Chương 99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh nói cũng chứng minh cho lời chị Vương nói là thật.

Trong lòng cô lộp bộp, chưa bao giờ nghĩ mình thiếu chút nữa ở bên nhau cả đời với một người chồng như thế, tuy rằng cô nghĩ hai người bên nhau, sống thành thật kiên định là được, nhưng mà người kia phải là người tính tình tốt yêu thương cô.

Nếu Lý Nhân còn sống, mà cưới cô.... Không dám nghĩ cô sẽ trải qua những ngày tháng như thế nào...

Cô nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt này, yêu thương cô hơn, nhưng.....Anh lừa cô, có khả năng anh đối xử tốt với cô là giả.

Nhớ đến lời chị Vương nói, cô lấy hết can đảm, ngẩng đầu nhìn anh:

"Lý Phong, có phải anh đã thích em từ lâu?"

Lý Phong không chần chừ gì, gật đầu:

"Ừ, rất sớm, rất sớm, khi còn nhỏ đã thích, nhưng em thích anh trai anh, cũng có hôn ước với anh ấy, anh chỉ có thể ở một bên bảo vệ em, che chở em, nếu anh trai anh còn sống, em gả cho anh ấy, anh cũng không cưới vợ mà chỉ muốn bảo vệ em, chăm sóc em."

Đây là quyết định lúc trước anh đã đưa ra, anh không tha cho cô, nhưng cô lại thích anh trai, hai người có hôn ước, dù gì cũng không đến lượt anh, anh biết cô không thích anh....

Mỗi lần cô nhìn anh đều là ánh mắt trốn tránh, cho dù anh có làm gì đi nữa cũng là vô ích.

Cho nên anh không muốn miễn cưỡng, chỉ muốn canh giữ bên người cô, cho dù cô gả cho anh trai, lấy thân phận là chú em bảo vệ cho cô....

Lời này không nghi ngờ là một hòn đá ném vào sâu trong lòng cô, nổi lên từng làn sóng, anh.... Sao anh lại thích cô như vậy? Đã nghĩ kỹ là không cưới vợ?

"Em....Em cũng không thích anh trai anh...."

Cô cúi đầu, đôi tay ngượng ngùng túm góc ảo:

"Chỉ là muốn chung sống cùng anh ấy cả đời, em thậm chí còn không biết anh ấy là một người như thế nào?"

Nếu không phải chị Vương nói với cô, đến giờ cô còn không biết gì, không nhận ra gương mặt thật mặt người dạ thú của Lý Nhân.

"Thật sự? Em không thích anh trai anh?"

Lý Phong đứng trước mặt cô, bàn tay thô ráp nắm bàn tay nhỏ của cô, một đôi mắt đen nháy nhìn chằm chằm mặt cô, sốt ruột chờ đáp án.

Cô lại một lần gật đầu rồi lắc đầu:

"Lúc đó em không biết thích là gì, em chỉ biết em phải gả cho anh ấy, nên phải ở bên anh ấy, bây giờ em biết thích là gì, cảm ơn anh Lý Phong vì đã làm tất cả cho em."

Lý Phong vui mừng ôm cô vào lồng ngực, đôi tay ôm chặt cô, sợ cô chạy:

"Kiều Kiều....Kiều Kiều.... Anh không muốn đồng ý, mẹ một hai phải làm em mang bầu, anh là, anh là quá yêu em, anh không thể không có em. Chỉ cần em ở bên anh, có con hay không đâu có quan hệ gì? Anh chỉ cần em ở bên, Kiều Kiều đừng rời khỏi anh...."

Cổ họng anh nghẹn ngào, một người đàn ông cao bảy thước thế mà nghẹn ngào, anh quá sợ cô sẽ không tha thứ cho anh, chính anh cũng chỉ có thể yên lặng ở bên cạnh cô, cả đời không thể gần cô hơn được nữa...

Cô bị anh ôm vào ngực, hơi hít thở không thông, nghe anh nói trong lòng ấm áp, trước đây cô không biết thích là gì, bây giờ đã biết....

Cô thích Lý Phong, nên biết anh lừa mình rất khó chịu, cảm thấy trên đời này không có người yêu cô, không ai đáng giá để cô yêu....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro