Chương 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tới trung tâm thương mại, Chu Khởi dẫn Hứa Nùng tới một quán đồ ngọt trước.
Hứa Nùng có chút hoài nghi, Chu Khởi rất tự nhiên nắm tay cô tiến vào bên trong, nói : " Một lúc nữa mua đồ xong mới có thể về nhà ăn cơm, chí ít cũng phải mất hơn hai tiếng đồng hồ, trước tiên tìm đồ cho em lót dạ. "
Trong mắt của Chu Khởi, Hứa Nùng là cô con gái thích ăn đồ ngọt, cho nên tự nhiên mà như vậy, đường được đánh đồng với tất cả đồ ăn ngọt, lúc này muốn tìm đồ cho cô lấp đầy bụng, đương nhiên là muốn dẫn cô tới cửa hàng đồ ngọt.
Cửa hàng đồ ngọt này rất nổi tiếng, là một cửa hàng rất nổi tiếng ở trên mạng của thành Bắc, bởi vì làm ra rất nhiều sản phẩm đồ ngọt có hình thù đáng yêu, độc đáo, bên trong phòng được trang trí vừa đặc biệt lại mang hơi thở thiếu nữ, cho nên được rất nhiều thiếu niên, thiếu nữ yêu thích.
Sau khi tiến vào, người rất nhiều, không còn bàn đơn trống, hai người Hứa Nùng, Chu Khởi và một đôi tình nhân ngồi chung ở một bàn bốn người.
Đôi tình nhân đó vốn dĩ không có gọi món, vẫn luôn ngồi ở trên ghế ngọt ngào, nếu không phải người phục vụ dẫn Hứa Nùng và Chu Khởi qua, ước chừng bọn họ vẫn ngồi ở đấy dán cùng một chỗ với nhau không có tách rời.
Sau đó thấy có người tới, cô gái đó mới thu liễm, vỗ vai bạn trai, kêu hắn tới phía trước gọi món.
Chu Khởi sắp xếp vị trí ngồi cho Hứa Nùng xong, buông ba lô của cô xuống, cũng đi về phía quầy lễ tân gọi món.
Hứa Nùng vốn là muốn lặng lẽ ngồi đợi, nhưng không ngờ tới, cô gái đối diện không hiểu sao lại bắt đầu vui vẻ nói chuyện với cô.
Cô gái nhìn có vẻ rất thời thượng, trên mặt đôi mắt được vẽ to tròn, rất đáng yêu, lông mi giả rất dài, lay động, Hứa Nùng nhìn thấy cô rất đáng yêu.
" Chị, anh trai vừa nãy là bạn trai chị phải không? " Cô gái cười, hỏi Hứa Nùng.
Hứa Nùng do dự, sau đó gật đầu.
Dường như cô gái có chút thất vọng, "A" một tiếng, bĩu môi.
" Em còn tưởng rằng hai người chỉ là thân thích, không ngờ tới thật sự là người yêu"
Hứa Nùng nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của cô gái, vẻ mặt có chút hoài nghi.
Cô gái giống như sợ cô hiểu lầm, nhanh chóng giải thích : " A, không phải, không phải, em thật sự không có suy nghĩ muốn đào góc tường của chị"
Nói xong câu này, không hiểu vì sao lại bổ sung một câu : " Chí ít hiện tại không có có"
" ..." Hứa Nùng coi như là hiểu rõ, cô gái này là nhìn trúng Chu Khởi?
Trong lòng cô không nói rõ được là xuất hiện cảm giác gì, nhưng khi nhìn đối phương lần nữa, lúc đầu cảm thấy cô gái này rất xinh đẹp, lúc này nhìn lại liền cảm thấy chỗ nào cũng đều không vừa mắt.
" Em không phải là có bạn trai rồi sao? " Hứa Nùng cảm thấy bản thân mình không nên nhiều chuyện, nhưng thực tế cô vẫn không nhịn được, liền hỏi.
" Chị nói là người lúc nãy? Không phải, cậu ta chỉ là một trong số những đối tượng dự bị, em còn chưa quyết định có nên ở cùng cậu ta hay không"
"..." Chưa quyết định ở chung đã ngọt ngào như vậy? Hứa Nùng có chút không thể nào lý giải được thế giới của các cô gái nhỏ bây giờ.
Sau đó cô gái lại ríu rít nói những gì đó, trên tay hai người đàn ông, mối người đều cầm đĩa đồ ăn quay lại.
Sau khi ngồi xuống, Chu Khởi rõ ràng cảm nhận được thái độ của Hứa Nùng không đúng lắm, không nhìn hắn cũng không nói chuyện với hắn, sau khi trực tiếp lấy một phần bánh gatô nhỏ qua, liền cúi đầu lặng lẽ một mình ngồi ở đó ăn.
Chu Khởi hơi nhướn mày, trong lòng nghĩ là ai đã khiến cho tiểu tổ tông này tức giận?
Đang nghĩ, đối diện truyền tới giọng nói ngọt ngào, " Anh trai, anh có thể đổi bánh gatô với em được không? Em cảm thấy phần anh mua ăn có vẻ ngon! "
Hai phần Chu Khởi mua là món chính của cửa hàng bọn họ, tạo hình tinh tế, nhìn rất đáng yêu cũng khiến cho người ta muốn ăn, ngược lại, người bạn trai của cô gái mua một phần rừng rậm màu đen khá phổ biến, độ ngọt vừa phải, nhưng tạo hình không được bắt mắt.
Lời cô vừa nói xong, ánh mắt Chu Khởi trở nên lạnh lùng.
Hắn hờ hững liếc nhìn về phía đối diện, còn chưa nói gì, liền thấy Hứa Nùng ở bên cạnh, yên lặng kéo phần bánh gatô ở trước mặt hắn qua, sau đó dưới sự chú ý của mấy người, múc một miếng bánh gatô của hắn bắt đầu ăn. Trong suốt quá trình cô không nói lời nào, nhưng ý tứ nên biểu đạt, toàn bộ đều được biểu đạt rõ ràng.
Chu Khởi cũng được coi là rõ ràng, tiểu tổ tông này rốt cuộc vì điều gì mà tức giận.
Trong nháy mắt, toàn bộ ý lạnh lúc nãy đều không còn, hắn dựa lưng ở trên ghế, lười biếng nhìn về phía Hứa Nùng, khoé môi ngậm ý cười.
" Xin lỗi, bảo bối nhà tôi ăn tương đối tốt, hai phần bánh ga tô này đều là mua cho cô ấy, không đổi được"
Sắc mặt cô gái đối diện có chút khó coi, có thể chưa từng bị người ta đối xử như vậy, cho nên trong lòng lúc này có chút bất bình.
Nhưng cô cũng không dám nói gì, cúi đầu lườm hai cái, tùy ý ăn một miếng bánh gatô rồi rời đi.
Người bạn trai nhìn có vẻ là người thật thà, mọi chuyện đều dựa vào cô, chỉ là trước khi rời đi có chút đau lòng nhìn phần bánh gatô ở trên bàn, giá cả ở quán này không hề rẻ, cô chỉ ăn có một miếng rồi vứt đi như vậy, ai mà không đau lòng chứ.
Sau khi hai người đó rời đi, động tác ăn bánh gatô của Hứa Nùng từ từ ngừng lại, nhưng chung quy cũng không có phản ứng lại, vẫn cúi đầu, trầm mặc ăn phần bánh gatô của mình.
Trên mặt Chu Khởi vẫn luôn treo nụ cười, chưa có tan đi.
Lúc này một tay hắn đặt ở trên bàn, một tay chống cằm, mặt mày lười biếng nở nụ cười, liếc mắt nhìn, cả người đều toát ra hơi thở bất cần đời.
" Vợ ơi, em ghen"
Hứa Nùng vẫn như cũ cúi đầu xúc bánh đút vào miệng mình, không để ý tới anh.
Ý cười trên mặt Chu Khởi càng đậm, cả người tiến về phía trước, động tác chống cằm không có thay đổi, tay và đầu ở cùng một chỗ, đều dán tới gần mặt của Hứa Nùng.
" Cô bé đó không xinh đẹp giống em, em ăn giấm làm gì chứ?"
Động tác trên tay Hứa Nùng ngừng lại, lặng lẽ nhìn anh.
" Anh còn chú ý tới cô bé đó có xinh đẹp hay không? "
"...."
Không biết vì sao, Chu Khởi không hiểu vì sao lại tđưa tới một vấn đề đòi mạng, hắn trầm mặc một giây, sau đó lại nói.
" Anh đương nhiên phải nhìn bộ dạng cô bé đó như thế nào, lại dám tranh giành người đàn ông với cô gái nhà anh, nhưng nhìn xong liền hối hận, xấu chết đi được"
Nói xong, hắn lại cười hướng tới gần Hứa Nùng, " Anh ngắm mặt vợ của anh nhiều một chút, rửa mắt rất tốt. "
Lúc này Chu Khởi cách Hứa Nùng rất gần, ngũ quan ở khoảng cách gần hoàn toàn không mơ hồ, ngược lại nhìn càng rõ ràng hơn, lông mày và khoé mắt của anh hơi nhướn lên, cười giống như hồ ly.
Hứa Nùng nhìn bộ dạng của anh lúc này có chút phiền muộn trong lòng.
Ban đầu không có quá chú ý tới ngoại hình của Chu Khởi, chỉ cảm thấy người đàn này rất đẹp trai, rất bổ mắt, ở cùng anh một chỗ hoàn toàn không phải vì khuôn mặt này.
Nhưng khuôn mặt này không hiểu vì sao lại quấy nhiễu cô, cô đột nhiên ý thức được, bản thân rõ rành rành tìm được người đàn ông gây hoạ.
Nghĩ tới điều này, Hứa Nùng đột nhiên kích động, hỏi ra một câu : " Lúc trước bạn gái của anh đều là loại hình như vậy? "
Lời này vừa nói ra cô liền hối hận, hai người vừa mới kết giao không lâu, cô vì sao lại bắt đầu lật lại chuyện lúc trước?
Loại cảm giác thất vọng này quá mức xa lạ, Hứa Nùng đột nhiên có chút chán ghét bản thân mình lúc này.
Nhưng lời này nghe vào tai của Chu Khởi, hoàn toàn biến thành một chuyện khác.
Khoé môi của hắn là muốn ép xuống nhưng không nhịn được, biểu tình trên mặt đều đã tan đi, chỉ còn sót lại nụ cười lười biếng.
" Không có người khác"
" Em là người đầu tiên, khẳng định cũng là người cuối cùng. "
Nghe thấy lời này, Hứa Nùng sững sờ, còn chưa có phản ứng lại, Chu Khởi lại bổ sung một câu : " Ở trong mắt anh, mặt của phụ nữ khác hoàn toàn là gạch men"
Nói xong, hắn lại nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ở trên khoé môi của cô.
" Ngoại trừ em, ai anh đều không nhớ rõ"
————-
Lầu hai trung tâm thương mại là một quảng trường sống loại hình lớn, bên trong có đầy đủ các loại nhu yếu phẩm, to nhỏ, có đầy đủ mọi thứ.
Sau khi từ cửa hàng bánh ngọt đi ra, Hứa Nùng liền vội vàng hướng lầu hai mà đi, tốc độ so với bình thường nhanh hơn rất nhiều.
Chu Khởi biết là cô muốn vứt bỏ mình, nhưng căn bản cũng không cho cô cơ hội này, ba bước thành hai bước, bước tới trước mặt cô, giữ lấy tay của cô.
" Lúc trước không cho anh danh phận có thể bỏ qua, hiện tại anh đường đường chính chính là bạn trai của em, quyền lợi nắm tay khi ra ngoài của anh, em còn muốn hủy bỏ ."
Hứa Nùng biết miệng của anh cả ngày câu gì đều có thể bật ra được, vừa nãy ở cửa hàng đồ ngọt nói ra những câu đó, đã làm cho cô mặt đỏ tai hồng, tim đập loạn một trận, lúc này là ở bên ngoài, trung tâm thương mại tới tới, lui lui đều là người, nếu như anh thật sự lại nói ra câu gì đó khiến cho mọi người chú ý, vậy phỏng chừng cô cũng không cần mua sắm nữa, khẳng định sẽ trực tiếp tìm cái hố ở nơi nào đó mà chui vào.
Cho nên khi bàn tay to lớn của Chu Khởi quấn chặt bàn tay nhỏ bé của cô, cô dùng sức giãy ra, cảm thấy giãy không được, liền cũng mặc kệ anh.
Hai người một đường đi tới quảng trường sống ở trên lầu hai, sau khi vào bên trong, Chu Khởi trực tiếp dắt tay Hứa Nùng tới khu đồ dùng hàng ngày.
Hắn chọn một lọ bình thơm tránh muỗi và một chai nước hoa, lại chọn mấy chiếc khăn mặt mới.
Nhìn anh vứt những đồ vào trong xe đẩy, Hứa Nùng sững sờ.
Nếu như không phải chiều nay cô mới viết những gì cần mua cho bố, cô hoài nghi có phải là Chu Khởi nhìn trộm điện thoại của mình.
Anh chọn đều là những đồ cô muốn mua, không sai lệch chút nào.
Thậm chí.... Suy nghĩ của anh so với cô còn thực tế hơn.
Anh thậm chí ngay cả hai chồng salonpas đều ném vào trong xe đẩy
" Gần đây nhiệt độ ban ngày và ban đêm chênh lệch rất lớn, trong đó khẳng định rất lạnh, người lớn tuổi thắt lưng và chân khẳng định ít nhiều đều sẽ bị bệnh, chuẩn bị những thứ này cho bố em khẳng định sẽ dùng tới. "
Hứa Nùng không nói gì, nhưng nơi nào đó trong lòng mềm nhũn.
" Chu Khởi " Cô đột nhiên gọi anh.
" Ừ" Chu Khởi tùy ý đáp lại, nhưng cũng không có quay đầu, lực chú ý đều đặt ở khu chuyên bán chăn, dự tính nên mua thêm cho bố của Hứa Nùng một chiếc chăn.
Hứa Nùng ở bên cạnh anh trầm mặc rất lâu, mới nói : " Em muốn ôm anh ."
Động tác trên tay Chu Khởi ngừng lại, quay đầu nhìn qua.
Con mèo nhỏ lúc này đang nghiêng đầu, rất nghiêm túc nhìn mình.
Ánh sáng rực rỡ của trung tâm mua sắm chiếu lên đỉnh đầu của cô, đôi mắt đen sáng ngời, vừa cố chấp lại còn chuyên chú, còn mang theo chút gì đó mềm mại, yếu đuối.
Chu Khởi ở trong lòng thầm mắng một câu " Chết tiệt", sau đó kéo cổ tay cô, đem người ôm vào trong ngực.
" Vợ ơi, sau này những lời này không cần phải hỏi, anh là của em, em tùy lúc, tùy nơi, muốn ôm thì ôm"
Nói xong, dường như nghĩ tới điều gì đó, nhếch môi nở nụ cười xấu xa, dán ở bên tai cô nhỏ giọng thì thầm: " Cũng tùy lúc, tùy nơi, muốn dùng liền dùng"
Hứa Nùng căn bản không hiểu ẩn ý trong đó, cho nên cũng không có phản ứng gì đó gọi là quá lớn.
Cô lặng lẽ dựa vào lồng ngực của anh, rất lâu sau, hai tay ôm lấy eo của anh, khuôn mặt nhỏ dán ở trong ngực của anh nhẹ nhàng cọ qua cọ lại.
" Kỳ thực cũng không có gì... Chỉ là muốn cảm ơn anh"
" Cảm ơn gì chứ? "
Hứa Nùng không nói gì nữa, nhưng viền mắt đột nhiên nóng lên.
Cám ơn gì chứ?
Cảm ơn anh thích em. Cảm ơn anh khiến cho em liều lĩnh đoạt tuyệt với người thân, đột nhiên lại có chỗ lui về.
Cảm ơn anh khiến cho em lại một lần nữa cảm nhận được, hoá ra em cũng có tư cách được một người toàn tâm toàn ý yêu như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro