thôi Bảo Khánh u mê mất r

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝚂á𝚗𝚐 𝚑ô𝚖 𝚜𝚊𝚞
𝙺𝚑á𝚗𝚑 𝚝𝚑ứ𝚌 𝚍ậ𝚢 𝚝𝚛ướ𝚌 𝚕à𝚖 đồ ă𝚗 𝚜á𝚗𝚐 𝚛 𝚕ê𝚗 𝚔ê𝚞 𝚃𝚞ấ𝚗 𝚡𝚞ố𝚗𝚐 ă𝚗
𝙺𝚑á𝚗𝚑 : ê 𝚝𝚑ứ𝚌 𝚍ậ𝚢 ă𝚗 𝚜á𝚗𝚐 𝚗𝚑𝚊𝚗𝚑
𝚃𝚞ấ𝚗 :𝚌𝚑𝚘 𝚗𝚐ủ 𝚡í𝚞
𝙺𝚑á𝚗𝚑 :𝚝𝚑ứ𝚌 𝚍ậ𝚢 ă𝚗 𝚜á𝚗𝚐 𝚛 𝚕à𝚖 𝚗𝚑ạ𝚌 𝚗𝚑𝚊𝚗𝚑
𝚃𝚞ấ𝚗 :𝚞𝚔
𝚁 𝚃𝚞ấ𝚗 𝚟à𝚘 𝚟𝚜𝚌𝚗 𝚛 đ𝚒 𝚡𝚞ố𝚗𝚐 ă𝚗 𝚜á𝚗𝚐 𝚝𝚑ự𝚌 𝚛𝚊 𝙺𝚑á𝚗𝚑 𝚔ê𝚞 𝚕à𝚖 𝚗𝚑ạ𝚌 𝚟ậ𝚢 𝚑𝚘𝚒 𝚌𝚑ứ 𝚝𝚑ậ𝚝 𝚛𝚊 đư𝚊 𝚌ậ𝚞 đ𝚒 𝚌𝚑ơ𝚒
𝙺𝚑á𝚗𝚑 :đ𝚒 𝚍ạ𝚘 𝚑𝚘𝚐
𝚃𝚞ấ𝚗 : đ𝚒 𝚖à 𝚝𝚛ê𝚗 𝚡𝚎 𝚌ủ𝚊 ô𝚗𝚐 𝚌ó 𝚖è𝚘 𝚋ô𝚗𝚐 𝚑𝚘𝚐
𝙺𝚑á𝚗𝚑 : 𝚑𝚘𝚐 𝚌𝚑𝚒 𝚟ậ𝚢
𝚃𝚞ấ𝚗 : 𝚞𝚔 (𝚖ặ𝚌 𝚋ù𝚗 𝚑𝚒𝚞)
Khánh:thôi mai tui mua cho nha
Tuấn :uk
𝚇𝚘𝚗𝚐 𝚛 𝙺𝚑á𝚗𝚑 đư𝚊 𝚃𝚞ấ𝚗 đ𝚒 𝚔𝚑ắ𝚙 𝚝𝚑à𝚗𝚑 𝚙𝚑ố 𝚕𝚞ô𝚗 𝚝ớ𝚒 𝚔𝚑𝚘ả𝚗𝚐 1𝚑 𝚌𝚑𝚒ề𝚞 𝚕à 𝚌ả 2 đã đó𝚒 𝚛 𝚗ê𝚗 𝚟à𝚘 𝚚𝚞á𝚗 𝚋á𝚗𝚑 𝚌𝚊𝚗𝚑 𝚐𝚑ẹ ă𝚗 ă𝚗 𝚛 2 𝚗𝚐 𝚑ọ đ𝚒 𝚟ề 𝚗𝚑à Tuấn  𝚟ừ𝚊 𝚟ề đế𝚗 𝚗𝚑à 𝚕à 𝚕ê𝚗 𝚙𝚑ò𝚗𝚐 𝚗𝚐ủ 𝚕𝚞ô𝚗 𝚔𝚘 ă𝚗 𝚌ơ𝚖 𝚌𝚑𝚒ề𝚞 𝚟ì 𝚌ậ𝚞 đ𝚒 𝚌𝚑ơ𝚒 𝚖ệ𝚝 𝚛 Á 𝚗𝚐ủ đế𝚗 𝚜á𝚗𝚐 𝚑ô𝚖 𝚜𝚊𝚘 𝚕𝚞ô𝚗
                                𝚂á𝚗𝚐 𝚑ô𝚖 𝚜𝚊𝚞
𝙺𝚑á𝚗𝚑 𝚕ạ𝚒 𝚕à 𝚗𝚐 𝚕à𝚖 đồ ă𝚗 𝚜á𝚗𝚐
𝚇𝚘𝚗𝚐 𝚛 𝚕ê𝚗 𝚔ê𝚞 𝚃𝚞ấ𝚗 𝚝𝚑ấ𝚢 𝚃𝚞ấ𝚗 𝚗𝚐ủ 𝚊𝚗𝚑 𝚗𝚐ồ𝚒 𝚋ệ𝚌𝚑 𝚡𝚞ố𝚗𝚐 đấ𝚝 𝚗𝚑ì𝚗 𝚌ậ𝚞 𝚗𝚐ủ đô𝚒 𝚖ô𝚒 𝚝𝚑ì 𝚑ồ𝚗𝚐 𝚑ồ𝚗𝚐 2 𝚖á 𝚋á𝚗𝚑 𝚋𝚊𝚘 𝚙𝚑ú𝚗𝚐 𝚙𝚑í𝚗𝚑 𝚍ễ 𝚝𝚑ươ𝚗𝚐 𝚌ự𝚌
𝙺𝚑á𝚗𝚑 (𝚗𝚐𝚑ĩ) ủ𝚊 𝚜𝚊𝚘 𝚗𝚑ì𝚗 𝚌ậ𝚞 𝚝𝚊 𝚗𝚐ủ 𝚖ì𝚗𝚑 𝚕ạ𝚒 𝚌ả𝚖 𝚝𝚑ấ𝚢 𝚝𝚒𝚖 𝚖ì𝚗𝚑 đậ𝚙 𝚗𝚑𝚊𝚗𝚑 𝚟ậ𝚢 𝚝𝚊 𝚌𝚑ắ𝚌 𝚖ì𝚗𝚑 𝚝𝚑ươ𝚗𝚐 𝚌ậ𝚞 𝚝𝚊 𝚛)
𝙷ô𝚖 𝚗𝚊𝚢 𝚗𝚐𝚊𝚢 𝚗𝚐à𝚢 𝙱ả𝚘 𝚅â𝚗 và Thiên An và Thiên Bình 𝚟ề 𝚅𝚒ệ𝚝 𝙽𝚊𝚖 𝚝𝚑ì 𝚔𝚘 𝚊𝚒 𝚋𝚝 𝚌ả 3 𝚌ô 𝚝ạ𝚘 𝚋ấ𝚝 𝚗𝚐ờ 𝚌𝚑𝚘 Khánh 4 ng kia thì về nhà mình r tối mới qua 𝚟ề đế𝚗 𝚌ử𝚊  cô bấm chuông Khánh chạy ra mở cửa thì thấy
Bảo Vân : anh em nhớ anh wá à
Khánh : uk anh cũng nhớ em
Tuấn từ trên lầu đi xuống thấy 2 người đó ôm nhau anh hỏi
Tuấn : ủa ai vậy Khánh ng iu của ông hả
Vân bịch miệng Khánh  và nói vô tai Khánh để em chọc ảnh coi anh phản ứng thế nào ok  và nói
Bảo Vân: dạ em là ng iu của anh Khánh còn anh là
Tuấn : àk anh là......... Bạn của Khánh.... Thôi anh lên Phòng nha
Dạo này vt hơi nhạt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mihunhnu