Cố lên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi không thể ngăn nó lại. Nước mắt nó cứ rơi không ngừng, cổ họng tôi nghẹn lại, tôi không thể thở. Những uỷ khuất dày vò và khiến tôi yếu đuối. Tôi chỉ dám khóc thầm lặng. Tôi không muốn ai thấy, không muốn bị khinh thường.

Lại là một sự tiêu cực nữa. Tôi rất xin lỗi....

À khoan, thật may ở quê nhà tôi luôn có những người yêu thương mình, họ ủng hộ tôi, cổ vũ tôi cố gắng. An ủi tôi lúc tôi yếu lòng, tôi rất trân trọng họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro