Biểu hiện đó chứng tỏ cô thích người ấy mất rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 57

Sáng hôm sau Fany phải cố gắng lắm, năn nỉ gãy lưỡi, bố mẹ chồng mới cho tài xế riêng chở nó đi học. Cô chẳng muốn gặp Chanyeol xíu nào. Vốn định "tính toán" nhưng chưa gặp đã ngại ngùng thì làm được gì cơ chứ? Cô thở dài não nề.

Rầm! Cô va phải một học sinh đi ngược chiều rồi cả hai ngã lăn ra.

"Xin lỗi, xin lỗi!" – Cô rối rít rồi ngẩng mặt lên nhìn tên học sinh xấu số bị cô đụng phải.

Là Chanyeol!

Cô á lên một tiếng rồi quay lưng vắt chân lên cổ mà chạy. Không hiểu sao cô lại chẳng muốn giáp mặt cậu tẹo nào. Cô không muốn đứng nói chuyện với cậu đâu. Vừa gặp mà tay chân cô đã quơ loạng quoạng rồi thì làm sao mà nói chuyện được.

Nhưng thật không biết là xui xẻo cho cô hay là do số trời định, tay cô bị níu lại một cách bất ngờ.

"Tại sao gặp tôi là chạy vậy!!?" – Chanyeol gần như thét lên rồi kéo mạnh tay bắt cô quay lại mặt đối mặt với cậu.

Không chỉ mình cô thấy lạ về hành động của mình mà cả Chanyeol cũng vậy. Lúc sáng đi học trước cậu rồi còn không đi cùng xe nữa chứ? Giờ thấy mặt cậu mà cứ như gặp ma vậy, định co giò bỏ chạy là sao?

Cô cúi gầm mặt, nóng ran, chẳng biết nói gì hay chính xác hơn là chẳng thể nói gì. Tim cô cứ nhảy liên hồi trong lồng ngực (may mà chưa ra ngoài.)

Có vẻ như chờ đợi quá lâu cho một câu trả lời, lại còn cái hành động của cô nữa, chanyeol đưa tay còn lại nâng cằm cô lên rồi thoáng sững sờ. Hai gò má cô đỏ ửng lên cứ y như một thiếu nữ e thẹn trước người yêu vậy.

Cô không dám nhìn vào đôi mắt sâu và lạnh của cậu, cố tránh đi ánh nhìn đang xoáy vào mình. Nhưng là tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, cô chạm tia nhìn vào bàn tay cô đang nằm gọn trong tay ai kia. Thực chất cô chẳng thích thực trạng hiện tại của mình chút nào khi mà Chanyeo vẫn chưa có ý định bỏ tay cô ra.

"Chanyeol!" – Một tiếng gọi vang lên kéo hai tâm hồn đang lơ lững tận mây xanh về với thực tại.

Chanyeol lúng túng buông tay cô ra và quay về phía vừa cất lên tiếng gọi.

"Jaxtina." – Chanyeol mỉm cười.

Jactina tiến lại và ôm lấy cánh tay Chanyeol rồi trao cho Fany một ánh nhìn dò xét.

Còn Fany vừa bừng tỉnh sau giấc mộng mị nên cũng không để ý đến cách nhìn kỳ lạ của Jaxtina.

"Tiffany nè!" – Jax nhỏ nhẹ.

"Ơ... hả?" – Fany ngu ngơ.

"Tối nay nhà tôi có tổ chức party, cậu đến dự nha!" – Jaxtina cười tươi.

"À, chuyện này..." – Fany gãi đầu.

"Đừng từ chối, hôm nay là sinh nhật tôi mà!"

"Vậy được! Thôi, hai người nói chuyện đi, tôi đi đây!" – Chỉ đợi có vậy, Fany phóng như tên bay rời khỏi cái nơi quái quỷ đó để lại Chanyeol với một  đoosng suy nghĩ trong đầu.

Có lẽ mình điên thật rồi! Vừa đi, Fany lại dùng tay ký vào đầu mình.

**********

Giờ ra chơi, Yuri và Fany lại ngồi với nhau ở ghế đá sau trường. Mặt Fany đăm chiêu thấy rõ, thi thoảng lại lắc đầu rồi xua tay khiến Yuri thắc mắc ghê lắm!

"Cậu sao vậy?" – Yuri không kìm nổi sự tò mò.

"Không sao, à mà có sao!" – Fany níu tay cô bạn.

Yuri nheo mắt khó hiểu. Fany liền hít một hơi thật sâu rồi hạ giọng tỏ vẻ nghiêm trọng:

"Yuri này, nếu mà đứng trước một người... mà... mà... Ahhhh!" – Fany ấp úng đủ rồi hét lên, đưa tay vò vò mái tóc tội nghiệp.

"Bình tĩnh!" – Yuri hốt hoảng trước điệu bộ của Fany rồi từ từ lấy lại sự nhẹ nhàng vốn có - "Nào, kể lại nha! Đứng trước một người rồi sao nữa?"

".... mà mặt nóng ran, chân tay lóng ca lóng cóng, tim đập lộn xộn rồi còn vô vàn biểu hiện khác nữa thì có phải là..." – Fany hoang mang.

"Là cậu đã thích người đó rồi!" – Yuri điềm đạm phán đoán.

"Không thể nào! Chỉ là..." – Fany phản kháng.

"Không có gì là không thể cả! Mà tên nào may mắn vậy?" – Yuri lại tò mò.

"Không phải thế đâu! Mình nghĩ là mình nên đi khám sức khỏe tổng thể. Có thể là... mình điên rồi Yuri à!" – Fany nói câu này thì đúng là điên thật rồi.

"Điên vì tình à?" – Yuri mỉm cười tinh nghịch.

"Cậu trêu mình hoài thế?" – Fany nhăn mặt rồi bỏ đi thẳng vào phòng vệ sinh.

Mình thích cậu ta ư? Không phải thế? Làm gì đến nỗi như vậy chứ? Không lẽ chỉ vì một, à không hai nụ hôn mà mình thích một tên lạnh lùng như tượng băng vậy ư? Nhưng mà những biểu hiện đó là sao? Trời ơi, trái tim phản chủ, tái sao mày có thể rung động sớm như vậy? Không được! Mà nếu mình thích cậu ta thì... thì bản hợp đồng ấy sẽ kết thúc! Ôi mình đang nghĩ cái gì thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro