36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Taehyung gọi lại lần nữa, di động của Ami đã tắt máy. Sắc mặt anh trầm xuống, không nghĩ nhiều, gọi điện thoại cho Jungkook, "Bây giờ cậu hãy tới cục dân chính, bất luận cậu dùng thủ đoạn gì cũng phải ngăn cản Ami và Sunjae."

Jungkook kinh ngạc, "Ami muốn kết hôn?" Hắn không thể tin.

Taehyung không trả lời, "Không cần hỏi nhiều, đi luôn đi."

"Được." Jungkook nghiêm mặt nói.

Jungkook từ công ty tới cục dân chính không quá mười phút, dọc đường đi hắn đều phi như bay, chỉ sợ chậm trễ một giây. Hắn buồn bực, tại sao Taehyung lại khẳng định hai người kia sẽ tới chỗ này đăng ký.

Hắn không dám nghĩ nhiều, xuống xe phải đi tìm người, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ Taehyung giao cho. Jungkook cẩn thận nhìn chằm chằm vào mấy cặp đôi, mấy người đến đăng ký còn tưởng hắn bị bệnh thần kinh.

Đi cả một vòng, rốt cuộc hắn cũng tìm được Ami.

"Ami !" Jungkook nhìn thấy cô.

Ami có chút bất ngờ, hiển nhiên không ngờ hắn sẽ đến, Sunjae đứng ở phía trước từng bước ngăn chặn tầm mắt của Jungkook.

Jungkook nhăn mày, "Hai người làm xong rồi sao?"

Sunjae không muốn để ý tới hắn, mạnh mẽ kéo tay Ami.

Jungkook nhìn thấy hai người không có ý định rời đi, liền đoán rằng còn chưa tới lượt hai người. Hắn âm thầm thở phào. Thực sự sợ hai người đã đăng kí xong. Nếu vậy hắn cũng không dám tưởng tượng, bộ dạng Taehyung sẽ trở nên như thế nào nữa.

Gần đây Taehyung có vẻ đã thay đổi, nếu Ami lại kích thích anh một lần nữa, hắn thực sự sợ Taehyung sẽ nghĩ quẩn.

"Ami, cô chắc chắn rồi chứ. Kết hôn là chuyện rất quan trọng, cô phải cẩn thận suy nghĩ."

Ami vẫn trầm tĩnh như trước, "Tôi sẽ không nhìn lầm, anh đi đi."

Nhân viên công tác đã gọi hai người tiếp theo.

Ami nghiêng đầu nói với Sunjae"Chúng ta đi thôi."

Jungkook lại mạnh mẽ ngăn hai người lại, "Ami, cho Taehyung một cơ hội nữa đi. Bốn năm nay, cậu ta vẫn luôn một thân một mình, chúng tôi đều biết cậu ta vẫn không buông tay được."

Ami nghiêng mặt, "Bốn năm trước tôi đã cho anh ta cơ hội, hơn nữa không chỉ một lần. Jungkook, nếu anh vẫn ngăn cản chúng tôi, chúng tôi sẽ gọi nhân viên công tác đến."

"Cô không nghĩ cho Yena sao? Cô cảm thấy người nào sẽ toàn tâm toàn ý yêu thương con gái của kẻ khác chứ." Trong lòng Jungkook lo lắng vô cùng, sao Taehyung vẫn chưa tới.

Ami hít sâu một hơi, vừa muốn nói chuyện, Sunjae lại mở miệng nói, "Anh có thể thay tôi chuyển lời cho Tống tiên sinh, tôi sẽ đối xử với Yena như con ruột."

Hai người không nhìn hắn nữa.

Jungkook cắn răng, gọi hai vệ sĩ đi theo đến, "Đưa Kim phu nhân đi." Hắn cường điệu thân phận của Ami.

"Các người làm cái gì vậy?!" Ami kinh hoàng kêu lên.

Khuôn mặt Huy sa sầm, "Ami, tôi chỉ là làm việc thay cho anh em của tôi."

Sunjae đương nhiên không cam lòng yếu thế, và hai vệ sĩ cũng chuẩn bị động thủ. Nơi đăng ký đang tốt đẹp bỗng biến thành nơi đánh nhau kịch liệt.

"Đừng đánh nữa." Ami muốn tiến lên, lại bị Jungkook giữ chặt.

"Ami, cô cũng thấy rõ. Ryu Sunjae căn bản không phải là đối thủ của Taehyung. Lấy thân phận và địa vị Taehyung cho đến ngày nay, cậu ta muốn giết chết một tên bác sĩ, thì rất dễ dàng." Tiếng nói của Jungkook giống như âm thanh của ma quỷ.

Ami cắn răng, "Các người làm như vậy là trái pháp luật."

Nhân viên công tác chạy đến đây đã thấy tình huống này, thật sự là cảnh tượng trăm năm khó gặp. Làm sao vậy? Cướp hôn sao?

Jungkook vững vàng đứng, "Thật có lỗi, em gái tôi không nghe lời người trong nhà, không nên kết hôn cùng tên nhóc này. Bây giờ tôi muốn đưa nó về."

"Không phải! Tôi và anh ta không có quan hệ gì cả." Ami hô to..

Sunybị vệ sĩ đánh ngã xuống mặt đất, đau khổ không chịu nổi. Ami hung dữ bắt, cấu, cào Jungkook, Jungkook hơi hơi đau đớn, không nghĩ là cô lại giãy mạnh như vậy. Ami chạy về phía Sunjae, "Sunjae, anh có sao không?"

Mặt Sunjae bị đánh đến chảy máu, Ami lo lắng, "Tôi phải báo cảnh sát, tôi phải báo cảnh sát." Cô tuyệt vọng nói, lấy điện thoại, lại bị vệ sĩ giành mất.

Nhân viên công tác lớn tiếng nói, "Các người nghĩ đây là chỗ nào hả! Muốn cãi nhau thì về nhà mà cãi đi!"

Còn chưa nói xong, đúng lúc này một người đàn ông trung niên chạy tới, "Jeon tổng, có chuyện gì có thể tới văn phòng bàn bạc. Đều là người một nhà, đừng làm mất hòa khí."

Jungkook nhìn thoáng qua Ami, "Ami, cô cũng biết, chuyện Taehyung muốn làm ai cũng ngăn không được, căn bản cô không có khả năng kết hôn với Sunjae."

Ami và Sunjae bị "mời" đến văn phòng.

Taehyung rốt cuộc cũng chạy tới. Anh mặc tây trang màu đen, quần áo có mấy chỗ lộ ra nếp nhăn.

Anh bước tới.

Ami ở bên cạnh Sunjae, đôi mắt liếc nhìn đôi giày da số lượng có hạn kia. Lúc Taehyung tức giận làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.

"Muốn kết hôn?" Anh kìm nén, khẽ hỏi. Bộ váy xinh đẹp trên người cô dường như đâm vào mắt anh.

Sunjae đột nhiên tức giận tiến lên "Kim Taehyung, trong mắt anh còn có pháp luật hay không?! Anh không thể làm như vậy được."

Khuôn mặt anh vẫn lạnh lùng, "Tôi đã nhắc nhở anh không nên động vào cô ấy nhưng anh không nghe." Anh đẩy hắn ra, Sunjae lảo đảo lui lại vài bước, cuối cùng phải dựa vào bức tường cứng rắn, "Sunjae, anh yêu cô ấy sao?"

Sunjae bởi vì đau mà nhíu mày. Hắn yêu cô sao? Ít nhất hắn sẽ không giống Taehyung, đối xử độc ác với cô ấy như vậy.

Ami lảo đảo đứng lên, đáy mắt hiện lên tình cảm phức tạp, Taehyung không kịp bắt lấy, "Anh rốt cuộc muốn tôi thế nào?" Cô điên cuồng hét lên: "Taehyung, tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa rồi. Vì sao anh không để tôi được sống yên ổn? Tôi và Sunjae đăng ký thì liên quan gì đến anh? Tôi và anh ấy là người yêu, chúng tôi đã bên nhau rồi ——"

Taehyung im lặng, sắc mặt khó coi tới cực điểm, nhưng anh vẫn tùy ý để cô phát tiết.

Trong lòng anh chỉ có chua xót.

Nước mắt của Ami không ngừng rơi.

"Đưa cô ấy đi." Taehyung xoay người, nhắm mắt, rốt cuộc cũng dứt khoát phân phó.

Hai vệ sĩ kia tiến lên, Ami kéo lấy tay Taehyung, cô nhìn anh, khoảng cách vô cùng gần, nhưng anh lại xa lạ như vậy, "Anh không thể như vậy. Kim Taehyung ! Tôi hận anh!" Cô tàn nhẫn nói ra ba chữ kia.

Cô nói cô hận anh.

Hô hấp của Taehyung khó khăn, "Đưa đi." Anh gỡ tay cô ra.

May mắn, còn có hận.

"Tôi phải báo cảnh sát."

Cô run rẩy cầm lấy di động của Sunjae, ngón tay khẩn trương ấn 110. Rõ ràng chỉ có ba con số đơn giản cô lại ấn sai.

"Ami, cha em còn nợ bao nhiêu? Ông ta ở trong tù có khỏe không?" Taehyung thật sự thay đổi, hoàn toàn không phải người cô quen biết.

Lúc này anh tựa như ma quỷ.

Di động trong tay rơi xuống, "bộp" một tiếng đập xuống mặt đất, pin cũng rơi ra.

Ami cảm thấy khủng hoảng lại bất lực, tựa như bị người ta chặn yết hầu, không thể hô hấp được.

"Đưa phu nhân về Kim gia." Anh lại một lần nữa hạ mệnh lệnh, "Tôi sẽ cho người đón Yena. Em... ngoan ngoãn ở đó đi."

Sunjae bị thương rất nặng, hai vệ sĩ của Taehyung thân thủ bất phàm, động thủ đều nhằm vào điểm yếu.

Sunjae là một bác sĩ, căn bản không có cơ hội đánh trả.

Taehyung đi rồi, có người đưa hắn đến bệnh viện.

Jungkook đi theo Taehyung ra khỏi cục dân chính, nhìn anh, "Taehyung, tôi cảm thấy đối xử với phụ nữ vẫn nên dịu dàng một chút."

Anh trầm mặc một lúc lâu, "Dù tôi đối xử với cô ấy dịu dàng hơn nữa cũng không giải quyết được vấn đề gì." Anh và cô rốt cuộc phải làm thế nào mới trở lại được với nhau?

"Bây giờ cậu dự định làm gì? Tính cách Ami quật cường, hai người cãi nhau như vậy, mâu thuẫn sẽ ngày càng lớn." Jungkook cũng tràn đầy lo lắng.

Taehyung thở dài một hơi, "Tôi biết. Nhưng không làm như vậy, cô ấy sẽ cách tôi càng ngày càng xa. Nếu có cách tôi sẽ không lựa chọn cách này." Lần này anh lại làm cô tổn thương, cô sẽ càng thêm chán ghét anh.

Jungkook dường như đã hiểu suy nghĩ của anh, nâng tay vỗ vỗ vai anh, "Người anh em, gánh nặng đường xa, cố lên."

"Đến bệnh viện trước, tôi đi đón con gái." anh mất mát nói.

Con gái...

Jungkook tức giận bĩu môi, con gái anh còn chưa có nhận anh đâu.

Dì nhìn thấy Taehyung vừa đi đã quay lại, "Sao anh lại tới đây nữa?"

"Bác gái, cháu tới đón Yena." Anh nói.

"Anh định làm gì?" dì hung tợn nói, "Chỗ này không có việc của anh, anh mau đi đi." Đường đường là ông hoàng xây dựng lại bị người ta nói vậy, cũng chỉ có người có liên quan với Ami mới dám làm như vậy.

Taehyung cũng không tức giận chút nào, "Yena, chúng ta về nhà, mẹ đang ở nhà chờ con."

Yena lắc đầu.

Taehyung ôm lấy bé, "Bác gái, cháu sẽ chăm sóc Yena thật tốt."

Dì sửng sốt, "Ami tại sao lại ở chỗ anh? Anh lại làm gì?"  Bà biết hôm nay Ami và Sunjae đi đăng kí.

Taehyung giật khóe miệng, "Lát nữa, Ami sẽ gọi điện cho bác."

Dì Yang đương nhiên sẽ không cho Taehyung mang đứa bé đi, Jungkook bước lên phía trước, ngăn cản bà, "Bác gái, Taehyung là cha của Yena, bác không cần lo lắng."

Jungkook lấy lòng nói, dì khinh thường, "Sói đội lốt cừu."

Taehyung mang Yena về Kim Gia. Kim Gia, nhà của bọn họ trước đây.

Ami sau khi vào nhà đều im lặng, cô ôm chân ngồi trên sô pha, im lặng tựa như một con rối gỗ không có sinh mệnh. Hai vệ sĩ đứng ở cửa, không có Taehyung phân phó, bọn họ sẽ không rời đi.

Ami cũng hiểu, lúc này cô và Taehyung chưa từng bước ra khỏi một vòng tròn.

Khi Taehyung về, liền thấy cảnh tượng như vậy. Tóc dài của cô che khuất hơn nửa thân mình, cả người bị ưu thương bao phủ. Dọc theo đường đi, anh đều trêu đùa Yena, bây giờ Yena nhìn thấy mẹ rốt cuộc cũng yên tâm.

Yena đi đến bên cạnh, kéo tay cô.

Cuối cùng Ami cũng động đậy, thấy con gái, đáy mắt cô hiện lên một tia sáng, nhưng rất nhanh tia sáng kia liền biến mất. Cô đứng lên, nhìn về phía Taehyung, "Rốt cuộc anh muốn thế nào?"

Ánh mắt Taehyung dừng ở trên mặt cô. Hôm nay của cô cố ý trang điểm, chỉ liếc mắt một cái, đã khiến anh ngạc nhiên. Cô mặc bộ váy liền áo rất đẹp, rất được, lộ ra bắp chân thon dài lại mảnh khảnh.

"Sunjae thì không được." anh chậm rãi mở miệng.

Ami nở nụ cười, nước mắt cũng rơi xuống, "Vậy anh nói cho tôi biết ai thì được? Chỉ cần anh nói ra, tôi sẽ đi đăng kí!" Lời nói đầy tức giận, cô thật sự chịu đựng đủ rồi.

Taehyung nhếch miệng, "Em chắc chắn chứ?" Anh lạnh lùng nhìn cô, yếu ớt nói, "Nếu tôi nói tôi thì sao?"

Ami nhanh chóng nắm chặt tay, trái tim đau nhói, cặp mắt kia tràn đầy tĩnh mịch, "Ai cũng có thể, trừ anh ra. Tôi và anh không có khả năng." Giọng nói của cô đầy kiên quyết.

Yena đứng ở một bên bất an nhìn.

Ami nhắm mắt lại, "Kim Taehyung, tôi hối hận. Vì sao tôi lại sinh Yena ra? Nếu lúc trước tôi không sinh nó ra thì anh cũng sẽ không dây dưa với tôi như bây giờ. Tôi thật ngu ngốc. Taehyung, tôi đồng ý với anh, tôi từ bỏ quyền nuôi dưỡng Yena. Như vậy anh có thể buông tha cho tôi rồi chứ?"

"Em nói linh tinh gì vậy?" Taehyung hoảng sợ nhìn đáy mắt Yena tràn đầy bất an. Anh cố gắng duy trì  khuôn mặt hiền hòa, "Yena, trong phòng có đồ chơi, con đi chơi đi. Cha và mẹ có chút chuyện phải nói."

Ami cảm thấy mũi chua xót giống như hít phải ớt.

Yena cúi đầu, nghe lời Taehyung đi vào căn phòng kia.

Taehyung biết hiện tại trong lòng cô đang tức giận, nhưng anh không thể không làm như vậy, "Tôi rất vui vì em đã sinh Yena ra." Cho dù từ trước tới nay anh không thích trẻ con. Nhưng nhìn thấy Yena, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy ấm áp.

Ami lắc đầu, "Tôi không phải vì anh mới sinh con bé. Bởi vì nếu tôi không sinh, về sau tôi không có cơ hội mang thai nữa. Kim Taehyung, đứa bé là của anh, anh buông tha cho tôi đi, còn có cha tôi..." Nước mắt nóng bỏng vẫn rơi không ngừng, "Cha tôi đã hối hận, vài năm nay ông ở trong tù luôn không tốt. Anh có biết cái gì gọi là sống không bằng chết không?"

"Ami, cho tôi ba năm. Trong ba năm, em ở bên tôi, cho đến khi cha em ra tù." Taehyung nói ra yêu cầu của mình.

Ami tức giận, "Vì sao? Vì sao? Tôi không muốn! Tôi không cần! Taehyung, tôi đã không phải Ami trước kia. Ami trước kia đã chết. Ami yêu anh cũng đã chết! Anh vì sao còn muốn tôi sống không bằng chết?"

Taehyung nâng tay chạm vào khuôn mặt lạnh như băng của cô, "Có lẽ đây là số mệnh." Chúng ta đều yêu người không nên yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro