Trường trung học Harper

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất cả các em học sinh trường Harper đều nhất trí là một ngày như thế không có gì tốt lành. Khi thời tiết đẹp, các băng nhóm hoành hành hơn và các vụ bắn súng chỉ tệ hơn.
Các em học sinh này đã thích nghi với cái logic ngược ngạo do môi trường sống của chúng quyết định, đó là các em phải ở trong nhà vào những ngày đẹp trời, thay đổi lộ trình đi học mỗi ngày dựa trên sự thay đổi về địa bàn hoạt động và liên minh của các băng nhóm. Các em kể là đôi khi con đường về nhà an toàn nhất là đi ngay giữa đường khi xe cộ chạy ào ào cả hai bên. Làm như thế giúp các em có cái nhìn bao quát hơn về bất cứ vụ giao tranh nào hay những ai có thể nổ súng. Và điều đó cho các em thêm thời gian để chạy trốn.
Nước Mỹ không phải là một nơi đơn giản. Những mâu thuẫn của nó khiến tôi quay cuồng. Tôi tham gia các buổi vận động gây quỹ của Đảng Dân chủ tại các căn nhà thông tầng rộng rãi ở Manhattan, nhấp rượu với những phụ nữ giàu có tự nhận mình rất tâm huyết với giáo dục và các vấn đề trẻ em và rồi lại nghiêng người ra chiều bí mật bảo với tôi rằng những ông chồng làm ở Phố Wall của họ sẽ không bao giờ bầu cho bất cứ người nào nghĩ đến việc tăng mức thuế mà họ phải đóng.
Và giờ đây tôi ở Harper, nghe các em học sinh nói về cách để sống sót. Tôi ngưỡng mộ sự kiên cường của các em, và tôi ước gì các em không cần phải kiên cường đến như thế.
Một em học sinh đã hỏi tôi một câu hỏi thẳng thắn. "Thật vui khi bà đến đây và chia sẻ", cậu bé nhún vai. "Nhưng bà sẽ làm gì để giải quyết những chuyện này?"
Tôi nói, "Thú thật, tôi biết các em đang phải đối mặt với rất nhiều thứ ở đây, nhưng sẽ không có ai sớm đến cứu các em. Hầu hết những người ở Washington thậm chí còn không có ý định đó. Rất nhiều người trong số họ thậm chí còn không biết đến sự hiện diện của các em". Tôi giải thích với những học sinh đó rằng quá trình diễn ra rất chậm, các em không thể chỉ ngồi yên và chờ thay đổi diễn ra...Ngay cả sau vụ việc kinh hoàng ở Newtown, Quốc hội vẫn không thông qua các biện pháp kiểm soát súng đạn, vì các nhà lập pháp thích thu tiền đóng góp cho chiến dịch từ Hiệp hội Súng trường Quốc gia hơn là bảo vệ các em nhỏ. Tôi nói với các em rằng chính trị là một mớ hỗn loạn. Về mặt này, tôi không có điều gì vui vẻ hay lời động viên nào để nói với các em.
Tuy nhiên, tôi tiếp tục nói và đưa ra một đề nghị khác, một chia sẻ đến từ chính con người South Side trong tôi. Tôi nói, hãy sử dụng trường học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#becoming