#1: Dấu vết chủ quyền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu mùa thu, trên cây vẫn vương lại chút nắng của mùa hạ, nhưng nắng không còn cảm giác uy hiếp nữa, ngược lại kí trời mát mẻ, không khí quả thực trong lành, chính là rất thích hợp để đi tản bộ.
Phố đi bộ thành phố A
Trên phố, dòng người tấp nập. Cô gái mặc bộ đồ lốt thỏ, chạy một mạch đến trước trung tâm thương mại.  Nơi đó đứng sẵn một người đàn ông đang chờ, vẻ mặt sốt ruột, không ngừng đưa tay lên xem đồng hồ. Khi thấy cô gái chạy tới, lập tức đặt mạnh tập giấy dày cộp lên tay cô ấy, than thở không ngừng.
- Tất Tư San! Cô lần sau có thể đến sớm hơn được không? Làm ơn đi! mặc dù cô có quan hệ đặc biệt với quản lí thế nào tôi không biết! Nhưng cô hết lần này tới lần khác đến muộn, làm trễ luôn giờ của tôi. Đều là làm công ăn lương, tôi bị quản lí trách phạt nhiều lần là tại vì cô đấy!

Tất Tư San cúi đầu, khuôn mặt khó xử bị chiếc đầu gấu to tướng che đi, vội cúi người liên tục nói xin lỗi. Sau khi ngừoi kia rời đi, cô tức giận đỏ bừng mặt dậm chân hai cái
- Hừ! Nếu không phải tại ba thì mình cần gì chịu khổ thế này!

Đúng vậy! Nếu như không phải ba nói muốn vào công ty của Dật ca ca, phải tự kiếm cho ba hai nghìn tệ, tất nhiên phải là tiền cô tự kiếm được mới tính. Cô thậm chí thắc mắc rằng cô có phải con đẻ của ba không. Việc này ba chỉ cần lên tiếng nói một câu là được, còn bắt cô phải làm như vậy để làm gì chứ? hừ! Cô không phục. Mặc dù từ đầu cô hưng phấn chấp nhận điều kiện, nhưng kiếm tiền bằng cách này khổ sở quá đi, thời tiết đẹp thế này, cô muốn là đi shopping, chứ không phải chạy đông chạy tây phát mấy tờ quảng cáo này nha. Quả thực là muốn lấy mạng cô.
Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Tất Tư San đâu thể bỏ cuộc được. Cô chỉ cần đi làm ba ngày nữa là có thể quang minh chính đại lấy hai nghìn tệ đầu tiên mà mình kiếm được. Nghĩ đến thật làm người ta háo hức a.
——————————-
Buổi tối về nhà, Tất Tư San liền một mạch chạy ngay vào phòng tắm, người cô toàn mồ hôi, bẩn chết đi được. Tắm nhanh một chút, cô sẽ được đi gặp Dật ca ca. Nói là gặp, không bằng kêu cô mặt dày đến nhà anh có lẽ cũng không phải không đúng. Bởi vì, Dật ca ca của cô...rất chán ghét cô nha. Chỉ cần nhìn thấy cô, cái lông mày băng sơn ngàn năm của anh không tự chủ được nhăn lại, chỉ cần chỗ nào có Tất Tư San cô, anh đều cách xa trên 5 mét, thật khiến người ta đau lòng. Nhưng Tất Tư San chính là mặt dày mà thích cái dáng vẻ chán ghét cô của anh. Không ai biết, từ lúc 7 tuổi chuyển nhà đến đây, bởi vì hai căn biệt thự chỉ cách nhau một cái hàng rào trắng nên lần đầu tiên gặp anh, cô đã chui tọt qua lỗ hổng bên dưới hàng rào để làm quen với Âu Dương Dật. Bộ dạng lạnh lùng đáng yêu của anh làm cô cực kì vui vẻ.
- Xin chào! Mình là Tất Tư San, rất vui được làm quen. Sau này chúng ta chính là hàng xóm!
- Nhanh chóng biến đi!
- Cậu nói gì cơ?
Đôi mắt to Tất Tư San chớp chớp nhìn anh, dần dần ươn ướt. Cậu bạn hàng xóm không chịu làm quen với cô, điều này nằm ngoài dự liệu của cô, cậu còn đuổi cô đi, rõ ràng là chán ghét San San. San San đáng yêu thế này,ai gặp cũng đều nhịn không được hôn cô một cái. Vậy mà....Chịu không được đả kích lớn, bộ mặt đáng yêu lập tức biến thành con nhím xù lông. Từ đó trên tay Âu Dương Dật lập tức xuất hiện dấu vết chiếm lĩnh chủ quyền của cô bên cánh tay trái. Nghĩ đến vết sẹo trên người anh do cô để lại, Tất Tư San trong bồn tắm nhịn không được nở nụ cười ngọt ngào. Anh ấy chính là người đàn ông của Tất Tư San cô nha....
(Hóng phần tiếp theo không? ^^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro