta tích đức
Không biết từ khi nào hắn đã bắt đầu yêu thích, không ngừng chế giễu ta, mà ta lại cảm thấy như vậy tốt vô cùng?
Ta như vậy không phải là bị coi thường chứ?
Ha ha, thế nào lại là vậy?
Hôm nay, lúc hắn trở lại toàn thân đều dính ướt, bên ngoài, trời đổ cơn mưa lớn, ha a, đáng đời, bị dính mưa
Nhìn hắn tiên tục ho khan, ta hảo tâm trước khi đi làm, đem đến bên giường hắn một cốc nước
Thời điểm hắn ngủ đã là 11 giờ tối
Lúc ta ra cửa, phát hiện bên tử có đặt một cái ô, chẳng lẽ là hắn để cho ta dùng?
Ta mới là không cần, túng, ta cũng đội mưa đi ra ngoài
Công việc ở quán bar không phải là khó làm, chỉ có điều muốn làm khách hài lòng.... đấy là chuyện khá phiền toái
Gặp phải loại khách tốt hơn còn có thể nói được, đi ra xướng vài khúc liền có thêm tiền. Còn nếu như thất bại, sẽ khiến họ cảm thấy phiến phức, liền có thể bị đem về nhà đ** một trận. Yên tâm đi, ta tạm thời chưa từng bị như vậy
Ta bận bịu đến khi rất muộn, các khách nhân mới ra về gần hết. Ta bắt đầu quét tước quầy bar. Bên ngoài trời lại bắt đầu đổ cơn mưa
Ta không có ý định đội mưa lần nữa, vì vậy mọi hoạt động trên tay ta bắt đầu trì độn
Ngẫm đi ngẫm lại, Phác Xán Liệt không phải đang bệnh tật ở nhà sao? Tay ta lại bắt đầu hoạt động nhanh hơn
Ê, đừng suy nghĩ nhiều, ta chỉ là tiện xem dáng vẻ kém cỏi, không bằng người khác của hắn thôi
Sinh bệnh, rã rồi, mệt mỏi, ủ rũ,... thật dễ bắt nạt a~
Ha ha, mặc kệ trong lòng ta vặn vẹo cỡ nào, ta chính là thích xem kẻ đáng ghét đó nhăn nhó, khó chịu
Này, chẵng lẽ, đây chính là nguyên nhân mà ta không muốn rời khỏi căn nhà đó sao?
[4]
[ Xán Liệt]
Khi tỉnh lại, dầu ta bỗng nhiên có một trận cháng váng
Chắc chỉ là cảm mạo thôi, trán cũng không có sốt
Ta ngồi trên giường ngẩn người một lúc lâu thì phát hiện ra cốc nước bên giường
Ngoại trừ Biện Bạch Hiền ra, ai còn có thế làm ra loại chuyện tình ấu trĩ như này chứ?!
Nói cũng có thể, sau khi ta uống nước, hắn sẽ liền tìm ta chăm sóc, ta nghĩ, hẵn sẽ làm như vậy
Ta đem nước trong cốc uống hết, tựa như Qủy Tài uống vậy
Hôm nay ta không cần phải chạy bản thảo, bời vì mới hôm qua thôi, ta vừa mới được lĩnh tiền bản thảo a~ Ta nghĩ bản thân mình nên hảo hảo mà thả lỏng một ngày
Có nên lại đi làm? Hay tìm Thế Huấn đánh nhau một trận? Mà quên đi, hắn giờ này chắc chắn đang cùng Lộc Hàm ca ngao du Trung Quốc rồi
Ta xem đồng hồ một chút, khoảng chừng gần 8 giờ sáng. Hắn cũng nên trở về rồi chứ
Ta cũng bởi không có chuyện gì làm, liền làm bữa sáng. Hôm nay ta không có bỏ thêm dưa chuột, cũng bởi ta đối với dưa chuột cũng có vài phần ác cảm rồi
Làm xong bữa sáng cũng đã là 8 rưỡi
Hắn như thế nào lại không có đạo lý, muộn như vậy vẫn chưa về?
Nhà bếp lúc này đang có một đống bát lớn, thật tồi tệ mà
Ta thực không muốn rửa bát
Xem TV một lát, cũng đã khoảng 10 giờ, hắn vẫn chưa về. Ta bỗng chú ý tới chiếc ô bên cạnh tủ giày
Vì cái thứ mà xui quỷ xúi nào đó, tối qua khi ra ngoài ta lại quên không có đem theo ô
Hắn khẳng định đã cho là ta cố ý để lại cho hắn, ha ha tự mình lừa mình
Ta bắt đầu cảm thấy chán nên thay quần áo đi dạo một lúc
Bên ngoài trời mới đổ xuống một cơn mưa lớn, hiện tại cũng đã ngừng nhưng mặt đất vẫn ẩm ướt vô cùng, điều này khiến ta không thoải mái cho lắm
Trên đường phố, rất nhiều các bác gái đang trả giá, mua bán thức ăn, các cô nàng ríu rít trò chuyện
Ta cứ đi mãi, cũng chẳng biết bản thân đã tới quán bar Bach Hiền làm từ lúc nào. Ta là trong lúc đi vô tình tới thôi, nói thật, hiện tại ta không muốn nhìn khuôn mặt của hắn chút nào
Ta đi vào
Quán bar sáng sớm không có hoạt động, vì lẽ này, mà ta tin Bạch Hiền ở trong đó
Đừng hỏi ta vì sao, người cho rằng, bản thân ta từng làm bạn trai hắn, cái gì cũng không hiểu rõ sao?
Bên trong quán sực lên một cỗ mùi rượu lớn, điều này cũng khó trách hắn, quần áo của hắn mỗi lần đi làm về cũng có dính tí rượu
Quán bar này có cách trang trí rất khác biệt so với các quán bar khác, thế nhưng đâu đó vẫn có chút loạn lạc
Ta nhìn thấy kẻ đáng ghét kia đang nằm gục trên quầy bar khóc
Đi đến gần, mới biết, thì ra cái âm thanh phát ra từ hắn là do hắn đang ngủ
Thật giống với âm thanh rên rỉ của Tiểu Cẩu mà, có khi so với âm thanh của nữ nhân bị đ** còn giống hơn
Hắn hiện tại ngủ được, chắc hẳn đã là thói quen
Nhìn quán bar vẫn chưa quét tước xong xuôi, ta không chút do dự thu dọn sạch sẽ
Đừng hiểu lầm, không phải ta giúp hắn đâu, ta chẳng qua bị bệnh sạch sẽ thôi, nói một cách nhẹ nháng, chính là bệnh thích sạch sẽ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro