CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần thứ hai trốn ra khỏi nhà, cậu tản bộ đi loanh quanh thành phố, bắt gặp được cảnh đẹp nào cậu cũng đều dùng máy ảnh ghi lại. Vì biết rằng đến tối ChanYeol mới về nên cậu tha hồ vui chơi cả ngày ở bên ngoài.

Vừa đi vừa say sưa ngắm nhìn lại những bức ảnh đã chụp được, cậu lại va vào ai đó.

- Ây da

Cậu xoa xoa đầu

- Ủa Sehun? Là anh phải không?

- Chào cậu, là tôi đây.

- Trùng hợp thật lại gặp anh ở đây.

- Cậu đi một mình à?

- Vâng.

- Thế tôi có thể mời cậu một bữa được không?

- Ờ...ờ...tôi...

Cậu nhìn đồng hồ bây giờ đã là 4 giờ 30, cậu sợ ChanYeol về không thấy cậu đâu anh sẽ phát hiện việc cậu trốn ra khỏi nhà.

- Được không? Sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu!

- Vậy mình đi.

[ không chắc chắn rằng chỉ là trùng hợp đâu -.- ]

.
.
.

- Bà xã à, anh về rồi!

-...

Không nghe thấy tiếng trả lời của cậu anh liền đi nhanh lên phòng.

- Bà xã...

ChanYeol mở cửa phòng tắm tìm xem cậu có ở trong đó nhưng cũng chẳng thấy đâu.

- Baekhyun à! Em đâu rồi?

Anh quay xuống nhà, đi xung quanh gọi cậu.

- Baekie à.....

Nhìn ra cổng nhà, anh thấy một chiếc ô tô đỗ ở phía trước , người bước xuống không ai khác chính là cậu và Oh Sehun.

- Cảm ơn anh vì bữa cơm. Lần sau nếu có dịp tôi sẽ mời anh một bữa thịnh soạn.

- Được thôi. Cậu cho tôi mượn điện thoại một chút được không?

Baekhyun lấy chiếc điện thoại đưa anh.

- Số điện thoại của tôi có gì cậu có thể liên lạc.

- Ò, thôi tôi vào nhà đây. Tạm biệt anh.

- Ừ tạm biệt.

Nãy giờ anh vẫn đang quan sát từng hành động của cậu với người đàn ông đó, máu thì không ngừng sôi sục, tay thì gồng thành nắm đấm.

Anh đi lên phòng

- Cạch

Tiếng cậu mở cửa phòng bước vào.

- Người đó là ai?

Cậu giật nảy khi thấy anh đang ngồi trên giường, gương mặt đầy sự giận dữ.

- Là... là... Se....Sehun

Cậu sợ hãi khi nhìn vào gương mặt anh lúc này mà ấp úng trả lời.

- Sao em lại tự ý ra ngoài một mình?

- Em...em...xin lỗi.

Đôi mắt rưng rưng, cậu cúi gằm mặt xuống nhìn sàn nhà.

ChanYeol kéo cậu đè xuống giường, khuôn mặt không một chút biểu cảm hỏi cậu:

- Người đó là gì với em hả? Sao anh ta lại đưa em về?

- Là bạn mới quen. Anh ấy chỉ mời em dùng cơm thôi mà. Em xin lỗi vì đã tự ý ra ngoài mà không có sự cho phép của anh.

Bộ mặt cún con của cậu muốn giận anh cũng khó mà giận được.

- Thôi bỏ đi

Anh đứng dậy, bước sang ghế sofa ngồi.

Cậu biết anh đang giận nên lủi hủi chạy lại ngồi lên đùi rồi hôn chụt lên môi anh.

- Ông xã, đừng giận nữa mà.

- Anh không giận.

- Còn bảo là không giận, thế sao không nhìn em lại ngó sang chỗ khác chứ hả? Hay là anh đang ghen, đúng không?

- Nhảm nhí!

- Còn chối, ghen thì cứ nói ghen đi bày đặt làm bộ.

- Bây giờ anh muốn làm tình, được không?

Anh kéo cậu sát vào người mình.

- Yah, đừng có mà tham lam, mau bỏ em ra.

- Anh không bỏ, coi em làm gì được anh.

- Bỏ em ra, anh mà không bỏ em sẽ cấm anh động dục 1 tháng cho biết. Bỏ ra!

- Em nghĩ em cấm được anh sao bà xã?

Cậu càng vùng vẫy anh càng siết chặt cậu hơn.

- A ông xã!

Anh ném cậu xuống giường. Tự cởi quần áo cho mình trước.

Lợi dụng lúc đó, cậu bật dậy chạy thẳng ra cửa phòng mong muốn trốn khỏi anh để không phải nằm liệt giường suốt mấy ngày liền.

- Định trốn hả? Đâu có dễ!

Anh bắt được cậu rồi kéo nằm xuống giường.

- Á tha cho em đi mà ông xã!

- Chuyện em đi với người đàn ông khác là tội không thể tha, phải phạt thì em mới không tái phạm nữa.

- Thôi mà, bỏ em ra đi.

Anh cởi nhanh chiếc áo cậu mặc ra khỏi người.

Môi lưỡi hai người cuồng nhiệt quấn lấy nhau không buông. Chiếc lưỡi của anh điêu luyện làm cậu phải ngoan ngoãn mà đưa chiếc lưỡi rụt rè của mình ra làm theo ý muốn.

Tay anh ra sức xoa nắn hoa nhũ khiến chúng đều sưng tấy.

Dây dưa hồi lâu anh rời môi cậu, lần tìm xuống chiếc cổ trắng nõn mà phì phà hơi thở nam tính của mình.

Anh hôn dài xuống bụng, khiến cậu chịu không nổi mà ưỡn cong người.

Hôn nhẹ lên Tiểu Baek qua lớp quần, anh dùng răng cởi chiếc boxer màu đen cậu ra khỏi người.

Anh mút lấy Tiểu Baek đang mời gọi mình, liếm láp theo chiều dài lẫn chiều rộng anh mân mê như đang được thưởng thức một món ăn thượng hạng.

- Argg... nhã ra... em.. em... muốn bắn.

ChanYeol cứ mút lấy mút để từng chút vài giây sau tất cả tinh dịch trắng đục đều nằm sạch trong miệng anh.

- Của em ngày càng ngọt ra.

Anh trườn người lên hôn lấy môi cậu.

- Ưm...

Cậu nhăn mặt vì mùi tanh nồng của tinh dịch.

Nhưng rồi cậu thốt lên một câu nói khiến anh cũng phải ngạc nhiên.

- Em thích mùi vị của anh hơn, ông xã à.

.
.
.

*Cắt... cắt... cắt*

Hôm nay diễn tới đây thôi😂😂😂😂
Phải "ăn chay"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro