Gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Gia Phương: 25t là đứa con độc nhất của chủ tịch tập đoàn Hoàng Gia chuyên kinh doanh về may mặc lớn nhất nhì nước ông Hoàng Gia Long và đồng thời cũng là tổng giám đốc của tập đoàn Hoàng Gia. Là transguy đẹp trai bản tính hoà đồng vui vẻ nhưng sau một lần thất bại trong tình yêu năm 20t thì từ đó cậu đã biến thành một người lạnh lùng, ít nói vô tâm, vô cảm xem phụ nữ là thứ bỏ đi không một ai đáng để phải trân trọng (tg: trừ mẹ cậu ra nhé!) buồn chán hay vui vẻ thì tìm đến rồi phát tiết vậy thôi chưa một lần vướng bận , phân ưu!

Lâm Qùynh Như :23t là chị cả trong gia đình có 3 chị em,sau cô là một bé gái tên Linh và út nhất là cậu nhóc tên Khải. Tuy ở quê nhưng cô rất xinh lại rất có duyên nhưng vì khi bé hay ra ruộng làm phụ ba mẹ nên cô có nước da hơi ngâm chứ không được trắng như những cô gái sài thành.Nhà cô nghèo lắm,ba mẹ đều ở quê làm ruộng để nuôi sống gia đình và ba chị em ăn học . Sau khi học cấp 3 xong cô lên Sài Gòn học tiếp đại học và sau khi tốt nghiệp với cái bằng đại học loại ưu,cô được giới thiệu vào làm trong tập đoàn Hoàng Gia và càng may mắn hơn cô được nhận vào vào thư kí tổng giám đốc,chức vụ mà nhiều sinh viên mới ra trường có muốn cũng không giám mơ tới.

Hôm nay là ngày đầu tiên cô tới nhận việc.Vô cùng lóng ngóng lạc lõng khi lần đầu bước vào một tập đoàn lớn như này.Nhưng cũng may là có sự hướng dẫn nhiệt tình của cô nhân viên trong phòng nhân sự nên cô đã nhanh chống được dẫn đến trước phòng tổng giám đốc để nhận việc.

Cốk Cốk

-Mời vào

Cạch

Cô nhân viên dẫn cô lên,mở cửa bước vào ngay thành cửa cúi chào và nói

-Thưa tổng giám đốc, thư kí mới hôm nay đến nhận việc ạ!

Vẫn cấm cúi vào công việc đang làm của mình là xem xem và kí kí cái mớ hồ sơ trên bàn lạnh lùng

-Uk, kêu cô ta vào đây rồi cô về làm việc của mình đi

Cô nhân viên nhân sự nghe vậy liền ra hiệu cho cô vào rồi bước đi về nơi làm việc của mình. Cô liền hiểu ý bước thêm vài bước vào phòng cúi đầu chào cái người có giọng nói lạnh lùng khi nãy và vẫn đang cấm cúi làm việc chưa chịu ngước lên nhìn cô lấy một lần

-Chào tổng giám đốc!

Vốn không định ngước lên nhìn coi mặt tròn hay vuông , ngắn hay dài gì của cô thư kí mới này đâu (tg : trước khi được nhận vào thì hồ sơ của cô đã được cậu quyệt qua và đồng ý nên cũng có xem sơ qua nhan sắc xíu rồi ) nhưng tự nhiên nghe được giọng nói cảm thấy rất êm tai liền thích thú ngước lên xem xem người con gái sở hữu giọng nói êm tai như vậy liệu có được nhan sắc tỉ lệ thuận với nó không .  Nhưng ông trời rất thích làm khó những người có máu sắc lang nên mặc dù cậu ngước lên nhưng người cậu muốn nhìn thì lại cúi đầu xuống nhìn cái sàn từ nãy đến giờ vẫn chưa chịu ngước lên. Khiến cậu không khỏi chau mài một cái , nhưng rồi lại mĩm cười trêu chọc

-Nhìn gì bên dưới thế?
-......
-Thư kí!
-.......

Hai lần nói chuyện đều bị người ta cho ăn bơ làm cho cậu quên luôn ý định trêu trọc cô thư kia mới này qua một bên và thay vào đó là sự bực tức khó chịu , đứng phắt dậy đi lại đối diện đưa ta bốp cầm rồi kéo mặt cô ngước lên nhìn thẳng vào mình rồi cười đểu nói

- Nhìn cũng được đó nhưng tiếc là vừa bị điếc vừa bị câm thì làm sao làm việc đây
Cô hoảng sợ khi cậu làm vậy nhưng không giám phản kháng gì chỉ giám xiết chặt hay tay vào nhau và nhìn cậu run giọng
- Ưh.. tôi không .... ah đau....

Cô đang nói thì lực xiết ở cầm tăng lên làm cô đau buốt chẳng nói thêm được gì còn người đối diện thì lạnh lùng nói trước khi buông tay khỏi cầm cô và lại ngồi vào bàn tiếp tục công việc

-Nếu còn không để tâm đến tôi một lần nữa thì công việc này cô cũng không cần làm nữa !
(Tg: tự nhiên công việc không để ý để ý anh chi vậy sếp tổng ... quỡn)
- Xi...xin lỗi sếp tổng!

Nghe cái giọng dễ thương khi nãy bị mình hù chạy đâu mất chỉ còn cái giọng run sợ nghe đến nhói lòng này làm cậu cũng nhẹ giọng để cô đỡ sợ

-Cô lại đây

Cô ngoan ngoãn tuân theo vì đây là lệnh của tổng giám đốc mà.Cô bước đến bên hông bàn làm việc của cậu,định lên tiếng hỏi cậu gì đó nhưng rồi nhìn vào cái gương mặt đẹp trai lạnh lùng đang chú tâm vào công việc ấy thì bỗng nhiên cô im bật,mắt vô hồn nhìn về gương mặt cậu cộng thêm đó là một luồng điện lạ đang vô tình truyền vào tim cô.Khi nãy vì vừa bứơc vô cửa cô đã vội cuối đầu chào nên không kịp nhìn cả mặt cậu sau đó lại bị cậu mặt nặng mặt nhẹ trưng nguyên cái bộ mặt lạnh lùng tàn độc ép cô nhìn sợ đến hồn phiêu phách lạc đâu mất. Bây giờ được nhìn lại nhìn ngay cái khoảnh khắc đẹp nhất này thì làm sao cô ngăn tim cô sao xuyến đuợc vì cô là con gái mới lớn mà,người trước mặt vừa thành đạt vừa đẹp trai thì gái nào không đỗ chưa.Tim cô vô thức đập nhanh nó đang đập rất mạnh và cô cũng không tài nào giải thích được lí do vì sao nó lại như vậy nữa. Chẳng lẻ cái cảm giác này là tiếng sét ái tình gì đó mà người ta hay nói sao vì rõ ràng đây là lần đầu tiên cô và cậu gặp nhau mà. Cảm giác là cô đang nhìn châm châm vào mình cậu ngừng việc bấm máy tính lại quay sang nhìn cô thì thấy cái gương mặt ngơ ngơ của cô đang nhìn mình,cậu cười đểu với ý nghỉ "cũng được đó,nhìn mặt chắc là vẫn còn zin ây mà "

Tạm dừng ý nghĩ đó lại, cậu hỏi

-Cô tên gì
-.....
-Cô không thích công việc này hả?

Câu hỏi của cậu như cần câu kéo cô về thực tại,cô vội vàng nói
-Ơ , đâu có tôi thich lắm ạ!
-Vậy sao tôi hỏi cô không trả lời , mà khi nãy tôi đã nói nếu cô không để ý đến tôi thì khỏi cần phải làm sao!
-Chẳng phải do để ý mấy người quá nên mới không nghe gì đó sao!
Cô nghe cậu nói vậy liền bất mãn lèm bèm như tất cả cậu đều nghe rõ , môi công lên tạo thành hình trăng khuyết nhìn cô trêu
-Em nói gì tôi không nghe rõ
-Dạ đâu có tôi đâu có nói gì đâu , mà khi nãy tổng giám đốc hỏi gì ạ?

Cậu nhìn cô rồi tặng thêm nụ cười lừa tình bẫm sinh hỏi lại

-Anh hỏi em tên gì?

-Dạ, tôi tên Như,Lâm Quỳnh Như ạ!

-Em năm nay bao nhiêu tuổi rồi?

-Dạ, 23t ạ!

-Vậy em mới ra trường à

-Dạ

-Vậy quê em ở đâu?

-Dạ,quê em ở Long An ạ

-Oh,mà hôm nay em đến đây để nhận làm thư kí cho anh đúng không!

-Dạ

-Uk,vậy đi theo anh

Cậu nói xong đứng dậy nắm tay cô kéo ra cửa để chỉ cho cô chỗ cô sẽ làm việc.Nhưng hành động vô tình đó của cậu lại một lần nữa mang đến cho cô một cảm giác vô định,sự ấm áp từ bàn tay ấy làm cho tim cô đập nhanh hơn,cô muốn giữa mãi giây phút này nó thật sự rất ấm.Nhưng không được lâu thì hơi ấm đó đã biến mất khi giọng nói ấm áp kia lại vang lên lần nữa

-Đây là bàn làm việc của em,có việc gì không hiểu thì cứ hỏi anh đừng sợ nha.

Kết thúc câu cậu lại tặng miễn phí cho cô một nụ cười. Và điều đó lại làm cô đơ toàn tập lần nữa,cậu thấy thế thì quay lưng lại bàn làm việc với một suy nghỉ nữa trong đầu"sinh viên mới ra trường à,lại là con gái miền tây nữa,chắc là ngon lắm đây,làm một trong những người tình của mình thì vui nhỉ kkkkkk.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#giaphuong