Chap 10 : A Cruel and Capricious God

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

There's only one explanation for this...

Tôi là Chúa. Ngay khi Chuck nghĩ những nhân vật của ông không thể nào làm việc gì kỳ lạ hơn được nữa...họ lại đi học ở một ngôi trường phù thủy bí mật. Ông cần phải trở nên cực kỳ, cực kỳ, say.

.................................................................................................................................................................................................

Chuck không chắc chuyện đã xảy ra như thế nào, nhưng đọc sơ qua những tài liệu mà ông vừa viết thì chắc rằng ông đã rất say . Ông xoa đầu, hậu quả của cơn đau đầu kỳ lạ của ông vẫn còn chưa dứt. Ông thậm chí còn chẳng nhớ mình đã say lúc nào. Ông chỉ đang sống cuộc đời không-phải nhà tiên tri của Chúa của mình ngay sau khi cái Lồng bị đóng lại, khiến ông thả lỏng một chút, nhưng giờ ông lại ở đây, sau một vài ngày mộng du và một cơn tỉnh rượu có thể giết chết chính Thần Chết.

Ông ngáp, sắp xếp lại tài liệu của mình, ông thoáng thắc mắc, trước khi từ bỏ và hướng đến phòng tắm rồi đi ngủ.

..................................................................................................................................................................................................................................................

Thật khó có thể giải thích nó đã bắt đầu như thế nào. Meg đã đứng lên chỉ ra là do lỗi của Crowley đã bỏ cô trong lễ Yule, khiến cho hai anh em có một ý tưởng là giúp cho hai con quỷ làm lành với nhau.

Đó là lý do tại sao vào một buổi sáng khi họ đã ăn xong bữa sáng của mình, lờ đi những gì Sam đang làm với một đống sách và một miếng bánh mỳ nướng, đứng dậy, chỉ để nhận ra họ đang bị dính hông với nhau.

Không hẳn chính xác ở phần hông; mà là tay của họ bị còng lại với nhau. Sam nhanh chóng trở thành nghi phạm thứ nhất, anh chọn ngay giây phút đó để núp xuống bàn, trồi lên ngay bên cạnh Dean, trong khi Castiel cố thực hiện lại thí nghiệm bánh mì nướng của anh.

"Chìa khóa đâu!" Meg nhào lên phía trước, quên mất rằng Crowley đang bị còng lại cùng với cô và kéo ông theo cùng. Cả hai lảo đảo, một người nhanh chóng nắm lấy thành bàn để giữ thăng bằng.

"Không có chìa khóa." Sam trông tự mãn. "Nó tự mở khi hai người làm hòa."

Meg chửi anh. Crowley thở dài, lấy một cái kẹp giấy từ một trong những cuốn sách của Sam, bẻ thẳng nó ra và cố gằng mở khóa. Ông đã phải kéo tay trái của Meg bằng tay phải của mình, đặt nó lên bàn và nhét que kim loại mỏng vào.

Có một tiếng rít lạ và ông mở to mắt ngạc nhiên, con quỷ rút ra chiếc chìa khóa tự làm của mình, quan sát mảnh kim loại đang bóc khói. Dean ngây thơ huýt sáo, chộp lấy chiếc túi sách của mình và Sam về hướng phòng học Phòng Chống. "Chúc vui vẻ!" anh kêu lên.

"Đồ ngu!" Meg gầm lên. "Tao cùng lớp với mày!" và cô nhanh chóng theo đuôi họ, kéo theo Crowley cùng với cô.

"Thôi đi!" Ông rít lên. "Hãy suy nghĩ kỹ lại đã..."

"Tao không phải nghe theo mày!"

"Well mày cũng không được phép bảo tao phải làm gì!"

"Ngay đây...hãy chỉ đến lớp thôi..."

"Chết tiệt, tao sẽ giết lũ Winchester đó!"

"Đi thôi, thà là lớp Phòng Chống còn hơn là lớp Thảo Dược, đặc biệt là khi Gabriel sẽ chế nhạo chúng ta..."

"Tao ghét khi mày đúng..."

"Im đi Crowley,"

"Im đi."

Các giáo viên cũng chẳng giúp ít một chút nào, chỉ quăng một ánh nhìn về phía cùng-chung-tay của họ bằng con mắt giả của ông ta. "Trễ." ông gầm lên, khi Meg hướng đến chỗ ngồi quen thuộc của mình bên cạnh Cas, nhưng khi nhận ra rằng không có đủ chỗ , miễn cưỡng để cho Vua Địa Ngục dẫn cô đi đến một hàng ghế trống. Vai của Sam và Dean đang run lên bần bật, và cô liếc họ, ước gì cô vẫn có thể sử dụng sức mạnh của mình để dán họ lên tường và cứ để họ chơi vơi ở đó.

Ngạc nhiên thay không có giáo viên nào nhìn thấy, và một số ít nhìn thấy, họ chỉ nhướn mày rồi quay đi, không hỏi gì cả. Snape nhăn mặt nhìn cái còng tay nhưng Gabriel lại chọn ngay giây phút đó để huýt sáo nhỏ. "Kinky bastards," ông giáo sư nhìn trông xanh xao và nhanh chóng di chuyển đi để cứu một con cóc khỏi bị nổ tung.

Và cứ như vậy, chiếc còng tay ma thuật của họ bị khóa đến khoảng một tuần sau đó.

Vào lúc này, cả hai con quỷ đã nghĩ ra đến 26 cách để giết 'cặp song sinh', với ít nhất mười lăm cách để không bị điều tra ra và buộc tội. Trong cơn tuyệt vọng, họ đã giơ hai cánh tay bị còng lên (tay phải của Meg và tay trái của Crowley) với tất cả mọi giáo viên mà họ đã bỏ lớp, nhưng bất cứ bùa phép gì mà Dean đã tìm thấy để khiến chiếc còng đó khóa lại đã kết hợp với một bùa phép khác khiến cho nó không thể bị phá vỡ được.

Họ thậm chí còn định dùng lực của một gã giữ vườn khổng lồ, người còn cao lớn hơn cả cái tên kia ở độ cao 2 mét 6. Ông ta có vẻ là một người thân thiện, dù trông có hơi đáng sợ, nhưng Crowley có một giả thuyết cho rằng hắn ta 'như một BGF, a Big Friendly Giant' (một người bạn khổng lồ thân thiện) mà sau đó đã dẫn đến một cuộc tranh cãi khiến cho Vua Địa Ngục phải ngồi xuống và đọc cuốn tiểu thuyết của Roald Dahl.

Họ đã rời đi ngay sau khi Hagrid đem chiếc rìu ra, cổ tay của họ vẫn còn bị còng với nhau, và cả hai vẫn còn cãi vã.

Flitwick bị phân tâm khi ông ta thử phá vỡ nó; tên người lùn chỉ cố phá nó bằng bùa phép hơn là phá nó bằng sức người. Ông ta bắt đầu tỏ ra ấn tượng. "Câu thần chú này đẹp đến cỡ nào...oh ước chi trò Winchester dùng tài năng của mình trong lớp nhiều hơn thì trò ấy sẽ ngang bằng với em trai của mình cả về điểm lẫn vẻ ngoài..." cả hai con quỷ đều co giật mắt từ việc nghe những lời ca tụng về Thanh Kiếm Michael và Thể Xác của. Câu thần chú quá phức tạp cho lợi ích của hai anh em, và nó cũng là một cách tốt để gợi nhớ tại sao hầu hết các con quái vật đều trốn dưới gầm giường chỉ bởi vì họ sợ nhà Winchester.

Họ từ lâu đã vượt qua xa di sản của cha mình.

Tình huống trở nên khó xử nhất là khi họ chạm phải những vấn đề tế nhị trong cuộc sống hằng ngày. Tuy nhiên vào ngày thứ hai Sam cảm thấy thương cho họ, và chỉ ra một câu thần chú khiến cho sợi xây xích kéo dài ra ba mét ('Như một con chó bị xích' Gabriel đã cười nhạo. Jo đã đánh vào đầu của hắn bằng cuốn sách dày nhất mà cô có thể tìm thấy). Điều này khiến cho mọi thứ dễ chịu đựng hơn nhiều.

"About time," Meg thở dài, khi chiếc còng tay cuối cùng cũng mở ra, chính xác một tuần sau khi họ bị còng lại với nhau. Cô giật tay lại, nâng niu bảo vệ nó bằng tay kia.

"Họ tốt hơn là nên cẩn thận," Crowley âm hiểm hứa hẹn. Ông trao đổi một cái nhìn vui vẻ với Meg, và hai anh em đã tự nhắc nhở mình rằng phải tránh xa hai con quỷ cho đến khi họ bình tĩnh xuống.

Kế hoạch của họ không thành công lắm khi hai tuần sau đó họ đều nhận thấy mình bị trói lại, bịt miệng và nhốt trong phòng đựng đồ. Hai con quỷ còn không có gan có gan nhốt hai anh em vào trong cùng một phòng đựng đồ (điều này cực kỳ ngu ngốc, bởi ai cũng biết rằng dù cho hai anh em Winchester cực kỳ nguy hiểm khi ở cùng với nhau, tách họ ra như dùng tay không đấu với một con báo bị dại.)

Ít nhất, Dean nghĩ trong khi đang cố chà xát sợi dây thừng vào một cái đinh rỉ để cởi trói, thì họ còn đủ lịch sử để trói họ lại thay vì dùng sức mạnh quỷ của chúng để dán họ vào tường ở đâu đó.

Trong lúc đó, ở một nơi khác Gabriel đang cau mày nhìn anh thợ săn tóc vàng. "Cậu có chắc rằng mình ổn không ?" hắn hỏi.

Cậu nhóc thiếu niên mắt xanh lá cười. "Tại sao tôi lại không ổn cho được ?"

Gabriel quyết định không đề cập đến việc dù cho cậu Hufflepuff thường có danh tiếng là hơi điên, hôm nay cậu ta trông vui vẻ đến bất bình thường.

"Dean ?" Adam quay sang, Jo ngay bên cạnh cậu. "Anh có đi hay không ? Chúng ta có lớp Độc Dược."

"Phải đi thôi."

Gabriel quan sát Dean rời đi, Castiel đang đứng đợi sẵn ở phía cuối đại sảnh. Hắn mới nhớ ra rằng hắn đã không thấy Meg và Crowley khoảng một thời gian rồi. Hắn nheo mắt nhìn hình dáng đang đi xa dần, và quay sang Sam đang đi đến gần hắn.

Gã người khổng lồ trông vụng về đến không bình thường, và kêu lên một tiếng khi đầu của cậu ta đụng trúng một trong những cây nến lơ lửng. "Bloody moose," Sam lầm bầm.

"Crowley đâu rồi ?" Gabriel hỏi, ngó nhìn xung quang Sam ( vì hắn hiện đã quá lùn để nhìn qua vai anh.)

Cậu Ravenclaw trông hoảng loạn trong một khắc. "Chẳng ở đâu cả, "Ai biết được ? Có thể lại bị mắt kẹt với con điế...với Meg nữa rồi."

"Nếu vậy thì cậu phải biết," Gabriel nói. "Bởi cậu chính là người còng họ lại với nhau."

'Sam' chỉ ngân nga nhẹ, chộp lấy một chiếc túi và đến lớp Biến Hình. Gabriel liếc xuống, nhìn thấy hai chiếc bao lô rách nát của Sam và Dean nhét đầy với những cuốn sách vẫn còn để ở trên bàn, và 'Sam' đang rời đi với chiếc cặp của Crowley vác ở trên vai. Thở dài và mỉm cười, Gabriel nhanh chóng đuổi theo, phấn khích chờ đợi những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Không có gì khác biệt xảy ra ngay sau đó. 'Sam' trông có vẻ hơi phẫn nộ khi Crowley bị cấm túc bởi trốn tiết, nhưng bắt cặp với Gabriel và bắt đầu thực hành vạc dược của họ. Cậu trông phân tâm, nên không có gì phải ngạc nhiên khi vạc thuốc nổ tung.

"Tóc của tôi!" 'Sam' hét lên, phần đuôi của mái tóc dài óng ánh của cậu đang bóc khói và cháy nhẹ. Gabriel chộp lấy chai nước thánh đặt làm trong túi hắn, quà tặng của Dean hồi Giáng Sinh năm ngoái, và thảy nước vào cậu Winchester đang gặp nạn. Mắt của 'Sam' co giật, lườm thẳng về phía Gabriel. Đôi mắt chuyển đỏ trong một khắc nhỏ, và Gabriel trông quá tự mãn cho lợi ích của mình.

'Sam' cũng có điểm 0 cho một Độc Dược ngày hôm đó, điều này sau đó sẽ rất mắc cười.

"Tôi rất tiếc về mái tóc," Vị Đại Thiên Thần nghiêm trọng nói với Sam sau lớp Độc Dược. "Thật là một bi kịch - Tôi chỉ cảm thấy may mắn rằng đã không có thêm mất mát gì nữa..." hắn ngừng lại khi, với một tiếng hét, 'Sam' mất cân bằng và ngã xuống cầu thang... cầu thang di chuyển và cậu lăn ra khỏi rìa.

Nhô đầu mình qua lan can, Gabriel quan sát 'Sam' ngã xuống cầu thang phía dưới với một tiếng bump và rên rỉ. "Cậu có sao không ?" hắn hét lên, hoàn toàn không cảm thông chút nào. Khi những tiếng chửi thề vang vọng lên đến chỗ hắn, mỉm cười. "Tốt lắm!"

Vào lúc đó, trong một phòng đựng đồ dụng cụ ngẫu nhiên trong ngôi trường, Sam đã thành công tháo ra một nút thắt. Anh quan sát xung quanh, cố gắng xem anh có thể nhìn thấy được bao nhiêu trong bóng tối. Anh thấy một nút thắt đã được tháo, và sau đó anh lại thấy bốn nút thắt nữa. Thất vọng, anh quay lại và lại cố cởi trói.

Anh có việc phải làm.

................................................................................................................................................................................................................................................... 

Castiel cau mày khi nhìn 'Dean' phân loại vũ khí của anh. "Cậu đã lau chúng ngày hôm qua rồi." hắn nói với bạn mình.

"Anh phải lau chúng hằng ngày Clarence," 'Dean' phân tâm nói. "Nếu không thì chúng sẽ rỉ mất. Hey, tại sao anh không xuống đại sảnh ăn tối đi, rồi chút nữa tôi sẽ xuống sau ?"

"Được thôi." Castiel khựng lại trong phòng sinh hoạt chúng giống hang Hobbit của họ, tự hỏi không biết Meg đang ở đâu, trước khi tiếp tục đi đùng bữa tối. Dean đã hành xử rất lạ cả ngày. Và thú nhận tình yêu của mình với Bác sĩ Sexy với giáo sư McGonagall không phải là việc lạ nhất mà anh đã làm.

Khi anh tìm thấy chìa khóa của chiếc Impala, anh đã giấu nó vào một trong những bức tranh trong phòng sinh hoạt chung của họ 'để giữ cho nó được an toàn', và cả ngày này anh đã đi gần Castiel đến nỗi họ gần như nắm tay nhau. Anh cũng đã liên tục nói đùa về việc 'chia sẻ bữa tối với nhau' (xem xét việc họ ăn cùng với nhau mỗi tối thì việc này hoàn toàn vô lý với thiên thần.) và những câu nói tình cảm mà Cas thường được nghe từ Sam, như 'tôi sẽ làm gì nếu thiếu anh'.

"Dean-o thế nào rồi ?" Gabriel hỏi hắn, khi hắn họp mặt với những người còn lại của nhóm trong bữa tối. Meg và Crowley vẫn không thấy đâu.

"Tốt." Castiel trả lời, phân tâm và không nhận thấy sự tinh ranh tỏa sáng trong mắt của Gabriel. "Sam, cậu có sao không ?"

'Sam' đang xoa đầu, đôi khi rít lên đau đớn. "Không," anh lầm bầm, và Castiel nhận ra một phần của mái tóc dài của anh đã bị cháy xém. "Tôi cứ đi đụng vào mọi thứ. Tại sao Gigantor lại phải cao đến như vậy ?"

"Chào buổi tối tất cả mọi người," 'Dean' ngồi xuống bên cạnh Cas. Vì một lý do nào đó 'Dean' trông vui vẻ đến bất thường.

Castiel nhận ra thật đáng buồn cỡ nào khi thấy Dean vui là một việc rất hiếm.

"Tại sao mày lại được làm sóc chứ ?" 'Sam' rít lên với 'Dean'.

"Vì tôi đã từng ở trong con nai tơ hùng mạnh rồi," 'Dean' đảo mắt. "Tôi muốn được đổi một chút."

"Đã chơi trộm đồ chơi của cha phải không nào ? Cha yêu dấu đã nghĩ gì về việc đó ?" 'Sam' chế nhạo.

'Dean' trông như sắp bóp cổ em trai mình đến nơi, nhưng thay vào đó anh chỉ gầm nhẹ. "Bitch," và thả lỏng người, vẫn gầm gừ nhẹ.

"Anh yêu dấu..." 'Sam' lắc đầu, chế nhạo.

"Hai người đang lầm bầm gì vậy ?" Adam hỏi, tỏ vẻ nghi ngờ từ chỗ anh ngồi cạnh Gabriel. "Meg và Crowley đâu ? Hai anh lại làm gì với họ rồi ?"

"Không." 'Dean' cười lớn, nhưng nghe giống như gượng ép. "Đương nhiên không..."

"Họ không đến nỗi là xấu," Castiel nói với anh. "Cậu nên cho họ cơ hội."

"Chúng tôi có mà!" 'Sam' khăng khăng.

"Như các cậu đã cho tôi cơ hội." Castiel thêm vào, bắt gặp ánh mắt của 'Dean' khi anh chàng tóc vàng quay lại nhìn hắn. Trong một khắc hắn có cảm giác như đang bị quan sát bởi một con thú săn mồi khi đôi mắt của 'Dean' chuyển lên người hắn, lướt xuống và lên một lần nữa, trước khi quay lại đôi mắt.

Có một tiếng họ ngượng ngùng từ Sam ở phía đối diện của dãy bàn. 'Dean' lờ anh đi. "Này Cas," anh nhẹ nhàng nói, như đang chuẩn bị ra từng lời. "Anh có muốn đến làng Hogsmeade với tôi vào cuối tuần này không ?"

Castiel cau mày. Gabriel sặc nước và Adam mắc nghẹn một cục nấm. Castiel nghĩ điều ngày thật kỳ lạ, xem xét việc không có món ăn nào chứa nấm. "Dù sao thì chúng ta cũng đi với nhau mà." hắn nói, khó hiểu.

"Không phải như vậy. Mà là chỉ có hai chúng ta...một mình với nhau." 'Dean' chơi đùa với từ cuối cùng trên lưỡi. Có một tiếng sặc giả từ 'Sam'.

"Nếu cậu không muốn những người khác đi theo cùng thì cậu chỉ cần nói với họ." Castiel nhún vai.

"Không!" Dean nắm lấy tay hắn, một lần nữa lại nhìn thẳng vào đôi mắt. "Không phải như vậy! Chỉ là..." hai người nhìn nhau chằm chằm trong một lúc. "Oh kệ luôn," 'Dean' đảo mắt, theo cách rất giống với Meg, trước khi nắm lấy cổ áo của Castiel và kéo hắn lên phía trước, cúi đầu xuống để môi họ chạm vào nhau tạo nên một nụ hôn vụng về. Castiel rên rỉ điên cuồng khi 'Dean' ép đôi môi của anh vào của hắn. Dần thả lỏng, đôi mắt của gã tóc đen nhắm lại khi anh chàng tóc vàng hôn sâu hơn.

Có một tiếng thở phào nhẹ nhõm từ phía cửa đại sảnh. "Cảm ơn Chúa, cuối cùng cũng xảy ra.". Sam vuốt tay qua mái tóc lộn xộn nhưng không bị cháy của anh. "Tôi cứ nghĩ sự căng thẳng tình dục sẽ giết tôi trước khi có chuyện gì xảy ra giữa hai người. Có những sợi dây thừng bị sờn trên cổ tay anh, và chiếc áo ca rô của anh cũng bị dính đầy bụi.

"Ghét phải nói với cạu điều này," Gabriel nói, "Nhưng đó không phải Dean." Hắn liếc sang nơi 'Sam' đang quan sát nụ hôn với sự hứng thú.

"Crowley..." Sam thật gầm lên khiến cho Castiel giật mình và 'Dean'. Castiel liếc giữa 'Sam' và Sam, cau mày.

"Sam, tại sao cậu lại có hai người ?"

Adam thở dài, trông nhẹ nhõm, "Thuốc Đa Dịch."cậu thở ra, đủ nhẹ để cho vị thiên thần không thể nghe thấy. "Hèn chi Dean cứ hàng xử lạ cả ngày hôm nay. Khoan đã..." cậu liếc qua 'Dean'. "Nếu anh là Meg, vậy Dean đâu ?"

Ở nơi nào đó trong trường, một cánh cửa hắt xì một tiếng. Bước đi dưới tấm áo choàng tàng hình, Harry Potter giật mình cảnh giác, nhưng rồi, cậu chỉ nghĩ rằng mình đã tưởng tượng ra nó, tiếp tục bước đi.

Sam bước đến nơi Đội đang ngồi - đa số đôi mắt của toàn trường đều chuyển lên người cậu. Họ vốn đang quan sát hai Hufflepuff trong khi giả vờ không nhìn thấy 'tình yêu chớm nở' nhưng giờ họ lại gãi đầu với sự xuất hiện của Sam thứ hai, không phải ai cũng có một Hermione để nói với họ những thứ này hoạt động như thế nào.

"Tôi...uh...gặp lại anh sau Clarence," 'Dean' đứng dậy, lấy túi của mình. "Gặp lại anh vào thứ Bảy ? Chúng ta sẽ đi đâu đó lãng mạng và làm mặt ngố với nhau cả ngày!" anh nói qua vai của mình, nghe rất giống Meg, rồi chạy nhanh ra khỏi đại sảnh. Castiel bị bỏ ngồi ở đó, bối rồi, đôi môi hơn sưng lên.

"Dean...có sao không ?" quay hỏi những người khác, họ đều chia sẻ những ánh nhìn với nhau rồi đồng loạt ngầm đồng ý rằng tốt nhất là nên để cho Dean tự giải thích.

"Anh ấy chỉ là có việc phải làm ?" Adam cho vị thiên thần một nụ cười thẳng thắn." Anh ta nhìn thấy một chiếc Tv plasma màn hình phẳng và well...anh biết anh ấy mà... không thể tìm một công việc đàng hoàng để cứu lấy cuộc sống của mình..."

Castiel cau mày. "Rất không lành mạnh." Hắn nhìn qua nơi Dean biến mất.

"Hey Crowley," Sam nghiên qua bàn, người đểu xuống kẻ giả mạo mình, người đang bắt đầu chuyển lại thành hình dạng bình thường của ông. Ông mặc chiếc áo choàng quá rộng và khi đứng lên đã vấp phải nó. "Vậy ?" Sam hỏi. "Được làm tôi một ngày như thế nào ?"

"Tệ." Crowley gầm lên, cố gắng túm lấy áo choàng mà không làm cho nó nhìn giống như một chiếc váy. "Cậu quá cao." Ông có một vài vết bầm trên trán với một vết cắt trên mặt từ trải nghiệm ngã cầu thang. Cả trường vào lúc này đã quay đi, chỉ nghĩ rằng một câu thần chú nào đó đã thất bại và sản sinh ra một Sam thứ hai. Sự vắng mặt của Dean thứ hai chỉ khiến cho mọi người càng chắc chắn mối tình không-còn-bí-mật nữa của hai Hufflepuff.

"Dean đâu ?" Sam cau mày. "Vẫn còn bị trói ở đâu đó à ?"

Crowley lúc này trông có hơi lo lắng. "Cậu ta...uh... có rất nhiều phòng đựng đồ cũ. Tôi sẽ nhớ ra là phòng nào..."

Gabriel vào lúc này đã ngã xuống ghế của mình vì cười quá mức. Jo hiện đang kiểm tra chiếc camera của Colin Creevey hiện đang chứa bức ảnh Cas đang hôn Meg!Dean, và giờ đang nhìn một con mèo tự mãn đang đùa với một con chim lông vàng.

Hóa ra Dean không cần phải được cứu từ phòng đựng đồ như Rapunzel từ tòa tháp. Dean đã tự giải thoát cho mình, đi tắm, thay đồ và lên kế hoạch săn lùng Meg. Sau khi phát hiện ra Meg đã làm gì với đống vũ khí của mình, anh đã quyết định rằng việc đó phải đợi, và đi xuống để tìm những người khác.

"Bạn trai của mày đâu rồi ?" thằng bé tiên đã đủ dũng cảm để chế nhạo anh khi anh xuất hiện vào những phút chót của bữa tối.

"Ai...?" Dean cau mày, liếc thằng nhóc đã tận dụng cơ hội mà chạy đi. Nhún vai, Dean tiếp tục cố tìm thứ gì đó để ăn. Chết tiệt, anh đã bị nhốt lại cả ngày mà.

"Dean!" anh thật sự đụng phải Sam đang hoảng hốt. "Oh thank God. Crowley nói với bọn em rằng phải kiểm tra các phòng đựng đồ từ đây đến tháp thiên văn.

"Crowley ?" Dean hỏi. "Ý em là Crowley cũng tham gia vào chuyện này ? Và em cũng bị nhốt lại...dude không..."

"Crowley và Meg...họ...."

"Oh thôi nào!" Dean siết nắm đấm lại. Một vài nữ sinh đi ngang qua anh cười khúc khích và anh quay sang Sam. "Và tại sao cả trường cứ hỏi anh rằng anh có gay hay không ?"

"Oh...không vì lý do nào cả...?" Sam nhún vai, nhưng anh quá do dự trả lời câu hỏi của mình.

"Anh đây rồi!" Jo nhảy chân sáo đến chỗ họ. "Oh chuyện này thật tuyệt...hey Dean nhìn nè..."Dean không bao giờ biết được cô muốn cho anh coi gì vì Sam đã cản cô lại.

Castiel đã vượt qua cô. "Hey man," Dean thở phào nhẹ nhõm. "Tất cả mọi người đều điên cả rồi. Làm ơn nói với tôi rằng anh vẫn bình thường."

Castiel khó hiểu nhìn anh, và anh gần như có vẻ cảm thấy thú vị với môi của Dean. "Tôi bình thường." hắn đáp lại. "Anh có hôn tôi nữa không ?"

"Yeah, tôi ổn." Dean trả lời, lấy tay vuốt tóc và rồi khựng lại. "Khoan đã...cái gì ? Hôn anh ? Tôi chưa bao giờ...đó là..." anh lo lắng nhìn Cas. "Anh nhận ra rằng đó là Meg phải không ?"

Castiel cau mày, tự hỏi không biết Dean có bị bệnh không. Sam, vẫn còn đang cố giành cái máy ảnh từ Jo, tự hỏi liệu vị thiên thần vẫn còn không biết gì về việc 'Meg giả làm Dean' hay chỉ đon giản là hắn không quan tâm..."Cậu vẫn còn muốn đi làng Hogsmeade vào thứ Bảy chứ ?" hắn hỏi, như đang kiểm tra những lựa chọn của mình.

"Hogsmeade..." Dean đang định giết Meg bằng tay không. "Yeah, đương nhiên..."

"Tốt." Castiel trông nhẹ nhõm. Ở phía bên kia Sam đang cố giành lấy cái gì đó từ tay Jo, Gabriel lén cười. Dean thận trọng quan sát hắn.

"Có hôn và làm lành không ?" có ai đó huýt sáo ở phía lối vào. Dean chớp mắt, và nhanh chóng nhận ra rằng thằng nhóc đang nói về anh và Cas, co giật mắt.

"Oh tuyệt vời," anh rên rỉ. "Tôi sẽ giết con quỷ cái đó..."dường như là điều duy nhất anh có thể nghĩ đến. Ngày hôm nay chẳng thể nào tệ hơn được.

"Ah. Trò Winchester."

Hoặc có thể.

"Vâng thưa giáo sư." anh cố nặng ra một nụ cười khi quay lại đối mặt với giáo sư Snape.

"Tôi đã được yêu cầu..." Snape ngưng lại, như có ý nói rằng ông đã bị tống tiền làm việc này vì không có một giáo viên nào khác muốn. "Tôi đã được yêu cầu để nhắc nhở cậu rằng thể hiện tình cảm nơi công cộng rất không được khuyến khích." Ông liếc nhìn khinh bỉ giữa Dean và vị thiên thần.

"Bọn em..." Dean vẫn còn bối rối, "Bọn em không..." anh ra hiệu giữa hai người họ, "Đó không phải em."

"Tôi chắc chắn." Snape kéo dài. "Rằng bất cứ lời giải thích nào trò có thể nghĩ ra không thể nào tệ hơn những lời đồn từ phía những học sinh khác. Một mặt tôi rất muốn hỏi, mặt khác nói rằng nếu biết được thì sẽ tởm hơn bất cứ thứ gì tôi có thể tưởng tượng." Và chỉ như vậy, ông ta rời đi.

"Như vậy có nghĩa là cậu và Cas chính thứ cặp với nhau ?" Gabriel hỏi.

Dean giờ một ngón tay lên hăm dọa, "Tôi...chúng tôi không...tôi và Cas không...Oh Chúa ơi mọi người có vấn đề gì vậy ?" nhưng bỏ cuộc khi không nghĩ ra được thêm một từ nào và bỏ đi, để lại một Castiel bối rối và trông có vẻ hơi bị tổn thương và một Gabriel cười như điên.

..................................................................................................................................................................................................................................

Sam và Dean buộc phải xử lý đống hậu quả từ trò đùa của Meg và Crowley vài ngày sau đó. Và đó là còn chưa kể đến buổi hẹn hò lãng mạn của Castiel và Dean.

Những người còn lại của Đội đã cho họ không gian riêng ngày hôm đó, Meg đã mong đợi họ tay trong tay hạnh phúc trở về. Gabriel đã lên kế hoạch theo dõi 'buổi hẹn' của họ nhưng lại bị phân tâm và đi trộm đồ từ của hàng kẹo, cửa hàng mà hắn đã bị cấm đến với lời dọa giết. Vì nguồn cung cấp kẹo vô tận của mình, hắn phải bắt buộc phụ thuộc vào thị trường chợ đen của Crowley, những đồ vật của những thành viên khác của Đội hoặc Dibby và Fiddle để tìm kẹo ở nơi khác.

Đến cuối ngày, Sam nói cho Meg biết rằng ý tưởng về lãng mãn của Cas chỉ đơn giản là 'làm Dean vui', nghĩa là liên quan đến rất nhiều bánh, đồ uống có cồn, và Dean dạy cho vị thiên thần cách chơi bóng bàn và đánh bài, và cuộc hẹn sẽ kết thúc bằng việc cả hai đến thăm chiếc Impala được giấu trong ngôi làng, nhưng phải bị hoãn lại vì Dean không thể tìm được chiếc chìa khóa.

Meg rất tức giận vì hai gã đó vẫn ở độ sâu Narnia trong tủ quần áo của họ. Cô định tặng một cuốn từ điển cho Dean vào Giáng Sinh với một cái kẹp sách đánh dấu trang bắt đầu bằng chữ 'h' để anh cuối cùng có thể hiểu được nghĩa của từ 'homosexuality'. Nhưng...có lẽ cô nên chỉ ra sự thật rằng 'lưỡng tính' tồn tại. Xem xét bao nhiêu cô gái anh ta tán tỉnh hằng ngày.

"Chìa khóa xe của tao đâu rồi ?" Dean gầm lên với Meg, giờ tức giận vì một lý do khác. "Trả lời mau!"

"Hỏi cho tử tế vào." nhỏ tóc đen mỉa mai.

"Chìa khóa của tao đâu rồi, con khốn ?" là một tiếng vang của một trong những cuộc nói chuyện họ đã từng có.

"Chắc phải rất tuyệt," Meg chọc. "Làm một kẻ tâm thần trở chuyển may mắn.

Dean siết nắm tay lại khi quay đi, đi qua đi lại để ngăn mình không đấm vào mặt của cô. "Nói mau!" anh ra lệnh một lần nữa.

"Bình tĩnh đi cưng."

"Nói mau! Nói cho tao mau!"

Sam hiện đang có một tưởng ("Nói cho tao biết mày là ai!") cùng một cảnh của anh với một con quỷ đã chuyển từ tóc vàng sang tóc đen.

"Không thì sao ?" Meg cười đểu.

"Thì..." Dean cố nghĩ ra câu trả lời, chưa chịu thừa nhận với những người khác rằng đống vũ khí của mình đang không ở trong tình trạng bình thường và anh vẫn đang cố tìm ra cách để sửa chúng lại. Giờ anh đang sở hữu một khẩu súng làm từ kẹo dẻo, một con dao làm bằng thạch cau và một que kẹo để làm cây kiếm, làm cho anh nghĩ rằng Gabriel đã được thả vào phòng của mình, nếu như không phải cho sự thật rằng con dao giết quỷ của anh giờ đã thành một miếng bánh ngọt với nước ép táo bên trong. Dean vẫn không biết nên chọi chiếc bánh giết quỷ của anh vào mặt của cô, hay ăn nó và cảm thấy may mắn vì đồ ăn miễn phí.

Hay lừa cô ăn nó để xem chiếc bánh giết quỷ có vẫn còn hoạt động. Anh băn khoăn không biết liệu có nên đưa nó cho Dibby và Fiddle để cho chúng có thể phân tích miếng bánh và tìm ra thành phần để anh có thể giết Crowley bằng món Haggis giết quỷ hay bất cứ thứ gì mà cái tên người Scott đó ăn.

Haggis

Sam hiện đang lờ đi cuộc cãi vã hằng tuần của Dean và Meg để tập trung vào bài về nhà mà anh không có bất cứ ký ức gì về việc đã nộp.

"Ông đã làm cái quái gì vậy Crowley ? Tôi trượt nguyên cả thời khóa biểu! Mỗi tiết ông làm nổ một thứ hay gì vậy ?"

..................................................................................................................................................................................................................................

Không giống như Chiến Tranh chơi khăm năm 96, cuộc chiến ý chí của hai con quỷ và hai Winchester năm 95 chỉ ảnh hưởng đến nội bộ. Sam và Dean đã khám phá ra công thứ để hoáng đổi cơ thể trước khi ai đó khác có thể dùng nó ra tay với họ, và giải phóng nỗi kinh hoàng của Crowley và Meg.

"Nói tóm lại." Dean cười đểu với Meg, người hiện đang là Crowley, vì anh có thể thấy cặp mắt đỏ. "Vì hai người thích làm bọn tôi đến vậy, bọn tôi đoán rằng hai người sẽ thích dùng túi thịt của nhau một thời gian."

Việc này kết thúc khi Crowley hỏi Moody câu thần chú để biến người thành động vật, rồi điều chính nó để phù hợp với một câu thần chú khác, và thử nghiệm kết quả nói này lên cặp song sinh khi họ đang đi dùng bữa sáng.

Dean cảm thấy nhẹ nhõm vì ít nhất anh không bị nhốt trong phòng đựng đồ cả ngày. Tuy nhiên anh cũng không vui khi phải ngước nhìn cả thế giới bằng đôi mắt màu xanh ngọc bích, khi anh mở miệng ra để phàn nàn, tất cả những gì phát ra là tiếng kêu 'Meow'.

Có một tiếng rít ở phía sau anh, nơi một cục lông màu nau chính là Sam đã rơi từ trên cao xuống tiếp xuống sàn nhà lạnh bằng mũi. Dean lại mở miệng một lần nữa để phàn nàn và một lần nữa anh chỉ thành công trong việc trong việc kêu 'meow' một cách to lớn và thô lỗ. Anh đóng cụp hàm của mình lại khi con mèo màu nâu là em trai của anh nhìn lên với đôi mắt mơ hồ.

Có một cái nhìn 'oh crap' giữa hai anh em nhà Winchester giờ đã biến thành mèo và đột nhiên cảm thấy sàn nhà rời khỏi đệm thịt của họ. Dean vùng vẫy và cố cào vào bàn tay đang giữ lấy anh.

"Dean!" Castiel thả con mèo phẫn nộ lên bàn ăn sáng. Hắn đã không nhắm trúng chỗ trống và thay vào đó con mèo màu nâu hạ cánh xuống giữ tô cereal của Jo.

"Cái quái..." Jo tránh đống sữa bị văng ra nhìn cái đống bùi nhùi màu nâu. Castiel nhẹ nhàng đặt Sam xuống, người em trai là một con mèo lông dài có vẻ như bị dị ứng với chính lông của mình, cứ liên tục hắt hơi với một cái nhìn thảm hại, ngạc nhiên trên khuôn mặt mèo con của mình. "Castiel anh lại đi cứu một con thú hoang nữa à ?"

"Chúng là Sam và Dean," Castiel cố giải thích. "Crowley ếm một câu thần chú vào họ. Tôi đã cố đảo ngược nó, nhưng có vẻ như ông ta đã cải tiến nó.

Jo giúp Dean gỡ những hạt cơm ra khỏi mình anh, dùng góc khăn trải bàn để lau cục lông màu nâu nhạt. Dean cố lau mình bằng chiếc lưỡi màu hồng nhạt, nhưng sau khi nếm vị của chính lông của mình lại cho ra một bộ mặt kinh tởm nhưng lại trông quá đáng yêu trên khuôn mặt của loài thú nhỏ.

"Tuyệt vời," Jo thở dài. "Em sẽ đem họ đến giáo sư McGonagall." cô nói, chuẩn bị nhấc họ lên. Cô rút tay lại khi đôi tai của Sam cụp xuống và Dean nhe nanh của anh. "Hoặc không...nghe này các anh có muốn trở lại bình thường hay không ?"

Cả hai nhìn bất mãn. Jo không thể không phát ra một tiếng 'aw' vì nguyên tố dễ thương của hai vị thợ săn thường trông đáng sợ này đã được nâng lên tầm cao mới.

Họ đều có màu nâu, nhưng Sam lại có sắc nâu đậm hơn Dean và có lông dài hơn. Anh cũng có những mảng nâu đậm phân bố khắp trên lưng, trong khi của Dean thì nhạt hơn nhiều. Anh cũng có lông trắng ở phần ngực và chân, cùng với một nhúm lông màu trắng ở trên vai trái, làm cho cô nhớ đến dấu tay....

Về việc đó, họ đều có một nhúm lông màu trắng trên ngực ở cùng một vị trí, nhìn kỹ trông giống một ngôi sao năm cánh.

"Castiel anh nói chuyện với họ." cô thở dài, không muốn mạo hiểm chọc tức hai con mèo dù như vậy trông rất đáng yêu. 

Đôi tai của Dean vểnh lên khi anh đi bằng đôi chân run rẩy đến chỗ vị thiên thần, chỉ dừng để cướp một miếng thịt xông khói của Adam, lờ đi lời phàn nàn của em trai anh.

"Em sẽ đi gọi giáo viên." Jo thở dài, đứng dậy, dừng lại để nhìn Dean nhảy lên vai Castiel, và có vẻ như nghĩ rằng nó rất thoải mái, cuộn tròn trên đó. Trong lúc đó Sam lại quyết định phá rối đồng phạm của Crowley. Quyết định phủi lông lên những cuốn sách mà Meg đang cố đọc, dù cho cô có cố phủi chúng đi.

Gabriel hiện đang giữ chiếc Camera, và cả hai chú mèo con đều khựng lại khi có một tia sáng chớp lên. Jo nhanh chóng rời đi, giấu một nụ cười để tìm giáo sư môn Biến Hình.

Sau sự kiện đó, tất cả đều đồng ý chấm dứt mọi âm mưu phá hoại cuộc sống của nhau. Mục tiêu ban đầu đã đạt được, lũ quỷ giờ đã làm lành với nhau (ít nhất là khi hợp tác với nhau để hoàn thành một mục tiêu), Sam và Dean vẫn dính với nhau như keo. Castiel nhẹ nhõm vì hắn đã sống sót đi ra mà không có tổn hại nào, và Meg vẫn tức giận vì hắn và Dean còn mù hơn co giun đất (vì đương nhiên bất cứ con quỷ nào cũng biết dơi không thật sự mù)

........................................................................................................................................................................................................................

Một truyền thống trong suốt những năm ở Hogwarts của Sam và Dean là dẫn Adam đi dạo cuối tuần với họ. Mặc cho những lời tranh cãi của Jo, họ vẫn từ chối dẫn Jo theo cùng, chỉ khi cô chế nhạo rằng họ 'sợ mẹ của cô' Dean mới bất mãn đồng ý.

Đó là cách mà Adam đã được huấn luyện thành thợ săn. Well...cộng thêm vô số bài học trong Phòng Cần Thiết.

Gabriel đã chứng kiến một trong những buổi họ đó, một cảnh tượng trong Phòng Cần Thiết, có những chiếc bảng đen to với một danh sách dài được viết trên đó với tiêu đề 'Cách để sống sót.' bởi S.W và D.W.

1. Đừng bán linh hồn của mình cho con quỷ nào. Hay gã thiên thần tên Balthazar.

2. Đừng đi đâu trong phạm vi mười mét một ngã tư đường, nếu bị bắt buộc thì phải có Vua Địa Ngục trong điều kiện.

3. Đừng làm việc với bất cứ người chữa bệnh bằng niềm tin nào. Đặc biệt là khi họ bắt một kẻ nhặt linh hồn làm nô lệ.

4. Nếu có một cô gái xinh đẹp tên Tessa bảo cậu bạn đi với cô ta, nói không.

5. Đừng để Sam lái xe, nó sẽ phá xe của bạn.

6. Nếu như bạn bị nhốt trong trận đấu quyết tử của những đứa trẻ ngoại cảm - RA KHỎI ĐÓ MAU. Nếu không thể thoát được, thì đừng quay lưng lại với kẻ thù của bạn trong vũng bùn với một con dao.

7. Đừng đến gần bất cứ cái lồng nào.

8. Đừng nói đồng ý với bất cứ đại thiên thần nào. Họ đều là đồ khốn. Ngoại trừ Cas. Ừ NGOẠI TRỪ ANH LUÔN GABRIEL!

9. Đừng tin em trai vô hồn của bạn ngăn cản bạn bị biến thành ma cà rồng ư. Ngay cả khi có thuốc chữa đột nhiên tồn tại.

10. Đừng chọc tức những thợ săn khác.

11. Chó săn Địa Ngục = Vận xấu.

12. Giết bọn anh xác chết trước khi chúng giết bạn. Và ăn bạn.

13. Đừng là một WInchester.

14. Đừng có dòng họ với Winchester.

15. Có một thiên thần để họ có thể nhanh chóng định vị và chữa lành cho bạn/ hay làm bạn sống lại.

16. Đừng khởi xuống một cuộc khải huyền nào.

17. Tránh xa vùng Broward Country. Nhất là vào thứ Ba.

18. Giếng ước = TỆ.

19. Phải chết để giúp kẻ nhặt linh hồn là một ý kiến tồi.

20. Death thích thức ăn nhanh. Đừng chọc giận ông ta.

Đến lúc danh sách kết thúc thì đã chiếm hết ba bảng. Crowley khinh bỉ nhìn nó rồi nhận xét rằng 'bọn Winchester vốn đã có danh bài miễn tử, còn phiền tránh nó làm chi?' Adam không cảm thấy những bài học đó hữu ích lắm và đã thêm vào một ý.

21. Nếu như bạn gặp hai gã ngốc tên Sam và Dean Winchester, giả vời rằng bạn chưa bao giờ gặp họ và cầu nguyện cho sự cứu rỗi. Nhưng đừng cầu nguyện với thiên thần. Hay quỷ. Hay Quỷ Vương . Hay thần ngoại đạo. Hay Chúa. Chỉ đơn giản là tìm sắt và muối, trốn trong phòng hoảng loạn và chuẩn bị để sống phần còn lại của đời mình trong đó.

Gabriel thêm một ý nữa dựa trên sự quan sát của mình.

22. Đừng làm tình với Sam Winchester. Thậm chí đừng nghĩ đến việc đó. NẾU KHÔNG THÌ BẠN SẼ CHẾT!

Mặc cho lời giải thích rất dễ hiểu lầm, ngay cả Sam cũng phải đồng ý rằng nó đúng.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro