CHAP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẠI QUÁN CAFÉ

" Phi Phi, cậu thật sự muốn làm như vậy sao?". Tô Giao lo lắng hỏi cô, Tô Giao rất muốn giúp cô nhưng lại không có khả năng, Tô Giao là bạn thân lúc học đại học của cô, Tô Giao là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã sống trong côi nhi viện, đến khi Tô Giao đủ tuổi trưởng thành đã dọn ra ngoài, nhưng Tô Giao vẫn thường xuyên gởi tiền giúp đỡ phí sinh hoạt cho côi nhi viên bằng những đồng lương ít ỏi của mình.

" Giao Giao, mình quyết định rồi, chỉ còn cách đó mới có thể giúp ba phẫu thuật, còn có thể cho tích góp tiền cho Tiểu Hy quay lại trường học". cô cũng không muốn làm như vậy, nhưng sau khi xong việc cô sẽ có một số tiền để phẫu thuật cho ba cô, cô cũng sẽ cố gắng đi làm để tích góp cho những đợt trị liệu sau khi phẫu thuật của ba cô, còn có thể giúp Tiểu Hy trở lại lớp học.

" Phi Phi, cậu có biết cậu bán đi trinh tiết của mình nếu để ba cậu biết được sẽ rất buồn đó". Đau lòng nhìn cô bạn của mình, tuy lúc trước cô là đại tiểu thư danh giá nhưng cô đối xử với Tô Giao rất tôt, không tỏ ra là người có tiền mà bắt nạt người khác.

"Giao Giao cậu giúp mình giữ bí mật được không". Phải chi lúc nhỏ cô nghe lời ba cô chăm chỉ học tập thì có phải giờ đã tốt hơn không?.

" ừm". bất đắc dĩ đồng ý với cô.

~~~~~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~~~~~~~~

" Dì, ba con sao rồi". đi đến đặt túi đồ ăn lên bàn, tuy bà không phải mẹ ruột cô, nhưng mà luôn thương yêu chăm sóc cô không khác gì con ruột, bà mua cho Bách Mạn Hy những gì, bà luôn mua cho cô một món y như vậy. Bà luôn đối xử công bằng giữa cô và Bách Mạn Hy, không vì Bách Mạn Hy là con của bà mà bà thiên vị con bé.

" bác sĩ nói ba con cần phải sớm phẫu thuật". đau lòng nắm lấy tay ông, lúc trước do mù quán yêu ông, đến khi biết ông đã có vợ bà liền cắt đứt liên lạc với ông, bà không muốn phá nát gia đình người khác, lúc bà quyết định rời xa ông thì cũng lầ biết mình mang thai, sau khi bà hạ sinh Mạn Hy thì cũng là lúc ông tìm được, ông nói vợ ông đã mất và ông muốn đưa hai mẹ con bà về nhà, nhưng đến khi Mạn Hy được 2 tuổi bà mới chịu theo ông về nhà ông, đến nhà bà nhìn thấy cô, cảm giác có lỗi lại dâng lên trong tâm của bà, bà đã quyết để chuộc lại lỗi lầm của mình, bà đã cố gắng chăm sóc cô thật tốt, bà luôn yêu thương cô như con ruột, có khi người ngoài nhìn vào còn nghĩ cô mới chính là con ruột của bà, nhưng điều làm bà đau lòng đó là cho đến bây giờ cô vẫn không gọi bà là mẹ.

" Dì con sẽ nghĩ cách, dì ăn cơm đi, vài ngày tới công việc của con hơi nhiều, chắc là sẽ không vào với dì được". cô phải nhanh chóng tìm anh ta, chỉ có anh ta mới có thể cho cô cái giá cao được.

" con không cần lo, Tiểu Hy sẽ vào với dì, vất vả cho con rồi". bà đau lòng nhìn cô.

" vậy con đi trước". nói rồi nhanh chóng rời đi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#moctata