Chương 4 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A~~~a~~"

Khoái cảm mãnh liệt hướng về phần thân dưới, nước mật bị giam cầm lâu từ trụ thể trào ra, Chung Nhân mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ tà mị của Phác Thế Huân, rồi một ánh sáng trắng lóe lên trước mắt, cảm giác cực lạc như trên thiêng đàng làm tế bào toàn thân thể run rẩy trong hưng phấn.

"Ân!"

Khi Chung Nhân thất thần xuất tinh, Phác Xán Liệt cảm thấy dục vọng của mình bị cái miệng nhỏ nhắn ấm áp hút thật chặt, không thể đè nén được ngửa đầu gầm nhẹ, thế nhưng vẫn không khống chế được mà đem dục vọng mãnh liệt phát tiết ở phía sâu trong dũng đạo bé cừu con.

"Cáp, ca. Bộ dáng cao trào của anh thật mê người nha."

Phác Thế Huân cười, hắn phẩy nhẹ mái tóc dài của Phác Xán Liệt, ở cái miệng đỏ ửng đang thở dốc của y hôn xuống một cái. 

Phác Xán Liệt đẩy đầu Phác Thế Huân ra: "Xú tiểu tử, ngươi cố ý phải không ?!"

"Hì hì, em chỉ là muốn làm cho anh trai yêu dấu của em sớm một chút hưởng thụ cao trào thôi mà." Phác Thế Huân làm bộ vô tội nhún nhún vai.


"Hừ!" Phác Xán Liệt trừng mắt liếc vào phần hạ thể đang giương lên cao cao của Phác Thế Huân, y đem dục vọng hơi hơi mềm nhũn từ tiều huyệt Chung Nhân rút ra. Y làm cho bé gối đầu lên cánh tay phải của mình, để bé nằm thẳng trên chiếc giường lớn, tay trái đem chân trái thon dài trắng muốt của bé nâng lên cao, tư thế này khiến miệng bông hoa cúc còn đang hé hé hợp hợp lộ ra trước mặt Phác Thế Huân :


"Tốt lắm, tặng cho em này. Nhanh lên, đừng để sủng vật nhỏ của chúng ta chờ đến sốt ruột."

"Không thành vấn đề. Bé cừu con, để bảo bối dài cứng của ta đem đến cho em hưởng thụ cực lạc nhất nha!"

Phác Thế Huân đem cái khuyên đen một lần nữa mang vào gốc ngọc hành của Chung Nhân, mạnh mẽ đem hạ thân mình tiến lên, nhằm thẳng dũng đạo mẫn cảm trước mặt mà đâm sâu vào.

"A~"

Còn đang trong dư vị cao trào chưa kịp lấy lại tinh thần, Chung Nhân lại bị xỏ xuyên thật sâu.

Phác Xán Liệt cúi đầu, mút quả anh đào nhỏ đang đứng thẳng trước ngực Chung Nhân, kỷ xảo muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu chậm rãi, khi thì dùng mặt lưỡi thô ráp chà qua lại đầu vú, khi thì dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn kéo. Đôi môi hữu lực mút mút, đột nhiên hút một cái thật mạnh, 'ba' một tiếng lại làm cho đầu vú run rẩy bắn ra sữa.


Ngón tay dài như ngọc của Phác Xán Liệt không ngừng yêu thương nụ hoa bên kia. Nặn kéo, buông ra, giày vò, đè xuống, làm cho bé đáng thương cứ thất thần rên rỉ đến thét chói tai. Thẳng cho đến khi Phác Thế Huân cũng cúi đầu xuất ra, huynh đệ hai người bọn họ mỗi người một bên vú, cơ khát mút vào thưởng thức.


Đêm đã khuya, yêu thương tràn ngập, huynh đệ Tần gia cùng sủng vật chỉ vừa bắt đầu trò chơi. Âm thanh tựa như khóc thét, tựa như rên rỉ thống khổ, có lúc lại thật ngọt ngào, vang vọng thật lâu trong phòng ngủ đầy hoa lệ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro