Chương 8: Hãm hại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong hậu cung lần nữa oanh động,hoàng thượng đang sủng ái Trưng công tử nhưng vì đắc tội lục công chúa mà bị ném vào địa cung.Hậu cung đều kinh ngạc,hoàng thượng cư nhiên sủng ái lục công chúa như thế. Nếu như nàng là người có thiên phú cao thì còn giải thích được,nhưng nàng chỉ là một phế vật ngay cả tu luyện thiên phú cũng không có, cũng không nghe nói nàng thông minh ,rốt cuộc vì sao hoàng thượng sủng ái nàng như vậy? Mọi người không nghĩ ra,nhưng biết tuyệt đối không thể đắc tội vị công chúa này.Nhưng không phải ai cũng có cái tự giác này.
Lạc Thủy Ly bất đắc dĩ nhìn trên người điểm một vết đỏ, đứng dậy mặc quần áo vào,sau đó ngồi trên giường lấy hỏa tình quả ra ăn,nhắm mắt điều tức bắt đầu hấp thu dược tính
Hỏa tình quả đối với người bình thường không có tác dụng gì,nhưng đối vời người có dị năng không chế lửa có tác dụng rất tốt,không chỉ có thể tăng cường năng lực khống chế lửa,thậm chí còn có thể tăng linh lực.
Ngày hôm qua sứ giả Ly Nguyệt quốc nước thuộc địa của Thương Minh quốc đến,đây là một trong các vật phẩm tiến cống, bởi vì đối với Lạc Thủy Ly hữu dụng,Lạc Huyền Hạo trực tiếp đưa cho nàng,không chỉ là hỏa tình,các vật phẩm tiến cống hơn phân nữa đều lọt vào túi nàng
Lúc này Tịch Nhan điện dưới đất bừa bãi,Lạc Thiên Trạch đang không ngừng quăng đồ. Khuôn mặt nhỏ bởi vì tức giận,ghen tỵ,không cam lòng,hận ý mà có chút vặn vẹo,nghe nói trong vật phẩm tiến cống của Ly Nguyệt quốc có hỏa tình quả,hắn hết sức cao hứng,mọi người đều biết,dị năng của phụ hoàng là không chế gió,mà trong các hoàng tử cùng công chúa cũng chỉ có hắn là có dị năng ,hơn nữa còn là không chế lửa,vốn tường rằng hỏa tình quả phụ hoàng sẽ ban thưởng cho hắn ! Nhưng cư nhiên bởi vì phế vật kia nói quả màu đỏ kia nhìn tốt lắm,phụ hoàng lại đưa cho nàng chơi ! Cái này hỏi sao hắnkhông tức giận !
Hắn không cam lòng ! Tại sao? Tại sao phế vật đó cái gì cũng không tốt,phụ hoàng vẫn như cũ cưng chiều nàng như vậy,mà hắn cái gì cũng tốt,phụ hoàng nhìn cũng không nhìn một cái !
“-Trạch Nhi !” Nhan phi nhìn hắn điên cuồng hành động,lo lắng kêu
Đập hết đồ,Lạc Thiên Trạch vô lực ngã nhào trên đất,cũng thoáng bình tĩnh lại,hỏa tình quả là bảo vật hiếm có,hắn nhất định phải có được. Về phần phế vật đó,hắn sớm muộn sẽ giải quyết nàng.Trong mắt hắn chợt lóe lên toan tính hung ác,khiến Nhan phi trong lòng cả kinh,hắn thật mới năm tuổi sao?
“-Mẫu phi,Ta nhất định phải mang hỏa tình quả cầm về!”
Nhan phi hồi phục tinh thần,lung túng nói : “Được…chúng ta nghĩ biện pháp cằm về”
Hấp thu xong dược tính của hỏa tình quả đứng lên duỗi người,lắc người đi ra ngoài,lần trước nói cùng Lục Huỳnh và Tử Lăng,không thấy nàng chẳng qua là nàng đi dạo một chút,các nàng không cần lo
Nhàm chán đá hòn đá nhỏ trên mắt đất,trong đầu thoáng qua dung nhan kia,chân nhỏ đạp một cái, chuẩn bị xông vào đại điện.Bóng lưng nho nhỏ càng đi càng xa,mà hòn đá nho nhỏ dưới chân nàng hóa thành bột,gió thổi lướt qua liền phiêu tán.
“-Lục công chúa!”
Hử! Lạc Thủy Ly xoay người nhìn nữ nhân vẻ mặt hiền lành,trong lòng sáng suốt,sợ là vì hỏa tình quả mà đến
Quả nhiên thấy Nhan phi cười ôn nhu : “ Nghe nói công chúa thích những quả màu đỏ,Tịch Nhan điện có rất nhiều đấy”
Trong mắt chợt lóe tia châm chọc, Lạc Thủy Ly vẻ mặt hưng phấn : “ Có thật không ? Giống như cái loại hôm qua phụ hoàng cho ta sao?”
Nhan phi thấy nàng cảm thấy hứng thú,thoáng thở phào nhẹ nhỏm, tiếp tục dụ dỗ: “ Đúng! Có rất nhiều nha!” sau đó có chút buồn rầu nói : “ Nhưng mà để ở Tịch Nhan điện,công chúa cùng ta đi lấy được không “ Nhìn chung quanh một chút, nàng không muốn lưu lại dấu vết gì.Phải biết rằng hy vọng nàng thất sủng có khối người
Lạc Thủy Ly không thể chờ đợi thúc giục : “ Vậy nhanh đi!”
“-Oa …thật xinh đẹp !” Trong lòng nói,làm như ta ngu ngốc vậy. Đây rõ ràng là thủy tinh.Ai bảo thế giới này linh quả cùng thủy tinh rất giống nhau.Linh lực càng cao,càng thông suốt. vì hỏa tình quả nàng ta thật là tốn nhiều tâm huyết.Những thứ thủy tinh này tỷ lệ rất tốt,coi như cực phẩm rồi,kiếp trước nàng thích thủy tinh cùng ngọc thạch,cái thế giới này thủy tinh cùng ngọc thạch càng them nồng nặc linh khí,đối với tu luyện rất tốt, càng thêm xinh đẹp. Mặc dù so với hỏa tình quả không bằng nhưng cũng là cực kỳ trân quý.Đã có người muốn tặng nàng,nàng tự nhiên sẽ không khách khí.Gương mặt cao hứng hỏi : “ Nhan phi nương nương những thú này đều cho ta sao?”
“-Dĩ nhiên nhưng cũng không thể cho không ngươi,lục công chúa dùng quả hồng tử ngày hôm qua hoàng thượng cho ngươi đổi như thế nào ?” Chỉ cần lấy được hỏa tình quả lập tức cho Trạch Nhi ăn,hoàng thượng có hỏi nàng một mực chắc chắn là lục công chúa nhất quyết đòi đổi với nàng là được
Lạc Thủy Ly mặt buồn rầu nói : “ Nhưng phu hoàng đã mang đi,nói muốn cho ngũ hoàng huynh,không để ta chơi”
Nhan phi trong lòng vui mừng hỏi : “Thật không ?”
Lạc Thủy Ly gật đầu,mở mắt to nhìn nàng chờ đợi : “ Nhan phi nương nương,những quả hồng tử này có thể cho ta chơi không ?”
Nhan phi nương nương tâm tình vui vẻ,những thứ thủy tinh này sao co thể so sánh cùng hỏa tình quả, tùy ý nói : “ Những thứ này cho lục công chúa chơi đó “
Lạc Thủy Ly cười ngọt ngào “ Nhan phi nương nương người thật tốt !”
Quay đầu nhìn Tịch Nhan điện,nàng thật là mẫu phi tốt !Khóe miệng câu khởi một độ cong nho nhỏ,mang đầy tà ý,trào phúng châm chọc
“-Bảo bối !” Giọng nói ma mỵ vang lên
Quay đầu liền thấy dung nhan tuấn mỹ quen thuộc,lộ ra một nụ cười : “ Phụ hoàng !”
Lạc Huyền Hạo một tay ôm nàng,hôn lên miệng nhỏ xinh xắn,một hồi lâu mới buông ra,ai oán nói : “Bảo bối như thế nào luôn chạy loạn? Không biết phụ hoàng nhớ ngươi sao ?”
Lạc Thủy ly ôm cổ hắn dán lên,liếm môi mỏng khiêu gợi của hắn,cười nói : “ Phụ hoàng,bộ dáng ngươi rất giống oán phụ!”
Lạc Huyền Hạo chọn mày kiếm khiêu gợi,đem cái lưỡi nghịch ngợm kia nuốt vào trong miệng

“-Mẫu phi,nàngcăn bản là gạt người!” Tịch Nhan điện,Lạc Thiên Trạch vẻ mặt tức giận,nhiều ngày trôi qua như vậy,phụ hoàng vẫn không đề cập đến
Nhan phi vẻ mặt cũng trầm xuống,nàng tốt thất nhiều thủy tinh cực phẩm như vậy,kết quả không thu được gì. Nàng làm sao có thể không ấm ức.
Phế vật đáng chết ! Hắn nhất định sẽ cho nàng đẹp mắt ! Xoay người hướng ra ngoài điện
“-Trạch Nhi,ngươi đi đâu vậy?”
Lạc Thiên trạch không nhịn được nói : “ Đi ra ngoài môt chút!”
Nhan phi cau mày nhìn bóng lưng hắn,Trạch Nhi từ lúc nào biến thành như vậy !
Lạc Thiên Trạch nhìn bóng lưng trước mặt,thật là oan gia ngõ hẹp ! Nếu đụng phải hắn,hắn không mang nàng dạy dỗ một chút là không được.Trên mặt lộ ra nụ cười ác độc làm người ta phát run
Lạc thủy Ly dạo hai vòng,chuẩn bị trở về Lăng Thiên điện,tránh Lạc Huyền Hạo lại ra ngoài tìm nàng,nghĩ tới hắn bộ dáng buồn bã,khóe miệng nàng không ngừng giương lên
“-Lục hoàng muội !”
Lạc Thủy Ly nhìn người nhíu mày,vẻ mặt nhu thuận kêu lên : “ Ngũ hoàng huynh”
Lạc Thiên trạch cẩn thận nhìn xung quang không để lại dấu vết,sau đó lấy một cây chủy thủ để vào tay nàng,cầm tay nàng đâm vào ngực mình,lớn tiếng kêu lên :” Cứu mạng !” Cặp mắt ác độc nhìn Lạc Thủy Ly
Lạc Thủy Ly ánh mắt lạnh lẽo,cũng không tránh né,nếu hắn muốn vậy,thành toàn hắn cũng không sao
Thị vệ rất nhanh xông tới,Lạc Huyền Hạo vốn ra ngoài tìm nàng,nghe được bên này ồn ào nhanh chóng đi tới,khẩn trương mang nàng kéo lại trong ngực : “ Bảo bối có bị thương không ?” Đem nàng nàng cẩn thận kiểm tra một phen, trừ bên ngoài tay áo dính máu ra,nàng không có bị thương thì mới an tâm! Tầm mắt liếc về Lạc Thiên Trạch đứng cạnh bên,vừa lúc nhìn được trong mắt kia tràn ngập hận ý.
Lạc Thiên Trạch không cam lòng,tại sao rõ ràng người bị thương là hắn,phụ hoàng khẩn trương lại là phế vật đó?
Lạc Huyền Hạo cả người tràn ngập sát ý,cư nhiên lại có người muốn thương tổn bảo bối ! Thật không thể tha thứ !
Lạc Thiên Trạch nhìn sát ý trong mắt hắn,mới biết sợ,trong mắt đều là sợ hãi,cả người run rẩy,nhưng ngay cả mở miệng xin tha thứ cũng không làm được,chỉ nghe được giọng nói lạnh đến tận xương tủy  nói : “ Đem ngũ hoàng tử giải vào địa lao !”
“-Hoàng thượng !” Nhan phi thấy Lạc Thiên Trạch lâu quá chưa về,nghĩ đến hàhh động điên cuồng của hắn,trong lòng có chút bất an, cho nên mới ra ngoài tìm,chưa từng nghĩ thật xảy ra chuyện, “ Hoàng thượng,người tha cho Trạch Nhi đi !” Nếu Lạc Thiên Trạch bị đưa vào địa cung,mọi chuyện nàng làm hết thảy đều uổng phí! Nàng không cho phép chuyện như vậy phát sinh !
Nhìn một chút Lạc Thủy Ly,lại nhìn Lạc Thiên Trạch đang bị thương,Nhan phi tâm hung ác nói : “ Hoàng thượng,người không thể bao che lục công chúa,nàng đâm bị thương Trạch Nhi,hoàng thượng không phạt nàng coi như xong,vì sao có thể đối xử Trạch Nhi như vậy?”
Lạc Thủy Ly giễu cợt nhìn về phía nàng,Nhan phi tiếp xúc ánh mắt nàng, trong lòng hoảng hốt,vội vàng tránh ánh mắt. Mà Lạc Huyền hạo nhìn ánh mắt nàng giống như hận không thể mang nàng ngũ mã phanh thây,nữ nhân đáng chết ! Bảo bối là nữ nhi ruột thịt của nàng,nàng lại có thể như thế đối với nàng!
“-Không phải vậy !” Một giọng nói non trẻ đột ngột vang lên
Chỉ thấy trong bụi hoa chui ra một bé trai đáng yêu,thằng bé này không phải ai khác chính là Lạc Thiên Mạc,mặc dù tu luyện thiên phú hắn không bằng Lạc Thiên Trạch nhưng lại cực kỳ thông minh
Lạc Thủy Ly đã sớm biết trong bụi hoa có người nhưng không nghĩ hắn sẽ đứng ra
Lạc Thiên Mạc sợ hãi nhìn Lạc Thiên Hạo một cái,ưỡn ngực,dũng cảm nói : “ Ta nhìn thấy ngũ hoang huynh đem cây tiểu đao để vào tay lục hoàng tỷ,sau đó kéo tay hoàng tỷ đâm vào bụng mình “
Nhan phi sắc mặt trắng nhợt, ngã xuống đất, cái gì cũng xong rồi !
“- Đem ngũ hoàng tử giải vào địa cung, Nhan phi không biết dạy con,biếm vào lãnh cung vĩnh viễn không được ra”
Trong lãnh cung, Lâm Tịch Nhan lôi kéo lâm Mục thanh,thật giống như thấy được dược thảo cứu mạng : “ Phụ thân,cứu ta !”
Lâm Mục Thanh nhìn nữ nhi hắn sủng ái nhất rơi vào kết quả như vậy,ngoại tong chỉ sợ cũng mất mạng, trong nháy mắt già đi rất nhiều. Bất đắc dĩ nói : “ Nhan nhi ,phụ thân cũng không còn biện pháp ! Ngươi cũng biết tính khí hoàng thượng !”
Bàn tay Lâm Tịch Nhan lôi kéo hắn vô lực buông ra,nàng thật phải trải qua nửa đời còn lại trong lãnh cung sao ? Nàng không muốn ! đột nhiên trong mắt sáng lên, kích động kéo Lâm Mục Thanh : “ Phụ thân ,lục công chúa….”
“-Lục công chúa ?”
“-Phụ thân tìm lục công chúa cứu ta, chỉ cần nàng hướng hoàng thượng cầu xin,hoàng thượng nhất định sẽ thả ta !”
“-Chỉ sợ lục công chúa chưa chắc chịu !” trạch Nhi hãm hại nàng như thế, nàng có thể không hiềm khích sao ?
“ – Nàng sẽ cứ ta !” Nhìn ánh mắt chắc chắn của nàng, Lâm Mục Thanh vội hòi : “ Vì sao ?” Xem ra còn có chuyện hắn không biết !
“-Bởi vì nàng là nữ nhi của ta !”
Lâm Mục Thanh kích động đứng lên,lớn tiếng kinh hô : “ Cái gì ?’
Nghe xong lâm tịch Nhan kể lại, lâm Mục thanh trách mắng : “ Nhan Nhi,ngươi thật hồ đồ ! Đây chính là tội lớn khi quân !”
“-Phụ thân,hoàng thượng cưng chiều lục công chúa như vậy, chỉ cần nàng chịu cầu cạnh, bất kể tội gì,hoàng thượng nhất định đặc xá ta !”
“-Này ..!” Lâm Mục thanh do dự một chút, cắn răng một cái,gật đầu nói : “ Được ! Ta đi thử một chút !”
Ngoài lãnh cung một nữ nhân duyên dáng quý phái lẩm bẩm nói : “ Khó trách hoàng thượng đối với ngũ hoàng tử chẳng quan tâm,lại như vậy sủng ái lục công chúa,thì ra lục công chúa mới là nữ nhi ruột thịt của Nhan phi ! Xem ra hắn cuối cùng là tin !” Nói xong xoay người rời đi
Mà Lâm Mục Thanh đi Lăng Thiên điện tìm Lạc Thủy Ly nhưng mỗi lần đều bị đóng cửa ,cho đến khi Lạc Thủy Ly thấy phiền,trực tiếp ném hắn một câu : “ Phụ hoàng không lấy mạng nàng đã là cho ta mặt mũi,đừng mơ tưởng ta thay nàng cầu tình !”
Lâm Mục Thanh trong lòng kinh sợ,không đi Lăng Thiên điện nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro