Chang Re Ma Gioi C944 C947

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 944: CỨU NÀNG

Ads by Google

Thật lâu sau, hai người mới tách nhau ra dường như cũng khôi phục lại bình tĩnh, không còn động tác kịch liệt nữa. Họ đi tới ghế đá dưới gốc cây, bình tĩnh ngồi dối diện nhau.

"Tiểu Arthur, mấy năm nay... ngươi đi chỗ nào?"

"Không cẩn thận... đã tới một nơi nguy hiểm." Trần Duệ bình phục tâm tình, nhanh chóng nghĩ lời cần nói. "Cũng may vận khí của ta không tệ, rốt cục cũng có thể tiếp tục sinh tồn, mãi cho tới khi có năng lực rời khỏi nơi đó..."

"Không cẩn thận?" Veronica thân thiết nhìn hắn. "Năm đó, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?"

Trần Duệ lắc đầu: "Lúc ấy ta rơi xuống một nơi nguy hiểm, tuy rằng thức tỉnh nhưng đã mất đi rất nhiều ký ức."

Veronica nhìn thật sâu vào mắt Trần Duệ, đôi mắt màu lam không biết đang lưu chuyển cảm xúc gì. Nàng vươn tay, dường như muốn vuốt ve mặt hắn nhưng rồi lại để xuống. "Có lẽ ngươi không nên trở về."

"Vì sao? Lão sư."

"Nơi này, không phải là nơi khiến ngươi vui vẻ, có lẽ, còn là một nơi rất nguy hiểm." Ánh mắt Veronica trở nên ảm đạm. Nàng cúi đầu, khẽ thở dài một tiếng. "Lời lão sư có thể có chút không hay nhưng mà ta coi tiểu Arthur như đệ đệ mình vậy, ta vẫn luôn khống chế tâm tình của mình, đến nay vẫn như vậy."

Tiểu Arthur? Đệ đệ?

Trong đầu Trần Duệ lại xuất hiện đoạn ngắn ký ức về thời ở Tinh Quang học viện. Vị lão sư xinh đẹp mà thành thục này luôn là tỷ tỷ Arthur yêu thương nhất, đáng tiếc, trong lòng Arthur, nàng không chỉ là tỷ tỷ.

Chắc hẳn Veronica vẫn rõ ràng điểm này.

"Lão sư..." Trần Duệ nhìn Veronica, trầm ngâm chốc lát rồi mở miệng hỏi: "Lão sư có muốn rời khỏi nơi này không?"

Veronica ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn hắn.

"Ta sẽ dẫn lão sư rời khỏi nơi này, nếu lão sư muốn!" Thần sắc Trần Duệ cực kỳ kiên định. "Arthur của năm đó không có năng lực và dũng khí này nhưng hiện tại ta có!"

Để nàng chân chính tình được hạnh phúc, để nàng có được tự do, đây cũng là tâm nguyện lớn nhất của "Arthur", thậm chí nó còn vượt qua tham vọng chiếm giữ nàng. Tam hoàng tử điện hạ năm đó thật đúng là một thiếu niên ngây thơ.

Nếu như có thể "cứu" Veronica là có thể cởi bỏ khúc mắc cuối cùng với tên 'Arthur' kia. Điều này có thể giúp Trần Duệ dung hợp linh hồn và tinh thần ở cảnh giới cao hơn, tâm tình chân chính trở nên viên mãn.

"Rời đi? Năm đó..." Veronica dường như nghĩ tới điều gì đó, tay nàng run lên, thân thể hơi lay động, vành mắt ửng đỏ. Nàng cố nén giọt nước mắt đang đọng trên mi.

Bỗng dưng, đôi mắt màu lam thoáng hiện nỗi hận sâu sắc.

Mặc dù sự hận thù đó chỉ thoáng lướt qua nhưng với thực lực trước mắt của Trần Duệ, hắn lại có thể nhìn rõ ràng, trong lòng không khỏi rùng mình.

Nỗi hận kia giống như nham thạch nóng chảy, ức chế khiến người ta ngạt thở, tầm mắt và linh hồn cũng bị vặn vẹo.

Thân thể kịch liệt phập phồng của Veronica dần bình tĩnh lại. Lệ quang trong mắt dần biến mất, nàng lắc đầu nói: "Năm đó, thật sự không liên quan đến ngươi, ngươi không cần tự trách. Đúng rồi, ngươi tới nơi này thật sự không thích hợp, nên về sớm một chút."

"Thật ra... hôm nay ta tới đây đã được bệ hạ cho phép."

Veronica kinh hãi, dường như nghĩ tới điều gì đó. "Buổi sáng mấy hôm trước, Tử Uyển cung bắt đầu bị Cấm Vệ quân phong bế, chẳng lẽ ngươi khi đó..."

"Ừm! Lúc đó, ta chạy tới hội nghị đường, giúp bằng hữu Samuel của ta rửa sạch tội danh."

"Samuel, thì ra là..." Veronica có vẻ rất áy náy. "Vị kỵ sĩ này đã giúp đỡ ta rất nhiều, còn từng tìm tới đây và tặng ta thánh tủy quả. Lần trước hắn còn giúp ta đánh đuổi Garfield có ý đồ bất chính, cũng vì thế mà bị giam vào Lôi ngục. Ta từng cầu tình bệ hạ, cũng giải thích tình huống lúc đó, đáng tiếc bệ hạ... Sau này ta lại nghe nói Garfield muốn gây bất lợi cho vợ của Samuel, liền phái người trộm đi báo cho nàng hay, kết quả bị bệ hạ phát hiện. Ta bị lệnh cưỡng chế ở Tử Uyển cung, không được bước ra ngoài, ngay cả buổi xét xử cũng không được tham dự. Sau đó, bệ hạ lại phái rất nhiều người tới phong bế Tử Uyển cung... mãi cho tới hôm nay."

"Thì ra người báo cho Ena lại là lão sư!" Trần Duệ chợt hiểu ra. Garfield từng thiết lập cạm bẫy muốn dẫn Joanna mắc câu để trả thù Samuel, kết quả Ena có được báo động liền cứu giúp kịp thời. Nhờ đó, hai người mới tránh được nguy cơ đáng sợ, mà người thông tri tin cho Ena lại là Veronica.

"So với ân huệ của kỵ sĩ Samuel dành cho ta, điều đó chỉ nhỏ bé không đáng kể thôi. Nhưng mà cho tới hôm nay ta mới biết nguyên nhận thực sự mà Samuel trợ giúp ta." Veronica rốt cục cũng nở nụ cười, tuy rằng còn cách một lớp khăn che mặt nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy dịu dàng như nước. "Ta hẳn phải cảm ơn ngươi mới đúng, tiểu Arthur, nhưng mà ngươi thật sự phải đi thôi..."

"Hôm nay ta có thể ở lại đây một đêm, đây là ân chuẩn bệ hạ dành cho ta." Nụ cười trên mặt Trần Duệ có thêm vài phần mỉa mai. "Sau khi ta biểu hiện ra giá trị của mình, ta đã có được 'phần thưởng' này, chẳng qua chỉ có một đêm."

Veronica chấn động, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt. "Ngươi, ngươi muốn..."

"Yên tâm, lão sư." Trần Duệ nở nụ cười, chỉ vào đầu mình. "Tuy rằng vì để sinh tồn mà 'Arthur' mất đi rất nhiều cũng thay đổi rất nhiều nhưng có nhiều thứ chắc chắn sẽ không thay đổi."

Veronica nhìn ánh mắt chân thành của Trần Duệ, sắc mặt rốt cục cũng hồng nhuận trở lại. "Xin lỗi, lão sư không nên hiểu lầm ngươi..."

"Lão sư, ngươi nên nghỉ ngơi điều dưỡng cho tốt." Trần Duệ đứng dậy. "Chiếc huy chương thông tấn này tặng lão sư, có chuyện gì có thể thông qua nó nói cho ta biết. Nếu như lại có những tên khốn không có mắt nào dám động đến lão sư, ta cam đoan nó không thể ra về đầy đủ. Đệ đệ cũng là đệ tử của ngươi đã không còn là hạng người yếu đuối như trước nữa. Có ta ở đây một ngày, không ai có thể thương tổn ngươi!"

Veronica kinh ngạc nhìn Trần Duệ chăm chú, cảm nhận sự dịu dàng và kiên định toát ra từ hắn, đôi mắt màu lam xuất hiện sự vui mừng. Nàng gật đầu nói: "Tiểu Arthur của lão sư đã trưởng thành rồi!"

"Lão sư, mấy ngày này tạm thời để ngươi ấm ức một chút. Ta sẽ mau chóng nghĩ biện pháp giúp lão sư lấy lại tự do." Trần Duệ nhún vai, nói với Veronica: "Lão sư có thể bắt đầu tính toán xem tương lai sống thế nào cho thoải mái vui vẻ, tỷ như sau khi rời khỏi cái lồng chim đáng ghét này, lão sư muốn đi đâu... Tóm lại, đừng tiếp tục lo lắng những vấn đề khác."

Nhìn Trần Duệ càng bước càng xa, cho tới khi biến mất, ánh mắt Veronica lập tức trở nên hiu quạnh. Nàng khẽ thở dài: "Tiểu Arthur... ngươi không nên trở về."

Trần Duệ mỉm cười rời khỏi Tử Uyển cung, ánh mắt lại ngưng trọng chưa từng có.

Lúc trước vì cảm xúc dao động cho nên hắn không để ý lắm nhưng sau khi cảm nhận được hận ý đáng sợ kia, hắn đã mở phân tích chi nhãn ra nhìn. Số liệu của Veronica hiển thị là:

Chủng tộc: nhân loại (hồn biến dị)

Tổng hợp thực lực: (D) SS

Thể chất: (D-) SS-

Lực lượng: (D-) SS-

Tinh thần: (D) SS+

Tốc độ: (D) SS

Phân tích: Con Mắt Che Đậy, Thân Thể Ẩn Nấp, Linh Hồn Huyết Tế, Trái Tim Căm Hận!

Veronica vậy mà lại có thực lực cấp quốc độ.

Trần Duệ không phải kinh hãi nhỏ. Lấy thực lực này, nàng muốn rời khỏi hoàng cung quả thực dễ như trở bàn tay! Vậy thì, nàng ở chỗ này với mục đích gì? Thực lực của Garfield mới chỉ là ma đế sơ đoạn thôi, nàng làm sao có thể để một nhược giả như thế "vô lễ" với mình?

Con Mắt Che Đậy và Thân Thể Ẩn Nấp hẳn là dị năng che chắn thập phần cường đại, nếu không phải có phân tích chi nhãn, cho dù Trần Duệ hiện tại đã quốc độ đỉnh cũng không cách nào khám phá được thực lực chân chính của Veronica... Vậy thì, Rex có biết hay không?

Còn nữa, thực lực của Veronica có là từ khi ở Tinh Quang học viện hay sau khi bị bắt gả cho Long Hoàng đế quốc rồi mới có? Hồn biến dị là cái gì? Là thực lực tự thân nàng có được hay là bị linh hồn nào đó khống chế?

Trần Duệ bỗng nhiên nhớ ra Tổng giám mục Winter từng nói đến "nghi thức tăng thực lực bằng cách huyết tế" nào đó. Giờ lại liên lạc với "Linh Hồn Huyết Tế", hắn không khỏi rùng mình một cái, trong lòng mơ hồ sinh ra một phán đoán đáng sợ.

"Tiểu Arthur" à, nhiệm vụ "cứu vớt" này của ngươi thật sự khó quá! Trần Duệ tự nhủ thầm trong lòng. Hắn hít sâu một hơi rồi đi về Kim Vân cung của mình.

Ba ngày sau, Kim Diệu lãnh địa cử hành một buổi lễ long trọng.

Buổi lễ này để chúc mừng lãnh chủ mất tích bảy năm, tam hoàng tử "Arthur Roland" của đế quốc đã trở về.

Rex đại đế và gần như toàn bộ quý tộc thượng tầng đều tới tham dự. Nhị hoàng tử Garfield ở lễ mừng trao cho tam hoàng tử Arthur chiếc nhẫn văn chương đại biểu chức vị lãnh chủ. Chiếc nhẫn cũng chứng minh Kim Diệu lãnh địa chính thức nằm trong tầm khống chế của hoàng tử Arthur.

Những năm gầy đây, nhị hoàng tử Garfield xây dựng nền chính trị áp bức bóc lột hà khắc. Hắn thu gom một lượng lớn hắc tinh tệ vào túi cũng thành công khiến dân chúng oán giận ngập trời. Có thứ để so sánh, phần lớn dân chúng trong lãnh địa bắt đầu hoài niệm chính sách rộng rãi của hoàng tử "Arthur" lúc trước. Hiện giờ họ nghe nói tam hoàng tử trở về, tất nhiên tiếng hoan hô rền vang như sấm.

Lần lễ mừng này còn đón chào một vị khách quý đặc biệt, một trong hai tông sư chế khí nhân loại Jikrei tông sư.

Jikrei tông sư mang theo nữ đệ tử Biloursin của mình tới. Quan hệ giữa Jikrei tông sư và tam hoàng tử dường như rất thân mật, còn đại sư Biloursin tâm cao khí ngạo kia trước mặt "Arthur" lại rất tôn sùng cung kính, giống như đối xử với thầy mình.

Đáp án được công bố, Jikrei tông sư ở trước mặt mọi người nói ra một tin tức thật khiếp sợ. Chế khí tông sư thứ ba của nhân loại, cũng là vị tông sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử luyện kim thuật chính là tam hoàng tử "Arthur" của Long Hoàng đế quốc!

Trong nhất thời, mọi người oanh động. Tuổi "Arthur" hiện tại không quá ba mươi, lúc trước chẳng hề có tiếng tăm gì, không ngờ sau khi mất tích bảy năm trở về lại đã thành chế khí tông sư.

Tông sư không phải là đại sư, cho dù ở cả thế giới mắt đất, tông sư ở cả hai giới dược tề và chế khí đều chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trước kia, chế khí tông sư nhân loại chỉ có hai người, thân phận tông sư "Arthur" là do Jikrei một trong hai tông sư đó nói, chắc hẳn nó là sự thật!

Ánh mắt các nhân vật quyền quý nhìn về phía tam điện hạ đều có sự thay đổi. Hồng y giáo chủ Gelanin tham dự lễ mừng cũng rung động, vị Thánh tử tương lai, thậm chí còn là Giáo hoàng miện hạ tương lai này không ngờ còn là một vị tông sư chế khí!

Tính với tuổi hiện tại của Arthur, cho dù giới chế khí đế quốc hay là giáo hội, tiền đồ có thể nói là rộng thênh thang.

Nếu tam hoàng tử có thể trở thành Thánh tử chính thức của Quang Minh giáo hội, không chỉ giúp giáo hội càng thêm cường đại mà còn giúp cho lực ảnh hưởng vốn bị giảm sút bởi Hắc Tử Đồ được nâng lên tầng cao mới.

Hoàng tử Long Hoàng đại đế sủng ái nhất, tam hoàng tử mất tích bảy năm nay mới trở về, lãnh chủ Kim Diệu lãnh địa, còn mang thân phận chế khí tông sư. Đặc sứ Keane Heber của Lam Diệu đế quốc âm thầm tính toán mấy thân phận liên quan đến vị hoàng tử này, đúng rồi... còn một thứ nữa, chính là vị hôn phu của công chúa Bisi.

CHƯƠNG 945: NGUY CƠ LÃNH ĐỊA

Ads by Google

Long Hoàng đế quốc, Kim Diệu lãnh địa.

Đối mặt với lãnh địa khổng lồ thuộc về mình này, nghĩ tới chuyện vừa mới xuyên qua phải giãy dụa kiếm sống ở Ám Nguyệt lãnh địa, Trần Duệ không khỏi cảm khái.

Nhưng mà hắn lập tức không còn thời gian cảm khái, bởi vì Samuel đang ngưng trọng báo cáo cho hắn.

Kim khố của Kim Diệu lãnh địa không còn một bạch tinh tệ, kho lương cũng không còn một hạt thóc.

Điều quan trọng nhất là toàn bộ nhân viên quản lý đã rút đi hết.

Trong thời gian Garfield cai trị Kim Diệu lãnh địa cũng từng tranh thủ tư cách tổ chức thương mậu đại hội cho lãnh địa. Hiện giờ cách đại hội còn chưa tới hai tháng, rất nhiều công trình đã xây dựng xong. Đây vốn là một cơ hội tốt nhưng Garfield đâu thể để Trần Duệ chiếm được chỗ tốt. Hắn lấy cớ kiến trúc trục trặc cần phải dỡ bỏ ra xây lại rồi sau đó lại mang đi một đống nhân viên công trình, còn khất nợ lương của dân công.

Garfield còn âm thầm bày đặt mưu kế khiến mấy gia tộc đau đầu, lợi dụng một ít nhược điểm cố ý lưu lại để nháo sự kiếm cớ gây chuyện.

Tất cả mấy thứ đó tất nhiên đều là "lễ vật" mà nhị hoàng tử Garfield cố ý lưu lại cho "hoàng đệ", nếu không phải thời gian chuyển giao ba ngày quá ngắn, Trần Duệ không hề nghi ngờ rằng Kim Diệu lãnh địa đã biến thành một đống hoang tàn.

Lý do của Garfield rất đường hoàng, những vật tư và người đó đều là thành quả hắn vất vả kinh doanh bảy năm. Bây giờ chuyển giao quyền xử lý, hắn tất nhiên phải lấy đi những "tài sản" thuộc về mình.

Sau khi Rex đại đế biết chuyện không nhúng tay, cũng không cung cấp viện trợ.

Sau ngày cha con tranh luận đó, "Arthur" đã không còn chỉ là người con trai Rex yêu thương nhất mà còn là một vị hoàng tử chân chính.

Người thừa kế trong khi tranh giành ngôi vị hoàng đế chỉ cần không chạm tới điểm mấu chốt, đế vương chắc chắn sẽ không can thiệp. Đây chính là quy tắc ngầm qua các chiều đại đế quốc. Người có thể trổ hết tài năng trong tranh đấu rồi giành được thắng lợi cuối cùng mới là người kế thừa hoàng vị thích hợp nhất.

Kiếm báu phải được ma luyện, Rex đại đế cũng muốn xem bổn sự của đứa con này sau bảy năm mất tích.

Chịu thương nặng rồi hoàn toàn thất bại? Hay là càng dũng mãnh vượt qua nguy cơ?

Đây không chỉ là khảo nghiệm của Rex với Arthur mà còn là sự mong chờ của các thế lực với vị hoàng tử mất tích này.

"Điện hạ, ta có thể lấy ra nhiều nhất bảy trăm hắc tinh tệ." Samuel ngượng ngùng cúi đầu. Thực ra, bảy trăm hắc tinh tệ này là tiền của Joanna và Ena. Vị hoàng kim kỵ sĩ này bình thường có biết khái niệm tiền là gì đâu, hiện giờ đúng là một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán, lần đầu tiên hắn cảm thấy xấu hổ đến vậy.

Tình hình kinh tế của Joanna cũng chẳng dư dả gì, lúc trước vì nghĩ cách cứu Samuel mà bôn tẩu cầu trợ khắp nơi, tiền tiêu đã gần hết. Còn Ena, tiền vốn kinh doanh của nàng sau trận ở Ngạc Mộng chi nguyên đã mất hết sạch, hiện tại tính là trắng tay.

Bảy trăm hắc tinh tệ là một con số to tướng với gia đình bình dân nhưng đối với cả một Kim Diệu lãnh địa thì quả thực là muối bỏ biển, không có tác dụng.

"Tiền không phải vấn đề, các ngươi không cần quan tâm." Trần Duệ lắc đầu. "Chỉ là phương diện nhân tài khiến ta hơi đau đầu."

Trần Duệ quả thực không lo lắng về tiền, nói một cách khoa trương, chỉ riêng số hắc tinh tệ kiếm được nhờ trò trơi ma pháp tại ma giới cũng đủ phủ kín mặt đất Kim Diệu lãnh địa.

Nhưng mà thành phần quản lý lãnh địa đã rời khỏi hết. Garfield lần này chơi chiêu rút củi đáy nồi, mang đi rất nhiều nhân tài ở vị trí mấu chốt. Cho dù Trần Duệ và Isabella đều là cao thủ nội chính nhưng cũng không thể thay thế vị trí cho nhiều nhân tài như vậy. Cũng giống như một cái Kim Tự Tháp, nếu như không có hạ tầng làm cơ sở trụ cột thì đỉnh nhọn vinh quang cũng không cách nào thành hình.

Về lâu về dài, có tiền có chính sách đủ để hấp dẫn nhân tài nhưng hiện tại thời gian cấp bách, căn bản không kịp.

"Ta từ nhỏ lớn lên ở Kim Diệu lãnh địa, có biết một ít nhân tài không được các gia tộc trọng dụng, hẳn có thể mời chào cho điện hạ. Đúng rồi, trong gia tộc ta còn mấy thân tín..."

"Kemplott gia tộc?" Trần Duệ dường như nghĩ tới điều gì đó, buột miệng ra cùng lúc với Isabella. Hai vợ chồng ăn ý nhìn nhau cười.

Một màn này khiến tiên nữ long tiểu thư cảm thấy quen mắt, mặc dù không rõ ràng tình hình bên trong nhưng cũng giả bộ gật gù: "Ồ!"

Không lâu sau, tộc trưởng Kemplott gia tộc một trong hai đại gia tộc - nguyên sở trưởng sở tài chính Carlo Kemplott được triệu tập tới phủ lãnh chủ.

Đây không phải lần đầu tiên Carlo tới phủ lãnh chủ nhưng lần này tâm tình có thể nói là cực kỳ phức tạp.

Tam hoàng tử "Arthur" năm đó từng có đại ân với Kemplott gia tộc cho nên Carlo từng thề nguyện trung thành với người, đảm nhiệm chức quan thuế vụ của lãnh địa. Hắn được điện hạ hết sức tín nhiệm.

Nhưng bảy năm trước tam hoàng tử mất tích, quyền lãnh chủ nhị hoàng tử Garfield tiến hành tẩy trừ Kim Diệu lãnh địa. Carlo bị bãi miễn chức quan thuế vụ, Kemplott gia tộc cũng bị chèn ép không thở nổi.

Bởi vì Kemplott gia tộc là gia tộc buôn bán đệ nhất, giao thiệp với nhiều nơi, chân chính được gọi là phú địch khả quốc, cũng khiến cho Rex đại đế kiêng kỵ. Mà Garfield lấy thân phận lãnh chủ, tuyệt đối có quyền xử lý công việc trong lãnh địa, cho nên Rex mới mắt nhắm mắt mở bỏ mặc hành vi của Garfield. Điều này khiến Kemplott gia tộc rơi vào tình trạng khổ không thể tả.

Sau khi con trai Carlo - Samuel đánh bại đệ nhất thiên tài Paul, chiếm được sự khen ngợi của Rex đại đế, được phong làm Hoàng kim kỵ sĩ và thành viên của Long Kỵ quân đoàn, Kemplott gia tộc mới tìm được cơ hội quật khởi. Carlo nhờ con trai được nhận chức sở trưởng sở tài chính.

Dưới tình huống tốt đẹp đó, trong lòng Carlo khó tránh khỏi sinh ra ý tưởng mới, nếu "Arthur" đã mất tích nhiều năm như vậy, nếu muốn gia tộc Kemplott có thể tiệp tục duy trì lớn mạnh, hắn nhất định phải tìm kiếm chỗ dựa mới. Cho nên Carlo mới lo lắng, tiếp nhận cành ô liu tứ hoàng tử Luke vứt tới, dùng nó tạm thời tránh khỏi sự chèn ép hãm hại của Garfield dành cho gia tộc.

Nhưng mà trời không chiều lòng người, Carlo bất ngờ gặp phải chuyện "liên danh lên án", bị cách chức bắt giam, Samuel cũng vì tội "ám sát" Garfield mà thành tù nhân. Mặc dù được Rex đại đế đặc xá nhưng cái mũ "đọa lạc giả" trên đỉnh đầu khiến Samuel nguy trong sớm tối. May mắn rằng ở phút cuối cùng, tam hoàng tử "Arthur" kịp thời xuất hiện, xoay chuyển tình thế một cách kỳ tích, thay Samuel rửa sạch tội danh.

Hiện giờ, "Arthur" đã nắm giữ quyền hành Kim Diệu lãnh địa, ngay sau đó lập tức triệu kiến mình tới, là để hỏi tội sao? Hay là để mời chào? Hoặc đủ cả hai? Như vậy mình nên ứng đối thế nào đây? Tiếp tục về phe tứ hoàng tử Luke? Hay là quay đầu lại nguyện trung thành với tam hoàng tử "Arthur" như cũ?

Nhất thời, Carlo lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

"Carlo đại nhân." Thanh âm của Trần Duệ kéo Carlo ra khỏi suy nghĩ.

"Ở trước mặt điện hạ, Carlo sao dám xưng là 'đại nhân'?" Carlo khom người thật sâu với Trần Duệ. "Carlo trước hết xin tạ lỗi với điện hạ."

"Ta từng nói với Samuel, bất kể là ngươi hay là hắn đều không cần phải xin lỗi ta." Trần Duệ nhìn ra mâu thuẫn trong lòng Carlo, mỉm cười nói: "Chuyện quá khứ không cần nhắc lại nữa, ngươi trước hết hãy xem cái này."

Carlo cầm lấy cuốn da ma pháp Trần Duệ đưa tới, thấy bảy chữ "Nghị định bổ nhiệm Tài thuế quan" trên đó, trong lòng âm thầm cảm thấy không yên, quả nhiên...

"Ngươi trước hết không nên cự tuyệt hoặc lo lắng gì, nghe ta nói đã." Trần Duệ nhìn ra tâm sự của Carlo. "Ta từng là hoàng tử Rex bệ hạ thích nhất, đương nhiên bay giờ còn thích hay không thì không xác định, nhưng mà ta có thể chắc chắn một điều, hiện giờ ta là tam hoàng tử đế quốc, lãnh chủ Kim Diệu lãnh địa, còn là... một trong ba tông sư chế khí nhân loại."

Carlo gật đầu. "Arthur" hoàng tử lần này trở về quả thật khiến người ta chố mắt ra nhìn, chỉ riêng cái danh tông sư đã đại chấn thiên hạ.

"Lúc trước ngươi từng là Tài thuế quan của lãnh địa, hơn nữa năng lực khá tuyệt, ta luôn coi trọng ngươi. Bây giờ ta trở về, tất nhiên phải sử dụng người mình tín nhiệm nhất. Tờ bổ nhiệm này không phải cấp cho bản thân ngươi mà là cho cả Kemplott gia tộc, người được chọn cụ thể do ngươi xác định nhưng nhất định phải là nhân tài. Kemplott gia tộc là một trong hai đại gia tộc của Kim Diệu lãnh địa và còn từng là thân tín của ta cho nên nhận chức vị kia là hợp lý. Ngươi không cần từ chối, cũng không thể từ chối, nếu không... ta cũng không ngại áp dụng lại mấy thủ đoạn của Garfield."

"Vâng thưa điện hạ." Đối phương đã nói đến như vậy, Carlo tự nhiên không thể cự tuyệt, trừ khi Kemplott gia tộc không muốn sống ở Kim Diệu lãnh địa nữa.

Mà gia tộc không sống ở đây thì quá không thực tế, bởi vì chỗ này là căn cơ gia tộc, đã có lịch sử hơn mười đời, kể cả vào thời điểm cực kỳ khó khăn nhất cũng chưa từng rời khỏi chứ đừng nói là ngày hôm nay.

"Còn một việc nữa! Samuel sẽ không tiếp tục quay về Kemplott gia tộc."

"Ta biết, điện hạ." Carlo buồn bã nói. Hắn từng khuyên Samuel nhưng đã thất bại, hắn biết tính cách con trai mình, một khi đã quyết tâm thì không thể sửa được.

"Samuel đi theo ta, cho dù là với cả Kemplott gia tộc hay với chính bản thân hắn đều không phải chuyện xấu." Trần Duệ nhìn rõ vẻ mặt của Carlo, hắn mỉm cười nói: "Cũng giống như việc trứng chim không đặt một giỏ, đạo lý này với thân phận của kẻ nắm giữ đại gia tộc, ngươi phải hiểu hơn ta..."

Carlo từng là một trong ba sở trưởng của ba sở, lịch duyệt phong phú, lão tất nhiên hiểu ý của câu nói trên. Đôi mắt xẹt qua chút kinh ngạc, đây là "Arthur" điện hạ sao?

"Ta hiểu rồi." Carlo gật đầu. "Xin điện hạ hãy để Samuel về nhà một chuyến, ta sẽ chính thức tuyên bố khai trừ nó ra khỏi gia tộc."

"Không tệ, Carlo đại nhân quả là người hiểu biết, đáng tiếc... có một số mặt, người trong nhà chưa tỏ người ngoài ngõ đã tường, ngươi đã chọn sai chỗ nhờ vả cho nên mới phải vào trong ngục."

Carlo cúi đầu cười khổ, không hề biện giải.

"Xem ra bây giờ ngươi vẫn còn chưa hiểu rõ." Trần Duệ lắc đầu. "Ngươi và Kemplott gia tộc chỉ cần nguyện trung thành với một người thôi, đó chính là bệ hạ. Mặc kệ bị mất đi thứ gì, mặc kệ phải vứt bỏ những lợi ích gì, mặc kệ Luke cho các ngươi lợi ích hoặc hứa hẹn gì... con đường phát triển và sinh tồn của Kemplott gia tộc chỉ có ở chỗ bệ hạ. Biết bỏ qua mới có thể có được điều tốt đẹp. Hiện tại tuy Kemplott gia tộc đang trong tình trạng nguy hiểm nhưng vị tất đây lại không phải một cơ hội để bệ hạ 'bao che' cho gia tộc ngươi. Nể mặt Samuel, ta tiếp tục cho ngươi một cơ hội càng lớn. Kim Diệu lãnh địa sắp diễn ra biến đổi lớn, chấn động đế quốc, thậm chí chấn động cả thế giới loài người. Làm hoàng tử, lại còn là chế khí tông sư, ta sẽ bị bệ hạ chú ý, có câu 'cây mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ'. Mặc dù là cha con, nhưng bệ hạ là một đế vương, không thể nào coi thường uy hiếp ở ngay bên cạnh mình. Cho nên ở bên cạnh ta, cần phải có một con mắt giúp bệ hạ tùy thời quan sát. Tài thuế quan, ta nghĩ nó là chức vụ thích hợp nhất dành cho ngươi."

Carlo chấn động, đôi mắt nhìn Trần Duệ tràn đầy sự khó tin.

Sau cuộc gặp kỳ diệu vừa rồi, ý niệm lớn nhất trong đầu Carlo là: lựa chọn của Samuel xem ra đã xoay chuyển vận mệnh của cả Kemplott gia tộc.

CHƯƠNG 946: RỒNG BAY TRÊN KIM DIỆU

Ads by Google

Đêm đó, sau khi trở về từ Kemplott gia tộc, Samuel đã chính thức bị khai trừ và còn mang theo một đám đông người. Những người này là "quà chia tay" Samuel giành được.

Mặc dù Samuel không màng vinh nhục sinh tử, cắt đứt quan hệ với Kemplott gia tộc nhưng vẫn không cách nào thay đổi dòng máu đang chảy xuôi trong người hắn.

Cho dù có một ngày, Carlo và Kemplott gia tộc bị giết, Samuel cũng có thể vực dậy dòng họ, kéo dài huyết mạch.

Không đặt hết trứng trong một giỏ, đây chính là thủ đoạn mà các đại gia tộc quen dùng.

Nhóm người này do Samuel đặc biệt tuyển chọn từ những tinh anh của gia tộc. Họ toàn những người còn trẻ, hơn nữa còn là nhân tài giỏi giang đáng tin cậy. Có người am hiểu chính trị, có người am hiểu buôn bán, có người lại là mãng hán có sức mạnh, còn một lượng lớn nhân sĩ chuyên nghiệp ngành công trình. Điều này giúp giải quyết nguy cơ về công trình hiện tại của lãnh địa. Không thể không nói, sau khi Trần Duệ biểu hiện thủ đoạn và quyết đoán khiến Carlo khiếp sợ, phần "phí ở riêng" này đã tăng lên mấy phần.

Không lâu sau, Joanna ở Phillip gia tộc cũng trình diễn màn tương tự, số lượng nhân tài mang về không nhiều nhưng lại có một số tiền tài và vật tư xa xỉ. Khác với tình huống của Samuel, Phillip gia tộc là chủ động lấy lòng.

Nhờ hai luồng "tiền vốn" danh chính ngôn thuận của hai gia tộc Kemplott và Phillip, cộng thêm những hoạt động Samuel nắm giữ trong Kim Diệu lãnh địa, tư nguyên trong tay Trần Duệ rốt cục cũng nhiều hơn, có thể quyết đoán hành động.

Với tư cách trợ thủ đệ nhất, Isa tiểu thư bắt đầu thể hiện tài năng xuất sắc.

Isabella từng là trọng thần dưới trướng Hắc Diệu, trong tay nắm giữ hai mạch máu kinh tế và tình báo lớn của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Tuy rằng sau này gặp phải Trần Duệ, nàng đã rút lui về ở ẩn nhưng năng lực vẫn được Mejia tín nhiệm, thỉnh thoảng sẽ cố vấn một vài vấn đề khó khăn.

Phóng mắt nhìn khắp ma giới, Isa tiểu thư là nhân tài nội chính hiếm có, càng khỏi nói đến việc quản lý một lãnh địa thế này.

Đầu tiên giải quyết về vấn đề cương vị, nhân viên mới nhậm chức tuy cũng tồn tại một ít khuyết điểm khó tránh khỏi nhưng khung xương cả lãnh địa cũng đã ổn định lại. Những công trình bị đình trệ hoặc phá hư đều bắt đầu khôi phục xây dựng.

Samuel quen thuộc với tình huống của Kim Diệu lãnh địa nhất, mặc dù đã thoát ly gia tộc nhưng uy vọng của hắn trái lại lại càng tăng thêm. Trước mắt, kỵ sĩ đại nhân đang đảm nhiệm chức trị an quan kiêm quân đoàn trưởng lãnh địa. Joanna từng là chuyên viên nghiên cứu nông nghiệp của học viện đế quốc, cũng là thực vật gia nổi tiếng. Khi ở Phillip gia tộc, nàng còn có kinh nghiệm quản lý phong phú, cho nên được nhận chức chính trị quan chuyên quản nông nghiệp. So sánh với Samuel và Joanna, Ena được xem là nhân sĩ giang hồ, từng làm thủy thủ, thám báo, lính đánh thuê, thương nhân...v.v... Chức vụ cao nhất từng làm chính là đội trưởng đội dong binh "Thiết Thuẫn". Nhưng hiện giờ, cao nhất của nàng đã đổi lại thành đội trưởng cơ quan tình báo và đội trưởng thành phòng.

Dưới sự cố gắng của đám người Isabella, ngành tình báo rất nhanh đã được xây dựng. Sau một hồi thanh tẩy đẫm máu chớp nhoáng, bạo động trong các gia tộc đều được thanh trừ hoàn toàn. Nghe nói là một vị "thủ hộ giả" kỳ quái của Arthur điện hạ ra tay, chém giết toàn bộ địch nhân mà vẫn không mất một sợi tóc.

Ngày hôm sau, đầu người máu chảy đầm đìa được treo đầy cổng thành, tin tức oanh động lãnh địa.

Đây chính là sự trấn áp đầy máu, giết gà dọa khỉ, hoàn toàn khuất phục mấy tên lâu la gây rối. Các gia tộc định rục rịch kia cũng đều thành thật lại, trị an trở nên tốt đẹp hẳn.

Tiếp đó, Trần Duệ hủy bỏ hơn mười pháp lệnh hà khắc Garfield lập ra, cũng ban bố lệnh chính phủ mới, trong đó còn có cả việc giảm thuế buôn bán, cổ vũ nông nghiệp sản xuất. Cả Kim Diệu lãnh địa hoan hô ngập trời.

Một loạt hành động này khiến Trần Duệ cơ bản khống chế Kim Diệu lãnh địa trong tay, cả lãnh địa không còn xuất hiện chút hỗn loạn lớn nào, ngược lại trở nên đoàn kết ổn định.

Loại thủ đoạn và thời gian giải quyết vấn đề này khiến đông đảo những thế lực chú ý tới đây đều lác mắt.

Rex đại đế có được tin trước tiên. Hắn ngồi một mình trên vương tọa, trầm mặc rất lâu, giống hệt như khi nghe báo cáo của Cấm Vệ quẩn rằng "Arthur" chỉ tới Tử Uyển cung một giờ rồi đi.

Garfield nhìn tình báo trong tay, có kinh ngạc nhưng rồi lại cười lạnh, chiến đấu mới chỉ bắt đầu mà thôi.

Những thế lực chú ý tới Kim Diệu lãnh địa lại giật mình lần nữa, tình báo thực tế liên quan không ngừng truyền đi bốn phương tám hướng.

Rất nhanh, phiền toái mới của Kim Diệu lãnh địa đã tới. Rất nhiều thương gia cũ trong lãnh địa bỗng nhiên bỏ chạy, các con đường thông thương cũng bị đủ loại thủ đoạn phong tỏa. Thế này quả thật rút đi nửa lượng máu đối với Kim Diệu lãnh địa vốn lấy thu nhập thuế buôn bán làm chính.

Cùng lúc đó, các lãnh chúa phá sản, đủ loại tin đồn truyền bá đi xung quanh. Các công trình đang xây dựng chuẩn bị cho thương hội bị đình trệ. Dưới sự kích động có chủ đích, lòng người mới ổn định lại bắt đầu dao động, các công nhân từng bị Garfield khất nợ nổi lên phong trào đòi lương.

Sản phẩm tồn kho, nhân viên thất nghiệp, lạm phát tăng cao, một loạt rắc rối nảy sinh.

Bởi vì của cải lúc trước của lãnh địa đã bị Garfield dọn dẹp sạch sẽ, cho dù có một ít viện trợ từ bên ngoài thì hiện tại trong tay "Arthur" cũng chẳng còn dư dả bao nhiêu. Tiền thuế thu nhập ít ra phải tháng sau mới có, căn bản không giải quyết được việc gấp trước mắt. Biện pháp duy nhất là trước tiên cường hành thu thuế bổ sung nguyên khí cho lãnh địa. Nhưng mà Trần Duệ vừa mới ban lệnh giảm thuế xong, một khi làm như vậy chẳng khác nào đánh vào mặt mình, uy tín trong lãnh địa sẽ giảm sút nghiêm trọng.

Không chỉ có thế, mạnh mẽ thu thuế cũng không thể giải quyết hết được nguy cơ "đòi lương" này. Thương mậu sắp tới gần, các công trình đang cần xây dựng gấp, nếu cứ tiếp tục thế này, cả lãnh địa sẽ chìm ngập trong khó khăn.

"Arthur" mất tích bảy năm, mặc dù đã trở thành tông sư nhưng hiện tại nhân mạch trụ cột quá mức bạc nhược, cho dù có thể mượn sự viện thủ từ gia tộc nhưng vì có nhị hoàng tử âm thầm cảnh cáo, với tình hình chưa phân thắng bại trước mắt, họ không dám vọng động.

Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là Kim Diệu lãnh địa chỉ dùng nửa ngày liền bình ổn lại náo loạn đòi lương kia. Chuyện rất đơn giản, lãnh chủ "Arthur" dùng trên trăm rương tràn đầy hắc tinh tệ chất trước mặt các dân công, nói ba câu: "Người có thể bảo đảm chất lượng hoàn thành công việc nhanh chóng, lương trả gấp đôi! Người kéo dài thời gian lề mề không xong, lương giảm một nửa! Người rải lời đồn, chém chết không tha!"

Hắc tinh tệ lóng lánh gần như khiến đám người vây xem hôn mê. Sau khi tam hoàng tử điện hạ thể hiện ra sự quyết đoán và tiền vốn của mình, rất nhiều lời đồn bị đánh tan.

Đám của cải đó tất nhiên không phải lấy từ bên ngoài viện trợ mà từ chính trong tay "Arthur". Nhưng mà hiện giờ cả mạch máu kinh tế bị đánh nát, nếu không giải quyết vấn đề căn bản thì có nhiều tiền nữa cũng chẳng giải quyết được gì.

Trong mắt các chuyên gia, hành động này này chỉ trị được ngọn nhưng không trị được gốc, nguy cơ của Kim Diệu lãnh địa vẫn chưa được giải trừ.

Thực ra, tiền vốn chân chính của Trần Duệ các "chuyên gia" làm sao mà tưởng tượng được, nếu như nói Kemplott gia tộc là phú địch khả quốc, vậy thì tài sản của Trần Duệ đủ để so với toàn thế giới. Chỉ nuôi một lãnh địa thế này, căn bản không thành vấn đề.

Sau khi bình ổn lại náo loạn đòi lương, Trần Duệ chẳng nhưng không đi thu hút thương gia hoặc mở thương lộ, ngược lại lại còn làm một loạt các hành động kỳ quái. Tỷ như gia tăng xây dựng công trình thương hội, tân tu cửa hàng, tu sửa đường xá, thậm chí còn xử phạt và thanh lý những thương gia rời đi...v.v... Điều này làm cho một ít người đang định tung ra chiêu phá rối tiếp không có đất dụng võ, mọi người đều không thể lý giải được sao tam điện hạ lại làm thế.

Không nghĩ cách đi lấp hố mà còn làm cái hố lớn hơn, rốt cục "Arthur" muốn làm gì?

Ai cũng không biết, tam hoàng tử điện hạ là đại kim chủ cầm trong tay vô số tài nguyên, hơn nữa còn rất giỏi cách làm cho tiền sinh tiền. Thế giới loài người là đất hoang chờ hắn khai phá, làm sao có thể để người khác chia sẻ miếng ngon cùng.

Có một ngày, trên khoảng không Kim Diệu lãnh địa xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, gần như che lấp ánh mặt trời. Người dân bên dưới kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thân ảnh này.

Cự long!

Cự long này bay qua lãnh địa, xuất hiện phía trên bầu trời thành thị rồi sau đó hạ không, biến mất không thấy.

Cự long đều có năng lực hóa hình thành người, một khi có bộ dáng nhân loại, gần như không ai biết chúng đi đâu.

Bởi vì Long Hoàng đế quốc có Long Kỵ quân đoàn độc nhất vô nhị thế giới loài người. Đối với dân chúng đế quốc, cự long không hiếm thấy như các vương quốc hoặc đế quốc khác, nói một cách tương đối thì trình độ nguy hiểm cũng thấp hơn. Cho nên cự long này xuất hiện không khiến nhiền người náo động.

Ngày hôm sau, phía trên Kim Diệu lãnh địa lại xuất hiện ba cự long. Ba cự long này không như bình thường, ven đường chúng bay có rất nhiều người nhìn thấy.

Ngày thứ ba, là năm cự long. Ngày thứ tư, bảy cự long! Ngày thứ năm, chín cự long! Những người tỉ mỉ lưu ý đều thấy, mấy cự long mỗi ngày bay tới này không phải đều giống nhau.

Một con cự long coi như bỏ qua nhưng liên tục vài ngày đều có các con khác nhau như vậy thì đây không phải việc nhỏ. Chỉ riêng bản thân long tộc đã cực kỳ khiến mọi người chú ý rồi.

Nhờ người nào đó truyền bá, tin tức lập tức truyền khắp Long Hoàng đế quốc. Mọi người bắt đầu sôi nổi nghị luận, chẳng lẽ Long cốc lại có nhiệm vụ gì đó gần Kim Diệu lãnh địa?

Vô hình trung, Kim Diệu lãnh địa đã trở thành tiêu điểm chú ý của cả Long Hoàng đế quốc.

...

Thực ra thì Kim Diệu lãnh địa cũng là tiêu điểm của Long cốc.

"Ê ê, các ngươi đã thấy thông báo trong trò chơi ma pháp chưa? Đi Kim Diệu lãnh địa của Long Hoàng đế quốc uống rượu có xác xuất trúng thưởng lớn, chỉ cần lấy được hình con rồng trên nắp hoàng tửu là có thể mở được bảo rương đặc biệt trong trò chơi!"

"Loại rượu đó không phải rượu bình thường đâu, nó kêu là rượu Hoàng Long! Trình độ tin tức của ngươi thật đáng khinh bỉ! Ta vừa mới trở về từ lãnh địa kia đây, bảo rương ta mở là thẻ kéo dài quyền hạn trò chơi, mỗi ngày có thể nhiều thêm ba giờ!" 

"Tốt vậy à?"

"Tốt gì mà tốt! Tiểu Andrew nhà Bearing mới gọi là tốt, chiếm hẳn được Long chi vũ trang kim sắc mới cả một tờ tàng bảo đồ!"

"Tốt hơn ta là được rồi, Aggreko, ta chỉ chiếm được hắc sắc dược tề có thể gia tăng vĩnh viễn bốn điểm tốc độ. Nhưng cũng phải nói, cái rượu Hoàng Long kia uống ngon thật, đúng là mỹ vị Long thần ban tặng! Uống rượu kia xong rồi uống thứ khác cứ như nốc nước lã. Đáng tiếc, số lượng của nó có hạn, mỗi rồng chỉ được mua ba bình! Thật sự nhớ cái mùi vị kia quá..."

"Ta cũng vậy, dường như tháng sau cũng có hoạt động, nhất định phải đi sớm. Trên thông báo không phải có nói sao, chậm chân là trắng tay!"

"A a a a a! Không được, ta phải tới Kim Diệu lãnh địa ngay mới được!"

"Đi cùng ta đi!"

"..."

CHƯƠNG 947: RƯỢU CÙNG LÃO HỮU

Ads by Google

Long Hoàng đế quốc.

Ngắn ngủi chỉ mới vài ngày, lượng Long tộc xuất nhập Kim Diệu lãnh địa càng tăng thêm, sớm đã khắp nơi khắp chỗ.

Đáp án rốt cục cũng được công bố.

Long tộc đi vào Kim Diệu lãnh địa là để mua một loại rượu.

Loại rượu này chưa từng xuất hiện bao giờ, tên nó là "rượu Hoàng Long".

Nghe nói Long Hoàng Paergelisi lấy được một bí phương điều chế rượu trong một bảo tàng viễn cổ, đáng tiếc nó không được trọn vẹn đầy đủ, vốn không thể sản xuất được ra cái gì. Long Hoàng lấy chuyện này làm nuối tiếc, sau đó lại ban bí phương cho Samuel mới tấn cấp long kỵ sĩ. Samuel trước kia vì tu hành từng xâm nhập ma giới, vừa may ở chỗ đó lấy được phần còn lại của bí phương. Trải qua nhiều lần thí nghiệm, Hoàng kim kỵ sĩ rốt cục cũng thành công làm ra loại rượu kia trong hầm ngầm bí mật tại Kim Diệu lãnh địa.

Sau khi rửa sạch oan khuất, Samuel trở lại Long cốc, hiến tặng thứ rượu ngon kia cho Long Hoàng Paergelisi. Long Hoàng cực kỳ vui mừng, ban cho rượu cái tên Hoàng Long, liệt nó vào một trong những phần thưởng của trò chơi ma pháp.

Cho nên các Long tộc mới đường xa lặn lội tới Kim Diệu lãnh địa nhận thưởng. Nhưng mà loại rượu này có mùi vị trên cả tuyệt vời, mặc dù loài rồng rất keo kiệt nhưng cũng phải móc một lượng lớn hắc tinh tệ ra tranh mua.

Bởi vì rượu ngon số lượng có hạn, Samuel đành dùng phương pháp hạn chế, mỗi Long tộc chỉ được mua ba bình.

Dù là như thế, Long tộc vẫn nối đuôi nhau tới đây, rượu Hoàng Long cung không đủ cầu, rất nhiều Long tộc phải đi tới phủ đệ lãnh chúa, tập thể kháng nghị Samuel với hoàng tử "Arthur". Họ yêu cầu tăng mạnh số lượng loại rượu này, hoàng tử "Arthur" cũng đồng ý, ra lệnh cho Samuel tăng gia sản xuất.

Tin tức này khiến hứng thú của mọi người bị treo cao. Cuối cùng thì nó là loại rượu gì, lại có thể khiến cho Long tộc tại Long cốc hưng sư động chúng tới tranh mua, thậm chí còn không tiếc lên tiếng kháng nghị với lãnh chủ?

Lập tức có một đám thương nhân mũi thính tiến nhập Kim Diệu lãnh địa, định ngày hẹn gặp Samuel, muốn được tiêu thụ loại rượu ngon kia. Nhưng tất cả bọn họ đều bị cự tuyệt, chỉ là rượu Hoàng Long mỗi ngày đều được cung ứng miễn phí một lượng nhất định ra ngoài.

Loại "kinh doanh đói khát" này không thể nghi ngờ là khiến cho thương nhân và khách hàng càng thêm "đói khát", thương nhân tiến nhập Kim Diệu lãnh địa ngày càng nhiều.

Những người từng uống rượu Hoàng Long đều nhất trí cho rằng, rượu này ngon hơn tất cả các loại rượu trên thế giới hiện nay.

Nháy mắt, không chỉ có Kim Diệu lãnh địa, cả Long Hoàng đế quốc đều sôi trào.

Dưới sự sắp xếp của hoàng tử "Arthur", Samuel rốt cục bắt đầu kinh doanh công khai rượu Hoàng Long. Trong đó số lượng ít nhất là loại rượu Hoàng Long thượng phẩm, trung phẩm và phổ thông đều có số lượng lớn hơn, có thể nói là thích ứng cho đủ mọi tầng lớp.

Mỗi ngày trước cửa hàng đều có hàng dài những người xếp hàng, cho dù là loại rượu Long Hoàng nào bán ra đều bị mua hết sạch không còn một bình. Mặc dù đã mở rộng đến ba chi nhánh nhưng mặt hàng này vẫn vô cùng hot. Ngoài chợ đen, rượu Hoàng Long còn bị bán với giá trên trời.

Nắm bắt cơ hội đó, Samuel thừa lúc sắt còn nóng, tuyên bố chính thức cung cấp nhóm hàng đầu tiên ở thương mậu hội. Tin tức này vừa truyền ra, các thương nhân nhiệt tình hẳn lên, trong đó có không ít các gia tộc thương nghiệp cỡ lớn.

Những thương nhân tinh mắt đều nhìn ra rượu Hoàng Long tuyệt đối là mặt hàng kiếm lợi lớn, tương lai mở rộng quy mô thì càng kiếm được nhiều tiền. Coi như lần này không lấy được đơn đặt hàng thì cũng phải đặt mối quan hệ tốt với Samuel và "Arthur". Nhất thời, người tới phủ lãnh chủ bái phỏng nối liền không dứt.

Ngược lại, rất nhiều người tỏ ra tiếc hận cho Kemplott gia tộc, lại có thể chủ động bỏ qua cây rụng tiền lớn đến thế!

Nghe mấy lời bình xét kia, tộc trưởng Kemplott gia tộc, cha của Samuel - Carlo chỉ có thể cười khổ. Thực ra, hắn biết rõ con trai hắn căn bản không tinh thông gì về phương diện chế rượu này, lại càng không có hầm rượu bí mật nào hết. Giải thích duy nhất chính là câu nói lúc trước hoàng tử "Arthur": "Kim Diệu lãnh địa sắp xảy ra biến đổi lớn, chấn động cả đế quốc thậm chí thế giới."

Bàn tay đen sau màn chính là vị tam điện hạ này!

Có lẽ rượu Hoàng Long mới chỉ là bắt đầu thôi.

Bởi vì "Arthur" hoàng tử quá bận cho nên không thể tiếp hết khách tới bái phỏng, mà phái Tài thuế quan Stella của Kemplott gia tộc ra bàn bạc thay. Các lời hứa hẹn đưa ra khiến những người bái phỏng vui sướng mà về.

Trong quá trình bái phỏng, một đám "tin tức" được các thương nhân truyền bá với nhau.

Trên thương mậu một tháng sau sẽ tổ chức đại hội đấu giá, hàng hóa áp trục sẽ là những tác phẩm luyện kim do chính tam hoàng tử "Arthur" làm. Phải biết rằng, "Arthur" không chỉ là tam hoàng tử đế quốc mà còn là một trong ba tông sư nhân loại. Tuy không biết những thứ được đem ra "đấu giá" là gì nhưng nếu đã là tác phẩm của chế khí tông sư thì tuyệt đối không thể bỏ qua! Nhất thời, người tới Kim Diệu càng lúc càng đông.

Nơi nào có người là có chỗ tiêu phí. Ích lợi vĩnh viễn được thương nhân coi trọng. Những cửa hàng trống bắt đầu có người tới thuê, rất nhanh cả thành thị liền biến thành sầm uất chật ních. Bởi vì Kim Diệu lãnh địa "nắm giữ độc quyền" rượu Hoàng Long cho nên loại "chật ních" này không phải hiệu ứng ngắn hạn, mà là cục diện trường thịnh.

Cho tới bây giờ mọi người mới hiểu vì sao lúc trước Arthur sửa nhà sửa cửa sửa cả đường. Các vị chuyên gia cứ gọi là ghé mắt mà nhìn.

Mọi người rối rít giơ ngón tay cái với tam hoàng tử điện hạ. Đối mặt với cục diện rối rắm như thế, điện hạ vẫn có thể bình tĩnh không loạn, bày mưu nghĩ kế, hóa giải hết tất cả các nguy cơ. Năng lực và khí thế như vậy quả thực đủ thuyết phục người khác.

Thực ra "Arthur" điện hạ hiện tại rất nhàn nhã. Hắn là người điều khiển tối cao của lãnh địa, không cần phải tự làm việc, chỉ cần biết dùng người là có thể tinh giảm rất nhiều sức lực, cũng có thể tránh thoát các sai sót do ôm đồm nhiều thứ. 

Hiện giời Trần Duệ đang ngồi uống rượu đàm đạo với bằng hữu. Đối tượng Trần Duệ nói chuyện phiếm không phải vị tông sư Jikrei kia. Bởi vì nửa tháng trước Jikrei đã cáo từ, hắn nóng lòng muốn nghiên cứu thực hành những gì đã trao đổi với Trần Duệ.

Ngồi dối diện với Trần Duệ là hai người quen, cũng là hai vị tông sư.

Một người là nam giới cao gầy, dung mạo tuấn mỹ lỗ tai dài đặc trưng của tinh linh. Người còn lại là ải nhân tóc trắng râu rậm, chòm râu của ông ta được bện lại thành hình đuôi sam rất tỉ mỉ.

"Khi ở Phỉ Thúy Lâm Hải ta đã có dự cảm, chế khí tông sư nhân loại trẻ tuổi là người quen! Vừa mới tới Kim Diệu lãnh địa mơ hồ ngửi thấy mùi rượu thì ta đã hoàn toàn xác định người đó chính là tiểu tử ngươi!" Lão ải nhân tùy tiện nói, lại tiếp tục tu một ngụm rượu. Giọt rượu dây trên râu và trên ngực mà lão cũng chẳng thèm để ý, ngược lại còn cười vô cùng thống khoái.

"Tuy rằng không ủng hộ phương pháp uống rượu thô lỗ của ải nhân nhưng ta vẫn tin tưởng khứu giác của bọn họ." Tinh linh tao nhã nhấm thử một ngụm rượu nhỏ, vẻ mặt vô cùng thích ý. "Thật sự là hoài niệm, lần trước rượu vàng ngươi cho ta, không tới ba ngày đã bị tên ải nhân này uống trộm hết."

Tinh Linh tộc tông sư Feinuoya, sâm lâm ải nhân tông sư Boende.

Trước mặt hai vị bằng hữu, Trần Duệ không cần che giấu hoặc giải thích quá nhiều, chỉ cười nói: "Bằng hữu của ta, yên tâm đi, bây giờ ngươi có thể uống rượu thoải mái, uống không hết còn có thể mang về, ha ha."

"Vì sự rộng rãi của hoàng tử điện hạ, cạn chén!" Tinh linh chớp mắt, giơ chén rượu lên.

"Cái chức hoàng tử này mới làm không được bao lâu, quan hệ giữa chúng ta vẫn luôn rõ ràng không vẩn đục." Trần Duệ nhún vai, cũng giơ chén.

Tinh linh tông sư hiểu ý gật đầu. Làm sao hắn có thể không hiểu chứ, điều này cũng như lúc trước khi bị Islamic Yueluer tới Phỉ Thúy Lâm Hải đuổi bắt, Trần Duệ cố ý tấn công hắn vậy. Ngày hôm nay, tinh linh và ải nhân tới đây, đối ngoại là lấy thân phận tông sư tới trao đổi với "hậu bối" nhân loại thôi.

Lão ải nhân nâng chén rượu lớn, cụng một cái: "Bất kể có phải là hoàng tử hay không, vì tình bạn này!"

"Vì tình bạn này!" Ba người đồng thời hô lên, một hơi nốc cạn rượu trong chén, cho dù là tinh linh tao nhã cũng không ngoại lệ.

"Arthur, ta và Boende chỉ có thể than hai chữ sợ hãi với ngươi thôi. Nhất là cái trò chơi ma pháp ngươi cho chúng ta xem kia, tuy nó không phải thần khí nhưng ta có thể nói một câu rằng toàn thế giới này sẽ thay đổi vì nó! Ngươi mới là tông sư chân chính!"

"Lời này ta đảm đương không nổi!" Trần Duệ ngượng ngùng nói: "Chẳng qua chiếm được một ít lợi thôi, nói một cách nghiêm khắc, ta ăn cắp ý tưởng của văn minh thượng cổ, hơn nữa cái loại súng ống ma pháp này vẫn là từ ý của Feinouya các hạ mà!"

Đây là lời nói thật nhưng đáng tiếc tinh linh tông sư và ải nhân tông sư đều không cho là như vậy.

Boende tùy tiện nói: "Ta đã từng nhìn nguyên đồ của súng ống ma pháp, so sánh với đồ ngươi thiết kế quả thật là như so trẻ con mới sinh với chiến sĩ ải nhân!"

"Boende nói đúng đấy!" Tinh linh tông sư trầm ngâm trong chốc lát, rốt cục hỏi một vấn đề giấu trong lòng. "Ta có một nghi vấn, bằng hữu của ta, hy vọng ngươi có thể trả lời thành thật. Mấy con... quái vật trong phó bản trò chơi ma pháp rốt cục là cái gì?"

"Vì sao lại hỏi như vậy?" Trần Duệ nhìn thẳng vào mắt tinh linh.

"Sư phụ ta trước khi lâm trung đã truyền thừa cho ta một ít lực lượng và trí nhớ, trong đó có một bí ẩn to lớn. Trong bộ phận trí nhớ này, ta tìm được một chút gì đó liên quan đến cái phó bản trong trò chơi ma pháp. Hoặc có thể nói là trùng hợp kinh người, hoặc có thể nói là trò chơi của ngươi quan hệ tới hồi ác mộng của Tinh Linh tộc hai vạn năm trước tại Ngân Nguyệt tiên đô."

Trần Duệ gật đâu: "Quả thật có liên quan, thật ra... mấy đọa lạc giả kia là căn cứ theo sinh vật đáng sợ nào đó biến đổi ra."

Đáp án này khiến Feinuoya chấn động, chỉ có Boende là không hiểu rõ chuyện gì, vẻ mặt nghi hoặc.

"Ta muốn hỏi, ngươi và 'bọn họ' có quan hệ gì?" Sắc mặt Feinuoya trở nên ngưng trọng.

"Ta nghĩ ngươi đã hiểu nhầm rồi bằng hữu của ta, chuyện ở Tinh Linh tộc trước kia ta cũng biết, Tinh linh vương Greenspan cứu vớt Tinh Linh tộc chính là cha vợ của ta." Trần Duệ mỉm cười: "Vợ của ta, vừa rồi hai vị cũng nhìn thấy rồi, chính là Lola, nàng là tiên nữ long. Còn cái trò chơi ma pháp này... à, là ta cùng nghiên cứu với Greenspan đại nhân!"

Feinuoya chợt hiểu ra, thần kinh vốn căng thẳng buông lỏng xuống.

Năm đó Vân Đằng đế quốc bị Hắc Tử Đồ khống chế, vô số dân chúng bị huyết tế tàn ác. Hắc Tử Đồ đáng sợ không chỉ giết hại nhân loại mà còn vươn bàn tay của mình tới Tinh Linh tộc ở Phỉ Thúy Lâm Hải.

Ngay lúc đó, tinh linh đại trưởng lão Yifulite không chống đỡ nổi hấp dẫn, đã trở thành sa đọa tinh linh, cơn ác mộng của Tinh Linh tộc bắt đầu từ đó. Yifulite dùng tình yêu giữa Greenspan và Meiliya làm cớ, đuổi thống soái cao nhất của Tinh Linh tộc Greenspan ra khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải. Sau đó, hắn tiến thêm một bước khống chế tinh linh nữ vương, nội ứng ngoại hợp dễ dàng để Hắc Tử Đồ công phá Ngân Nguyệt Tiên Đô. Mục đích thực sự của Hắc Tử Đồ chính là tinh linh thánh thụ Tự Nhiên chi tụ. Chúng muốn dùng thánh thụ làm chất môi giới, không ngừng huyết tế nạp nhận oán lực, mở ra cửa nhập khẩu tới Thâm Uyên, thả sinh vật Thâm Uyên vào hủy diệt thế giới.

Thời khắc nguy cấp, Greenspan dẫn dắt một số đông cường giả nhân loại và Long tộc tới Ngân Nguyệt tiên đô, tiêu diệt toàn bộ đọa lạc giả. Nhưng vì Tự Nhiên chi thụ đã bị lực lượng tà ác vấy bẩn, Greenspan lại phải lấy sinh mệnh làm cái giá, hoàn toàn phong ấn chặt cửa khẩu kia.

Sau khi được tiên nữ long dùng bí thuật sinh mạng cứu sống, Greenspan được tôn làm tinh linh vương, trở thành nhân vật anh hùng mà tinh linh thời đó ai ai cũng biết.

Lão sư của Feinuoya chính là chiến hữu kề vai chiến đấu với Greenspan. Lúc trước, Feinuoya còn lo nhân loại bị lực lượng sa đọa hấp dẫn, không ngờ hắn lại là con rể của tinh linh vương. Trò chơi ma pháp còn có phần của tinh linh vương trong đó.

Trần Duệ cười nói: "Ngoại trừ tu hành và giải trí ra, ma pháp trò chơi còn giúp mọi người có thể bình tĩnh đối phó với những tình huống bất ngờ có thể xảy ra trong tương lai. Nếu sau này, một vài tồn tại đáng sợ nào đó có tới thì chúng ta hoặc là đời sau của chúng ta cũng có thể đối phó được! Đây cũng là ước nguyện trọng yếu nhất khi ta làm ra trò chơi ma pháp!" (Dịch: Chứ không phải để lấy tín ngưỡng hả?)

"Hiểu rồi, quả nhiên là một món đồ vĩ đại đủ để thay đổi thế giới. Chí hướng của ngươi rất lớn lao!" Feinuoya đứng dậy, cung kính khom người với Trần Duệ. "Cái lễ này ta đại biểu cho Tinh Linh tộc. Lời khách sáo ta sẽ không nói nhiều, chỉ có một câu, Ngân Nguyệt tiên đô nguyện ý mở rộng trò chơi ma pháp!"

"Không thành vấn đề, kế hoạch của ta trong phạm vi toàn bộ thế giới. Nhưng thời gian 'ra đời' cụ thể còn phải kéo dài thêm chút. Chờ sau khi rượu vàng được lưu truyền rộng rãi, ta sẽ nương thế của nó, tìm một thời điểm tốt nhất để đẩy trò chơi ra thị trường. Nhưng mà ta cam đoan, ngoại trừ thử nghiệm ở Long tộc ra, Phỉ Thúy Lâm Hải là địa phương đầu tiên trò chơi ma pháp được thông hành!"

"Còn cả sâm lâm ải nhân nữa!" Lão Boende lớn tiếng nói một câu.

"Đương nhiên, ải nhân tông sư các hạ, ta nói 'Phỉ Thúy Lâm Hải' này là nơi bằng hữu ta ở, đâu phải chỉ mình tinh linh."

"Cho tới hôm nay, ta mới càng biết rõ về ngươi hơn, bằng hữu nhân loại." Feinuoya nở nụ cười ưu nhã. "Vì thế ta cảm thấy rất vinh quang và may mắn. Chờ sau này ngươi xử lý hết việc vặt, phải đến Ngân Nguyệt tiên đô một chuyến. Ta có một thứ muốn tặng cho ngươi."

Trần Duệ hứng thú hỏi: "Cái gì vậy?"

"Ngươi tới tiên đô đi rồi biết." Feinuoya tỏ vẻ thần bí. "Ngươi sẽ không thất vọng, bằng hữu có chí hướng vị đại ạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro