Chang Re Ma Gioi C851 C853

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 851: BÍ ẨN TƯƠNG QUAN VỚI NGÂN TRÁP

"Làm không tệ..." Augustine Las không hề đuổi theo la lỵ phẳng đã rời đi mà thoải mái dựa lưng lên ghế dựa trong sân viện, mở lời tán thưởng với Trần Duệ: "Trừ đảo Phong Long ra, tài phú của Lara Liya ngươi không thể động vào, hơn nữa, sang năm ở vũ đấu hội nhất định phải thắng được nó!"

"Augustine Las đại nhân, ngài cũng quá tự nhiên rồi đấy!" Trần Duệ tuy đã toàn thắng nhưng sắc mặt lại có chút khó coi. Lần này hắn rõ ràng bị Augustine Las lợi dụng, lại còn dính dáng vào la lỵ phẳng kia nữa chứ. Lực lượng và hình thái phong ấn của la lỵ phẳng hiển nhiên là dùng để xung kích cảnh giới bán thần. Vũ đấu hội sang năm có nhân tố này tham gia chỉ sợ sẽ có thêm nhiều biến cố.

Cứ thế này, kế hoạch của hắn chỉ sợ sẽ bị ảnh hưởng lớn, thậm chí còn có thể bị phá hoại.

"Ờ thì... Trần Duệ à, Lara Liya tuy có chút cổ quái nhưng mà là một đứa bé tốt bụng." Long Hoàng đại nhân cười ha ha một tiếng: "Vấn đề là, nó sẽ làm nữ hoàng Long đảo trong tương lai, cũng không thể... Ngươi hiểu chứ, tóm lại chuyện này nhờ ngươi."

"Ngươi đây không phải là tăng thêm đối thủ cạnh tranh cho con gái mình hay sao?" Trần Duệ ném Olivia ra làm sát chiêu lớn nhất. Cô nàng hắc long nhìn bàn tay chắp sau lưng của lão bản đang nắm một túi hắc tinh tệ lớn, liền không hề nghĩ ngợi gật đầu lia lịa, còn quay ra trợn trừng mắt với lão ba mình.

Nhưng Trần Duệ còn đánh giá thấp da mặt của cha vợ. Augustine Las đại nhân vô cùng vô lại nói: "Cho dù thế nào, hai đứa con gái của lão tử cộng thêm một đống lớn tài phú, người chiếm lợi chính là ngươi rồi còn gì! Ngươi còn muốn như thế nào?"

Tư thế lợn chết không sợ nước sôi của cha vợ khiến Trần Duệ hận đến ngứa răng ngứa lợi: "Ngươi thực sự là phụ thân của Olivia?"

"Đương nhiên rồi!" Liên lụy đến vấn đề nguyên tắc, Augustine Las lập tức nhảy dựng từ trên ghế lên: "Nói đến Olivia... Ngươi kiệt lực giúp nó hóa giải tinh thần lạc ấn của Satan là rất tốt. Nhưng mà, ngươi đã làm nó thành nữ nhân chân chính của mình chưa?"

"Ờ thì..." Trần Duệ rõ ràng không đủ dũng khí để nói. Sau chuyện Leuca Achilles, cô nàng hắc long rõ ràng ỷ lại nhiều vào hắn nhưng hắn đối với Olivia nhiều nhất vẫn là loại cảm giác như thân tình, coi nàng như em gái.

"Olivia, Trần Duệ có mời con ăn xxx bao giờ chưa?" Augustine Las cố ý hỏi một câu.

"Chưa ăn bao giờ?" Món "ăn ngon" nghe danh đã lâu này khiến cho hai mắt của cô nàng hắc long tỏa sáng như đèn pha. Ánh mắt lấp lánh đó chiếu về phía Trần Duệ: "Lão bản, hiện tại mời ta ăn có được không?"

"..." Trần Duệ không nói lên lời, có ông bố nào hỏi con mình thế không?

Sau khi dụ dỗ đuổi Olivia đi, Augustine Las bất mãn nhìn Trần Duệ: "Chỉ như vậy mà còn dám mượn Olivia tới làm cớ?"

Người nào đó chột dạ không nói. Cha vợ thở dài đầy buồn bã, lắc đầu nói: "Quên đi, con gái lớn rồi, chuyện của các ngươi, ta không can thiệp quá nhiều. Về Lara Liya... ít nhất, ngươi phải thắng nó trên vũ đấu đại hội. Còn về sau, thuận theo tự nhiên vậy, nếu như ngươi có thể khiến cho cái tính tình cổ quái kia của nó biến mất thì chuyện còn lại ta cũng không bắt buộc nữa."

Lời của Augustine Las khiến Trần Duệ oán thầm. Vũ đấu đại hội tất nhiên là phải thắng rồi nhưng nó cũng đâu có liên quan gì đến la lỵ phẳng kia đâu. Còn về sửa chữa thuộc tính "bách hợp" (les), nói đi nói lại vẫn thấy không hề dễ dàng chút nào, không biết sẽ mất mấy ngàn năm nữa. Ngay cả Augustine Las cũng bó tay chấm com thì hắn có thể làm được cái gì đây?

"Được rồi, cứ thế đi!" Cha vợ Long Hoàng nhìn ra chuẩn con rể không vui cho nên cơ trí lái câu chuyện sang hướng khác. "Lúc đầu ngươi nói tới nguyên tinh, liệu có phải là tinh thể đặc thù dùng để quán thâu và truyền dẫn lực lượng sinh mệnh?"

Lực chú ý của chuẩn con rể quả nhiên bị hấp dẫn qua. Hồi tưởng lại đặc tính của tinh thể sinh mạng, Trần Duệ gật đầu nói: "Không sai."

"Loại tinh thể này vô cùng hi hữu, cho dù là ở trong bảo tàng của long tộc cũng gần như tuyệt tích. Nhưng mà có một nơi, loại tinh thể này không được tính là vật hi hữu gì... Tuy ta không biết vì sao ngươi cần nguyên tinh nhưng ta khuyên ngươi nên vứt bỏ ý muốn này. Bởi vì địa phương kia, trừ khi ngươi thỏa mãn điều kiện đặc thù ra... cho dù là ta cũng không dám đặt chân tới đó. Một chút bất cẩn thôi là ngươi có thể bị lực lượng hủy diệt đáng sợ tiêu diệt."

Ngay cả cường giả ngụy thần cũng không dám đặt chân tới? Trần Duệ cả kinh, nói: "Đó là nơi như thế nào? Điều kiện đặc thù để tới đó là gì?"

"Địa phương kia không phải là nơi mà với lực lượng hiện tại của ngươi có thể chạm tới..." Ánh mắt của Augustine Las lộ ra sự ngưng trọng. "Ta biết ngươi có thể chất thuần quang hệ hiếm thấy, không sợ bị loại lực lượng nào đó ngăn trở, nhưng mà nếu muốn tới địa phương kia thì càng cần phải có thể chất hiếm thấy hơn nữa. Đó chính là quang ám đồng thể!"

Bốn chữ cuối cùng rơi vào tai, Trần Duệ chấn động toàn thân. Cuối cùng hắn cũng biết "địa phương" trong lời của Augustine Las là chỗ nào. Hắn biết "quang ám đồng thể" là chỉ một người, người đó là nữ nhân đã tiến vào tầng thứ tư của Tàng Thư các tại Huyết Sát đế quốc. Nữ nhân bị coi làm "chìa khóa" - Tiffany! Như vậy thì, "địa phương" kia chính là "chỗ thần bí" mà Sariel từng muốn hắn theo Tiffany tới.

Augustine Las phát hiện ra dị trạng của Trần Duệ liền nhíu mày nói: "Ngươi biết chỗ kia sao?"

Trần Duệ chậm rãi gật đầu: "Theo ta được biết, nơi kia có một thứ liên quan đến một bí mật to lớn. Thứ này là một trong bảy phần, cũng là một trong hai phần của một vật phẩm."

"Ngươi quả nhiên biết!" Mắt của Augustine Las lướt qua dị sắc.

Trần Duệ thở dài: "Ta cũng chỉ biết đến thế mà thôi."

"Đồ vật kia là một cái ngân tráp. Năm đó ta phong ấn Pagliuca cũng là vì điều này, chẳng qua do rất nhiều nguyên nhân mà từng có rất nhiều ngân tráp giả. Nơi mà Pagliuca mang ta đi cũng không phải là nơi thực sự có thể để ngân tráp tồn tại, chắc đó là hàng giả, cho nên ta không làm khó hắn."

Trần Duệ ngầm lắc đầu: xem ra Long Hoàng đại nhân vẫn còn xem nhẹ độc long giảo hoạt, lại thêm sự chủ quan của bản thân cho nên ngân tráp chân chính đã lướt qua sát người mà không biết.

"Augustine Las đại nhân, một trong bảy phần và một trong hai phần là chuyện gì vậy?"

"Tráp này, chuẩn xác mà nói thì chính là một phần ba của một nửa, cũng chính là ba cái ngân tráp tổ hợp thành một nửa kiện đồ vật kia."

Trần Duệ hiếu kỳ hỏi: "Như vậy một nửa còn lại là bốn cái ngân tráp khác?"

"Không, một nửa khác cũng là ba cái, hiện tại chắc đang là lúc dung hợp." Augustine Las nhìn thật sâu vào Trần Duệ: "Một nửa kia ở thế giới nhân loại."

Thế giới nhân loại! Trần Duệ bỗng dưng nghĩ tới khả năng gì đó, sợ hãi hỏi: "Thứ đồ dung hợp kia liệu có phải là mang ảo diệu mà chỉ có ngụy thần cấp mới có thể chân chính chạm vào?"

"Bán thần bình thường có lẽ cũng có thể cảm nhận được một chút nhưng vẫn không thể nào bằng nổi ngụy thần. Và khi nó hợp lại một chỗ còn phát huy tác dụng khác." Augustine Las cảm khái.

Trần Duệ như nghĩ tới cái gì, cất tiếng hỏi: "Án chiếu theo loại thuyết pháp này thì tổng cộng chỉ có sáu cái ngân tráp, vậy vật thứ bảy là gì?"

"Cái thứ bảy có chút khác biệt với ngân tráp trước." Augustine Las nói một câu đầy thâm ý: "Đồ vật kia, có lẽ... cách ngươi rất gần nhưng mà hiện tại vẫn chưa phải lúc tiếp xúc với nó. Trước nói tới ngân tráp đi, đối với ngụy thần, nó có lực hấp dẫn gần như trí mạng... Nghe nói nó là con đường tắt để chạm tới thần linh, nhưng mà đấy chỉ là truyền thuyết. Nó đồng thời cũng như là một lời nguyền rủa của thần linh, từng mai táng vô số ngụy thần. Tóm lại, nếu như ngươi có ngân tráp tuyệt đối không được để lộ trước mặt người khác, nếu không ngươi sẽ mang lại vô số tai nạn không thể nào tưởng tượng nổi cho bản thân và thân nhân bằng hữu."

Trần Duệ lại hỏi một câu: "Cái 'người khác' kia... liệu có bao quát cả ngươi không?"

"Đương nhiên là cả ta!" Augustine Las trịnh trọng gật đầu. Hiển nhiên là hắn không cho rằng Trần Duệ có được ngân tráp. "Cho dù là ngụy thần thượng cổ cũng không thể nào kháng cự nổi dụ hoặc của ngân tráp. Trong một trận chiến không được ghi chép trong sách sử, vô số cường giả từng vẫn lạc, bao quát không ít ngụy thần đỉnh phong. Đây là một trận chiến thảm thiết nhất, khủng bố nhất kế tiếp sau 'Chư thần hoàng hôn'..."

"Chư thần hoàng hôn" khiến cho lỗ tai Trần Duệ động đậy. Hắn không phải lần đầu tiên nghe được từ này. Từ hồi mới đầu, chính bản thân hắn cũng dùng cái này đi ra lòe Aldas, không nghĩ ra nó thực sự có thật, hơn nữa còn vô cùng bí ẩn và cổ xưa.

"Được rồi, càng nói càng xa." Augustine Las không tiếp tục nói tới chuyện này nữa. "Thực ra ta cũng chỉ biết mấy đoạn ngắn vậy thôi. Ngươi hiện tại đi tham cứu mấy thứ này vẫn còn sớm lắm, trước hãy tăng cường thực lực của mình đi đã rồi mới nói."

"Ta hiểu rồi... thì ra, ta hiện tại còn rất xa vời."

"Ừ!" Augustine Las gật đầu: "Nguyên tinh trên thực tế là sinh vật do một loại nguyên lực thần bí ở địa phương kia tạo ra. Nghe nói ngoại trừ quang ám chi thể ra, thể chất có thể đồng hóa nguyên lực cũng có thể tiến vào nhưng loại thể chất này càng thêm hi hữu... Cho nên, không cần biết cái ngươi cần nguyên tinh để làm gì nhưng vứt bỏ được thì vứt bỏ đi, đừng luyến tiếc. Có bỏ thì mới có được."

Thể chất nguyên lực... Trần Duệ đột nhiên nghĩ tới nguyên lực hủy diệt Sariel từng nói cùng với tình cảnh Tu La chi lực đồng hóa hủy diệt chi lực trong quốc độ. Cuối cùng, hắn cũng hiểu ra Sariel vì sao lại tha cho hắn rồi còn cho hắn Tà Nguyệt chú ấn cất chứa Tà đồng. Thì ra, Sariel cho là hắn có thể chất nguyên lực, có thể ra vào "nơi thần bí" kia để đoạt lấy ngân tráp từ trong tay Tiffany!

Rất nhiều bí ẩn vẫn bị che đậy nay được bóc trần!

"Một vấn đề sau cùng..." Trần Duệ hơi do dự, hỏi: "Augustine Las đại nhân đã từng nghe qua cái tên... Sariel chưa?"

"Sariel!" Augustine Las chấn động. "Nghe nói là cường giả thượng cổ nổi danh cùng thời với Satan, có đồng thuật đáng sợ động triệt thiên địa. Lúc đầu ta tấn cấp bán thần, mới trở thành người thừa kế Long Hoàng có từng gặp Satan. Ta không tự lượng sức mà khiêu chiến hắn, kết quả là thảm bại chạy về. Ta nghĩ nếu không nhờ mặt mũi của phụ thân ta thì ta đã sớm bị tiêu diệt. Thực ra, hiện nay ta mới ý thức được, cho dù là lấy lực lượng ngụy thần bây giờ, ta cũng không phải đối thủ của Satan. Satan chắc hẳn là một ngụy thần mạnh nhất hiện tại. Sariel... chỉ sợ cũng là như thế."

Trần Duệ nghe được đánh giá của Augustine Las với Satan và Sarien, liền ngầm gật đầu.

"Ta sẽ không hỏi ngươi từ chỗ nào nghe được cái tên Sariel và ngân tráp, cũng không muốn biết ngươi cần nguyên tinh để làm cái gì. Mỗi một người đều có bí mật của bản thân, chỉ cần ngươi đáp ứng ta." Augustine Las nhìn cô nàng hắc long đang mặt mày hớn hở vui đùa với Isabella ở chỗ xa, trong đôi mắt có sự từ ái. "Chiếu cố Olivia cho tốt, nếu như có khả năng thì còn cả Lara Liya nữa."

"Olivia đã là một thành phần của gia đình nhỏ này. Còn về Lara Liya, nếu như có thể... ta sẽ làm tốt nghĩa vụ của một người bạn."

Trần Duệ còn suy nghĩ mấy điều trong lòng nhưng cuối cùng vẫn không nói ra chuyện ngân tráp. Nhưng mà nếu tương lai có thể giải khai bí mật, cha vợ Long Hoàng khẳng định sẽ trở thành một trong số người được lợi.

CHƯƠNG 852: DƯỚI TRỜI SAO

Nguồn: 4vn

Augustine Las không ở lại Ám Nguyệt lâu, rất nhanh đã rời khỏi đó. Có lẽ hắn lo lắng cho la lỵ phẳng gặp chuyện, càng có lẽ hắn sợ la lỵ phẳng gây ra chuyện gì ở Long đảo.

Lại nói, sau đây là một đoạn nhỏ trước khi Long Hoàng đại nhân rời khỏi.

"Có các ngươi chăm sóc Olivia, ta cũng yên tâm rời đi." Augustine Las đi vài bước, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, quay đầu nói: "Hài cốt của Leuca Achilles ở chỗ nào?"

"Gì cơ?" Trần Duệ quay ra hỏi Lola đứng bên.

"Gì cơ?" Lola cũng quay sang hỏi Trần Duệ.

Augustine Las đột nhiên cảm thấy một dự cảm không ổn: "Hài cốt?"

"Ồ!" Trần Duệ gật đầu.

"Ồ!" Lola cũng gật đầu.

Augustine Las: "Ta hỏi là hài..."

"Thuận buồm xuôi gió, Augustine Las đại nhân!" Isabella khoát tay.

"Lão ba! Hẹn gặp lại!" Cô nàng hắc long cũng vẫy tay giống tỷ tỷ.

Augustine Las: "..."

Nhìn Long Hoàng đại nhân hậm hức rời khỏi, Trần Duệ thầm thở phào một hơi.

Cuối cùng thì cũng qua được cửa của Long Hoàng bệ hạ. Hài cốt của phản đồ Long đảo đồng thời cũng là Long vu yêu ác độc của long tộc Leuca Achilles được "tham ô" thành công.

Cho dù hài cốt của Long vu yêu là một đống tài liệu có thể chế tạo ra những trang bị thượng phẩm nhưng Trần Duệ cũng không làm như vậy mà giao cho thi vu Saipulaier nghiên cứu.

Trước đó do tài liệu có hạn cho nên Saipulaier vẫn mắc lại ở tầng thứ ma hoàng đỉnh phong. Hắn thiếu hai tài liệu then chốt dành cho thăng cấp là Siren chi tâm và long lực tinh túy. Long lực tinh túy thì có rồi còn Siren chi tâm thì vẫn chưa lấy được.

Nếu muốn giành được Siren chi tâm tất phải do siren cam tâm tình nguyện hiến ra. Nếu như đổi lại là Athena hoặc là em gái trong hậu cung nào khác thì khẳng định không thành vấn đề gì nhưng đáng tiếc là tiểu nhân ngư công chúa có "hiến" cho Trần Duệ thì cũng chỉ "hiến" miệng lưỡi độc địa thôi.

Lại nói, nếu như tiểu nhân ngư công chúa thực sự là em gái trong hậu cung, Trần Duệ sẽ không để cho nàng đánh mất Siren chi tâm rồi dẫn tới nguyên khí đại thương.

Chính bởi vì như thế, thực lực của Saipulaier vẫn không thể nào tiến bộ nổi, liên đới tới vong linh quân đoàn hắn điều khiển cũng bị hạn chế. Mãi cho tới bây giờ, hài cốt Long vu yêu Leuca Achilles cấp quốc độ xuất hiện.

Cấp quốc độ đối với Saipulaier quả thực là quá xa xôi, không còn là cách biệt giữa ma đế và ma hoàng nữa. Nhưng tạo nghệ tại phương diện vong linh ma pháp của Saipulaier khiến cho cả Vu yêu vương Gloria Rios cũng phải thán phục. Lúc đầu khi Trần Duệ ở Căm Hận chi địa từng lợi dụng thành quả nghiên cứu của Saipulaier khiến Gloria Rios chú ý.

Làm Long vu yêu, uy hiếp lớn nhất của Leuca Achilles là bị quy tắc của lạc ấn linh hồn quấy nhiễu, không thể nào ngưng tụ ra tinh hoa linh hồn trọng yếu nhất để tồn trữ trong mệnh hạp. Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn bị Trần Duệ tiêu diệt. Bởi thế, sinh mạng tinh hoa của Leuca Achilles tập trung hết tất cả trong hài cốt này. Ý tưởng của Saipulaier là dung hợp linh hồn tinh hoa bản thân với sinh mạng tinh hoa của Leuca Achilles vào một chỗ, chuyển hóa bản thân thành Long vu yêu hoặc những tồn tại tương tự với Long vu yêu. Do thực lực hai bên cách nhau quá xa, cho nên hắn cần phải có những tài liệu và thời gian tương ứng. Cách làm này cũng có rủi ro khá lớn, khả năng tồi nhất là linh hồn của Saipulaier sẽ không chịu nổi áp lực mà trực tiếp tan thành tro bụi.

Mặc dù thành công, thực lực giai vị của Long vu yêu vốn có cũng sẽ bị hạ thấp ở mức lớn nhưng Saipulaier vẫn không hề rút lui. Dùng y nguyên lời của hắn tới nói là, nếu như thành công thì đây sẽ là tác phẩm kiệt xuất nhất trong đời hắn, nếu như thất bại thì đây cũng là cuộc thí nghiệm lớn nhất đời hắn.

Trần Duệ biết Augustine Las là xem tại mặt mũi của Olivia (Lara Liya) cho nên mới nhắm một mắt mở một mắt với việc hài cốt của Leuca Achilles vì thế chuyện này liền kết thúc ở đây. Đồng thời, một lượng lớn Lôi Tiêu dùng cho titan cự nhân cũng được giải quyết rõ ràng.

Cơ quan quốc gia lớn như Đọa Thiên Sứ đế quốc tất nhiên vượt qua hẳn lực lượng cá nhân. Vận chuyển, đề luyện Lôi Tiêu bao quát cả sưu tập tài liệu khác đều không xảy ra vấn đề gì lớn. Không tới bao lâu, Tinh Hoàng đã bắt đầu có thể thí nghiệm chế tạo titan cự nhân.

Công tác đổi mới và thăng cấp "Vô Tận Chiến Binh OL" cũng được chuẩn bị vô cùng nhanh chóng. Trong lần thăng cấp này, nội dung đổi mới hai cái. Thứ nhất là "chủng tộc. Trong du hí sẽ xuất hiện khái niệm "chuyển sinh", tức là đẳng cấp đạt tới một trình độ nhất định sẽ đạt được đạo cụ tương ứng và có thể chuyển sinh thành một chủng tộc nào đó. Sau khi chuyển sinh, cấp độ quay về một nhưng các hạng thuộc tính cơ sở đều được tăng trưởng. Sau này, mỗi lần thăng cấp thì đều có năng lực trị cao hơn các game thủ chưa chuyển sinh khác. Không chỉ có thế, chuyển sinh còn thể hiện ra đặc sắc của mấy chủng tộc liền, tỷ như giác ma thiên về lực lượng, ám tinh linh thiên về tốc độ. Ý tưởng lâu dài trong đầu Trần Duệ là đưa hết lực lượng phụ gia, huyết mạch thiên phú đặc thù của các chủng tộc, kể cả vương tộc vào trò chơi. Xét đến tiến độ và cân bằng trong trò chơi, lần đổi mới này hắn không mở ra kỹ năng đọc lực.

Đổi mới thứ hai là làm phong phú chi nhánh trò chơi và tăng thêm hoạt động đúng giờ, quái vật công thành, nhiệm vụ treo thưởng... có thể tăng thêm năng lực hợp tác và người tham dự, đồng thời để ngăn ngừa phó bản có độ khó rất cao mà không có ai dám nhòm ngó tới.

Điều khiến Trần Duệ yên tâm là hiệu suất và khống chế tiêu chuẩn của thành thị luyện kim minh văn cấp ba cao hơn cấp hai nhiều. Những công tác được an bài tốt xong là có thể giao cho đám tinh quái tự làm.

Vương cung Ám Nguyệt thành.

Athena đứng trên ban công của cung điện, tay vịn lên lan can, ngẩng đầu nhìn sao trời. Gió đêm thổi tới lay động mái tóc ngắn màu đỏ.

"Một mình ngắm sao à?"

Thanh âm quen thuộc rơi vào tai, Athena vừa quay đầu liền nhìn thấy Trần Duệ đang cười với mình.

"Lola sao rồi?"

"Không sao rồi, chắc không có việc gì nữa đâu." Trần Duệ nắm lấy tay nàng. Đại ác ma là chủng tộc chiến đấu, do cầm kiếm trong thời gian dài cho nên da tay của Athena không hề nhẵn nhụi như đám Cơ Á và Isabella nhưng nó lại vô cùng ấm áp, vẫn giống như cái lần Trần Duệ cảm nhận ở Âm Vũ tùng lâm.

Sau khi Trần Duệ nói cho Lola chuyện đại trưởng lão tiên nữ long và tinh vương ở thế giới mặt đất, tiên nữ long tiểu thư lại bất ngờ trầm mặc, tự nhốt mình trong Thải Hồng sơn cốc. Nàng thậm chí còn phong bế cả cửa vào của không gian.

Dưới tình huống đó, chỉ có Trần Duệ mới có thể tiến vào Thải Hồng sơn cốc, cũng chỉ có Trần Duệ mới có thể an ủi nàng. Trần Duệ ở Thải Hồng sơn cốc ngây ngốc ba ngày, cuối cùng cũng khiến cho tiên nữ long tiểu thư giải được tâm kết.

Thông qua tâm sự, Trần Duệ mới biết được hôn sự của Lola năm đó kỳ thực có sự tham gia của Long Hoàng Paergelisi. Lúc đó, Paergelisi mới đăng cơ không lâu, chưa thể thống nhất âm thanh trong trưởng lão hội. Mẫu thân của Lola là đại trưởng lão Meiliya uy tín tối cao, thuộc về phái trung lập. Nhị trưởng lão Bearing là thúc phụ của Paergelisi cũng là người ủng hộ lớn nhất của Long Hoàng trong trưởng lão hội. Vì điều đó, Paergelisi mới thúc đẩy hôn nhân này, mục đích chính là để ổn định và thống trị hoàng vị.

Sau khi Lola đào hôn trốn khỏi nhà, tinh linh vương đánh Bearing một trận, Meiliya cũng âm thầm cho Bearing ăn khổ. Bề ngoài là để hả giận nhưng đồng thời cũng là biến tướng của việc bán nhân tình cho Long Hoàng bệ hạ, biểu lộ thái độ của mình. Vậy nên chuyện lớn mới hóa nhỏ rồi biến thành không có.

Lola lúc đầu chỉ là tức giận ra đi nhưng tùy theo những kinh nghiệm lịch duyệt và độ tuổi dần tăng, nàng mới tỉnh ngộ ra. Không ai hiểu con cái bằng cha mẹ! Meiliya và Greenspan hẳn là có ý gì đó cho nên mới dung túng nàng đào hôn, sau đó lại lặng yên để nàng rời nhà bỏ đi, lấy tiến làm lui, từ từ nắm quyền chủ động trong thế cục của Long cốc.

Hiểu ra điểm này, tiên nữ long tiểu thư vẫn luôn được Meiliya và Greenspan cưng chiều liền cảm thấy mình bị người thân lợi dụng. Bị đả kích lớn, nàng tức giận tiến vào ma giới, lập lời thề rằng phải trở nên cường đại, trước khi nắm chắc vận mệnh của mình trong tay, nàng sẽ không trở về thế giới mặt đất để gặp mặt Meiliya và Greenspan nữa.

Trần Duệ và Lola nói chuyện một đêm, giải thích cho nàng hay một số chuyện. Hành động lúc đầu của Meiliya và Greenspan kỳ thực cũng không phải vì nắm giữ thế cục Long cốc mà là vì một mục đích trọng yếu khác. Họ dùng một phương thức đặc dị để Lola an toàn rời khỏi Long cốc, cũng là sự bảo hộ đầy yêu thương của bậc làm cha làm mẹ.

Cho dù là ở bất cứ chủng tộc nào, tranh đấu quyền lực luôn tàn khốc, sự huy hoàng của vương tọa là dùng vô số máu tươi và xương trắng xây đắp lên. Thực ra, Paergelisi không lâu sau đó bắt đầu tiến hành thanh tẩy hội trưởng lão. Không ít thanh âm phản đối bị tiêu trừ vĩnh viễn, chỉ có Meiliya đã đạt được ký kết ngầm nào đó là có thể yên ả ngồi vững vị trí đại trưởng lão, cho tới tận bây giờ vẫn được trọng dụng. Nhưng mà, những chuyện này đều là do trước đó không thể nào đoán trước được. Nếu như không phải Trần Duệ gặp được vợ chồng Greenspan, Lola vẫn còn chưa biết chuyện này.

Athena liếc mắt nhìn Trần Duệ một cái: "Chàng khổ cực rồi."

"Lời này nghe làm sao mà giống Cơ Á thế?" Trần Duệ cười khổ lắc đầu, nhẹ nhàng ôm eo Athena. "Xin lỗi, ta biết, khổ cực nhất chính là tướng quân kiêm lãnh chủ đại nhân thân ái của ta."

Athena hé miệng cười khẽ: "Vậy thì đừng làm phiền bản tướng quân ngắm sao."

"Cho đại tướng quân một lời khuyên, ngắm sao không phải ngắm như vậy."

Rất nhanh, hai người nằm trên đất, đưa mắt nhìn bầu trời sao rộng lớn vô ngần.

"Athena, còn nhớ năm đó ở Tây Lang sơn không?"

"Ừm..." Athena nhẹ nhàng ứng tiếng rồi dựa sát vào ngực hắn. Những năm tháng đó, nàng sẽ không bao giờ quên.

Hai người đều không nói chuyện, chỉ yên tĩnh nhìn bầu trời.

"Trần Duệ..."

"Ừ?"

"Không có gì."

"Thực ra ta đã sớm nhìn ra rồi, nàng có tâm sự." Trần Duệ thở dài một hơi. "Giữa hai chúng ta dường như không nên có ngăn trở."

Athena rũ mắt xuống: "Em chỉ cảm thấy khoảng cách giữa chúng ta ngày càng xa."

"Vì sao lại nghĩ vậy?"

"Em cũng không biết. Có lẽ là thực lực, cũng có lẽ là cái khác." Athena nhắm mắt. "Có lẽ chỉ là em tự suy nghĩ vẩn vơ."

"Xin lỗi." Trần Duệ đột nhiên cảm thấy rất hổ thẹn.

"Chàng có từng nghĩ tới chuyện... trở về thế giới nhân loại?" Athena chậm rãi mở đôi mắt đỏ kia ra. "Em nhớ chàng từng nói, thân phận của chàng ở thế giới đó dường như có chút đặc thù. Nơi đó chắc hẳn có người thân của chàng. Không cần biết trước kia đã xảy ra chuyện gì, với năng lực và thực lực hiện tại, chàng đã có thể..."

Lời còn chưa nói xong, miệng đã bị Trần Duệ dùng môi hắn tới lấp kín. Athena khẽ run lên, cuối cùng cũng không giãy dụa.

Một nụ hôn thật sâu.

"Có một số việc ta hẳn nên nói với nàng. Ta chắc hẳn là tam hoàng tử Arthur Roland của đế quốc Long Hoàng - một trong hai thần thánh đế quốc của nhân loại. Ta cũng là người nắm giữ lãnh địa Kim Diệu. Sở dĩ dùng từ 'chắc hẳn' là vì ký ức và lạc ấn của Arthur đã triệt để tan biến." Trần Duệ nhẹ vỗ về khuôn mặt của Athena. "Không cần biết ta làm sao đi tới ma giới, không cần biết 'Arthur' có thân phận gì, liên quan tới âm mưu và lợi ích gì, ta cũng không quan tâm nữa. Hiện tại chỉ còn Trần Duệ mà thôi, Trần Duệ của ma giới. Nàng có thể... tưởng tượng ta thành một linh hồn đến từ thế giới khác, nương theo thể xác này để trọng sinh lại."

Câu cuối cùng trên thực tế đã gợi mở bí mật lớn nhất trong lòng hắn một cách mờ mịt cho nữ nhân mà hắn yêu mến nhất. Đương nhiên, Athena sẽ không thể hiểu rõ hàm nghĩa chân chính trong từ "trọng sinh" này.

"Ta từ trước tới giờ chưa hề nghĩ tới chuyện 'quay về', mặc dù ta hiện tại có thể thoải mái qua lại giữa hai giới nhưng vẫn luôn giữ ý nghĩ đó. Nguyên nhân rất đơn giản, thân nhân của ta đều ở ma giới, nàng hiểu chưa. Ta có thể trả giá tất cả cho thân nhân của mình."

"Dạ." Athena ứng tiếng, đôi mắt đã trở nên lóng lánh. "Em có thể hỏi chàng một chuyện được không?"

"Đương nhiên."

"Em biết kế hoạch của chàng, nếu như kế hoạch này thành công, ba đại đế quốc đều sẽ triệt để do chàng khống chế? Mục đích của chàng là gì? Đế vương tối cao của ma giới?"

"Nàng sai rồi, ta từ trước tới giờ vẫn không nghĩ đế vương là chức vụ gì tốt." Trần Duệ nhìn lên trời sao, giống như nhìn thấy một đôi mắt sáng ngời trầm tĩnh nào đó. "Tâm nguyện lớn nhất của ta là vứt bỏ tất cả trói buộc, mang theo nữ nhân mà mình yêu đi ẩn cư hoặc đi du lịch bốn phương, tiêu diêu tự do khoái hoạt sống qua ngày. Nhưng mà, từ tình hình trước mắt có thể thấy, ta còn chưa có năng lực khiến cho các nàng vứt bỏ mọi gánh nặng xuống, thậm chí còn chưa có tư cách nắm giữ sinh mệnh của bản thân. Phía trước của ta có vô số địch nhân và hiểm trở đáng sợ. Vậy cho nên ta chỉ có không ngừng tiến về phía trước, không ngừng nỗ lực, không ngừng siêu việt."

Trước không nói cái khác, Sariel đã là một cường địch mà hắn không thể nào ngăn cản. Nhất là cái tên "Guile" vẫn còn lưu lại đó, cộng thêm Tà Nguyện chú ấn, đến lúc đó, Trần Duệ khẳng định không thể nào tránh khỏi cái "nơi thần bí" kia. Hắn không biết bản thân còn phải gặp tao ngộ và hung hiểm thế nào nữa.

Những tâm sự này, lần đầu tiên hắn nói với người khác.

"Xin lỗi." Athena vùi đầu vào ngực hắn. "Những gì chàng gánh vác còn nhiều hơn so với em tưởng tượng."

"Có những cuộc đấu nhất định cần có người tới đối mặt, đặc biệt là nam nhân." Trần Duệ cảm thụ ấm áp trước lồng ngực, cảm nhận tình cảm trước nay chưa từng có. "Thật may mắn là ta không hề cô độc, bởi vì tuy ta chiến đấu một mình nhưng không phải là một mình."

Athena cảm thấy lòng ấm áp, mọi vướng mắc đều tan biến không còn. Câu này chính là lời mà năm đó nàng nói ở Tây Lang sơn, hắn vẫn nhớ và làm theo cho tới bây giờ.

"Ngày mai, ta muốn tới Tinh Hoàng Chi Đô ở Lam Trì sơn mạch tu luyện, lần này sẽ rất lâu, có lẽ là mấy tháng, cũng có lẽ sẽ lâu hơn." Trần Duệ nhẹ lau đi chút lệ nơi khóe mắt của nàng, khẽ cười nói: "Ta hiện tại lo lắng, ta đi lâu như vậy liệu tướng quân đại nhân có còn cảm thấy xa cách nữa không?"

"Đương nhiên có rồi." Athena ôn nhu nở nụ cười, hiển nhiên đã khôi phục tự tin như cũ. "Nhưng mà có chút thủ đoạn có thể giảm thiểu cự ly xuống, tỷ như những câu chuyện cổ. Chú thích một câu: những truyện đã nghe qua rồi không tính."

"Như nàng mong muốn, tướng quân đại nhân yêu mến nhất của ta..."

Ngắm nhìn bầu trời sao thâm thúy mỹ lệ, nằm gọn trong khuỷu tay ấm áp, bên tai nghe âm thanh nhỏ nhẹ khiến người an lòng, Athena phát giác trái tim mình điềm tĩnh hơn bao giờ hết. Dần dần, đôi mắt màu đỏ kia nhẹ khép lại.

CHƯƠNG 853: MỘT NĂM

Một vầng trăng màu máu.

Ánh sáng có vẻ nôn nóng cháy rực, tỏa ra khí tức làm cho người ta bất an.

Phía trước tường thành cao lớn là biển quái vật không có biên giới. Chúng nó hoặc nhảy vọt, hoặc chạy, hoặc bay... tất cả đều cuộn trào tới.

Riêng khí thế áp bách đập mặt mà tới này cũng khiến cho người ta ngạt thở. Nhưng mà những chiến sĩ đứng trên tường thành kia, cho dù là tiểu liệt ma và hắc ám địa tinh có lực chiến đấu không lớn cũng không hề có chút sợ sệt nào, chỉ hiệu ra sự dũng cảm và lãnh tĩnh khiến người ta kinh dị.

Bởi vì mỗi một người đều đã trải qua vô số lần khảo nghiệm như thế này. Dưới hoàn cảnh đó, cho dù là một kẻ hèn hạ nhất cũng sẽ rèn luyện ra một ý chí thiết huyết.

Theo mệnh lệnh của quan chỉ huy, ma tinh pháo cao năng bắn ra ánh sáng tử vong. Các loại quân giới nh nỗ xa, đầu thạch xa... thu gặt rất nhiều sinh mạng của bọn quái vật.

Nhưng mà số lượng địch nhân nhiều đến khó mà tưởng tượng nổi, cho dù là ma tinh pháo sau khi cải tiến cũng không thể nào không có thời gian cooldown. Đầu thạch xa thì bị hạn chế khoảng cách, không thể nào phát ra công kích hữu hiệu trong phạm vi ngắn. Nỗ xa còn cần phải điều chỉnh và thiết kế góc độ hợp lý. Sau một vòng bắn, quân địch đã tới gần tường thành.

Quan chỉ huy lại phát mệnh lệnh lần nữa, đám chiến sĩ trên tường đều đồng loạt giơ lên một loại vũ khí dài dài giống ống trúc, cung tiễn thủ cũng căng dây, chỉ lên không trung phía xa.

Địch nhân càng lúc càng gần, quan chỉ huy vẫn chưa hạ lệnh, các chiến sĩ cũng đều lạnh lùng bình tĩnh. Trải qua vô số giáo huấn đầy máu, cho dù là bất kỳ một chủng tộc nào, cho dù là những chiến sĩ hoặc binh lính chưa trả qua huấn luyện chuyên nghiệp, họ đều rất đoàn kết trong loại chiến đấu này, phục tùng mệnh lệnh của chỉ huy. Cho dù lực lượng của người chỉ huy kia không phải mạnh nhất nhưng năng lực chỉ huy kiểm nghiệm qua vô số lần máu lửa được mọi người tin phục.

"Bắn!" Chỉ huy cuối cùng cũng hạ lệnh, vũ khí giống ống trúc kia phun ra lửa, những mũi tên rời cung như đàn châu chấu rơi xuống phía dưới, cơ quan nỗ xa cũng phát ra những âm thanh liên tiếp. Từng gã quái vật hét lên thảm thiết rồi rơi xuống vũng máu.

Vài trăm nhân hình kim loại to lớn gào thét phóng ra, không ngừng ném đạn khói độc xuống phía dưới, tạo thành từng lỗ hổng trong biển quái vật.

Bọn quái vật dường như không hề sợ hãi gì, vẫn gầm gào tiến tới, sóng sau đè sóng trước, lỗ hổng nháy mắt được lấp đầy. Sau một lúc, chúng đã nhào tới gần tường thành.

Cho dù sau khi "chết" có thể trọng sinh nhưng trong trận chiến quái vật công thành của "Vô Tận Chiến Binh OL" này, chết một lần có nghĩa là sẽ thoát ra khỏi chiến trường. Mỗi một người đều nắm chặt vũ khí trong tay, chiến ý trong cơ thể bốc lên ngút trời. Đêm nay là một đêm chém giết thảm liệt.

*

* *

Trong một tòa cung điện thần bí, vô số thân ảnh mặc ào choàng màu đen, đeo mặt nạ kim loại. Trên bức tường chính diện của cung điện có ba tầng phù điêu to lớn, tràn đầy khí tức thần bí mà sâm nghiêm. Cho dù ánh dương quang bên ngoài chiếu được vào trong này dường như cũng trở nên lạnh lẽo.

Một người cầm đầu đeo chiếc mặt nạ màu đỏ máu, trên áo choàng được may đường viền đỏ, mở miệng nói: "Chủ giáo Đông khu Suolani."

"Có." Một người mặc áo choàng đeo mặt nạ màu vàng bước ra khỏi hàng. Đó là thanh âm của một nữ tử, mơ hồ lộ ra mấy phần kiều mỵ.

"Tài năng và biểu hiện của ngươi đều thể hiện rõ trước mắt mọi người. Nhờ có ngươi, tín ngưỡng của Quang Minh giáo hội đã chịu sự tổn thất trước nay chưa từng có. Trong thời gian một năm, ngươi đã có thành tích trác tuyệt như vậy, thật làm cho người ta kinh ngạc. Sau khi vài vị tông chủ giáo thương nghị, ngươi đặc biệt được đề thăng thành đại chủ giáo Đông khu."

"Đa tạ Gemite đại nhân! Suolani nhất định tận toàn lực, không cô phụ kỳ vọng của đại nhân." Suolani khom người thật sâu, tiếp nhận lấy chiếc mặt nạ màu đỏ nhạt và áo choàng viền vàng.

Gemite lại nói tiếp: "Thủ hộ giả Đông khu Richard."

"Có!"

"Ngươi có thực lực cường đại và thiên phú thể chất khó mà tưởng tượng nổi. Đồng thời, cống hiến của ngươi cũng vô cùng kiệt suất. Hiện tại, ngươi được tấn thăng thành Đại thủ hộ trưởng, tiếp tục trợ giúp đại chủ giáo Suolani. Trong lần thần dụ hàng lâm tiếp theo, ta hứa sẽ để ngươi tham gia. Thuận tiện nói một câu, ta rất xem trọng ngươi."

Nghe được hai chữ "thần dụ", từ chỗ những giáo chúng áo đen kia truyền tới những tiếng hít sâu. Ánh mắt phía sau mặt nạ để lộ sự đố kỵ, kinh ngạc, hâm mộ... Hắc Tử Đồ có thể tham dự thần dụ hàng lâm đều là những đại nhân vật thân phận tôn quý, cho dù là đại chủ giáo cũng không có tư cách này. Nghe nói, tham dự cái này có thể được thần linh ban cho không ít chỗ tốt. Nếu như có thể lọt vào mắt xanh của thần, trở thành thần hàng giả thì đồng nghĩa với việc có được quyền lực tối cao đồng cấp với giáo tông.

"Đa tạ đại nhân, ta sẽ không để cho ngài thất vọng." "Richard" vẫn tỏ vẻ vinh nhục không kinh. Điều này khiến cho Gemite lại tán thưởng thêm vài phần.

"Richard" trực tiếp đeo lên mặt nạ thủ hộ giả, cảm giác một loại lực lượng đặc biệt tan vào ý thức. Khi nhìn về phía những phù điêu kia, tầng thứ ba và tầng thứ nhất đều được nhìn rõ, chỉ có tầng thứ nhất vẫn mơ mơ hồ hồ. Khác với hai tầng trước, dường như tầng thứ nhất chỉ có ba bức tượng.

Ngắm mấy bức tượng đại biểu cho "thần linh" kia, ẩn dấu sau chiếc mặt nạ, "Richard" nở nụ cười quỷ dị, hai mắt lướt qua tia hồng sắc nhàn nhạt.

*

* *

Màn đêm buông xuống, ánh trăng tím mờ phủ xuống mặt đất hiện vẻ yên tĩnh.

Trong tẩm cung của hoàng cung Đọa Thiên Sứ đế quốc, ánh sáng đủ màu không ngừng lấp lánh, để lộ khí tức thần bí khác thường.

"Một trăm gram đu đủ, Adeline, cắt xong để bên này."

"Mười gram đường phèn, để ta nếm thử trước cái đã."

"Một trăm gram nước cốt sữa bò, Olivia, đừng có uống! Để tý nữa dùng pha chế đó!"

"Một gram hương phấn ma pháp..."

"..."

Adeline đã cắt xong đu đủ liền cất tiếng hỏi: "Alice, như thế này được chưa?"

Alice nhìn một chút, mở miệng khen: "Ừ, Adeline, đao công tốt lắm, cắt rất đều. Ngươi là naga lợi hại nhất ta từng gặp đấy!"

Thiếu nữ naga đỏ mặt. Cô nàng hắc long ở bên nói xen vào: "Alice, bí phương này có thể dùng hay không? Lần trước món canh ngươi điều chế ra khiến ta đánh rắm liền một tuần, làm cho tỷ tỷ không cho ta tiến vào trong sân viện đấy."

"Hừ! Ta lần trước mà không như thế à? Kỳ thật đó là do mưu của nữ hồ ly Isabella đáng chết kia, nói cái gì mà bài độc dưỡng nhan căng ngực, kết quả... Lần này khác trước rồi, đây là bí tịch thương cổ kết hợp với bí phương nghiên chế của Lola lão sư, trà sữa ngực lớn với ma lực siêu cấp, tuyệt đối hữu hiệu!"

"Tỷ tỷ không phải hồ ly mà." Cô nàng hắc long cau mũi. "Nhưng mà món trà sữa này ngửi rất thơm, thơm hơn canh bài độc của Lara lần trước nhiều."

"Tất nhiên rồi! Đồ tốt là để mọi người cùng phân hưởng mà." Tiểu la lỵ đắc ý nói. Thực ra, nàng vẫn che dấu bộ pháp mát xa ngực bí truyền của Stiller. Olivia là vị hôn thê của ca ca, chí ít phải để cho bản công chúa có bộ ngực căng tròn trước đã mới có thể đấu lại đối thủ lớn này. Thủ pháp mát xa kia có hiệu quả không rõ ràng. Ca ca bế quan tu hành đã một năm rồi, vậy mà vẫn phẳng lỳ như vậy...

*

* *

Cũng là dưới ánh trăng thanh lãnh, một tòa trang viên ngoại thành Âm Ảnh đế quốc đang tràn ngập trong hào quang của ánh lửa.

Quang mang màu đỏ chớp lóe liên tục, giống như hỏa diễm bùng cháy. Nếu như không phải xung quanh trang viên có kết giới thì người khác sẽ cho là tòa sơn trang này bị cháy.

Một "viên đạn" màu đỏ giống như một mũi tên rời cung bắn đi, đụng trúng một cái đầu heo thật lớn. Đầu heo đáng thương lập tức phân thành bốn năm mảnh, sau đó bị độ nóng cao làm tan chảy.

Hồng quang kia rơi xuống đất, áng sáng tán đi để lộ một thân ảnh nhỏ nhắn đáng yêu. Hai tay bé che kín đầu, dường như là vừa rồi đụng chạm không hề nhẹ.

Phía sau có một thanh âm gấp gáp vang lên: "Bảo bối, đừng chơi nữa, nguy hiểm đấy!"

Hồng quang kia lại động đậy, bay thẳng lên trời. Loại tốc độ và lực lượng phi hành này hoàn toàn không ăn nhập với bề ngoài non nớt kia.

"Ha! Lilith di di! Đuổi không kịp! Đuổi không kịp!"

Lilith toát hết cả mồ hôi lạnh. Bảo bối tiểu công chúa này sinh trưởng quá mau, người ta nhìn vào mà phải líu lưỡi. Từ khi sinh tới giờ chưa tới một năm mà bé đã giống một đứa trẻ ba tuổi rồi, răng cũng đã mọc đầy mồm.

Thực lực và thiên phú của bảo bối cũng tăng trưởng rất kinh người, đặc biệt là lực lượng hỏa diễm. Chỉ là bé lại thích một số trò chơi nguy hiểm, tỷ như... trò "Angry Birds" này, thật khiến cho người ta thấy mà kinh. Không biết là thằng cha khốn nạn nào đã xúi dục bé!!

"Bảo bối nhanh xuống đi, mẹ con sắp tới rồi!"

Hồng quang khựng lại, chậm rãi hạ xuống, đột nhiên lại bắn lên, phóng về phía cửa lớn. Chỗ cửa ra vào xuất hiện một nữ tử mặc trường bào, đeo khăn che mặt.

Hồng quang chưa tới gần nữ tử thì đã thu liễm và người, chỉ còn một thân hình nhỏ nhắn nũng nịu trong lòng ngực nữ nhân. "Mẹ! Mẹ!"

"Lại không ngoan rồi." Ngữ khí của nữ tử có chút nghiêm khắc. "Lại để cho Lilith di di đau đầu thì mẹ sẽ đánh đít con."

"Mẹ đừng đánh! Mẹ đừng đánh!" Tiểu nha đầu làm nũng cọ qua cọ lại trong lòng nữ tử.

Đôi mắt phẳng lặng của nữ tử lộ ra sự ôn nhu từ ái. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve đầu em bé rồi ôm bé vào trong nhà.

*

* *

Trong hải vực bao la, có một quần đảo rộng lớn.

Kể cả những mãnh thú trong hải dương kia, không có một ai dám tiếp cận những hòn đảo này. Bởi vì trên đây cư trú sinh vật cường đại nhất: cự long.

Ở giữa quần đảo có một hòn đảo lớn nhất, nhìn qua trông giống như chúng tinh ủng nguyệt.

Nước biển chung quanh hòn đảo trung ương phát sinh biến hóa, giống như bị loại lực lượng vô hình nào đó ảnh hưởng, dồn dập cuộn lên.

"Oanh!" Giữa hòn đảo trung ương phát ra tiếng vang lớn, dường như có một thứ gì đó phá đất mà ra. Nước biển xung quanh bắn lên không rồi nổ tung ra bốn phía, cả hòn đảo cũng run rẩy từng hồi.

"Hố hố hố..." Một tiếng cười cổ quái truyền ra, nghe tiếng dường như là một thiếu nữ không lớn lắm. "Lão đầu tử, ngươi nhìn thấy chưa? Bổn đại gia cuối cùng cũng đột phá rồi!"

"Thằng cha đáng chết kia, bổn đại gia nhất định sẽ báo thủ, nhất định phải đoạt lại tất cả, nhất định phải giẫm người xuống dưới chân."

"Nữ nhân của ngươi sẽ vào hậu cung của bổn đại gia!"

Trên hòn đảo không ngừng vang lên âm thanh oanh tạc phá hoại, thỉnh thoảng còn kèm thêm tiếng cười hô hố quái dị.

Những long tộc cường đại ở gần đó giống như gặp quỷ, dồn dập chui vào tận sâu trong động, đóng cửa không ra, đặc biệt là những nhà có long tộc giống cái. Hiếm có khi được Long thần phù hộ suốt một năm thanh tịnh, đáng tiếc hiện tại người lại ngủ quên con mẹ nó rồi, đại họa của Long đảo lại chuẩn bị tới rồi.

Một năm đủ để thay đổi rất nhiều chuyện... ngoại trừ độ lớn bộ ngực của la lỵ phẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro