Phần 5: Tình yêu chớm nở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau đến lớp, vẫn như mọi ngày, HB đặt chiếc balo xuống bàn và bắt đầu lôi tập Toán ra làm. Và cô cứ chăm chú làm Toán cho đến khi tiếng trống trướng báo hiệu giờ vào lớp vang lên. Và cô cũng đâu hay để ý rằng người bên cạnh cô - Lam Phong đã ngắm nhìn cô làm bài tập từ rất lâu rồi. Cô đứng dậy vươn nhẹ cánh tay rồi như theo quán tính, liếc mắt nhìn sang phía LP. Bắt gặp ánh mắt LP cũng đang nhìn mình, cô vội vàng lảng tránh và tiếp tục làm bài tập. LP đâu buông tha dễ dàng cho cô như  vậy. Cậu ta cất giọng trầm ấm: "Đại tiểu thư nhà họ Trịnh đây mà, vậy mà tôi ko biết đấy. Chắc cũng nhiều ng ko biết như tôi, hay để tôi nói cho họ biết nhỉ ?" HB quay phắt người lại tia ánh nhìn lạnh lùng lên ng vừa cất lên chất giọng trầm ấm đó. Cô đáp: "Anh muốn gì?" LP cười nhếch nhẹ một đường cong tuyệt vời : "Làm bạn gái tôi 1 tuần" HB cũng chả quan tâm nhiều đến những âm mưu đen tối đang hình thành trong đầu LP bây giờ mà chỉ quan tâm rằng nếu làm bạn gái cậu ta thì sẽ thoát nạn nên cô đồng ý : "Chỉ đúng 1 tuần thôi đấy". Từ hôm đó, LP bắt cô về cùng xe với cậu ta, còn xách cặp cho cô và mở cửa xe giúp cô nữa. Bao nhiêu ánh nhìn đổ dồn về phía HB vì ai cũng tò mò tại sao hotboy LP lại có vẻ ân cần, chu đáo với một cô gái bình thường nếu không muốn nói là tầm thường như HB. Trên đường về nhà, HB đeo heaphone nghe những bản piano nhẹ còn LP lái xe. Nhân lúc HB ko để ý, LP đưa cô về nhà mình. Đến lúc xe dừng lại, HB mới nhận ra đây ko phải nhà của cô mà là nhà của LP. Cô xuống xe và đẩy LP ra, hỏi: "Sao anh đưa tôi về nhà anh chứ?" LP mặt lạnh đáp: "Cô đâu nói địa chỉ nhà cô". HB đỏ mặt cúi xuống, đúng là cô đâu có cho cậu ta biết địa chỉ nhà mình. Lp nhìn cô lúc đó mà lòng bỗng thấy vui vui vì HB cũng có lúc biết đỏ mặt. Cậu ta cất tiếng nói :" Thôi vào nhà đi" LP đi trước, HP theo sau. Nhà LP là một tòa nhà cao 3 tầng, gam màu chủ đạo là xám và trắng. Trong nhà anh còn có một hồ bơi và một vườn hoa phong lữ sẫm màu thật u sầu như chính chủ nhân của nó vậy. Anh dẫn cô lên tầng hai  và mở cánh cửa một gian phòng. Cô từ từ bước theo bóng lưng cao lạnh lùng của anh. Căn phòng tràn ngập một màu hồng đáng yêu, trang trí rất nhiều hoa hồng khô và ngập tràn mùi trầm hương dễ chịu. LP nói :" Cô ở lại phòng này nhé, thức ăn ở nhà dưới, đói thì cô tự lấy ăn, xin lỗi vì bà giúp việc tôi cho nghỉ hai ngày, không có ai phục vụ cô rồi. Phòng tôi bên cạnh, có gì cứ gõ cửa". Rồi anh bước ra, đóng cửa phòng cô lại. HB để balo xuống giường và bắt đầu đi xung quanh căn phòng màu hồng dễ thương này. Cô thắc mắc tại sao giữa một tòa nhà toàn màu xám ảm đạm lại có một căn phòng màu hồng như này. Không những vậy, căn phòng này là phòng dành cho con gái nhưng cô nghe nói LP ở một mình với bà giúp việc, cậu ta ko có em gái, vậy căn phòng này dành cho ai chứ? Đồ đạc trong căn phòng sắp xếp rất gọn gàng nhưng dường như căn phòng này bị bỏ trống đã lâu,  giường còn phẳng nếp như chưa từng có ai đặt lưng lên. Cô bắt đầu chú ý đến bức ảnh để trên bàn học, trong đó là hình của LP và một cô gái. Lam Phong nở nụ cười rất tươi, ôm lấy vai cô gái, còn cô gái cũng cười rất mãn nguyện, nhìn họ có nét giống nhau. Chẳng nhẽ đây là em gái của LP và đây là phòng của cô ấy. Và không ngờ LP cũng có khi cười và nụ cười của anh cũng đẹp và ấm áp không thua gì Nhật Tuệ, có khi còn đẹp hơn. Cô ngẩng mặt lên và nhìn lên giá sách. Toàn là những quyển sách dày cộp về y học và nghệ thuật xếp giấy origami. Kế bên giá sách, đặt trên một cái kệ là những mẫu giấy origami được đặt ngay ngắn. Chắc là em gái của LP đã gấp chúng và đặt ở đó. Và trên ngăn tủ phía dưới cái kệ còn có một quyển nhật kí, bên ngoài để tên chủ sổ: Linh Phong. Cô tò mò muốn mở quyển sổ xem bên trong viết gì nhưng lại thôi, vì cô thấy đó là hành vi không tôn trọng vật thể cá nhân của người khác. Cô bắt đầu thấy mệt, cô mở cửa nhà tắm và đi  vào. Làn nước trong mát lành xua tan nỗi mệt nhọc trong cô. Khi tắm xong cô mới chợt nhớ ra là sau giờ tan học LP đưa cô về đây ngay, cô chưa kịp mang theo quần áo của mình. Đúng lúc đó có tiếng LP vọng vào: "HB xuống ăn cơm, tôi nấu xong rồi". Đợi một lúc ko thấy có tiếng trả lời LP tiếp: "Cô định ko ăn cơm à, tôi ăn trc nhé". Vẫn ko có tiếng đáp lại, LP lại nói : "Cô định ở trong ấy ko ra à, tôi mở cửa  vào nhé". Sau câu nói đó, LP mở cửa vào thì ko thấy ai trong phòng cả, chỉ thấy đèn phòng tắm sáng, bên trong có bóng người. LP nói "Cô tắm à, vậy tôi đi ra nhé, tôi ăn cơm trước đây". HB bất lực ko biết phải xử lí thế nào với tình huống này nên đành gọi LP lại nói: "Tôi quên ko mang quần áo, anh ra đâu đó mua một bộ rồi mang vào cho tôi với." LP cười thầm trong bụng đáp : "Tôi ko có rảnh đi mua quần áo cho cô đâu, mặc quần áo của tôi đi". HB lại một lần nữa bất lực và lên tiếng đồng ý. Nhìn HB mặc quần áo của mình bước xuống cầu thang, LP bỗng cảm thấy cô gái này cũng thật cá tính nhưng ko hề giảm đi nét kiều diễm vốn có. HB ngồi xuống ghế và nhìn nhanh 1 lượt những món ăn bắt mắt đặt trên bàn. LP cùng lúc đó cũng ngồi xuống và họ bắt đầu dùng bữa tối trong ko gian lặng thinh. Vì vốn dĩ họ vẫn chỉ là hai tảng băng vĩnh cửu, trường tồn với thời gian mà thôi.  HB vừa ăn vừa nghĩ: "Tên này nấu ăn cũng khá lắm". Sau đó cô cùng LP rửa bát và lên tầng ngủ, trc khi về phòng, LP còn mở cửa cho HB và dặn cô ngủ sớm, đừng làm bài tập quá muộn. HB chợt thấy LP thực ra không lạnh lùng và máu lạnh như cô tưởng, thực sự cậu ta cũng rất ấm áp và biết quan tâm đến người khác, chỉ là nhìn cậu ta vẫn thường hay có vẻ u sầu và ảm đạm. Cô lại ngồi vào bàn và làm bài tập Toán, cô làm đến khi mệt lả và ngủ gục trên bàn. LP vẫn thường có thói quen ngồi trên ban công hóng gió và ngắm sao vào khi đêm xuống. Tiện lúc đi qua phòng HB vẫn thấy có ánh đèn hắt ra, cậu mở cửa đi vào thì thấy cô đang ngủ gục trên bàn. Nhìn cô, anh lại nhớ lại người em gái của mình, cũng như cô, em gái anh làm việc đến mệt lả và đã có biết bao lần anh phải  bế cô lên giường ngủ. Bây giờ vẫn có một người con gái nằm gục trên chiếc bàn học này nhưng đó ko phải em gái cậu mà là HB. Ko kìm lòng đóng cửa bước ra để mặc HB nằm lạnh lẽo gục mặt ở đó, LP bế cô lên giường. Lúc anh sắp đặt cô xuống giường thì vô tình bị trượt chân và môi anh chạm vào môi cô. Anh cảm nhận được đôi môi mềm đang nằm dưới đôi môi mình, nó ướt và có vị ngọt.  Anh không động đậy môi, cứ để mặc tạo hóa. Lúc này anh mới nhìn ngắm thật rõ khuôn mặt cô. Ở khoảng cách gần như vậy, Hải Băng lại càng hấp dẫn. Đột nhiên, nghĩ đến điều gì đó, LP đỏ mặt, rút môi mình lại và đứng lên, lặng lẽ đi về phía cửa và đóng nhẹ cửa phòng HB. Đứng bên ngoài cánh cửa, anh nhớ lại khuôn mặt của người con gái đang say giấc nồng trên chiếc giường bên trong  kia mà Phong thấy trong người nóng ran. Lần đầu tiên anh có những tiếp xúc da thịt với một người con gái.  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro