Chương 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau thức dậy cô cảm giác cả người không thoải mái, cổ họng hơi đau, cả người bủn rủn, giống như hơi nóng.

Cầm nhiệt kế thủy ngân đo phát sốt 37,5 độ, Lý Phong đã ra đồng làm việc, cô rót cho mình một chén nước, nghĩ đêm qua anh ôm cô ra sân, chắc là lúc đó bị cảm lạnh.

Cô tìm thuốc cảm trong nhà, uống với nước, uống xong vẫn thấy người mềm không có sức, lại về phòng nằm.

Giữa trưa Lý Phong trở về thấy cô nằm ủ rũ trên giường, tưởng mình làm hỏng cô, sờ soạng người hơi nóng của cô mới thấy không đúng.

"Sao vậy? Phát sốt?'

Cô có chút tức anh, rõ ràng đã nói anh đừng ra ngoài, anh không nghe cơ, bây giờ tốt rồi, cô bị cảm cả người khó chịu, anh lại không có việc gì, nghiêng người, không quan tâm anh.

Lý Phong biết cô không vui quay đầu đi ra khỏi phòng.

Thấy anh đi ra ngoài, cô lại càng không vui, không biết đến dỗ cô, rõ là biết cô phát sốt cũng không hỏi đã uống thuốc chưa.

Nhưng mà đang bực, chăn trên người bị xốc lên, khăn lông lạnh băng dán trên lưng cô.

Cô bị lạnh làm cả người nổi da gà, quay đầu lại nhìn là Lý Phong múc chậu nước giếng đang dùng khăn lông lau người cho cô.

"Phát sốt thì dùng khăn lạnh lau cho thoải mái, em uốn thuốc chưa? Nếu không đỡ chờ em thoải mái hơn chúng ta đi bệnh viện."

Lý Phong lau sau lưng cô xong, khăn bông lúc đầu lạnh lẽo giờ ấm áp, anh lại bỏ vào chậu rửa mặt, giặt sạch rồi lau tay cho cô.

'Em uống thuốc rồi, không cần đi bệnh viện, chắc tối sẽ đỡ thôi."

Cô biết mình bị cảm lạnh, không có việc gì, chỉ cần uống thuốc nghỉ ngơi hai ngày.

Lý phong cũng không cãi lại, lau người xong hôn trán cô:

"Ừ, anh đi nấu cơm, em nằm nghỉ một lúc."

"Để em nấu."

Cô đã nằm nửa ngày, người cũng đỡ hơn, cô muốn ngồi dậy nhưng Lý Phong lót cho cô một cái gối bảo cô nằm xuống.

"Gối cao tí sẽ không ngạt mũi, anh đi xào thức ăn, ăn tạm, nấu cho em bát mì, em không cần dậy nấu đâu."

"Anh muốn ăn bánh bao đậu que mà?"

Lý Phong cười thành tiếng, nhéo khuôn mặt cô:

"Lúc nào ăn chả được, không cần bây giờ."

Cả người cô mệt mỏi, vì cảm lạnh cũng vì hôm qua anh lăn lộn, nghe anh nói vậy, không dậy nữa, cô cũng thật không có sức.

Lý Phong một người bận việc, nấu cơm, chăm sóc Lý Nhân ở phòng đông, bây giờ trong nhà ngoài ngõ gì cũng dựa vào anh.

Cô nghĩ chờ cô khỏi bệnh sẽ ra đồng với anh, như vậy sẽ chia sẻ với anh ít.

Lý Phong nấu hai bát mì, đi cửa hàng món kho đầu làng mua ít bò kho, nước trong nấu mì sợ thêm một ít dưa muối nhà làm, chiên quả trứng, thịt bò cắt độ dày vừa phải đặt ở bên trên, anh còn cắt thêm giăm bông đặt bên trong bê đến phòng tây.

"Ăn cơm, ăn xong sẽ đỡ nhanh hơn, cơm nước xong anh sẽ đi đến phòng khám nhỏ mua ít thuốc về."

Lý Phong để bát mì trên tủ đầu giường, cách giường có chút xa anh lại bên cái rương để quần áo lại, đặt ở mép giường, mì sợi đặt ở trên rương để cô ngồi ở trên giường thuận tiện hơn.

Cô ngồi dậy, nhìn bát mì phong phú bụng không nhịn được kêu thì thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro