Lương duyên trời định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đức vua có 1 cô công chúa nhất mực yêu thương, 1 ngày nọ, công chúa muốn đi ra ngoài chơi 1 chuyến, đức vua cho tùy tùng đi hầu cận rất cẩn thận. Đến gần cánh rừng nơi Mắm Tôm vẫn ngày ngày đốn củi, công chúa vì thấy hoa thơm cỏ lạ nên ra lệnh cho dừng lại, tự mình đi dong chơi 1 lúc, chẳng may trượt chân rơi xuống vực, chưa rõ sống chết ra sao, quân tùy tùng nháo nhác đi tìm.

Đúng lúc ấy, Mắm Tôm trên đường đến chỗ ông già đi học, đi ngang qua phát hiện công chúa, chàng vội chạy đến xem xét, công chúa dần hồi tỉnh, nhưng do bị va đập mạnh nên người bị xây xát ít nhiều, đặc biệt là khứu giác bị ảnh hưởng không còn ngửi thấy mùi gì cả. Công chúa tự nhiên có cảm giác gần gũi và tin tưởng chàng trai trẻ mới quen, đem hết sự tình kể cùng Mắm Tôm, định nhờ Mắm Tôm đưa mình quay lại chỗ tùy tùng nhưng trời bất chợt đổ mưa, chàng Mắm Tôm đành dìu cô công chúa vào 1 hang đá gần đó, định trú đến khi mưa tạnh mới về, nhưng không ngờ mưa mỗi lúc 1 lớn, hai người phải ở lại cả đêm trong hang động. 

1 đêm ngắn ngủi nhưng hai người tâm tình trò chuyện đều cảm động khác thường, dành nhiều cảm mến cho nhau. Sáng hôm sau, Mắm Tôm đưa nàng quay trở lại, nhưng công chúa là người khuôn phép, nên "tình trong như đã, mặt ngoài còn e", không hề dám thề thốt yêu đương cũng không để lại vật gì làm hẹn ước. Mắm Tôm thì tự biết thân phận mình thấp hèn, lại có mùi hương có thể đặc trưng nên không dám với chèo. Hai người chia tay trong tiếc nuối.

Thật đúng là:
"Người đâu gặp gỡ làm chi?
Trăm năm biết có duyên gì hay không?"

Lại cũng đúng là:
Duyên trời quả đúng khó lường
Yêu nhau công chúa dân thường vẫn yêu.

(Muốn biết câu chuyện ra sao, đón đọc hồi sau sẽ rõ)

https://youtu.be/PAv04n87Woc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hài