Chung cư (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


7 giờ sáng ánh nắng mùa hè chiếu vào mắt làm Junghwa cảm thấy chói, những chấm nắng tung tăng trên tóc và mặt, Junghwa hé mắt tỉnh giậy sau một đêm mệt mỏi, bất chợt mặt cô đỏ gay khi nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua.

Bối rối ngượng ngùng cô nhìn vào chăn đêm qua mệt ,cô ngủ thiếp đi quên chưa mặc lại quần áo, nhưng  Heeyeon đâu rồi cô ngơ ngác nhìn xung quanh. Bộ đồ ngủ được đặt ngay ngắn trên bàn trang điểm, không cần đoán cũng biết người đặt nó chính là Heeyeon, lấy bộ quần áo Junghwa vội vào nhà tắm.

Trong làn nước nóng táp vào mặt Junghwa cảm thấy có cái gì đó thật lạ một cảm giác mà trước đến giờ cô chưa từng có, tất cả như những mảng ghép hỗn độn quay tròn trong đầu cô, nhắm mắt lại và để mặc cho cảm xúc trôi theo làn nước ấm. Bất chợt cô lại nghĩ đến Heeyeon, nghĩ đến đêm qua, cơ thể cô bất giác run lên mặt cô đỏ gay tim đập loạn xạ.

- Ôi trời ơi cái cảm giác này, mình sao vậy-  cô nói trong những hơi thở gấp rồi rút lấy chiếc khăn tắm choàng lên người cô bước ra khỏi nhà tắm

- Em chưa về sao- Junghwa bối rối ngượng ngùng hai tay giữ chặt lấy cái khăn tắm như sợ nó sẽ bung ra để cô khỏa thân ngay vậy.

Điệu bộ đó của Junghwa cũng làm Heeyeon phì cười

- Em đang làm đồ ăn sáng ở bếp, em định gọi chị dậy ăn sáng - cậu vừa nói vừa đi thẳng ra nhà bếp không để Junghwa nói lời nào.

Heeyeon đang làm đồ ăn, vài giọt mồ đọng lại trên trán cậu, mái tóc mềm mại được cột cao khẽ đung dưa trên đôi vai nhỏ nhắn, khuôn mặt Heeyeon khi nhìn nghiêng trông thật quyến rũ chết người, lúc này trông cậu thật khác hẳn với đứa nhóc tinh nghịch hàng ngày, nó làm Junghwa cảm động, cô nhẹ nhàng tiến lại phía sau vòng hai tay siết chặt lấy eo cậu, gục đầu vào bờ vai nhỏ nhắn kia, cô thì thầm:

- Chúng ta đang làm gì vậy hả em, chị làm sao thế này?

Heeyeon khẽ xoay người lại và vòng tay ôm lấy Junghwa, cậu ghé vào tai cô thì thầm:

- Không sao cả nếu có lỗi thì đó là lỗi của em, chị không có lỗi gì cả, chị đừng buồn.

- Không chị không buồn, em đừng nói thế đó là lỗi của chị.

- Nếu nhất định ai đó phải có lỗi thì chúng ta sẽ cùng có lỗi phải không chị, nhưng chị ơi chúng ta chỉ có lỗi thôi nhé, nhưng không ai có tội cả, vì yêu một người đâu phải là có tội.

- Yêu- tiếng yêu được Heeyeon bỏ lửng không nói tiếp nữa đôi môi cô lại cuốn lấy môi Junghwa say đắm.

Trong căn nhà chung cư tràn ngập gió và chút nắng mùa hè của Seoul, có hai con người nhỏ bé đang say xưa trong hạnh phúc của ái tình.

Trong bàn ăn, ánh mắt Heeyeon nhìn Junghwa âu yếm

- Aaaaaa há miệng ra nào, em cho chị một miếng, nhanh lên. Không em giận đấy!

Junghwa nghe thế phì cười trước độ đáng yêu của Heeyeon, đội cũng mau chóng há miệng ra để cậu đút thức ăn cho.

- Ngoan lắm, em thương Jung nhất.

- Cái tên này ai cho em gọi chị như thế hả!

- Em cứ thích gọi như thế cơ!

- Cái sự đáng yêu trẻ con của Heeyeon cứ làm Junghwa  cười tủm tỉm suốt cái vị ngọt ngào ấy  làm cô như thay đổi, cô đang sống trong một cuộc đời mới, không còn cái bộ mặt giả tạo hàng ngày nữa, không còn cái cảm giác nhàm chán và trống rỗng nữa.

Có một ngọn gió tình yêu đã ghé thăm cô ngọn gió ngọt ngào mang vị của tình yêu và hơi thở của Heeyeon , hơi thở của con người lần đầu cho Junghwa cảm giác yêu.

Trên con đường Seoul ngập tràn cái nắng của những ngày hè. Heeyeon chở Junghwa đến chỗ làm trên chiếc moto phân khối của mình, Junghwa  vòng tay ôm lấy eo cậu, những ngón tay thon nhỏ nhắn đan chặt vào nhau trên bụng cậu, một cảm giác ấm áp vô cùng, nó miên man mơn chớn trái tim hai người con gái.

5 giờ chiều...

Tan sở Heeyeon đang đứng ở cầu thang máy đợi Junghwa.

- Em mới đến làm phải không, trông em dễ thương quá

Một người con trai trong rất điển trai đến bắt chuyện với Heeyeon

- Vâng chào anh, em là nhân viên mới ạ, em mới đến làm hôm nay.

-Vậy à thế nào mà anh chưa nhìn thấy em bao giờ, anh làm ở phòng kế hoạch còn em.

- Em làm ở phòng hành chính.

- À vậy em là nhân viên mới đó hả vậy thì hay rồi hôm nay công ty tổ chức tiệp thăng chức cho trưởng phòng mới tức là sếp của em đó. Anh cũng đến dự mình đi chung nha.

- Em rất cảm ơn lời đề nghị của anh nhưng em có bạn đi cùng rồi.

- Vậy sao tiếc nhỉ, vậy hẹn em lần sau nhé, ánh mắt hắn nhìn Heeyeon chằm chằm lộ rõ vẻ tiếc nuối.

Trong thang máy....

- Sao chị lâu vậy, em đứng chờ mỏi chân nè.

- Tại giám đốc nói nhiều quá, mấy cái thủ tục nhận chức rườm rà chết đi được. Bây giờ mình phải đi dự tiệc của công ty

- Biết rồi nên mới đứng chờ muốn què cả chân nè.

- Thế thì làm sao giờ, què ở đâu để chị nắn cho hết què nào.

-Ở đây nè- vừa nói vừa áp môi mình hôn nhanh lên môi chị

- Aaaa cái đồ đần này tại sao em dám..ưm...- chưa nói xong thì Heeyeon đã hôn cô một lần nữa

- Mỗi lần chị nói thì em sẽ hôn..

- Đồ xấu xa ức hiếp chị thì giỏi thôi- Junghwa ôm mặt giả vờ khóc, Heeyeon tưởng chị khóc thật nên cúi mặt xuống xin lỗi.

- Em xin lỗi mà, Jung đừng giận em mà!

Thấy vẻ mặt cún con của Heeyeon, cô lại nổi hứng muốn trêu lại cậu.

- Được thôi không muốn chị giận thì làm cho chị một việc.

- Việc gì??

- Tiểu quỷ đưa tay của em ra- Heeyeon khó hiểu nhưng cũng làm theo.

- Junghwa bắt lấy cánh tay của cậu cắn vào đấy thật mạnh- nếu em lên tiếng chị sẽ giận thật đấy.

- Heeyeon nghe thế liền chịu ủy khuất, cắn chặt môi để ngăn không phát ra âm thanh nào.

Junghwa nhìn lên thấy gương mặt thống khổ của cậu cảm thấy xót. Có phải cô quá mạnh tay không. Cô là đang ghen đấy, vì lúc nảy sau khi xong việc bước ra ngoài thì thấy Heeyeon đang đứng nói chuyện với anh chàng nhân viên công ty cô.

- Tiểu quỷ sau này không cho em cười nói với ai ngoài chị.

Junghwa bất ngờ đặt lên môi Heeyeon một nụ hôn
– bị bất ngờ theo phản xạ Heeyeon đẩy nhẹ Junghwa ra nhưng cô lại hôn sâu hơn, cái hôn làm cậu nghẹt thở.

Heeyeon ôm lấy mặt Junghwa luồn tay ra sau gáy nồng nàn đáp trả. Khi thang máy sắp dừng lại hai người sắp buông nhau ra, Heeyeon cắn nhẹ vào môi Junghwa một cái.

-ÁH đau quá- Junghwa nhăn nhó

-Haha em đánh dấu đó! Thì ra Jung của em cũng biết ghen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro