Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Từ chương này sẽ có sự thay đổi trong cách xưng hô nha mọi người)

"Điều đó đã có hiệu quả một lần và tôi sẽ không để nó có hiệu quả thêm một lần nữa." Mina quay người và bước đi, tất nhiên là để che đi khuôn mặt đỏ bừng của mình. Chaeyoung rầu rỉ, chạy đến bên cạnh nàng.

"Ồ? Nó có hiệu quả một lần à? Em rất vui vì em đã khiến tim chị đập nhanh như vậy." Chaeyoung nháy mắt, liền nhận được một cú đập vào tay từ Mina. Nàng chỉ tay vào trước mặt hổ con

"Được rồi, cô muốn gì ở tôi? Nghiêm túc. Đừng đùa giỡn. Cô muốn tôi giải bài tập về nhà giúp cô? Hay là đồ ăn? Tôi sẽ đưa nó cho cô miễn là sau đó cô không làm phiền tôi nữa ." Giọng Mina nghiêm khắc và Chaeyoung cảm nhận được sự nghiêm túc ấy.

"Em muốn trở thành bạn của chị." Chaeyoung mỉm cười tự hào, khoanh tay như thể cô ấy không thể bị đánh bại, Mina nhướng mày, không muốn quan tâm.

"KHÔNG."

"Cái gì?" Chaeyoung thất vọng rũ vai, nhanh chóng đuổi theo sau nàng. Mina thở dài, đi thẳng về phía thư viện, "Tại sao không? Em là một bạn tốt, tin em đi! Vậy, chúng ta có thể làm bạn được không?"

Mina phớt lờ lời cầu xin của Chaeyoung, "Không."

"Ôi thôi nào, điều đơn giản mà chị làm là trở thành bạn của em? Em thậm chí đã xin lỗi! Nếu chị muốn, em sẽ làm lại." Chaeyoung chạy đến trước mặt nàng, hai tay nắm chặt đồng thời đảm bảo rằng Mina không tiến về phía trước.

"Tại sao cô muốn làm bạn với tôi? Tôi không thích và thậm chí cô đã xúc phạm tôi tới hai lần rồi, vậy nên hãy đi tìm người khác chơi đi." Mina thở dài, cảm thấy mệt mỏi trước thái độ trẻ con của Chaeyoung.

"Bởi vì chị dễ thương." Chaeyoung mỉm cười, lúm đồng tiền lộ ra. Đôi mắt nâu của cô tràn đầy sự chân thành còn Mina thì vô cùng xấu hổ khi nghe những lời này. Lúc này, nàng trở nên yếu đuối trước ánh mắt đó và nàng thực sự không muốn tiếp túc đối diện với Chaeyoung.

"Đừng gọi tôi như vậy." Mina ho, cố gắng thoát khỏi sự cản trở của Chaeyoung nhưng không thành công. Thật khổ.

"Gọi cái gì cơ?" Con hổ nghiêng đầu một cách tinh tế và đó có lẽ là một trong những điều đáng yêu nhất từ lần đầu gặp tới giờ, Chaeyoung trông thật ngây thơ.

"Dễ thương, bây giờ tránh đường cho tôi!" Mina cao giọng, tai nàngnóng dần. Nàng cố gắng di chuyển vòng qua cô nhóc, nhưng vẫn rất khó khăn.

Chaeyoung nghiến răng, nắm chặt tay và nhanh chóng bỏ hết liêm sỉ của mình. Cô hít một hơi thật sâu và từ từ quỳ xuống, một hành động khiến Mina không thể di chuyển. "Cô đang làm gì thế?" Mina hốt hoảng, nàng biết rằng mọi người đang nhìn chằm chằm.

"Hãy là bạn em nhé?" Chaeyoung thì thầm, nhẹ nhàng nắm lấy tay Mina. Má của người trước mặt đỏ bừng, cảm thấy xấu hổ khi những người xung quanh họ đang cho rằng Chaeyoung đang cầu hôn nàng.

"Đứng dậy."

"Không."

"Đồ ngốc. Đứng dậy đi. Ngay."

"Không cho đến khi chị nói đồng ý." Chaeyoung thì thầm. Mina kìm lại bản thân muốn mắng cô nhóc đang quỳ trước mặt mình.

"Cô đang tự làm mình xấu hổ ." Mina thì thầm với vẻ hung hăng.

"Thì sao chứ? Chỉ cần đồng ý làm bạn em và em sẽ đứng dậy." Chaeyoung mỉm cười, nắm lấy tay Mina, siết chặt hơn một chút. Mọi người xung quanh bắt đầu lấy điện thoại ra, ghi hình hai người.

Mina liếc nhìn xung quanh, đôi mắt cô quét qua họ. Mọi người đều nhìn chằm chằm, ánh mắt tràn ngập sự hứng thú và hy vọng về chuyện điên khùng này." Đồng ý đi!" Một người phụ nữ hét lớn, làm cho chuyện trở nên tồi tệ hơn.

Chaeyoung nhếch mép, "Ừ chỉ cần nói đồng ý,"

Cô thậm chí không phải cầu hôn tôi! Tên ngốc chết tiệt này!

"Chae-."

"Em sẽ không đứngdậy cho đến khi chị nói đồng ý." Chaeyoung thì thầm, cắt ngang lời cầu xin của Mina. Nàng nhìn quanh và thấy đám đông ngày càng đông hơn, khiến nàng càng lo lắng hơn trước.

Với đôi tai đỏ và khuôn mặt đỏ, Mina lặng lẽ càu nhàu, nhìn vào đôi mắt nâu của Chaeyoung, "Được. Chúng ta có thể là bạn." Mina giận dữ thì thầm, nhận được một nụ cười ranh mãnh từ cô nhóc. Chaeyoung vui mừng nhảy cẫng lên.

"Mọi người, chị ấy đồng ý!." Chaeyoung reo lên làm Mina giật cả mình. Khán giả xung quanh vỗ tay chúc mừng và sau vài phút, sự hỗn loạn cũng vơi đi.

Mina thúc cùi chỏ vào bụng Chaeyoung, nàng nổi cáu, "Chị làm cái gì vậy?" Hổ con vừa hỏi vừa xoa bụng. Nàng cụt nhướng mày, bước nhanh hơn về phía thư viện.

"Tôi không biết. Có lẽ vì cô đã khiến rất nhiều người nghĩ rằng cô đang cầu hôn tôi chăng?" Mina gay gắt, Chaeyoung biết không hề nghiêm túc. Xem xét khuôn mặt của nàng lúc đó thực sự đỏ như củ cải đường.

Hồ con ậm ừ, "Có thể một ngày nào đó em sẽ." Chaeyoung nhếch mép, nhận thêm một cùi chỏ vào bụng. Không khí rời khỏi cơ thể cô. Mina đảo mắt rồi bật cười.

"Làm như tôi sẽ cho phép cô làm vậy." Mina nhìn Chaeyoung, ánh mắt không mấy ấn tượng, "cô không phải mẫu người tôi ưa thích."

Chaeyoung nhún vai, "Em đoán là chúng ta giống nhau rồi! Vậy-" Hổ concười bẽn lẽn, nhìn vào mắt Mina với vẻ đáng yêu khiến nàng không thể cưỡng lại, "-Chúng ta là bạn rồi à?"

Mina chỉ thở dài, nàng không thể từ chối khuôn mặt đó và nàng đã nói đồng ý rồi. Thêm vào đó, Mina biết rằng Chaeyoung sẽ không ngừng làm phiền nàng về điều này, "Chắc vậy." Cô ngập ngừng trả lời, dù hồ con dường như không nhận thấy điều ấy.

Chaeyoung cười toe toét khi nghe tin này, má lúm đồng tiền của cô ấy hiện rõ, "Em không hứa sẽ nói ít hơn." Hổ con nháy mắt, đi vào thư viện trước.

Mina dừng lại và há hốc mồm, kiểu như hối hận về quyết định vừa rồi của mình, mình đã nghĩ cô ấy sẽ nói ít hơn. Tiếng rên rỉ lại vang lên, nàng bước vào thư viện, ngồi bên cạnh Chaeyoung.

Chaeyoung im lặng, cô bận đọc sách về nghệ thuật. Cô ấy thực sự thích chụp ảnh. Đôi mắt của Mina lướt qua các trang, trước khi từ từ dừng lại ở góc nghiêng của Chaeyoung.

Góc nghiêng của em ấy thật đẹp.

Đôi mắt của Mina mở to khi nhận ra suy nghĩ của mình, nhanh chóng nhìn lại cuốn sách của chính mình. Chaeyoung nhận thấy hành động đột ngột từ khóe mắt cô và cô nhóc quyết định hỏi về điều đó, "Chị đang nhìn chằm chằm vào em đấy à?" h
Hổ con hỏi, vẻ mặt khó hiểu.

"Em mơ à." Mina cười khúc khích, tất nhiên là cô đang phủ nhận sự thật. Chaeyoung nhướng mày, đặt cuốn sách xuống, môi mím lại thành một nụ cười đáng yêu.

"Ồ, em đang mơ. Em rất thích khi chị nhìn em." Chaeyoung lên tiếng, câu nói của cô phát ra một cách thờ ơ đến mức khiến Mina bị sốc khi thấy cô ngóc này có thể dịu dàng đến mức. Nàng đánh vào vai Chaeyoung khiến cô nhăn mặt.

"Đọc sách của em đi." Mina gầm gừ, "Và đừng tán tỉnh chị nữa. Đồ ngốc."
Chaeyoung cố nén cười, mở cuốn sách đang đọc lúc nãy, "Chị cứ gọi em là đồ ngốc? Em có một cái tên mà chị biết chứ."

Mina thở dài, "Đó là biệt danh của chị dành cho em."quay lại đọc sách, rõ ràng
Chaeyoung không để ý đến điều đó.

Cô ậm ừ, "Chà, em đoán nếu chúng ta là bạn thì không sao? Em đoán em nên nghĩ một biệt danh cho chị." Chaeyoug đã bỏ sách xuống và có vẻ như cô nhóc đang nghiêm túc suy nghĩ về biệt danh cho nàng.

Vài phút trôi qua và Mina quyết định phớt lờ người bạn mới của mình, tập trung vào những cuốn sách trước mặt nàng. Jihyo và Tzuyu nói rằng họ đang tìm đồ ăn nên Mina không có lựa chọn nào khác ngoài việc ở lại với Chaeyoung trong thư viện.

"Em nghĩ ra rồi." Chaeyoung cười tự hào, má lúm đồng tiền hiện rõ. Mina, tò mò, nhìn lên từ cuốn sách của mình, chờ đợi kết quả.

"Nó là gì?"

"Ồ? Chị thực sự quan tâm? Em cảm thấy rất hãnh diện." Chaeyoung nhếch mép, nháy mắt.

"Cứ nói đi." Mina càu nhàu.

"Ừ ừ." Chaeyoung cười khúc khích,"Minari!"

"Minari?" Mina hoàn toàn bối rối không biết tại sao và làm thế nào Chaeyoung nghĩ ra biệt danh đó. Ngạc nhiên thay, nàng không ghét nó chút nào, thực ra, nó nghe có vẻ dễ thương với nàng.

"Đúng vậy." Hổ con mỉm cười tự hào, "Em đã phân vân chọn giữa công chúa và Minari nhưng em nghĩ Minari tốt hơn. Công chúa không phải là cái tên độc nhất, à nhưng điều đó không có nghĩa là chị không phải đâu đấy."

Mina không biết đoạn cuối có phải Chaeyoung đang nói đùa hay không nhưng nàng nghĩ sẽ tốt hơn nếu bỏ qua nó. "Minari là một cái tên hay." Mina nói, hảo cảm dành cho hổ con theo đó mà tăng lên chút ít.

Môi Chaeyoung cong lên thành một nụ cười tươi hơn, hàm răng lộ ra và lúm đồng tiền hiện ra, "Vậy em sẽ gọi cho chị là Minari! Chị có chắc chị muốn gọi em là đồ ngốc-"

Hổ con.

Mina liếc nhìn Chaeyoung, mắt chỉ tập trung vào những con chữ và bức ảnh. Rõ ràng là nhiếp ảnh gia trẻ tuổi nay đang rất say mê cuốn sách nên Mina chắc chắn rằng Chaeyoung sẽ không nhận thấy nàng đang nhìn chằm chằm.

Cô ấy trông giống như một con hổ.

Mina cười khúc khích khi nàng nhận ra sự giống nhau. Chaeyoug có vẻ ngoài dễ thương và ngây thơ của một chú hổ con.Và tất nhiên rồi, Mina không thừa nhận điều đó, nhưng vào lúc này, Chaeyoung trông vừa dễ thương vừa nóng bỏng.

Mái tóc ngắn màu nâu của Chaeyoung này, Mina cảm thấy khá hấp dẫn khi nhìn.Cô nàng nhiếp ảnh gia trẻ tuổi này trông đẹp trai kinh khủng. Nhưng cũng có sự pha trộn giữa nét dễ thương ở Chaeyoung, theo một cách nào đó, Mina thấy điều gì đó ngây thơ. Cách đôi mắt Chaeyoung đọc sách, trông thật ngây thơ.

Mina cười khúc khích, thu hút sự chú ý của Chaeyoung, "Cái gì?"

Cô nàng cánh cụt thở dài, lắc đầu khi cảm thấy má mình đỏ bừng vì suýt nữa bị Chaeyoung bắt gặp nhìn chằm chằm. "Không có gì. Quay lại đọc sách đi." Mina mắng cô, hành động như một giáo viên.

Chaeyoung càu nhàu, nhìn vào cuốn sách. Mina quyết định không nhìn chằm chằm nữa nên nàng nghĩ ra một biệt danh. Một cái gì đó dễ thương hoặc một cái gì đó phù hợp với tính cách hoặc khuôn mặt của Chaeyoung.

Hổ con.

Mina mỉm cười, mặc dù rõ ràng là nàng sẽ không thực sự gọi Chaeyoung như vậy. Nó khá là xấu hổ và sến. Nàng khẽ thở dài, nắm chặt cuốn sách giáo khoa trong tay.

Thật là một tên ngốc.

Tên ngốc dễ thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro