Chuyến đi biển đầy hạnh phúc (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hiện tại Hùng và Trí đang trên đường đến biển.Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm. Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành. 
    Tôi và Trí vừa đi đường, vừa ngắm cảnh, cuối cùng chúng tôi cũng đến biển.
  -Trí: ''Tới nơi rồi".
  -Hùng: "Đi tìm khách sạn thuê phòng thôi".
   -Trí: "Let go".
  Khách sạn kế ngay biển nên không cần đi đâu xa bước vài bước là tới. Số phòng của tôi là 121, tôi và Trí ở cùng một phòng cho tiện.
  -Trí: "Này. Thay đồ đi tớ muốn tắm lắm rồi đấy".
  -Hùng: "Rồi thay liền".
  Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Trí kéo Hùng ra biển tắm.Nước biển mát vô cùng! Biển mênh mông vô tận.
  -Hùng: "Đau".
  -Trí: "Gì vậy"
  -Hùng: "Hình như tôi đạp phải thứ gì đó!". 
  -Trí: "Là vỏ ốc đó". 
  -Hùng: "Thật đẹp, tôi gom chúng về nhà được không".
  -Trí: "Được mà chi vậy".
  -Hùng: "Lâu lắm rồi tôi mới đi biển nên muốn đem về làm kỉ niệm".
  -Trí: "Để tớ phụ cậu".
  Lặn sâu xuống biển có rất nhiều vỏ ốc nhìn chúng đọng nước biển, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đỏ, cái màu hồng nhạt, Hùng tìm thấy một vỏ ốc rất đẹp bơi nhanh lên bờ để khoe với Trí.
  -Hùng: "Trí xem tôi tìm được gì nè".
  Hùng mãi lo chạy đến chổ củaTrí mà không để ý dưới chân mình có một tảng đá lớn, nên bị vấp té xuống biển. Trí thấy gì đó không lành, quay qua tìm Hùng thì thấy Hùng đang bị chìm.
Nhìn thấy vậy Trí hốt hoảng chạy một mạch xuống biển cứu Hùng lên. Hùng bất tỉnh kêu hoài không vậy  Trí phải hô hấp cho Hùng( nụ hôn đầu của thằng nhỏ), may là không sao vì được hô hấp nên Hùng tỉnh dậy. Hai tay Hùng run lẩy bẩy, sợ đến nổi đôi mắt như muốn rơi lệ. Thấy vậy Trí ôm chặt Hùng vào lòng.
  -Trí: "May quá cậu không sao".
   -Hùng: "Xấu hổ quá. Người ta nhìn kìa".
   -Trí: "Ổn không tớ đưa cậu vào phòng nghĩ ngơi nhé".
   -Hùng: "Không sao tôi ổn mà".
    -Trí: "Nếu cậu nói vậy thì tôi đỡ lo rồi".
   Giờ đang giữa trưa nên có nhiều du khách về đây tắm biển rất đông, có cả du khách trong nước và du khách nước ngoài.Tất cả họ đều rất vui vẻ và thiện. Những đứa trẻ thì xây lâu đài cát hoặc chạy nhảy tung tăng đùa với những con sóng. Trí kéo Hùng tới chỗ những đứa trẻ đó cùng nhau xây lâu đài cát, cùng bọn nhóc chạy nhảy chơi đùa,... trong giây phút này Hùng cười rất nhiều, chơi rất vui Trí thấy vậy nên cũng yên tâm một phần nào.
  -Trí: "Đến biển mà không ăn hải sản thì uổng lắm!".
  -Hùng: "Ừm tôi cũng thấy hơi đói".
  Trí dẫn tôi vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,...thức ăn ở đây rất ngon.
  Đã xế chiều, Hùng và Trí về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về.
  Biển chiều thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trên bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi… Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm thấy tiếc nuối.
  -Trí: "Không muốn về à".
  -Hùng: "Ừm".
  -Trí: "Lần sao chúng ta sẽ đi nữa mà".
  -Hùng: "Thật sao. Hứa nhé".
  -Trí: "Ừa. Tớ hứa với cậu".
 Hình ảnh bãi biển đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim tôi như một kỉ niệm đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kan2002