ừ tình là điên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chông chênh, chông chênh

ta vùi niềm yêu vào ký ức.

chênh vênh, chênh vênh

có mấy hạt mưa vừa vương trên má anh. anh thấy đau, đau vô ngần, em ạ. anh đau trong tim, anh đớn cõi lòng, những ngày sau không có em tựa như việc đặt chân lên những mảnh thuỷ tinh mà bước.

nụ cười của em, vừa ngọt ngào, vừa tanh tác đến lạ. những cái liếc mắt sắc bén, vô tình động vào vết thương lòng đang rỉ từng giọt máu tươi của anh. nhưng càng sắc nhọn tựa nghìn con dao, anh lại càng muốn máu thịt của mình xô xát với hạ thế.

em ơi, có lẽ em là cả thế giới của anh mất rồi. anh chưa bao giờ khóc vì ai, nhưng bờ mi luôn ướt đẫm nhớ em; anh không muốn nói cho ai nghe những gì anh đang nghĩ; nhưng bên em, anh có thể nói yêu với em cả ngày; anh muốn sống cho trọn tấm thân gầy này, nhưng anh nguyện chết vì em.

và khi thân xác em hoà làm một với mây trời, tôi sẽ ở ngoài ban công chỉ để ngẫm nhìn rồi khóc; khi em đưa con tim chìm vào trong biển đất cát mặn mòi, nơi biển đất ấy sẽ là chiếc giường cứng cỏi cho tôi yên giấc cùng tình yêu ấy mỗi đêm; đến khi hồn em không còn bên ta, thì hồn anh cũng sẽ không bên người nữa.

dù cho sóng gió tấp vào ran rát từng thước da, cản từng bước chân của anh, dù cho gai góc đâm xuyên bờ lưng trần trụi này, dẫu cho anh biết rõ, rằng đâm đầu tìm em sẽ là đâm đầu đến chỗ chết; thì xin cho, tôi được chết trong nỗi nhớ nhung bốn bề.

nhưng khi thân xác em hoà làm một với nhân gian, trái tim tôi vỡ làm đôi vì chẳng thể khóc; khi em đưa con tim trao cho loài người hữu hình vô tâm, nơi biển đất sẽ là nơi anh say giấc thu nồng vĩnh cửu; cho đến khi hồn em không là của anh nữa, thì hồn anh sẽ là của chúa trời.

và, dù cho trái tim đã tàn đi mảnh vỡ, vẫn là những dòng lệ ngả thành trái tim tiếp tục yêu em; dù cho loài người có cuỗm đi em từ tay anh, hay khi giấc thu nồng nàn chẳng bao giờ vỡ, hồn ta vỡ vào trong gió, về với áng mây trời; thì nguyện cho, hồn tôi được tan vào tình yêu nồng thắm của em.

nó có là giấc mộng hão huyền không em? việc anh muốn ôm lấy em ấy?

nó có là một nơi vườn suối mơ xa vời vợi? nơi mà anh và em quấn quýt lấy, từng hơi thở của nhau không rời?

ôi chúa ơi, anh thấy thật tệ khi bao giờ sự thật cũng nát chênh vênh.

tim anh nặng trĩu những tình yêu, tình thương, tình nhớ, lòng anh bay bổng những tình ca chấp chới dành cho em. ôi tình, là tình, điên dại cấu lấy thực tại để mà lao mình vào vách tường mang tên, lee minhyung.

nên ta rơi, ta rơi trong nỗi nhớ, rơi trong hố tình sâu thăm thẳm, đau đáu mấy niềm yêu vỡ tan.

điên, rồi dại.

khát, rồi say.

chết, và chết.

biết khi nào quay về?

###

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro