Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm nay nó dạy hơi muộn một chút, cô biết nó làm thêm về muộn nên để nó ngủ( 8h vào học ), mở cửa phòng ra nó đã thấy hắn đợi ở trước cửa, nhìn thấy nó bước ra hắn mỉm cười dịu dàng càng làm thêm bội phần đẹp trai hơn, nó nhìn mà ngẩn ngơ một lúc, hắn mỉm cười hài lòng:
         - Tôi đẹp trai lắm nhỉ?( biết rồi còn hỏi ).
Nó vội gật đầu rồi cúi mặt xuống vì ngượng nhưng rồi ngẩng mặt lên hiếu kì hỏi:
         - Anh là ai vậy? Sao anh lại ở trước phòng tôi?
Hắn dịu dàng trả lời:
          - Tôi là người em nhờ cầm hộ sách nè, em ko nhớ tôi ak? Rồi hắn giả làm mặt buồn.
Nó bối rối:
- Aaaa.... Không phải đâu ạ....
- Hìhì tôi đùa thui mà. Tôi  tên là Trần Kỳ Dương, em tên là j z???
- H..hả a...an..anh chi....chính là....
           - Đúng vậy nhưng em ko phải sợ đâu.
           - Vâng ạ( tin người dữ ). Em tên là Chi, Nguyễn Phương Linh Chi. Hân hạnh được gặp anh. Nó nói nhưng vẫn hơi sợ.
Hắn vui vẻ đáp:
- Tôi cx hân hạnh được gặp em. Bây giờ là 7h45' rồi nên đi học thôi.
Nó gật đầu rồi đi cùng hắn mà không biết đằng xa xa có một người con gái, tay nắm thành nắm đấm, khuôn mặt xinh đẹp( phẫu thuật đó ) bị biến dạng:
- Tại sao, tại sao, tại sao... Anh ấy một lần cx ko thèm nhìn tôi mà cô thì anh ấy lại vui vẻ và cười với cô??? Tại sao, aaaaaaa.... Anh ấy là của tôi.

Nó và hắn cùng đi đến lớp, ai cx ngạc nhiên nhìn: người thì há hốc mồm, người thì nhìn mà muốn rớt cả con mắt còn có người còn ngất... Ai cx có cùng có một suy nghĩ: Hôm nay tại sao Trần thiếu gia lại đi học và quan trọng hơn cô gái đó là ai mà có thể đứng bên cạnh Trần thiếu gia, có thể nói chuyện cười đùa với thiếu gia được mà không bi làm sao cả???OMG ko thể tin nổi, hôm nay trời mưa máu rồi.
Nó thì không hiểu chuyện j, m.n thì cứ nhìn chằm chằm vào nó khiến nó rất lúng túng. Hắn đứng bên cạnh, mắt hắn xuất hiện một tia lạnh lẽo chết chóc nhưng nhanh chóng biến mất khi nó ngẩng đầu nên thì thay bằng ánh mắt ôn nhu như nước khiến người ngoài nhìn vào mà cảm thấy ghen tị.
Nó nhìn hắn một ánh mặt khó hiểu:
- Nè, sao m.n cứ nhìn chúng ta hoài zzzz????
Hắn cười dịu dàng với nó:
          -À bởi vì em đang đi cùng  anh đó mà.
Nó" oh " lên một tiếng rồi cúi mặt xuống vì ngại. Đi mà không để ý đã đến lớp, hắn gọi nó rồi tiến vào lớp.
           - Nè Tiểu Chi, đến lớp rồi vào thôi. Hắn gọi nó thân mật
           - D....dạ mà anh cũng học lớp này sao???
           - Ukm, bằng tuổi mà.
Nó tròn mắt hỏi:
           - Nếu bằng tuổi thì sao anh lại....
           - Thích, em cx phải gọi như thế, biết chưa? Hắn trả lời bằng giọng nói bá đạo.
Nó gật đầu lìa lịa rồi cả hai bước vào lớp. Bước vào lớp thì thấy m.n cũng nhìn nó như vừa nãy thì nó chỉ cúi đầu, ngồi vào chỗ thì nghe thấy cô hỏi một loạt với giọng nói lo lắng:
            - Nè, bà đi đâu vậy??? Sáng nay tôi sang không thấy bà đâu cả, bà đi đâu vậy, làm tô... Chưa nói hết câu thì cô thấy hắn đứng đằng sau nó với khuôn mặt đằng đằng sát khí thì liền im bặt.
- Chuyển chỗ. Hắn nói một từ rồi ngồi cạnh nó còn cô dù có cả một dấu hỏi chấm to đùng và hơi bực vì hắn cướp chỗ nhưng cx ko dám nói rồi ngồi vào chỗ hắn.
" Reng Reng.... " vào tiết mà cả lũ con gái vẫn mải mê ngắm hắn khiến cho hắn bực, may là cô An vào "cứu nguy":
            - Thiếu gia, sao hôm nay Ngài lại đi học và chuyện j khiến Ngài có vẻ bực vậy ạ????
Nghe đến đó thì lũ con gái mới tỉnh ngộ mà về chỗ và nghĩ: may mà thiếu gia chưa làm gì.
Còn nó thì nhìn hắn khó hiểu:
         - Sao anh lại ngồi ở đây?? Chỗ này là của Ngọc mà.
         - Đây là chỗ của anh, lúc anh vắng mặt nên cô ta ngồi.( tg: điêu thôi anh, có ai gan to mật lớn cx ko dám ngồi chỗ anh đâu mà anh lại còn ns và đổi tội cho c ấy nx, khổ thân. Ngọc: đúng rồi, oan quá😫😫😫. Dương:* sát khí *, tg và Ngọc: * chạy * )
"Oh, vào h rùi học thui" Nó nói nhỏ vs anh rồi tập trung vào học. Hắn gật đầu nhưng trong lòng nghĩ: sao em lại chăm học thế chứ, đằng nào cx có anh,em ko đi làm vẫn có anh nuôi mà.( tg: ảo vừa thui anh, c ấy còn chừa đồng ý lấy anh mà. Dương: cô ns lại * lạnh lùng *. Tg: d....dạ ko * bỏ dép mà chạy * )
----------------------------------------------------------------- Nhân vật mới:----------
Mai Ngọc Ánh(Ả): crush hắn từ cấp 1,  gđ giàu ngang cô, phẫu thuật rất nhiều nên mới đc khuôn mặt xinh đẹp như bây giờ ( bởi vì bị hại nên ả mới phải phẫu thuật ).Luôn ỷ vào gđ, muốn gì được nấy. Tính cách thì chanh chua, yểu điệu.... Tất cả những điều trên là ả cố tình làm nhưng về sau sẽ thay đổi.. Còn học thì giỏi..
------------------------------------------------------- Mong m.n ủng hộ mk nha! Nếu có j sai sót thì mong m.n góp ý giúp ☺️☺️☺️☺️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#love#sung