Em yêu anh (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tíêc nuối rời xa vòng tay ấm của người yêu, cô nhẹ nhàng cố gượng đau nơi thân dưới để xuống giường. Lấy vội một bộ đồ trong tủ đồ rồi thay nhanh, sau đó lấy chiếc balo sinh viên của mình ra bỏ những bộ đồ lúc khi khi quen cậu vào. Mọi thứ đã chuẩn bị xong cô lại ngồi xuống mép giường nhìn ngắm cậu, đưa tay kéo chăn đắp cao lên cho cậu miệng thì thầm"anh à, nếu sáng mai thức dậy không thấy em bên cạnh anh có giận em không,*cười buồn* em muốn mình là người duy nhất được anh ôm ngủ vào mỗi tối nhưng vì em nghèo quá nào xứng đáng được bên anh. Em đi đây, nếu không em sẽ không đi được mất,anh biết anh hút người nhìn lắm không hả,đáng ghét *vô thức đưa tay ngắt cái mũi cao thanh tú của cậu* mà đến lúc ngủ cũng khiến người ta mê hồn nữa. Em bên cạnh mà còn khối cô theo em đi rồi chắc sẽ có rất nhiều cô gái lại quay quanh bên anh mà thôi,đến lúc ấy chắc anh sẽ mau quên đi em thôi mà phải không.  "
Cuối người hôn lên môi cậu, hai hàng nước mắt cũng theo đó mà rơi xuống hai bên má cậu
-Em yêu anh
Cố đứng dậy và đi một cách khó khăn vì dư âm của trận mây mưa đem qua(tg:lần đầu mà,thôi đau thì đừng đi nữa chị ở lại với ảnh đi :D). Vác balo trên vai, cô vừa bước lùi vừa nhìn cậu khóc cho đến khi lưng chạm cửa mới quay người mở cửa và bước ra khỏi phòng. Vì phần thân dưới hơi đau nên khi đi xuống cầu thang vô ý chợt chân té ngã nhưng thay vì đáp đất cô lại được một vòng tay ai đó kéo mạnh vào và ôm chặt. Sao một lúc hoảng sợ cô định thần lại và nhận ra đó là cậu cô hết sức vui mừng nhưng niềm vui ấy liền tắc lịm khi gương mặt đối diện vô cùng sắc lạnh và đáng sợ. Cô im bật không giám hó hé nữa lời để mặc cho cậu ẩm mình quay ngược lại phòng. Đặt cô nằm xuống giường đắp chăn cho cô rồi lạnh lùng bỏ ra ngoài để lại cô muôn vàn suy nghĩ"anh ấy giận thiệt rồi,nhưng sao lại không hỏi gì mình cả hay là anh ấy muốn bỏ mặt mình luôn"
Cạch
Đang chạy theo mớ suy nghỉ hỗn tạp của mình thì cô bị giật mình bởi tiếng mở cửa bất ngờ,nhìn thì thấy là cậu đang đi vào với li sữa trên tay,mặt vẫn lạnh nhưng giọng nói không che đi đựơc sự yêu thương
-Em uống một ít sữa nóng đi.
Dĩ nhiên là cô râm rấp tuân theo không giám hé hó nữa lời rồi, tuy qua giọng nói biết cậu vẫn còn rất yêu thương mình nhưng mặt cậu đầy sát khí nên cô nào giám nói hay hỏi gì.
Đợi cô uống hết cậu nhận lại cái ly rồi dẹp qua một bên rồi nhìn thẳng mắt cô hỏi
-Có phải hôm qua anh nói chuyện với ba em đã nghe hết rồi phải không?
-Em...em...
Thấy thái đồ cúi đầu ấp úng của cô cậu dư sức đoán được kết quả rồi,cậu vẫn đều đều nói tiếp
-Anh hiểu rồi, vì thế mà em cho anh tất cả rồi bỏ anh lại như một kẻ ngốc đúng không!
-Em xin lỗi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#giaphuong