Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

👴:– Con có đồng ý lấy Bạch Doãn Nhi làm vợ cho dù có bao nhiêu đau khổ... bla... bla...bla không?
Hoàng Thiên : Con đồng ý /anh mỉm cười trả lời 
    Trái tim cô thắt lại.... Nhưng cô không khóc
     Vì nước mắt đã cạn rồi...cô lấy điện thoại gọi cho anh, điện thoại tút tút vài hồi rồi cũng có người bắt máy
👩:Alo/giọng một người con gái vang lên /
👩  – Cho hỏi ai vậy?
Doãn Nhi : Chồng tôi đâu /cô nén nước mắt vào trong vờ lạnh lùng /
👩:Nè, anh dậy đi... Vợ gọi nè!
    Đầu dây bên kia... Cô ta gọi anh dậy.
    Cô cười cay đắng...anh nói là cô lăng nhăn ngoại tình.Vậy bây giờ anh là gì?
Hoàng Thiên :Có chuyện gì? /anh nghe máy/
Doãn Nhi :anh đang ở đâu?
Hoàng Thiên :cô biết để làm gì?
Doãn Nhi :em muốn gặp anh...chúng ta nói chuyện
Hoàng Thiên :chúng ta không có gì để nói cả..
Doãn Nhi :Một lần thôi....chúng ta gặp nhau đi..em xin anh/cô nghẹn ngào /
Hoàng Thiên :cô có biết bây giờ là mấy giờ không?
Doãn Nhi :biết,em biết...anh ở đâu em sẽ tới
      Anh khẽ cười rồi đọc địa chỉ khách sạn cho cô... Cô vội vàng bắt taxi đi đến đó.. Trên đường đi trong tâm cô cứ thấp thỏm không yên.. Xe chưa dừng, cô đã thấy anh đang đứng trước khách sạn cùng một cô gái... Cô ta khoác tay anh thân mật, họ nói cười gì đó với... Tim cô bỗng thắt lại, nhưng cô cố trấn an mình.. Cô bước xuống băng qua đường chạy lại chỗ anh và ả đàn bà kia đang đứng...
    Khuôn mặt anh lạnh không chút biểu cảm nhìn cô :
Hoàng Thiên :có chuyện gì? /anh lạnh lùng nhìn cô/
Doãn Nhi :chúng ta ra chỗ khác nói chuyện đi /thở hổn hển nhìn anh/
Hoàng Thiên :nói ở đây!!! /ra lệnh/
Doãn Nhi :/Cô liếc nhìn ả...rồi lại nhìn anh/ Phiền cô ra chỗ khác cho vợ chồng tôi nói chuyện
Hoàng Thiên :không cần phải đi chỗ khác /ả định đi thì anh kéo lại/
Hoàng Thiên :cô cứ nói đi
Bạch Doãn Nhi kìm nén cơn giận của mình nhìn anh..vờ như không thấy con đàn bà trơ trẽn đang ôm lấy chồng mình
Doãn Nhi :chuyện hôm đó...
Hoàng Thiên :cô đến đây là để nói chuyện đó à
Doãn Nhi :anh nghe em nói đã
Hoàng Thiên :Tôi không muốn nghe..
     Anh cùng ả quay đi..cô chạy theo đứng trước mặt anh. Anh tức giận đẩy cô té xuống đất.. Nước mắt cô lại trào ra.. Cô đứng dậy chạy đến níu tay anh
Hoàng Thiên :cô làm cái quái gì thế hả... Mau cút đi /rút tay ra+xô cô ngã/
Doãn Nhi :Em có chuyện cần nói
Hoàng Thiên :cô im đi.. Cô không thấy mình đê tiện à. Muốn giải thích? Thế thì nói đi... Giải thích đi, giải thích tại sao đêm đó tên chết tiệt kia lại bế cô vào xe..rồi chở cô vào khách sạn hả.??? Giải thích đi.. Nói tôi nghe! /anh tức giận, đưa đôi mắt căm phẫn nhìn cô, quát /
             

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro