*2/2*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

....Lý Cường đã về ! Lý Cường đã về ! Phải biết... A ha! Một cái tát rất kêu . Ôi! Cái gì thế này? Tiếng đấm tiếng đá nhau bình bịch . Thôi , cứ gọi là tan xương ! Bỗng " choang" một cái, thoii phải rồi, hắn đập cái chai vào cột cổng... Ồ hắn kêu ! Hắn vừa gửi vừa kêu làng như người ta cắt họng. Ồ hắn kêu !
-Ối làng nước ôi! Cứu tôi với... Ối làng nước ôi! Bố con thằng Bá Kiến nó đâm chết tôi ! Thằng Lý Cường nó đâm chết tôi rồi , làng nước ôi!...
     Và họ thấy Chí Phèo lăn lộn dưới đất , vừa kêu vừa lấy mảnh chai cào vào mặt . Máu ra loe loét trông gớm quá! Mấy con chó xông xáo quanh hắn , sủa rất hăng . Lý Cường hoei tái mặt , đứng nhìn mà cười nhạt , cười khinh bỉ. Hừ! Ngỡ là gì , chẳng hoá ra nằm ăn vạ ! Thì ra hắn định đến đây nằm vạ !
    Người ta tuôn đến xem . Mấy cái nghõ tối xung quanh ùn ra biết bao nhiêu là người ! Thật ồn ào như chợ . Bà Cả, bài Hai, bà Ba , bà Tư nhà cụ Bá cũng vững dạ vì có anh Lý , cũng sưng sỉa ra chửi góp . Thật ra, các bà muốn xem Chí Phèo làm ra sao? Không khéo nó cố ý gieo vạ cho ông cụ phen này ...
      Nhưng kìa ông cụ đã về . Cụ cất tiếng hỏi rất sang: " Cái gì mà đông thế này?" . Chỗ này " Lạy cụ" , chỗ kia " Lạy cụ" người ta kính cẩn đứng giãn ra , và Chí Phèo bỗng nằm dài không nhúc nhích , ren khe khẽ như gần chết.
        Thoáng nhìn qua , cụ đã hiểu cơ sự rồi. Làm lý trưởng rồi chánh tổng , bây giờ lại đến con cụ làm lý trưởng , những việc nhie thế này cụ không còn lạ gì . Cụ quát mấy bà vợ đang sưng sỉa chực tâng công với chồng :
- Các bà đi vào nhà; đàn bà chỉ lôi thoii , biết gì?
       Rồi quay lại bọn người làng , cụ dịu giọng hơn một chút :
- Cả các ông , các bà nữa , về đi thoii chứ! Có gì mà xúm lại như thế này ?
      Không ai nói gì, họ lảng dần đi . Vì bể cụ Bá cũng có , nhưng vì nghĩ đến sự yên ổn của mình cũng có: người nhà quê vốn ghét lôi thoii . Ai dại gì đứng ỳ ra đất , có làm sao họ triệu mình đi làm chứng . Sau còn trơ lại Chí Phèo và cha con cụ Bá . Bây giờ cụ Bá mới lại gần hắn , khẽ lay và gọi :
- Anh Chí ơi! Sao anh lại làm ra thế ?
Chí Phèo mắt lim dim , rên lên:
- Tao chỉ liều chết với bố con nhà mày đấy thoii. Nhưng tao mà chết thì có thằng sạt nghiệp , mà còn rũ tù chưa biết chừng .
    Cụ Bá cười nhạt , nhưng tiếng cười ròn giã lắm . Người ta bảo cụ hoen người cũng chỉ bảo cái cười .
- Cái anh này nói mới hay ! Ai làm gì anh mà anh phải chết ? Đời người chứ có phải đời con ngoé đâu? Lại đấy rồi phải không?
      Rồi đổi giọng , cụ thân mật hỏi :
- Về bao giờ thế ? Sao không vào tôi chơi ? Đi vào nhà uống nước .
     Thấy Chí Phèo không nhúc nhích , cún tiếp luôn :
- Nào đứng lên đi. Cứ vào đây uống nước đã . Có cái gì ta nói chuyện tử tế với nhau là đủ . Chỉ tại thằng Lý Cường nóng tính không biết nghĩ trước nghĩ sau . Ai chưa anh với nó còn có họ kia đấy .
       Chí Phèo chả biết họ hàng ra làm sao , nhưng cũng thấy lòng nguôi nguôi . Hắn cố làm ra vẻ nặng nề , ngồi lên . Cụ Bá biết rằn gmifnh đã thắng , đưa mắt nháy con một cái , quát:
- Lý Cường đâu ! Tội mày đáng chết . Không bảo người nhà đun nước , mau lên !
      Cụ dắt Chí Phèo đứng dậy , giục thêm vài tiếng nữa , và Chí Phèo chịu đi ; hắn chỉ cố khập khiễng cái chân như bị què . Là vì lúc ấy trog người hắn rượu đã hoei nhạt rồi , không còn kêu gào chửi bới ; và không còn nghe kêu gào chửi bới , hắn thấy hình như không còn hăng hái nữa ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro