12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Chương này có những câu chửi tục.

Quầy bán nước tự động nằm gần cửa sau trường, mua đồ uống xong Chanyeol liền đặt Baekhyun xuống.

-Chờ ở đây, tớ đi lấy xe nhá.

Baekhyun ngoan ngoãn đứng tựa vào tường, nhìn Chanyeol cẩn thận kiểm tra chân cậu, xác nhận cậu thật sự không thấy đau mới bằng lòng chạy đi.

Cậu biết vết thương của mình không nghiêm trọng, lúc đi chậm cũng không có cảm giác gì, chỉ cần chườm đá một đêm là được rồi.

Nhưng cảm giác có người sốt sắng lo lắng như thế này, bỗng chốc khiến cho cậu cảm thấy cổ chân cũng hơi nhoi nhói, chỉ muốn nằm bẹp trên lưng của người đó, để người đó cõng cậu về nhà thôi.

Baekhyun cầm lon 7up mát lạnh trong tay, mím môi rơi vào suy nghĩ.

-Ê thằng kia!

Cổng sau của trường học nối liền với khu phố ăn vặt cho học sinh sinh viên. Nơi đó đèn đuốc sáng trưng, dòng người tấp nập, tiếng ồn ào huyên náo đứng cách rất xa vẫn có thể nghe được rõ ràng.

Nhưng đông người không có nghĩa là không có người dám kiếm chuyện.

Baekhyun nhìn bốn thiếu niên đứng vây xung quanh mình, một người trong đó nhìn cậu một lượt từ trên xuống dưới rồi mở miệng nói, giọng điệu khinh khỉnh.

-Mày là thằng hôm trước mới từ chối lời tỏ tình của nữ thần đúng không? Cái thằng ẻo lả này, mày nghĩ mày là ai vậy?

Ở trong trường, Baekhyun vô cùng nổi tiếng với nữ sinh, biết làm sao được, tại vì đẹp trai quá đó. Nhưng cậu không có hứng thú nói chuyện yêu đương, ai tỏ tình cũng lịch sự từ chối hết.

Hôm trước cậu từ chối ai cậu còn chẳng nhớ nữa, nhưng cái người vừa mở miệng chắc cũng là người theo đuổi nữ sinh kia nhưng không thành, nghe phong thanh đâu đó cậu từ chối nữ thần của người ta nên gọi anh em tới kiếm chuyện đây mà.

Có thể tìm đến đúng lúc như vậy, chắc cũng chầu chực đâu đó cả buổi rồi.

Baekhyun đánh mắt nhìn từ trên xuống dưới bọn họ một lượt.

Lời thoại trong tiểu thuyết ba xu, tóc vuốt keo, đồng phục xuề xòa.

Ừm.

Thiểu năng.

Cậu nhấc mí mắt lên, lười biếng nói.

-Còn mày là ai?

Thái độ đủ chọc điên người đối diện.

Gã theo đuổi nữ thần hết một tháng, người ta nhận hết bao nhiêu là quà của gã xong, quay đầu liền từ chối gã, lí do là vì cái thằng gầy nhom trước mắt này. Tay chân thì lẻo khoẻo, da mặt thì trắng bóc, nhìn chẳng có chút khí khái nam nhi nào. Cái loại như này, thế mà lại là gu của nữ thần, lại dám từ chối nữ thần của gã.

Gã không nuốt trôi cục tức này, tự mình kết thù với Baekhyun, dò la được mấy tối liền cậu đều ra về ở cổng này, bèn gọi đàn em canh ở đây, chờ người ra thì chặn đường dạy cho một bài học.

Cuối cùng cũng chờ được người, lại thấy được một màn cõng nhau vô cùng đặc sắc.

Hóa ra là một thằng gay.

Gã vốn đã thấy khinh rẻ, nay bị thái độ không quan tâm của cậu chọc tức, bèn nói.

-Tao biết vì sao mày từ chối nữ thần của tao rồi, vì mày là một thằng gay. Mày với thằng ban nãy là gay đúng không? Thằng đó trông cao to phết, chắc nó làm mày sướng lắm đúng không? Lũ gay chết bầm.

Thái độ thờ ơ của Baekhyun biến mất.

Tràng cười tục tĩu của bọn chúng làm phừng lên lửa giận trong lòng cậu. Baekhyun nhếch mép.

-Tao cũng biết vì sao nữ thần của mày từ chối mày rồi, vì mày là một thằng óc chó vô học ỷ thế hiếp người. Chắc tao nổi tiếng lắm, được yêu thích lắm, nên mày mới ghen tỵ, mới kiếm chuyện với tao đúng không? Đã đứng ở đây rồi, chắc mày biết tao là ai rồi đúng không? Còn với tao, mày chỉ là một mớ giẻ rách, một thằng vô danh không đáng để tao nhớ đến.

Gã ta bị cậu nói đỏ bừng cả mặt, nghiến răng vung nắm đấm lao đến.

-Hôm nay tao phải cho mày một bài học, cái thằng ẻo lả gay lọ này!

Baekhyun đanh mặt nhìn tên kia.

Lâu rồi không được đánh Park Chanyeol, tay lại ngứa nghề rồi.

Vừa hay.

Có bốn tên ngu xuẩn tìm đến cửa.

Baekhyun vừa chuẩn bị đánh trả thì có người đã nhanh chân hơn lao đến, vung tay đấm đám người kia ra bã.

Sức lực vô cùng lớn.

Lửa giận xem chừng còn lớn hơn cả cậu nữa kìa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro