Chap 5 : Tiệc tân gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra chơi nhỏ ngồi kế bênh rủ Hoàng đi canteen, Hoàng thấy nhỏ này hơi bực mình. Nhưng vì muốn mua chút đồ cậu đành đi cùng.

Lúc ra canteen cậu có nhìn thấy Quốc Phong, anh ta đang ngồi ăn cùng với bạn bè.

Xung quanh anh ta là những cặp mắt đang ngó ngang ngó dọc, nhìn có vẻ thèm thuồng như muốn nuốt chửng anh ta. Hoàng lạnh xương sống.

Canteen rất đông người cậu đành cheng chút mua đồ rồi quay nhanh về lớp.

Hình như Quốc Phong đã nhìn thấy Hoàng nhưng vẻ mặt của anh ta chẳng thay đổi gì.

Về đến lớp cậu thấy không khí trong lớp càng ngột ngạt hơn. Hoàng trở về chỗ ngồi của mình.

Nhỏ ngồi kế bênh từ cửa lớp đi vào lào bào dỏi Hoàng đi bỏ không chờ ả. Hoàng tỉnh bơ xem như không có chuyện gì.

Cuối cùng tiết học cũng kết thúc, mọi người chuẩn bị về, lúc ra xe cậu phát hiện anh ta cậu đang ngồi trong xe chờ cậu, cậu vội ngồi vào xe, không biết là chờ có lâu không mà thấy vẻ mặt của gã này không chút biểu cảm.

Cậu thấy lúc đến hay lúc về vẩn vậy đều bị người khác me từng cử chỉ, từng hành động.

Lần sao đi đến trường Hoàng mới nghe tụi bạn kể lại thì ra anh ta rất nổi tiếng trong trường, nào là nhà giàu, nào là ngoại hình chuẩn lại chưa có bạn gái, cũng chưa từng có scandal nào, Hoàng cảm thấy bực bội vì mọi người cứ hỏi :

Rốt cuộc tại sao ngày nào cũng thấy cậu đi chung xe với anh ta.

Hỏi thì cậu cứ vờ như không nghe. Tối nay là tiệc tân gia của một người bạn ba, ông ta mời gia đình Hoàng đến chung vui, cậu định không đi Nhưng vì gia đình ai cũng đi nên cậu ...

Khi buổi tiệc bắt đầu cậu thấy mình ở đây không biết làm gì giờ, thấy thật là chán. Cậu ngồi một mình ở một góc.

Hoàng nhìn thấy mọi người đang vây lấy anh cậu. Câu nghĩ " thật ra tên này rốt cuộc có gì hay ho" . Ba cậu dẫn cậu gặp những đối tác làm ăn của ông cậu chỉ chào qua loa đứng gần cả tiếng, cậu cảm thấy mỏi và khác.

Đột nhiên có người lại ba cậu, ôm ông ta rồi nói chuyện có vẻ rất vui, Hoàng liền tranh thủ cơ hội đi uống chút nước.

Vừa tới thì phục vụ đã đi đâu, cậu thấy cốc nước trên bàn có màu hồng nhìn rất bắt mắt. Cậu nghĩ đó là nước trái cây, cậu nốc nguyên ly rồi cảm thấy trời đất quay cuồng, mặt mày đỏ bừng đến khi nhận thức được thì cậu phát hiện mình đang nằm trong phòng.

Đầu óc cậu đau nhức rồi dần dần nhớ lại những chuyện xảy ra hôm qua.

Thứ cậu uống không phải là nước trái cây mà là rượi có nồng độ cao.Tối đó cậu quậy phá một trận tơi bời hoa lá và có một cảm giác rất dễ chịu hình như là có ai đó đang cỗng cậu. Nhưng cảm giác đó biến mất khi nghe được tiếng dì của cậu gọi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro