chap 16 hai có thể nào quan tâm em được ko

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian thấm thoáng thoi đưa bây giờ hai đã 24 tuổi rồi hai cũng là chủ tịch công ty lớn của ba đã để lại còn nó đã 17 tuổi rồi nó đang ôn thi chuẩn bị vào đại học dạo này từ khi hai đảm nhận công ty công việc nhiều hơn nên không kiểm soát nó nhiều để cho nó tự quyết định con đường của bản thân nó biết hai mỗi ngày làm việc rất nhiều nên nó cố gắng ngoan ngoãn học giỏi nó học ở trường luôn xuất sắc đối với học võ nó luôn nhớ động tác đi thi cấp quận cho clup nên bằng khen cũng nhiều nó là đứa bé hiểu chuyện nó luôn vui vẻ nhưng nó đâu biết kỳ nỗi loạn sắp đến kỳ nỗi loạn là thời kỳ làm cho người bị luôn khó chịu với mọi người mọi lời nói chính ngày hôm nay nó được nghỉ học để đợi điểm thi
8h sáng nó dậy thì không thấy hai đâu cả tại hai đã dậy từ 6h sáng rồi nó cọc cằn đi vscn đi xuống nhà thì nó thấy bàn ăn đã dọn sẵn ở đó có 1 tờ note ghi 'đồ ăn chị dọn sẵn rồi đó nhớ ăn mà chiều nhớ lấy đồ ăn trong tủ lại rồi hăm lại ăn nha chiều chị bận họp 8,9 h tối chị mới về đừng chờ cơm'

Nó đọc xong liền xé đi tờ giấy rồi đi lên lầu không thèm ăn sáng luôn nó vào phòng chùm mềm khóc nó khóc vì tại sao hai ko ở với nó xuống ngày hai chỉ họp họp họp ngày nào cũng họp từ khi hai đảm nhận công ty hai chị em chưa bao giờ ngồi ăn cơm như trước ko còn ngủ chung tại nó phải ngủ sớm để đi học hai thì đi làm về trễ nên không muốn đánh thức nó nên ra phòng khác ngủ ngày nào cũng lập đi lập lại như vậy nó thực sự khó chịu hết tất cả nó khóc mệt quá liền ngủ đi 5h chiều mới dậy nó dậy đi xuống nhà chỉ ăn 1 chén cơm rồi lại đi tắm tắm xong lại leo lên giường xem điện thoại khoảng 2h sau nó nghe tiếng mở cửa là hai về hai mới dắt xe vào nhà là đã thấy đồ ăn sáng vẫn còn chưa có dấu hiệu đã ăn hai đã mệt gặp nó hai đi tắm rồi cầm roi qua phòng nó mở cửa ra hai đi lại ngồi vào ghế nó thì vẫn còn bấm điện thoại hai cọc lên

- như đồ ăn sáng sao em không ăn - hai nạt nó nó bình tĩnh tắt điện thoại chỉnh lại mắt kính lúc này mắt nó đã rưng rưng nhìn hai nói
- em tưởng hai không còn quan tâm em nữa hai có nhớ hong hồi xưa á em với hai ăn chung ngủ chung còn bây giờ ngày nào hai cũng họp hai biết em buồn ko - nó nói nước mắt lăn dài trên khuôn mặt hai thấy nó khóc thì cũng không ngờ thường thường hai cầm roi nó sợ lắm hai hỏi nó luôn luôn khai hết ra hai cũng bình tĩnh nói
- chị quan tâm em nên chị mới làm vậy em biết 6h sáng chị đi làm chị phải dậy từ 5h để nấu đồ ăn sáng cho em không em thi em thức khuya em ngã lưng ngủ chị về trễ em rất dễ tỉnh chị mà đi vào ngủ với em em sẽ dậy mà em giật mình thì sẽ rất khó ngủ lại nên chị ko muốn em mất ngủ - hai nói nước mắt cũng rơi
- chị em biết em cãi lời em sai nhưng hai hãy đếm từ bữa hai nhận công ty em và hai đã có bao nhiêu lần ăn cơm chung đã có bao nhiêu lần ngủ chung - nói xong nó đứng dậy cầm điện thoại mắt kính với áo khoát rồi đi thẳng ra khỏi phòng hai thì đứng hình nó đạp xe đạp tới công viên ngồi trên ghế đá móc điện thoại ra gọi cho nghi

Cuộc điện thoại
Nó : alo nghi ơi m rảnh không
Nghi : ừ t rảnh thì sao
Nó : m ra công viên gần nhà m đi t đang bên đây nè
Nghi : ủa sao không ở nhà muốn t qua chơi thì ở nhà đi ra đó làm j
Nó : t với chị như mới cãi lộn nhẹ
Nghi : ngồi im đó t qua
Quay trở về hiện tại
Nghi nói với cô qua nhà hai còn nghi thì đi gặp nó chưa đến 10 phút nghi đã có mặt nghi chỉ mặc áo khoác đeo khẩu trang đeo kính cầm điện thoại và sạc dự phòng thấy nghi nó quắc nghi lại nghi ngồi kế nó nói
- sao dậy m tự nhiên tối ra đây - nghi cọc cằn hỏi nó nó kể hết tất cả ra cho nghi nghi hiểu nó và nghi biết bạn mình đã đến kỳ nỗi loạn nghi giải thích cho nó hiểu và giải thích cho nó kỳ nỗi loạn là gì nó nghe thì thấy mình đã sai nó ngỏ ý kêu nghi về với mình nghi cũng ko từ chối tại cô đang bên nhà hai mà

Ở nhà
Cô nghe xong cũng phóng xe qua nhà hai cô tới nơi thấy nhà mở cửa cô chạy vào khóa cửa lại rồi phóng nhanh lên lầu vào phòng hai ko thấy chỉ còn 1 phòng là phòng nó đi vào thì y như rằng hai đang ngồi thẩn thờ trên giường của nó roi thì vẫn còn dưới đất cô đi tới bẻ roi làm đôi rồi quăng xọt rác cô đi tới chỗ hai nói

- m sao vậy - cô nói xong hai cũng kể chuyện hai người cãi nhau cho cô nghe cô nghe xong thì nói
- úi giời tưởng j- cô nói xong thở một hơi nhẹ nhàng hai nhìn cô mà chấm hỏi
- là sao 🤨- hai nhìn cô hỏi
- m ko chịu coi tháng năm nay là năm nỗi loạn của nó đó bé nghi nhà t cũng bị nè nhưng hên t giải thích cho nó hiểu nên chẳng có j xảy ra cả - cô giải thích cho hai hai cũng để ý năm nay là năm nó nỗi loạn vì công việc nhiều quá nên hai cũng quên mới cô mới dứt câu cả hai nghe tiếng chuông thì đi xuống thì ra hai đứa nhỏ về tụi nó phải bấm chuông tại cô đóng cửa rồi cả hai đi xuống thì thấy nó chạy vào nhào tới ôm hai hai cũng ôm nó cả hai ngồi trên sofa nó nói với hai nó đã đến tuổi nỗi loạn hai cũng hiểu và hứa sẽ dành thời gian cho nó nhiều hơn nó cũng xin lỗi hai rồi lại đi xem phim sẵn cám ơn hai người kia đã giải hòa cả nhà đi ăn kem rồi đi xem phim đi xem phim mà có ny đi cạnh là hết sảy mỗi đứa 1 chị ny mà chị muốn nó ôm nên cố tình chọn phim ma hai đứa nhỏ nhà ta thì yếu mà bầy đặt ra dẻ nói em ko sợ đâu ko ai ôm chị đâu mà bây giờ ôm cứng ngắt hai người lớn cũng cố gắng đẩy ra nhưng ko si nhê gì xong phim thì cũng 10h rồi nên hai ngỏ ý mời bạn mình về nhà ở một đêm như bình thường hai đã mua giường mới rộng hơn để tiện cho việc cho hai người kia ngủ chung giường tối đến trong phòng thì toàn là cơm chó tới 11h thì cả hai cặp đều chìm vào giấc ngủ mà hai bé nhỏ nhà ta có ngủ được đâu thế là nguyên đêm hai người lớn cũng có ngủ đâu
Phải cho nó cắn rồi mới chịu ngủ mỗi người 2 3 vết cắn nó và nghi cắn là siêu đau tới 2 người lớn còn rưng rưng huống chi

Sáng hôm sau
Đang ngủ thì nghe tiếng chuông ở dưới nhà hai bật dậy rồi đi xuống coi ai hai bất ngờ đó là mẹ ruột hai cũng mở của tại dù gì cũng là mẹ mà hai đưa mẹ vào nhà rồi ngồi xuống ghế nói
- mẹ qua đây có chuyện gì ạ - hai vừa nói vừa rót trà cho mẹ mẹ nhìn xung quanh căn nhà nói
- đây là nhà con ?- mẹ hỏi hai cười rồi nói
- dạ đúng đây là nhà của ba mẹ nuôi con - hai nói mẹ cũng nói
- à mà khánh như nè ba con đang...- mẹ tới đó thì ngưng hai cũng ko hiểu mẹ nói gì nữa
- ba con cá độ đá banh nên thiếu nợ người ta 100 triệu con trả giùm ba con nha -mẹ cầm tay hai nói hai cũng bất ngờ mà thấy gì kì kì
- ủa mẹ con nhớ ba mẹ li hôn rồi mà sao mẹ biết ba thiếu nợ - hai hỏi ngược lại mẹ mẹ đang ấp úng thì
- hai - đó là nó từ khi hai rời giường nó đã đi theo nãy giờ nó ngồi trên cầu thang mẹ khi thấy nó thì cười nó vừa kêu hai vừa đi xuống ngồi kế hai
- bé ngọc như năm nay con lớn quá mẹ nhận ko ra - mẹ vừa nói vừa cười
- mẹ mẹ trả lời cho câu hỏi cho 2 đi mẹ - nó nói 2 cũng nhận ra
- thì... - mẹ đang ấp úng thì hai nghe tiếng chuông hai đi ra thì ra là ba nó và hai cũng ko biết tại sao ba lại xuất hiện ở đây ba đi thẳng vào nhà ngồi kế bên mẹ nói dõng dạc
- thì tao và mẹ mày giả bộ li hôn để t có thể đuổi m ra khỏi nhà nuôi chi tốn tiền mà bây giờ mày có nhà có điều kiện m trả tiền cho ba m ko được hả -hai và nó nghe xong thì rưng rưng nó đang nỗi loạn nó ko muốn hai buồn nó ngồi khóc tay cuộn thành nắm đấm đang bình tĩnh thì

Chát - ba đánh thẳng vào mặt hai hai cũng bất giác lùi về sau vài bước bây giờ độ tức lên tới đầu nó đứng dậy đỡ hai đưa hai ra đằng sau lưng nó nói
- ba sao ba đánh 2 hai có gì đâu chính ba kêu mẹ li hôn cho con vô cô nhi viện 1 tháng ba không gửi tiền cho con bây giờ con được ba mẹ nuôi nhận cho tài sản sao bây giờ ba muốn con chia tiền là sao - nó nói dù nó biết nó lớn tiếng là sai nhưng sai nhất là ba cô và nghi đang ngủ nghe tiếng ồn thì đi xuống thấy nó đang nói hai thì đang nằm xỉu
- Như ...- nó quay ra thì thấy hai nằm dưới đất nó chạy lại ôm hai nói
- TÔI ĐÃ NÓI RỒI TÔI KHÔNG TRẢ AI LÀM NGƯỜI ĐÓ TRẢ- nó đưa hai cho nghi và cô rồi đứng lên ba định tiến tới đánh nó nhưng nó sớm biết đá cho (bây giờ mình gọi ba nó là ông nha) ông 1 cái ông ôm bụng chỉ mặt nó nói
- m là đứa bất hiếu ba mày mà mày còn đánh m đợi đi t sẽ quay trở lại - nói xong ba nó đi khỏi nhà khi ba vừa đi nó quay ra đằng sau ôm hai lấy điện thoại gọi cho chị bác sĩ chị nghe tin thì đi tới nhanh

Thế là hai và cô với chị bác sĩ thì ở trên lầu nó và nghi thì dọn dẹp nó dẹp xong thì ngồi ngay sofa khóc nghi tới an ủi nó khoảng 15 ' sau chị bác sĩ xuống nói với nó
- như chị em chỉ chị đánh nhưng uống thuốc là hết còn xỉu là do như nó chưa ăn sáng gặp chuyện này nữa nên hơi sốc à mà em có bị gì không có cần đến bệnh viện kiểm tra ko - chị bác sĩ nói nói với đưa thuốc chữa cho nó nhận nói
- tiền thuốc thì đợi chị như tỉnh chỉ sẽ chuyển còn em thì ko sao hết - nó cười nói rồi tiễn chị bác sĩ về nó đi tắm rồi pha sữa nóng cho hai với cháo rồi đưa lên cho hai hai thì đang xem điện thoại thấy nó hai buông điện thoại dang tay ôm nó vào lòng
- hai ơi- nó gọi hai
- ...- hai nhìn nó nhưng ko trả lời
- hai à - cũng ko trả lời
- vợ ơi - nó thử gọi
- ơi vợ nghe - hai cười rồi hôn vào môi nó
- vợ ăn đi rồi uống thuốc 💊- nó ngồi dậy cầm ly sữa và tô cháo lên cho hai hai nhăn mặt nói
- hoi vợ hong ăn đâu vợ cả đút đi vợ ăn - rồi đổi cách xưng hô luôn
- ê như m ăn cái cù loi ko m hãy nhớ m nhờ t ở để bảo vệ m chứ ko phải hứng cơm chó nha mậy - cô ngồi kế bên nghi nói
- thôi đây em đút cho - rồi hai người đút qua đút lại nghi thì ngồi ăn bánh mì bơ đường còn cô thì ăn bánh tráng trộn đút cho hai ăn xong thì cho hai uống thuốc rồi kêu hai ngủ

Đợi hai ngủ rồi 3 người còn lại mới đi xuống ăn trưa đang ăn thì nghe tiếng hai nên nó hốt Vội mấy hột cơm vô miệng rồi đi lên với hai thì ra hai mở mắt ra mà ko thấy nó tưởng nó bỏ hai nên khóc rồi mọi chuyện cứ lập đi lập lại đến tối
_____________
2332 từ á
Mọi người thấy hay thì bình chọn giúp mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro