Chương 23: Làm xong trở mặt không nhận người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua một đêm dài dâm đãng, khi Tô Kiều Kiều tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, cô hơi cử động, cả người như bị xe cán qua, vô cùng đau nhức.

Khi đứng dậy, cô phát hiện trong nhà chỉ có một mình mình, Lý Phong chắc là đã ra đồng, cô cảm thấy toàn thân bủn rủn, đầu tiên nghĩ đến việc đi sang phòng phía đông xem Lý Nhân.

Lý Nhân đã được tẩy rửa sạch sẽ, quần áo và chăn ga gối đệm đã được thay mới, cơ thể của anh ấy đã được lau sạch sẽ, thậm chí sàn nhà của căn phòng phía đông cũng được quét sạch.

Vào đến phòng chính, xốc cái lồng bàn lên, dưới lồng bàn là một chiếc bánh bao hấp và một đĩa trứng chiên xúc xích.

Anh còn chuẩn bị bữa sáng cho mình?

Kí ức tối hôm qua trong nháy mắt hiện về, Tô Kiều Kiều lập tức đỏ mặt, nhìn thức ăn trên bàn như nhìn thấy mấy con rắn cùng bò cạp, vội vàng đậy lồng bàn che lại.

Thật là quá đáng...

Hai người tối hôm qua quá điên cuồng, quá thái quá.

Tô Kiều Kiều sờ sờ khuôn mặt nóng bừng, cảm thấy đầu óc choáng váng, đầu hôm qua cô còn nghĩ đến việc sinh một đứa con ở lại họ Lý, đã xảy ra chuyện như vậy với chú em, là loạn luân, cô sao có mặt mũi tiếp tục sống ở nhà họ Lý....

Hôm qua cô làm sao vậy? Có phải vì anh ấy quan tâm đến mình không?

Dù thế nào đi nữa, đêm qua là một sai lầm, và cô không thể tiếp tục.

Hai ngày nữa mẹ chồng sẽ về, Lý Nhân còn nằm ở phòng phía đông, trong nhà này nhất định không thể loạn.

Tô Kiều Kiều dọn dẹp nhà cửa như thường lệ, giặt tất cả quần áo và ga trải giường để phơi khô.

Bao gồm cả bộ đệm chăn dâm mỹ dưới hai người họ đêm qua.

Cô nhìn vết máu trên ga giường và vò mạnh.

Khi Lý Phong trở về, nhìn thấy chị dâu mềm mại đang quay lưng về phía anh, cúi người chăm chú vò quần áo, anh sửa tính, nhẹ nhàng đặt cuốc xuống, đi đến sau lưng Tô Kiều Kiều, ôm lấy cô.

" A!"

Tô Kiều Kiều kêu lên một tiếng, muốn thoát ra, nhưng là hai người lực lượng chênh lệch quá lớn, đến một cánh tay của anh cô cũng không bẻ được:" Mau buông tôi ra!"

Ban ngày ban mặt, cửa còn chưa đóng, sao anh dám!

Lý Phong chỉ cảm thấy cô thẹn thùng, càng ôm cô chặt hơn, Tô Kiều Kiều vùng vẫy trong lòng anh, côn thịt dưới háng lập tức căng phồng lên như lửa đốt.

" Ngượng ngùng, thật sự muốn giết chết tôi."

Lý Phong lật người cô, làm cô xoay người, nhìn gò má ửng hồng của cô, trong lòng nổi lên gợn sóng, cúi đầu, áp môi xuống.

" Hừ..." Tô Kiều Kiều né tránh, quay mặt đi :" Đừng làm như vậy, Lý Phong! Thả tôi ra "

" Làm sao vậy? Tối hôm qua làm tình khó chịu à? Hôm nay trở mặt không quen biết." Lý Phong chế nhạo nói:

" Vậy hôm nay lại thao nữa, chồng chính sẽ thao em!"

Những lời khó nghe của anh càng kích thích Tô Kiều Kiều, cô càng đẩy mạnh hơn:

" Không được, không được làm thế này, chú ơi, tahr tôi ra."

Lý Phong sửng sốt một lát, Tô Kiều Kiều thoát ra khỏi xiềng xích, đứng ở trước mặt anh, cúi đầu thở dốc.

Lý Phong không rõ cô vừa nói cái gì:

" Không được làm thế này là gì?"

" Đáng lẽ không nên như vậy. AAnh là chú em và tôi là chị dâu của chú. Chúng ta không thể làm điều này. Hãy cứ giả vờ.....cứ coi như chuyện đó chưa từng xảy ra."

Tô Kiều Kiều luôn cúi đầu, không muốn ngẩng đầu nhìn anh, cho dù không nhìn, cô cũng có thể tưởng tượng được khuôn mặt thô kệch của chú em này đáng sợ đến mức nào.

Lý Phong sửng sốt một lúc lâu mới nghĩ được ý tứ trong lời nói của cô, cười lạnh nói:

" Người ta nói đàn ông mặc quần lên là trở mặt không quen biết, không ngờ chị dâu mới là người mặc quần không quen biết."

Tô Kiều Kiều bị buộc tội cúi đầu: " Tôi không có..."

" Vậy thì tôi là gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro