Chương 2 :Đi mua dâu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm Xán Liệt lên 6.

"Cha ơi, mẹ đâu rồi..."

Ông thẳng thừng giáng cho cậu một bạt tai.

"Mày không có mẹ."

Khi hắn 13.

"Con có thể đi chơi cùng bạn học không cha ?"

"Ở nhà học bài đi."

Cả tuổi thơ toàn là trang sách.

Khi hắn 18.

"Cậu có muốn chụp ảnh tốt nghiệp với người thân không..?"

"Xin lỗi.Cha tôi không đến."

Khi hắn đã 22.

Hắn cầm tấm bằng đưa cha xem.

"Cha, con tốt nghiệp học viện cảnh sát loại ưu."

Ông xé tấm bằng.

"Mày sẽ làm nội gián.Không cần tấm bằng này."

Hắn sững sờ.









Sehun xới cơm lên, bới cho Chanyeol một bát đầy ụ.

"Ăn đi.Mẹ chắc đi mở tiệc rồi."

Chanyeol nhìn những món ăn trên bàn.Đột nhiên cảm thấy muốn khóc.

Hắn gắp một miếng thịt bỏ vào miệng.

"Ngon lắm."

Cậu ngậm đũa nhìn hắn.

"Ngon thì ăn nhiều vào."

Một giọt nước mắt rơi xuống bàn.

Cậu hoảng hốt bỏ đũa xuống.

"Này..tên điên..ăn cơm mà khóc cái gì."

"Đây là bữa cơm ngon nhất tôi từng ăn."

"Điên à.Khi nào đến tôi nấu cho anh ăn nữa."

Không phải là bữa cơm khó nuốt của cô giúp việc.

Không phải cơm căn tin nguội lạnh.

Không phải những thứ kinh khủng ở xóm chợ.

Là cơm của Ngô Thế Huân nấu.

Cậu gắp mực vào bát hắn.

"Đừng có khóc.Ăn đi."

Thế Huân cảm thấy mềm lòng.

Khuôn mặt hắn khi khóc cũng rất dễ thương.

Nội tâm của Sehun: ôi mẹ ơiiii...sao tui lại thấy hắn dễ thương cơ chứ.

Xán Liệt ăn rất nhiều. Cơm cậu nấu có vẻ không đủ.

Cậu chỉ ăn nửa chén rồi ngồi nhìn hắn ăn.

Hắn ngẩng đầu lên.

"Ủa..sao cậu không ăn ?"

"Tôi ăn ít lắm."

"Hèn nào gầy như con mắm."

Thế Huân đánh cái bộp vào lưng hắn làm hắn ho sù sụ.

"Ăn xong thì cút xuống bếp rửa chén.Đừng có nghĩ đến việc tôi sẽ rửa."

"Dạ.Em hiểu rồi đại ca."

Thế Huân thảnh thơi ngồi xem phim ăn hoa quả.

Xán Liệt rửa chén xong cũng ngồi lại trên sô pha.

"Ô mô...cậu không ăn dâu à..thật là lãng phí."

Thế Huân thích ăn nhất là dâu.Cậu để dành món ngon nhất cho lúc cuối cùng.

Nhìn cái miệng nhồm nhoàm trái dâu của hắn.

Đầu Thế Huân bốc khói nghi ngút.

"TÊN VƯƠNG BÁT ĐẢN KHỐN KIẾP NHÀ NGƯƠI...."

"Ai cho cái mặt mốc nhà ngươi ăn hết những bé dâu yêu quý của ta..."

Cậu đè hắn ra sô pha, mạnh mẽ đánh vào ngực hắn.

"Bé dâu phải để cho ta ăn..đền đây tên kia..đền đây..."

Xán Liệt bị Thế Huân đánh đau gần chết.

Vội chụp tay Thế Huân giữ lại.

"Tôi đền..tôi đền.."

"Khôn đấy..."

Hắn kéo cậu xuống ,hôn vào cổ cậu rồi mút mạnh làm nó để lại những dấu đỏ trên làn da trắng ngần.

Hắn vô sỉ nói.

"Tôi đền cậu một trái "dâu" rồi nhé!!!!"

(Tiếng trung "dâu" phát âm giống "dấu hôn" )

Cậu đỏ mặt.

"Quân khốn nạn..."

Hắn lật cậu lại.

"Tôi sẽ đền cho hết."

Hắn hôn khắp người cậu, mút mạnh tới nổi cậu đau điếng.

Cậu thốt lên.

"Đồ ngu...mút nhẹ thôi...nhẹ mới sướng..."

Xán Liệt cười gian.

"Hiểu rồi..."

Cậu vội bụm miệng lại.

Mới phát ngôn cái gì thế này !!!!

Hắn nhẹ nhàng gỡ tay cậu ra.

Thế Huân ngạc nhiên.

"Thằng kia..tính làm gì ?"


"Môi cậu tôi chưa hôn lần nào cả..."

"Cái..cái đếch gì...?"

Hắn bật cười.

"Ngài cảnh sát nói bậy ghê..."

Hắn cười như muốn tan cả tuyết và làm cậu trầm mê.

Môi hai người chạm vào nhau.

Hắn chưa bao giờ hôn ai.Lúc sáng cũng chỉ là muốn giải phóng một tí.

Môi cậu ngọt như mật.

Môi hắn có mùi trái dâu mà cậu yêu thích.

Thôi thì mặc kệ, cùng trầm mê đi.

Hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau không rời.Tay hắn luồn vào trong áo cậu vuốt ve.

Thế Huân cũng ôm lấy tấm lưng rắn chắc của hắn.

Xán Liệt rời khỏi miệng cậu , hôn tiếp xuống cổ.

Đang cao trào mẹ Ngô mở cửa vào.

Bà vội bịt mắt.

"Ối ối....phi lễ chớ nhìn...."

Thế Huân đẩy hằn ra, chạy đi.

Người cậu đầy dấu hôn.

Chiếc áo thun lệch hẳn qua một bên làm lộ ra nước da trắng của cậu.

Cậu lao vào phòng đóng cửa.

Tên Phác Xán Liệt điên đã đành , cậu còn điên theo hắn.

"AAAAAAAAAAAAA......"

Tiếng hét của Thế Huân xé toạc màn đêm yên tĩnh.

Mẹ Ngô cũng nói to.

"Không cần lo lắng...."áo mưa" mẹ đã mua giúp hai đứa.Nếu con tức vì mẹ phá đám thì mẹ qua nhà thím Bảy chơi mạt chược."

Thế Huân đùng đùng mở cửa ra.

Chạy tới nắm tay hắn kéo vào phòng.

Xán Liệt vừa bị kéo vừa vẫy tay với mẹ Ngô.

"Ngủ ngon nha mẹ."

"Cho nó bẹp dí luôn đi Xán Liệt.Con với chả cái."

-Thế giới tàn nhẫn 2-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro