Part 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jin nhận được một lời mời tới bảo tàng nghệ thuật giống như Taehyung cả hai đều thích nghệ thuật. Jin nhanh chóng hoàn thành đồ án của mình bởi vì buổi triển lãm nghệ thuật sẽ bắt đầu lúc 6 giờ tối và anh kết thúc công việc của mình là gần 5 giờ.

Trong khi đi ra bãi đậu xe, nghĩ rằng Taehyung đang đợi anh thì anh nhận được cuộc gọi từ Tae thông báo rằng họ có cuộc họp khẩn cấp về các vấn đề trong chuyến lưu diễn thế giới. Anh đợi taxi và thật may là anh có thể đến nơi trước lễ khai mạc.

Có rất nhiều người tới xem, những bức tranh rất chân thực, rất đẹp. Anh hy vọng Taehyung có thể thấy chúng. Mải mê suy nghĩ, anh không phát hiện ra rằng tất cả mọi người đã rời đi. Anh nhìn trái nhìn phải nhưng không thấy bất kỳ ai. Đột nhiên, những bức tranh thay đổi. Anh ngạc nhiên trước những gì mình thấy. Anh thấy chính mình ngoại trừ những bức hình chụp lén. Đã từng thấy. 

Cùng một nhân vật, cùng một phong cách. Anh nhớ đến JK. Anh nhìn xung quanh, JK là người duy nhất anh biết và nhớ là đã làm việc này.

Anh thất vọng khi không thấy ai cả. Anh dựa lưng vào tường, nghỉ ngơi trong chốc lát, anh thở dài.

''Chúng rất có ý nghĩa với em.'' JK nói.

Jin nhìn người bên cạnh mình. ''Kookie.''

''Chào thiên thần , nhớ kiểu bài trí này chứ?''

Jin gật đầu và đưa tay về phía JK. Hai người đan tay vào nhau.

''Nó hơi khác một chút.'' Jin nói, nhìn tay của họ.

''Đúng vậy, vì bây giờ em có nhiều kỉ niệm với anh. Bây giờ, em đã có thể tìm được anh không phải là một hình ảnh mờ ảo lướt qua. Và ngay lúc này, em đã có thể giữ được anh.'' JK nói, vuốt đôi má Jin. ''Em rất nhớ anh thiên thần.''

''Anh nhớ em Kookie.'' Jin nói dựa vào ngực JK.

Họ hạnh phúc trong vòng tay nhau. Họ nhớ nhau rất nhiều và không muốn buông nhau ra.

''Thiên thần, em không muốn mất anh. Em yêu anh rất nhiều, và thật đáng thất vọng khi em không thể thể hiện điều đó với anh. Anh sẽ mãi mãi là thiên thần của em chứ? Em muốn cho anh thấy em yêu anh nhiều như thế nào trong suốt phần đời còn lại của mình.'' JK hôn bàn tay Jin.

''Em đang cầu hôn anh?''

''Đúng thế.''

''Kookie, anh muốn đồng ý nhưng còn việc học của anh. ''Jin nói.

''Em không vội thiên thần, em chỉ muốn chắc chắn rằng anh là của em và không ai khác có thể cướp anh khỏi em.'' JK nói.

''Anh đồng ý. Anh sẽ cưới em.'' Jin nói hôn JK một cái.

JK cười. Cậu ôm Jin thật chặt. Hôn lên trán anh.

''Anh sẽ trở thành bác sĩ, sau đó chúng ta kết hôn. Hoàn thành giấc mơ của anh trước, em sẽ ở bên anh dù thế nào đi nữa.''

Khi nghe những lời này Jin tựa gần hơn vào ngực JK. Anh cảm thấy thật ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro