Chương 12: Hãy Mỉm Cười Bước Qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tất cả mọi chuyện đau buồn đổ lên đầu bạn, hãy mỉm cười để đón nhận nó, vì chỉ có như thế, bạn mới có thêm dũng khí để bước tiếp con đường đời mà mình đã chọn...

Cuộc sống vốn có nhiều khó khăn, có nhiều bộn bề và mệt mỏi nhưng đôi khi chỉ cần một nụ cười vui vẻ, ta có thể tạm quên đi những muộn phiền đó.

Thông thường người càng từng trải thì càng trầm tĩnh, càng giản đơn. Người càng hời hợt thì càng nóng nẩy, càng bất an.

Người thật sự mạnh mẽ không phải là người biết rơi lệ, mà là họ có thể nuốt nước mắt vào trong và tiếp tục bước tới.

Nhẫn nại một chút, kiên trì một chút, dù chưa nhìn thấy hy vọng... vẫn nên tin tưởng chính mình.

Đôi khi cũng cần can đảm mang gánh nặng quá sức mình một chút. Để sau khi cố gắng bạn sẽ phát hiện ra khả năng của mình cũng lợi hại lắm, hơn tưởng tượng rất nhiều.

Hành trình đời người không chỉ có thuận lợi và bằng phẳng. Do đó nên học cách chấp nhận, học cách mỉm cười, lau khô giọt nước mắt, hóa giải nỗi nhọc nhằn. Rồi tiếp tục bước đi trên con đường đã chọn... Mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn.

"Người ta sinh ra thì yếu mềm, khi chết thì cứng lại. Thảo mộc sinh ra thì mềm dịu, khi chết thì khô cứng. Cho nên cứng rắn, cáu giận là biểu hiện của chết, mềm dẻo, khiêm nhường là dấu hiệu của sự sống...

Đừng mất thì giờ phân định việc thị phi cho rành mạch đen trắng trong khi tất cả đều chỉ là tương đối mà thôi. Cái đúng với người này có thể sai với người khác, cái phải ở chỗ kia có thể trái ở nơi nọ, cái đang đúng lúc này không hẳn sẽ đúng về sau... Mỗi hoàn cảnh, mỗi góc nhìn, mỗi khía cạnh cụ thể lại có những phương án tương ứng thích hợp, không có gì là tuyệt đối, mọi thứ chỉ là tương đối mà thôi.

Duyên phận giữa người với người thật sự rất sâu, có thể gắn bó đến ngàn năm, mặc cho phong trần lên xuống, ôm mãi một mối tình không đổi.

Duyên phận giữa người với người cũng rất cạn, chẳng qua là một khoảnh khắc gặp gỡ, xoay người liền vĩnh viễn thành người lạ.
Phật nói, duyên sâu sẽ hợp, duyên cạn sẽ tan, vạn pháp tùy duyên, không cầu sẽ không khổ. Vì thế, phải chăng là nên lấy tư thái an tĩnh, mỉm cười nhìn chuyện người chuyện đời chuyển biến, nhìn lá rụng rời cành hôm nay thành mầm non nảy xanh biếc trên đầu cành ngày mai?

Ta hãy thay đổi một chút về quan niệm sống. Để biết cho đi là nhận, là còn mãi... Để biết tha thứ cũng là tự giải thoát cho mình. Để biết mở rộng trái tim ra sẽ dễ chịu hơn là khép lại nó sau những tổn thương. Để ta học được chân thành với người khác, cũng là đối với bản thân ta. Để ta biết rằng yêu thương không bao giờ là dư thừa cả

Con đường là tự mình đi, cẩn thận chút đừng để ngã.

Vợ là trời ban, yêu thương chút đừng để mất.

Bạn bè là để giúp đỡ lẫn nhau, giúp nhau chút, đó là điều nên làm.
Hạnh phúc là cảm giác, xem nhẹ chút, thoải mái trong lòng.

Phiền não là tự mình chuốc lấy, quên nó đi, đừng quấn lấy mãi.
Tâm thái là do rèn luyện, cần phải bình thản, có tấm lòng yêu thương.

Tình cảm là từ bồi dưỡng mà thành, cần thuần khiết, đơn giản.
Thành công thì phải trả giá, cần cố gắng và chịu vất vả.

Thất bại là khó tránh, nghĩ thoáng chút, cần chấp nhận.

kimnhu090919

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro