2. Món chính (R18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm ấy SKZ có lịch trình tại Weekly Idol. Chan phải tiến hành một thử thách nhỏ là bịt mắt đoán thành viên. Và xem nào, Seungmin cùng với Minho được chọn làm đối tượng cho trưởng nhóm "sờ" và đoán. Seungmin vui vẻ trông chờ vào màn chơi thú vị này, và quả thực Chan chưa bao giờ phụ lòng cậu.

Khi bàn tay anh chuyển từ đụng chạm dè dặt sang bóp mạnh vào vòng eo nhỏ gầy dưới lớp áo sơ mi của cậu, Seungmin đoán anh đã nhận ra mình rồi. Và cậu càng chắc chắn với kết luận của bản thân bởi hai bàn tay nghịch ngợm kia đang trượt dần lên phía trên, bỏ lại từng cái niết nhẹ như thiêu đốt trên da thịt. Điều duy nhất Seungmin không ngờ đến chính là một tay anh bỗng luồn ra sau lưng cậu, che đi ống kính, để rồi bàn tay còn lại ở chỗ không ai nhìn đến khẽ ấn đầu ngực Seungmin hai, ba cái, khiến cậu phải hít vào một hơi bởi luồng kích thích đầy hiểm hóc này. Nhưng chỉ ít giây sau Seungmin đã có thể thở phào nhẹ nhõm vì Chan nhanh chóng quay đầu chuyển sang phía Minho, để lại một bé Seungmo phải mỉm cười thật tươi xua đi những bối rối trong lòng.

Ngày hôm đó là một ngày rất dài, rất dài.

Cho đến khi cả bọn quay xong và trở về kí túc xá thì trời cũng nhập nhoạng tối. Seungmin làm ngay việc cậu thích nhất đó là lao vào phòng tắm và tẩy trang, giải phóng da mặt mình khỏi lớp kem phấn khó chịu. Đợi khi Seungmin ngẩng đầu nhìn vào gương, cậu giật nảy mình bởi Chan đã thù lù đứng ngay sau lưng từ lúc nào.

Cậu quay lại gọi một tiếng "Anh..." rồi nhận lại cái ôm chặt xiết từ người anh lớn. Chan chôn ghì mặt vào vai cậu, mái đầu xù màu kem cọ vào cổ khiến Seungmin ngứa ngáy song vẫn giữ nguyên tư thế.

Hẳn anh đã mệt rồi. Chan có thói quen dính lấy các thành viên để nạp lại năng lượng sau những ngày chạy lịch trình mệt bở hơi tai. Seungmin thích nhìn anh làm nũng như thế. Cậu khẽ xoa bờ xai cứng đờ của chàng trưởng nhóm, để anh thả lỏng và dụi đầu trên vai cậu một cách đáng yêu không thể đáng yêu hơn.

"Sao anh lại qua bên này?"

Đây không phải phòng anh mà, anh có thể dính lấy thành viên khác mà. Sao lại chọn em? ý Seungmin là vậy đấy.

"Anh để tụi nhỏ tắm trước, đứa nào cũng mệt nhoài rồi."

"Em cũng mệt mà hyung."

Cậu đáp lại và kéo theo điệu cười khúc khích biểu thị rằng mình chỉ đùa thôi. Làm sao Seungmin có thể từ chối người cậu thương cơ chứ, tay cậu còn đang ôm chặt anh đây này.

"Seungminie..." Chan bỗng dưng gọi tên cậu, làm Seungmin chuyển sang chế độ nghiêm túc lắng nghe.

Chan từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào cậu, kiến cuộc nói chuyện của họ trở nên căng thẳng một chút.

"Ban nãy... Nếu hành động của anh khiến em khó chịu thì cho anh xin lỗi. Anh đã sớm biết đó là em. Anh chỉ ừm, chỉ là... Sau đó em có vẻ không thoải mái. Anh muốn hỏi, em có sợ không? Seungminie..."

Trong khi Chan đang loay hoay tìm đúng từ để giải thích cho hành động của mình, thì Seungmin đã đi qua hết cảm xúc ngạc nhiên đến le lói ý mừng. Cậu mạnh dạn đặt tay lên hai má anh, ép Chan ngẩng mặt nhìn mình lần nữa. Cậu cảm thấy đã đến lúc rồi.

"Em biết ngay là anh đã đoán ra. Nhưng em không khó chịu. Thật đấy."

Tuy đã xác định đây là thời cơ chín muồi, nhưng Seungmin vẫn không khỏi bất an. Lỡ như 0,1% tiêu cực ấy thực sự xảy ra thì sao? Mà dẫu sao thì lúc này cũng không còn nổi cái nịt để rút với chả lui nữa.

"Anh à. Em - Kim Seungmin thích anh, Kim Seungmin yêu anh rất nhiều. Nhiều đến mức em không thể ngăn mình nhích về phía anh, trêu anh, nghe theo mọi lời anh nói, đến mức cổ họng khô rát vì khát khao được chạm vào anh..."

"Thứ duy nhất em sợ chính là chúng ta không thể nhìn mặt nhau nữa. Cho nên dù đáp án là gì anh cũng phải trả lời thật lòng nhé. Anh Chan có thích em không?"

Seungmin kết thúc lời tỏ tình mà cậu đã nghĩ mình sẽ không tài nào thốt lên được. Tim cậu như ngừng đập, đối diện với khuôn mặt kinh ngạc của Chan, cậu muốn trốn, song vẫn chôn chân bất động để nghe rõ câu trả lời.

Tuy nhiên mười, hai mười giây, một phút sau trong phòng tắm vẫn là khoảng im lặng kéo dài. Seungmin gấp gáp thở ra một hơi, đôi tay run rẩy nắm chặt vào nhau, chờ đợi, chờ đợi.

Bỗng chốc, Chan đột ngột vòng tay xuống nâng người Seungmin lên, để cậu ngồi trên bồn rửa mặt. Hai chân người bé hơn vì hoảng loạn mà quàng lấy eo anh. Seungmin bối rối bởi hành động không báo trước của Chan, và chết lặng khi cảm nhận được độ ấm phủ quanh môi cậu.

Anh đang hôn cậu.

Cái chạm môi lướt qua khiến Seungmin trợn tròn mắt, nhưng cậu chưa kịp lên tiếng thì đã bị anh nhanh chóng khoá lại. Seungmin nhắm mắt cảm nhận đôi môi dày dịu dàng ấn xuống, nhẹ nhàng, lặp lại, đổi góc khác, song vẫn quấn quýt không rời. Khi cậu trai nhỏ tưởng mọi thứ đã kết thúc, đôi môi cậu lại bị tấn công thêm lần nữa.

Lần thứ hai họ hôn môi, nhưng dường như mọi thứ đã vượt tầm kiểm soát. Chan liếm lên phần môi trên của cậu khiến miệng của người bé hơn hé mở vì bất ngờ. Rồi theo đúng quy trình, đầu lưỡi anh xông vào trong miệng cậu, chậm rãi quấn lấy đứa nhỏ đang án binh bất động bên trong. Lưỡi của Chan tận tình dẫn dắt cậu vào bể trầm mê, quyện lấy, lại tách ra, dạo một vòng lên phần lợi mềm yếu rồi hạ xuống dụ dỗ người kia vào điệu nhảy ám muội không cách nào thoát ra được.

Khi Seungmin nghĩ mình sắp mất đi ý thức thì vũ điệu quỷ ma ấy chợt dừng. Chan rút lui và hôn nhẹ lên môi cậu thêm một lần trước khi hoàn toàn tách ra. Đôi mắt Seungmin lờ mờ vì sóng tình cuồn cuộn trong não, cố gắng nhìn anh để kiếm tìm đáp án cho mớ bòng bong nãy giờ. Còn Chan chỉ cười, liếm môi một cách đầy quyến rũ như bao lần trên sân khấu. Nhưng nếu sân khấu ngoài kia có hàng trăm camera hướng về phía anh, thì ngay tại đây, ngay lúc này, chỉ có đôi mắt xinh đẹp của Seungmin hiện diện, và đứng trước đôi mắt ấy, Chan không cần phải giấu diếm bất cứ điều gì.

"Seungmin. Minie." Anh thì thào. Đầu mũi hai người chạm nhau, hơi thở vội vã hoà quyện.

"Anh từng kể nếu yêu một người, anh sẽ trao cho người ấy tất cả những điều đẹp đẽ nhất trên đời. Sẽ cùng người trầm mình trong dục vọng, trải nghiệm từng li từng tí những gì anh đã học chán chê nhưng chưa thể thực hiện..."

Seungmin gật đầu. Cậu nhớ chứ, những lời ấy đã thắp lên ngọn lửa sáng bừng trong tim cậu, thôi thúc cậu tìm hiểu và bày đủ trò để được thân mật với anh, thoả mãn từng chút khát khao ích kỉ của mình. Mà giờ đây nghe anh gằn giọng lặp lại từng chữ, cả người cậu bỗng chốc tê rần bởi câu trả lời mà cậu mong muốn dường như sắp xuất hiện rồi.

"Seungminie, cún con à, em chính là người anh muốn. Anh muốn em. Anh muốn làm tất cả những điều đó cùng em."

"Trước cả khi anh hiểu được ham muốn của mình, anh đã yêu em, anh yêu em vô cùng."

Hơi thở của Seungmin dần hỗn loạn bởi hạnh phúc đột ngột ùa tới. Cậu run còn dữ dội hơn, cả người như bị kích điện, tê cứng, không thể nói nên lời. Seungmin dùng hết sức lực và yêu thương nhoài lên cọ vào má người trước mặt - cũng là ngôi sao luôn rực sáng trong lòng cậu. Anh là hình mẫu, là tấm gương, là tín ngưỡng mà cậu từng không dám nuôi hy vọng. Nhưng hiện tại, ngôi sao ấy đang ôm lấy cậu, nói yêu cậu, chân thực thế mà cũng mơ hồ thế.

Như thể đáp lại tiếng lòng của Seungmin, Chan đan chặt tay cả hai lại với nhau, vừa nắm vừa mân mê để hơi ấm lan ra khắp da thịt.

Như muốn nói: "Anh ở ngay đây, cạnh bên em, và yêu em."

Chan kéo Seungmin vào nụ hôn đắm đuối. Đôi tay anh sờ soạng, tiếp tục những cảm xúc dang dở mà ban chiều phải kìm lắm để không quá đà trước ống kính. Bởi vòng eo thon gầy này, da thịt mềm mại này, từng tấc cơ thể của Seungmin đều khiến anh phát nghiện.

Chan kiên nhẫn cởi từng cúc áo sơ mi cho cậu, để nó buông thõng đầy dụ hoặc trên cánh tay mượt mà của người anh yêu. Đôi tay hư hỏng vì được thả xích vi vu trên bụng và ngực của Seungmin khiến cậu cong người vì nhột.

Seungmin rên rỉ giữa nụ hôn khi vùng ngực bị người kia vây chiếm. Anh đè lên đầu vú nhỏ nhắn, móng tay bấm vào khiến chủ nhân của chúng run lên bần bật. Chan tách môi khỏi Seungmin, không phí một giây mà chuyển xuống liếm láp hai điểm đã bị anh giày vò đến ửng đỏ. Đầu lưỡi Chan thoả thích mút mát khắp ngực cậu, để lại dấu hôn nhạt màu thích mắt. Seungmin kích động ưỡn người về phía trước, phần thân dưới đã cương lên chọc vào bụng của anh làm cả hai nặng nề trút từng tiếng thở.

Chan rê lưỡi từ xương quai xanh thanh mảnh, lên trái táo cổ non mềm, lên chiếc cằm mà anh thường đưa tay gãi gãi cưng chiều, gặm cắn xương hàm và vành tai yếu ớt của Seungmin làm cậu hưng phấn vặn người, cảm xúc như thác dữ đổ xuống phần bụng dưới. Seungmin sợ hãi bật khóc giữa tiếng rên trong trẻo, cậu đến cao trào chỉ bởi những đụng chạm kích tình của anh, đũng quần thấm ướt một mảng dính nhớt. Chan nhếch môi, lột hết quần cùng boxer đã thấm ẩm của cậu, bọc lấy dương vật đáng thương đang xìu xuống, hết mơn trớn lại vuốt ve để nó nhanh chóng trở về tình trạng bán cương. Seungmin nức nở ngăn lại đôi tay nguy hiểm của anh, nhưng đọ lực tay thì từ trước đến giờ chưa lần nào cậu thắng được. Chan nhìn bé con đang hoảng hốt trong lòng mình, ngọn lửa dưới thân dịu đi một chút. Anh hôn lên hàng mi mỏng và gò má phính đã tràn vị mặn của nước mắt, vùi đầu vào mái tóc nâu mềm mại.

"Bé con, Minie à. Anh sẽ cho em tất cả những gì em muốn. Tin anh, nhé."

Seungmin cắn môi, lông mày khẽ nhíu.

"Nhưng các cậu ấy sắp về..."

Chan bật cười, ra là bé con đang lo lắng điều này. Anh ghé vào tai cậu trấn an bằng tông giọng hết sức bỡn cợt.

"Không sao baby, tụi nhỏ hiểu chuyện lắm."

Seungmin đơ ra, phải mất năm giây để cậu hiểu rằng cái con người này hẳn đã tính đến trường hợp ái muội hiện tại mà đánh tiếng với các thành viên trước. Được rồi, Seungmin không chơi lại con sói nhà anh. Nhưng nỗi tức tối của cậu bị đứt đoạn bởi sự tấn công bất ngờ từ phía dưới. Chan vừa giúp Seungmin sung sướng bằng cách mát xa dương vật của cậu, vừa nhân cơ hội luồn một ngón tay xuống lỗ nhỏ chưa từng được khai phá.

Được lắm, chuẩn bị cả gel bôi trơn, Seungmin cảm thấy mình đúng là con ruồi chết ngắc trong vũng mật sâu không thấy đáy rồi.

Cậu khó chịu thở dốc bởi từng cử động của Chan bên trong mình. Tay của Chan rất đẹp, chỉ chưa bằng tay cậu thôi, nhưng Seungmin yêu lắm những khớp xương khẳng khiu và hồng hào của anh. Chỉ là giờ đây chúng lại trở thành mối đe doạ nhiễu loạn dưới mông cậu. Khi ngón tay thứ ba tiến vào, Seungmin uốn éo muốn chóng đẩy chúng ra, vách tường ép chặt khiến Chan khó khăn di chuyển. Anh dời tay kia lên môi cậu, hai ngón tay đột nhập vào khuôn miệng nhỏ bé, đưa đẩy đầu lưỡi trơn bóng khiến Seungmin ngân dài trong cổ họng, xua tan căng thẳng dồn ở phần dưới để Chan có thể thuận lợi khám phá sâu hơn.

Chỉ chưa đầy một phút sau, Seungmin thảng thốt rên to, khoái cảm kích thích từng tế bào trong cơ thể cậu khi Chan chạm đúng điểm G. Chan cười khẩy, phấn khích chọc ngoáy mãnh liệt vào điểm gồ lên khiến Seungmin liên tục co rút. Cậu lắc đầu nguầy nguậy, nước miếng tràn từ khuôn miệng ướt đẫm bàn tay anh, cuối cùng bé con cũng phải đầu hàng mà bắn đầy lên bụng của mình và anh.

Seungmin đổ gục, trong đầu chỉ là một mảng đen lẫn vài ánh sao xẹt qua, vượt quá sức chịu đựng rồi. Chan vén mái tóc bết dính vì mồ hôi của cậu lên, mỉm cười nhìn một Seungmin lộ trán cực kì điển trai nhưng hỗn loạn dưới tay anh. Đợi nhịp thở của bé con dần chậm lại, anh nắm lấy tay cậu, nâng niu hôn từ đốt giữa xuống đầu ngón tay. Seungmin tỉnh táo hơn nhờ cái chạm dịu nhẹ của người thương. Cậu nâng người tựa vào tường, ngắm nhìn vì sao đẹp đẽ mà cậu đã vất vả mấy năm trời để vươn tới.

"Minie, tiếp tục không?"

Tuy vì sao xinh đẹp này có mấy lời khiến cậu hoảng hồn lắm, nhưng Seungmin đã làm biết bao thứ để thu hẹp khoảng cách của cả hai, cậu sẽ không bỏ cuộc đâu.

Seungmin vươn người ôm lấy Chan, phần dưới bạo gan cọ xuống túp lều căng chặt ngay đũng quần anh làm Chan rít lên bên tai cậu. Seungmin bắt chước cắn vào vành tai và xương hàm của anh, giọng nói khàn đi vì mệt mỏi.

"Đừng hỏi. Cắm vào trong em đi. Tàn phá em. Giày vò em. Em là của anh rồi Chanie-"

Tên anh đã bị nuốt vào tiếng "ưm... a..." đứt quãng của Seungmin. Anh đang tiến vào cậu, chậm rãi nhưng nôn nóng đến bức điên cả hai người. Chan vẫn đủ tỉnh táo để nhận thức đây là lần đầu của cả hai, để kìm chế đến nổi gân đầy cánh tay, kiên nhẫn giúp bé con thích ứng với từng mi li mét dọc chiều dài của anh.

Khi Seungmin tiếp nhận hoàn toàn dương vật của Chan, cậu gần như mất đi nhịp thở, nước mắt đầm đìa hai bên má. Chan gồng mình xoa dịu Seungmin, để cậu cắn lên vai anh, thân dưới nặng nhọc xoay sở hòng tìm kiếm thiên đàng của riêng hai người. Từ những màn đẩy đưa dịu nhẹ dần trở thành bão táp mưa sa, Chan thúc từng cú thật sâu và khoẻ vào bên trong vách tường nóng bỏng của Seungmin, tận hưởng từng tiếng rên nức lòng của giọng ca mà anh yêu thương, tin tưởng nhất.

Chan theo bản năng tìm đến yếu điểm của Seungmin, hài lòng thấy cậu tức giận hét tên anh rồi xụi lơ bởi từng đợt khoái cảm công kích thẳng từ dưới bụng lên đỉnh đầu. Nhưng con sói ranh ma còn rất nhiều thứ muốn làm. Anh thả chậm nhịp đẩy rồi đỡ lấy mông cậu, nhấc bổng cún con của anh lên. Seungmin choáng váng vừa ghì chặt lấy Chan vừa tiếp nhận từng cái đẩy ra rút vào chậm chạp theo bước chân anh. Đến khi cả hai yên vị trong bồn tắm, Chan để Seungmin ngồi trên đùi mình, cơ thể lười nhác dựa ra sau, giả vờ làm thinh.

"Chanie..."

Seungmin im lặng quan sát hành động của anh, trên đầu là một đám mây đen xì đầy dấu chấm hỏi. Chan híp mắt vỗ lên mông cậu khiến cún con hoảng sợ cứng cả người.

"Bé con, daddy mệt rồi. Em tự làm đi."

Seungmin cũng đọc nhiều lấy kinh nghiệm nhiều, nhưng cái tình tiết này nằm ngoài dự định của cậu. Cậu có thể làm trò ái muội với anh đấy, nhưng khi chính thức làm tình thì Seungmin đã chuẩn bị tinh thần giao phó hết cho anh rồi, mười mươi bị động. Mà giờ cái con sói này lại còn "daddy", lại còn...

Cún con bị dí đến đường cùng đành phải vận dụng thực tế. Cậu không đành lòng xụ mặt cắn cắn môi, nhưng đôi mắt cún đã nhanh chóng toát lên vẻ yếu đuối vô hại để làm nũng với bạn tình. Seungmin đánh liều gọi khẽ.

"Daddy..."

Bang Chan nuốt đánh ực trong cổ họng. Lần cuối cùng Seungmin làm nũng là khi nhờ anh giúp cậu phối nhạc cho bản cover. Anh luôn thích nhìn cậu dựa dẫm vào mình, nhưng đứa nhỏ này quá tự lập, lại còn bảo vệ ngược lại anh. Bao năm trôi qua thì ánh mắt cún con ấy vẫn luôn là điểm yếu chết người mà Bang Chan hiếm khi được thấy lại. Song con sói vẫn duy trì vẻ mặt tỉnh bơ chờ xem con mồi của mình sẽ làm được những gì. Nhưng như anh hay nói với mọi người, Kim Seungmin rất vượt xa mong đợi của anh.

Seungmin vươn tay chạm đến trái táo cổ cứng rắn nhô lên của Chan, khẽ vân vê khiến anh tối sầm mặt mũi, nhưng cún con học một hiểu mười chưa cần nhìn biểu cảm của daddy đã tiến tới gặm lấy trái táo Adam, rụt rè liếm láp, môi mềm hậu đậu cọ xát khiến anh một lần nữa mất đi lí trí nhấn hông cậu xuống tận gốc thứ của mình. Seungmin thất kinh thở gấp. Cậu đong đưa hông theo sự dẫn dắt của Chan, tiếng rên từ nốt trầm chuyển sang cao vút, vụn vỡ. Chan tát mạnh vào má mông của cậu, tông giọng hạ xuống mức báo động.

"Minie... Baby, em chỉ được làm nũng với daddy."

"Ừm... A, Minie chỉ làm nũng với daddy, chỉ một mình daddy thôi."

Seungmin xấu hổ, nhưng sung sướng dội ngược từ nơi kết hợp của cả hai đã triệt để khiến cậu lạc lối. Bang Chan thoả mãn tưởng như mình vừa nhuộm đỏ đôi cánh trắng phau của thiên thần vậy. Nhưng anh biết bé con của anh không phải thiên thần, là một bé cún tinh ranh xui xẻo đụng trúng con sói lõi đời như anh mà thôi.

Chẳng biết qua bao lâu, khi không khí đã đặc quánh bởi nhục dục thì cả hai cũng đạt đến cao trào. Seungmin tựa vào lồng ngực vạm vỡ của Chan, mái tóc đẫm mồ hôi che đi đôi mắt uể oải nhắm nghiền. Chan giúp cậu tắm gội tẩy rửa, bế Seungmin lên giường nghỉ ngơi còn anh dọn nốt đống lộn xộn trong phòng tắm. Cho đến khi Bang Chan lau khô tóc bước ra ngoài thì đã thấy đôi mắt cún dõi theo anh.

"Em khó chịu?"

Cún con gật gật, chớp mắt ý bảo anh mau lại gần. Chan nhanh chóng đến kiểm tra tình trạng của bé con, xác định em không bị sốt mới thở phào, giúp em bôi thuốc.

Lúc Chan định nằm xuống bên cạnh, móng cún từ đâu bấm vào tay anh. Chan oai oái kêu lên, còn con cún nào đó thì úp mặt vào tường hờn dỗi, bảo vì anh mà giọng em khàn rồi, em chưa từng để cổ họng mình hư nặng như vậy đâu.
Anh mới cười kéo em quay lại, ôm vào lòng, nói em là main vocal của anh và của SKZ, anh phải chăm lo cho cổ họng em thật tốt chứ, cả cơ thể này anh cũng sẽ chu đáo trông nom, vì Minie là người yêu của Bang Chan mà.

Seungmin im lặng mổ mổ vào môi Chan, sau đó rúc vào lòng anh say giấc.

Trong giấc mơ của hai người, có một cậu bé lặn lội khắp dải ngân hà để chạm đến vì sao hằng mơ ước, cũng có một vì sao đã lang bạt suốt vạn năm ánh sáng để sớm ngày được gặp cậu bé giữa vũ trụ vô cùng này.

"Nếu mình có thể băng qua vạn năm ánh sáng rồi gặp lại cậu ngay ngày hôm ấy,
Liệu hai ta sẽ vĩnh viễn thì thầm kế bên nhau?

Nên hãy đợi mình đuổi kịp ánh sáng nhé
Đợi mình bắt kịp ánh sáng và trở về bên cậu nhé..."

("3108" - Ha Hyunsang | Vietsub bởi Gium)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro