Chương 77

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng sự thật chính là như vậy, cô và Lý Nhân đã đính hôn từ bé, trong nhà gả cô cho Lý Nhân, cô là chị dâu của Lý Phong....

Lý Phong xoay người nhìn cô, hơi thở nặng hơn:

"Em nói gì? Nói lại lần nữa?"

Cô nhìn bộ dạng hung ác của anh, trong lòng run lên, cô đã nói sai à?

Hay là nói..... Anh trách cô nói những lời này trước mặt Lý Nhân.

"Em....."

Giây tiếp theo, Lý Phong đã đi đến trước mặt cô, ôm người cô, cúi đầu, bóng đen bao phủ cô, môi đè ở trên môi cô.

Môi anh rất nóng, đè trên môi anh đào của cô, nóng bỏng môi cô, càng bỏng trái tim cô.

"Ưm......"

Nghĩ đến còn ở trước giường Lý Nhân, cô có nhiều ít không được tự nhiên, đẩy ra ngực anh:

"Đừng ở chỗ này."

Lý Phong cúi đầu nhìn người mềm mại trong ngực, mặt đầy thẹn thùng, một đôi mắt hạnh nhân mượt mà nhìn thẳng anh, đầy mắt cầu xin.

Dù người đàn ông nào nhìn thấy cũng nóng rực cả người, không thể không đồng ý.

"Được!"

Anh cúi người, bế cô lên, ôm trong ngực đi nhanh ra ngoài.

Cô ngoan ngoãn vòng tay trên cổ anh, đầu dựa vào ngực anh, đầy ỷ lại.

Anh đi nhanh vượt đến nhà chính, không thả cô xuống mà ôm cô ngồi trước bàn.

Trên bàn là hai bát mì cà chua trứng nóng hầm hập.

"Mai làm ăn ngon cho em, đêm nay ăn tạm đi."

Thật ra Lý Phong cũng không biết nấu cơm, anh không chú ý ăn uống, có ăn là được, nhưng vì cô, anh nguyện ý học, anh muốn cho cô đỡ vất vả hơn.

"Rất nhiều rồi, em rất thích ăn mì cà chua trứng."

Cô muốn xuống khỏi người anh, lại bị anh cầm eo.

Cô không biết nguyên nhân nhìn anh.

Đôi mắt anh mỉm cười:

"Anh đút cho em."

"Em lại không phải con nít....."

Cô bĩu môi phản bác, sao lại muốn anh đút chứ.

"ăn không hết sẽ bị phạt, ăn hết sẽ có khen thưởng."

Trong mắt anh hiện lên ánh sáng tà ác.

Cố tình Tô Kiều Kiều là thỏ con không hiểu tính toán của anh, vẻ mặt ngây thơ hỏi:

"Thưởng phạt cái gì?"

Sao mà ăn bữa cơm mà còn có phạt với thưởng?

"Chính là......"

Lý Phong nâng cô lên, làm cô đối mặt với anh, tách hai chân ra, ngồi trên đùi.

"A!" Tô Kiều Kiều kinh ngạc hô thành tiếng.

Vì hai người đã làm một trận ở trên núi, về nhà cô đã thay cái váy anh mua, bên trên cũng thay áo ngực đơn giản.

Dạng chân ngồi trên đùi anh như thế, bên trong chỉ có một cái quần lót nhỏ.

"Phạt với thưởng cái gì, em muốn ăn cơm."

Cô xô đẩy anh muốn đi xuống.

Lý Phong đã ra quyết định, nên một ít sức của cô ở trước mặt anh như thỏ con làm ầm ĩ, anh chỉ dùng một bàn tay đè eo cô lại, giống như xách lỗ tai thỏ, mặc lệ cô dãy dụa như thế nào, cũng không thể thoát được lòng bàn tay anh.

Một tay bóp eo cô, một tay thong thả ung dùng mở khóa quần.

Cô xoắn xít ngồi trên người anh:

"Lý Phong, anh đừng......Anh có phải là người không? Lúc nãy ở bên ngoài đã làm tàn nhẫn như thế sao về nhà vẫn muốn....a....."

"Anh có phải là người hay không em rõ nhất mà?"

Anh kéo khóa quần, móc côn thật thật lớn từ giữa, côn thịt được phóng thích, như dã thú hưng phấn chạy thoát khỏi nhà giam, run rẩy trong không khí.

Chỗ lỗ sáo cũng chảy ra tinh dịch hưng phấn.

Côn thịt anh giống như lớn hơn...Thậm chí có thể to như cánh tay cô.

Côn thịt đen tím nổi đầy gân xanh, mới nhìn thôi đã làm người sợ hãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro