Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều .hoang cốc cảnh sắc u ám , từng mảnh ám mây lượn lờ trên những mảnh ngọn cây . Bầu không khí tiêu điều ,mang theo vẻ hoang sơ của núi rừng .
Bộ lạc tò ca sinh hoạt ở mảnh nguyên thủy sâm lâm này từ lâu đời ,không ai biết từ khi nào , chỉ biết khi ý thức được mình tồn tại đã biết mảnh nguyên thuỷ sâm lâm này là nhà mình ,là nơi mình sinh ra , đàn ông lên rừng săn dã thú , đàn bà thì ở nhà dệt vải trồng nương ,những đứa trẻ thì theo lão hà tộc trưởng học cái chữ , cái đức.mảnh này sâm lâm thế nhưng cũng không yên bình ,người trong bộ lạc vẫn thường xuyên nge được những âm thanh quái dị , nó như là tiếng thú rống không cam lòng lại như tiếng nỉ non thở dài hoài niệm . Liên qoan đến âm thanh kia ,trong thôn lưu lại một truyền thuyết ,kể lại từ thời xa xưa ,khi bầu trời và mặt đất là một  ,từng tồn tại một tôn thần thú  thần thông quảng đại , nó ngự trị ở thiên đình phía trên  ,nơi nó đi qua đại địa run rẩy  ,sinh linh quỳ bái ,duy ngã độc tôn , nó cứ như thế vĩ nhắn cho đến một ngày một tôn đại năng lạ lẫm xuất hiện ở mảnh thế giới này một tay chèn ép đưa nó phong ấn vào đại địa , thiên đình bị đại năng kia thanh tẩy biến mất khỏi phương thiên địa này . Từ đó trời đất bị tách ra bách tố sinh sôi thành muôn hình vạn trạng . Thời gian làm mòn hết những huy hoàng của quá khứ chỉ còn lại đâu đó tiếng rống bất lực của vị thần thú từng bễ ngễ phương thiên địa này .
   Một sơn động ẩm ướt  hẻo lánh nào đó tại sâm lâm . Một thanh niên dáng người thấp bé mặc một bộ hoa quý công tử trang phục ,mặt mũi có chút sáng sủa mang theo vài phần​ thống khổ .  Thái toàn bị lạc đến sơn cốc này đã 10 ngày , theo một đường lần mò đến dược hang động này cũng không phải dễ ,một đường trèo đèo lội suối tìm đường ra  , thế nào lại mất phương hướng lại còn té ngã tạo nên thảm trạng ở chân trái  ngĩ đến đường đường là đại công tử nhà họ Thái ,một trong tam đại thế gia lớn nhất kinh thành lại luân lạc đến hoàn cảnh này , hắn lúc này chỉ cảm thấy thật bị thương  . Chân trái bị gãy một đường những hoa quả dại hái được cũng đã gần hết chỉ còn biết chỗ này chờ chết  lòng hắn sụp đổ  hết hi vọng ,hắn muốn chết nhanh hơn . Hắn không chịu được cái cảm giác bất lực này .hắn không muốn chịu đựng cái cảm giác chờ đợi chịu chết hắn không còn hi vọng . Rồi hắn nhìn lại phía sau núi nơi đó có một cái vực sâu vạn trượng nhìn không thấy đáy  . Hắn lê lết bò đến đáy vực  ,nhìn đến từng làn vụ khí lượn lờ , vách đá lởm chởm quấn dầy các loại dây leo  cỏ dại , dặc biệt có một loại hoa mang theo thất thải cầu vồng  thân chỉ có một lá đâm thẳng vào  vách đá cheo veo vẫn duỗi thẳng thân cây nhỏ hướng về nguô ánh sánh ít ỏi chiếu vào sơn cốc tạo ra một loại cảm giác kiên cường  để người ta nhìn vào sẽ nhiễm đến tựa như trùng điệp khó khăn   cũng có thể vượt qua . Thái  Toàn cũng nhiễm đến nhưng rồi lại thở dài
  "Nếu có kiếp sau ta muốn mạnh mẽ hơn , cảm ơn mày ,hoa "
  Dường như chấp nhận hắn uốn éo thân thể của mình hướng xuống rồi biến mất trong làn vụ khí kia

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aa