nothing like holding you in my arms

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Vạn vật đều có vẻ đẹp nhất định, Chanyeol nghĩ. Đừng hiểu nhầm ý anh ấy, thế giới này thật sự tàn nhẫn, những người nắm thóp được nỗi sợ hãi, tội lỗi hay sự hối hận của bạn có thể chỉ đang trú ngụ trong góc khuất nào đó bên đường. Nhưng như những ánh bạc lung linh trên đám mây, mọi thứ đều có một vẻ đẹp riêng. Như cách những người lạ giúp đỡ nhau khi cần. Như cách tên trộm ăn cắp một ổ bánh mì để những đứa trẻ của mình không bị đói. Vẻ đẹp hiện hữu ngay cả trong cách đứa bé cười khúc khích với mẹ, mặc dù bà mẹ ấy đang vô cùng bực mình về Jim ở nơi làm việc vì anh ta quá thiếu năng lực. Đứa bé thì vẫn cứ cười, bởi nghĩ mẹ mình chỉ đang cố tình làm những khuôn mặt biến dạng. Chính sự ngây thơ ấy là một vẻ đẹp. (và cả sự khờ dại, trong một phạm vi nhất định)

  Thậm chí là bây giờ, Chanyeol nghĩ vẻ đẹp còn xuất hiện ở dáng vẻ của Kyungsoo sau một ngày dài luyện thanh ở studio. Chiếc mũi nheo lại, cặp lông mày nhíu, mắt mở to khi kể rằng những thực tập sinh khác đang tiến bộ thế nào, và CEO chắc sẽ bỏ qua cậu sớm thôi. Và đôi môi ấy. Chúng hiện giờ đang rủ xuống, và Chanyeol nghĩ một nụ cười chắc hẳn sẽ phù hợp hơn với đôi môi ấy. Anh nghĩ rằng Kyungsoo có nụ cười đáng yêu nhất, miệng cười trái tim ấy chính là điểm chết của anh. Chanyeol nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy nó, mới hai năm trước khi mà anh và Kyungsoo lần đầu gặp gỡ. Anh chạy tới, đâm vào, làm ngã Baekhyun, suy nghĩ, hét lên, rên rỉ mãi ‘Kyungsoo cười với tao!’

  Chanyeol nguyện làm tất cả mọi thứ để bây giờ được nhìn thấy Kyungsoo cười như lúc ấy. Từng bước chậm rãi anh đến bên Kyungsoo đang trút hết nỗi niềm của mình vào món mỳ ý kimchi, vòng tay mình quanh eo Kyungsoo, tựa cằm vào vai cậu, đắm chìm vào mùi hương chỉ Do Kyungsoo mới có. Có chút mùi mồ hôi, mùi vải lanh, và vanilla.

  Hiển nhiên là Kyungsoo sẽ càu nhàu rằng Chanyeol đang làm ảnh hưởng cậu nấu ăn, nhưng Chanyeol sẽ ngay lập tức khiến cậu im bặt bằng cách nhấn môi mình lên môi Kyungsoo, và Kyungsoo bất đắc dĩ đành chịu thua, bởi Chanyeol biết chính xác nơi Kyungsoo thích được chạm vào, và sắp xếp nó như những chòm sao.

  Chanyeol nghĩ rằng anh yêu Kyungsoo rất nhiều. Anh nhớ lại một năm trước, vào ngày kỉ niệm hai năm của họ, anh đã trêu Kyungsoo bằng cách giả vờ muốn chia tay với cậu. Kyungsoo đấm một cái vào vai anh khi cậu phát hiện ra, nhưng Chanyeol biết rằng dù thế nào cậu vẫn yêu anh, và ban đầu cậu đã đau khổ đến như nào. Chanyeol yêu Kyungsoo luôn nấu cho anh những món anh yêu thích, dù Kyungsoo không hẳn là ưa những món ấy. Cậu biết Chanyeol yêu cà phê đến thế nào, và loại trà gì sẽ phù hợp với anh trong một ngày không tốt đẹp gì. Anh biết anh có thể nói cho cậu nghe mọi thứ, hiểu được rằng Kyungsoo nấu những món ăn làm anh thoải mái rất tuyệt, như món mì gà. Chanyeol nghĩ Kyungsoo thật đáng yêu vào mỗi buổi tối trong căn họ của họ, đeo chiếc kính mắt tròn, tóc rối bù xù, mặc chiếc áo cậu lấy từ tủ quần áo của Chanyeol.

  Hai bọn họ bằng cách nào đó lại kết thúc ở phòng ngủ, ăn pizza gọi về và xem những cuộn băng cũ. Kyungsoo nghĩ đây là điều tuyệt nhất khi hẹn hò với Chanyeol. Chanyeol hiểu cậu. Anh ấy không thuộc kiểu thèm muốn, chỉ đơn giản là nằm trên giường, ôm ấp và chơi video game. Kyungsoo rất thích như vậy. Cậu thích cách Chanyeol nói chuyện với nhân vật trong phim như thể họ có thể nhìn và nghe thấy anh, cảnh báo cho họ về sự nguy hiểm khi mở cánh cửa nơi tầng hầm hay trách họ vì vừa phạm lỗi mất rồi. Kyungsoo biết rằng Chanyeol luôn để cậu thắng trong trò Mario Kart, vì Chanyeol biết Kyungsoo thực ra muốn thắng lắm, và điều đó lại làm anh vui. Kyungsoo ghét mỗi khi Chanyeol cứ nhường mình như vậy, bởi điều cậu muốn làm sau đó chỉ là hôn anh thật nhiều và thật nhiều, bởi vì thật sự, Kyungsoo phải làm gì nếu thiếu Chanyeol đây ?

  Chanyeol luôn ở bên cậu khi cậu cần anh nhất, tay cầm cuốn album ảnh, bởi anh biết Kyungsoo thích dành cả tiếng đồng hồ ngắm ảnh, để sống lại từng khoảnh khắc. Chanyeol luôn cười khi Kyungsoo than thở cậu chẳng thể nào đuổi kịp được với đôi chân dài ngoằng của Chanyeol, và thế là Chanyeol sẽ cõng cậu trên lưng và chạy vòng quanh Seoul lúc tối muộn, dù Kyungsoo nhát gan cứ gào thét bảo anh dừng lại, bởi cậu chả biết phải làm gì hơn cả. Kyungsoo đắm chìm trong cảm giác tay Chanyeol vừa khít nắm lấy tay cậu, và không thể có ai có thể hiểu cậu hơn Chanyeol. Mùi kem đánh răng mà Kyungsoo thích, những điều cậu khó chịu, và Kyungsoo thích ăn bánh quy bơ đậu phộng trên giường lúc 4 giờ sáng như thế nào.

  Chanyeol nghĩ rằng không ai trên vũ trụ này có thể khiến anh yêu nhiều hơn Kyungsoo. Anh mê đắm cả những lúc Kyungsoo quá chú ý tới vẻ bề ngoài của mình trước khi họ tham dự một bữa tiệc tối, và cả khi Kyungsoo nói về những người bạn và gia đình của cậu trước khi ngủ. Anh học được rằng Kyungsoo nghĩ Buyn Baekhyun là một tên ngốc trông như chú cún con, Kim Jongdae thì nói quá nhiều, và rằng cậu yêu Chanyeol hơn cả bánh donut bọc đường, món ăn mà Kyungsoo thích nhất. Kyungsoo, Kyungsoo, Kyungsoo.

  Kyungsoo đôi lúc lại nghĩ cậu không xứng với Chanyeol. Khi Chanyeol nghe vậy, anh hôn cậu một cách điên cuồng, nổi giận nếu cậu còn nghĩ như vậy một lần nữa. Kyungsoo yêu cách Chanyeol hôn cậu là việc đầu tiên anh làm mỗi khi thức dậy. Kyungsoo yêu Chanyeol luôn bám quanh mình, sẽ phá bỏ nguyên tắc của bản thân để dành tặng cậu những điều đặc biệt. Kyungsoo nghĩ mình sẽ chẳng yêu thêm ai được nữa, không như cách Chanyeol hôn cậu như vậy, nhìn cậu như vậy, hiểu cậu như vậy, và yêu cậu như vậy. Không phải Chanyeol sẽ đánh thức cậu với đồ ăn sáng đã bày sẵn trên giường, đảm bảo rằng không, anh không có đốt nhà bếp đâu nha, cũng không làm vỡ cái gì đâu.Chanyeol, Chanyeol, Chanyeol.

  Bởi vậy, khi Chanyeol quyết định cầu hôn Kyungsoo và hỏi ý kiến của bố mẹ Kyungsoo, họ đồng ý ngay lập tức, bởi chẳng thể có ai yêu Kyungsoo hơn Park Chanyeol được nữa. Và khi Chanyeol quỳ xuống nơi căn hộ dù nhỏ (nhưng vô cùng thoải mái) của họ và hỏi cưới Kyungsoo, Kyungsoo đồng ý, bởi cậu chẳng thích điều gì hơn là được sống nốt quãng đời còn lại với Park Chanyeol.

-------End-------

  Mình không dám mơ tưởng về tương lai . Nhưng ở hiện tại mình cũng dám chắc rằng, không ai thương Kyungsoo nhiều như Chanyeol, cũng như không ai bao dung Chanyeol nhiều như Kyungsoo .

  Hai bạn đã bước cùng nhau suốt thời làm thực tập sinh cho đến tận bây giờ đứng trên đỉnh vinh quang vẫn là yêu thương nhau nhiều đến nỗi mình ghen tị.

  Mong mọi người sẽ thích và đừng quên để lại cho mình comment nhé <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro