CHƯƠNG 76 - 78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

15.11.2021

Editor: Autumnnolove

---

Lạc phủ muốn từ hôn, mà còn là hôn ước cùng hoàng thất Thiên Vũ đế quốc!

Đối tượng còn là thiên chi kiêu tử* Ngũ hoàng tử!

(*) - 天之骄子 : tài năng thiên phú, con cưng của trời

Tin tức bát quái này nhanh chóng truyền đi khắp nơi trong thành Phong Lâm, còn truyền tới không ít thành trì xa xôi khác.

Trong số đó có những người ban đầu không hiểu rõ chân tướng, sau khi biết được ngọn nguồn, đều thập phần tán thành hành động của Lạc lão gia tử. Đều tán thưởng ông là một hán tử chính trực, không bởi vì quyền thế của hoàng thất Thiên Vũ mà ủy khuất cháu gái của chính mình.

Cũng có người nói Lạc lão gia tử ngốc, hiền tế quý như Ngũ hoàng tử, đốt đèn lồng tìm khắp nơi cũng không có, Lạc lão gia tử còn bây giờ còn đẩy ra bên ngoài.

Lập tức có người phản bác nói, người của hoàng thất Thiên Vũ đều đối đãi với Lạc Thanh Đồng ác độc như vậy, ai biết có thể sống sót được đến ngày gả đi hay không a?

Còn không bằng nhân lúc còn sớm từ hôn cho rồi! Cũng đỡ phải mất đi một đứa cháu gái quốc sắc thiên hương!

Mặc kệ bên ngoài đang đồn đãi như thế nào, Lạc lão gia tử bên này đã rời khỏi Đông Li quốc, hướng đến đế quốc Thiên Vũ để từ hôn.

Sau khi hắn nhận được thư làm chứng của các vị gia chủ hiển quý tự tay viết, liền trực tiếp xuất phát, một chút thời gian cũng không trì hoãn.

Sau khi Lạc Thanh Đồng trở về Lạc gia, liền nhốt mình trong mật thất của Lạc lão gia tử, đem bí tịch tu luyện bên trong toàn bộ đều lật qua một lần.

Nàng thập phần rõ ràng tình cảnh của Lạc gia hiện giờ, đừng nhìn thấy Trấn Quốc hầu phủ ở Đông Li quốc giống như dưới một người mà trên vạn người, ngay cả vương thất Đông Li quốc cũng phải nịnh bợ, nhưng thực ra đều là bởi vì quan hệ hôn ước giữa Lạc Thanh Đồng cùng Vũ Văn Mặc. Một khi quan hệ hôn ước giữa hai nhà được giải trừ, người vọng tưởng muốn thay thế Lạc gia nhiều không kể xiết. Ngay cả thái độ của vương thất Đông Li quốc đối với Lạc gia, chỉ sợ là cũng sẽ có nhiều chuyển biến.

Những chuyện này, Lạc lão gia tử vì yêu thương cháu gái, chưa bao giờ nhắc tới trước mặt nàng. Càng không nói sau khi từ hôn sẽ tạo nên những tổn thất gì đối với Lạc gia, phỏng chừng là đang muốn tự mình dùng hết sức mình chịu đựng!

Nhưng Lạc Thanh Đồng sao có thể làm như thật sự không biết gì?

Hôn sự này là nàng chủ động muốn giải trừ, trách nhiệm sau lưng tự nhiên cũng nên để nàng tới gánh vác.

Lạc Thanh Đồng gõ nhẹ lên án thư*, đem quyển bí tịch hồn thuật cuối cùng cất lên kệ sách bên trong.

(*) - 书案 : bàn sách.

Đồng thuật của Lạc Thanh Đồng chính là nhìn qua liền nhớ, chỉ cần xem qua một lần là có thể hoàn toàn ghi tạc trong đầu. Lần sau muốn xem nó, chỉ cần ngồi nhớ lại một chút là được.

Mất mấy ngày trời, Lạc Thanh Đồng mới xem hết toàn bộ bí tịch hồn thuật bên trong mật thất này.

Lúc này nàng cũng đã có những hiểu biết nhất định về hồn sư. Hồn sư, chính là cường giả sở hữu hồn ấn trời sinh.

Truyền thuyết đều viết rằng, hồn phách có linh tính, con người từ lúc mới sinh ra, hồn phách cũng bắt đầu có linh tính từ đó. Nhưng mà linh tính như vậy lại tiềm tàng ở bên trong linh hồn của mỗi con người, rất khó phát hiện và đánh thức nó.

Mà hồn ấn, chính là biểu tượng của hồn phách có linh tính!

Người có được hồn ấn, liền có được thiên phú để lu luyện thành hồn sư. Hồn ấn khác nhau, phương hướng tu luyện trọng tâm của hồn sư cũng khác nhau.

Có người có thân thể ẩn chứa hỏa hồn ấn, hồn phách trời sinh liền tương thích với lửa, khi tu luyện công pháp hệ lửa sẽ giống như làm ít mà được lợi lớn.

Có người có được hồn ấn, một khi giải phong ấn chắc chắn sẽ tu luyện thành công, thực lực cường hãn hơn so với võ giả nhiều.

Suy cho cùng, võ giả phải thăng cấp đến tiên thiên, cũng chính là cảnh giới sau Võ vương, mới có thể tu luyện được thể chất cứng rắn.

Nhưng hồn sư thì một khi tu luyện thành công, đã có khả năng thi triển ra thuộc tính của sức mạnh, đây là chuyện mà võ giả không có cách nào theo kịp!

Lạc Thanh đồng dùng thời gian ba ngày, cảm ứng hơi thở bên trong cơ thể mình, liền chạm tới cột mốc nhập môn của hồn sư.

Hồn ấn mà Lạc Thanh Đồng đang sở hữu chính là đồng hồn ấn, được xem là một loại hồn ấn đặc biệt. Lạc Thanh Đồng cũng không biết hồn ấn này rốt cuộc lợi hại đến đâu. Nhưng nếu Lạc lão gia tử đã nói tổ tiên Lạc gia rất lợi hại, không thèm đặt tứ đại thánh triều vào mắt, vậy hẳn rất lợi hại rồi!    

--Editor: Autumnnolove--

Lúc này Lạc Thanh Đồng mới biết được học viện có những chỗ tốt gì. Rất nhiều thứ, cho dù nhận được truyền thừa cũng chưa chắc hiểu được, phải đặt chân tới học viện để tiếp thu chỉ dẫn có bài bản. Chỉ có những chỗ như học viện, hải nạp bách xuyên*, có thể truyền thụ rất nhiều tri thức mà bản thân nàng không biết được!

(*) - 海纳百川: biển tiếp nhận nước từ trăm con sông đổ về, dung nạp trăm con sông mới trở nên rộng lớn. (Wattpad: Autumnnolove)

Xem ra, cái hạng mục phân viện Thiên Vũ này thập phần là chuyện thập phần tất yếu.

Lạc Thanh Đồng nghĩ như vậy, nhắm hai mắt lại, chuyên tâm cảm thụ hồn lực đang chuyển động trong cơ thể nàng.

"Oanh!"

Bảy ngày sau, ở mật thất nơi nàng đang bế quan, đột nhiên truyền đến một tiếng động oanh tạc. Lạc Thanh Đồng mở hai mắt ra, một đạo kiếm quang huyết sắc đột nhiên xẹt qua hốc mắt mờ mịt của nàng.

Đồng quang hóa hư kiếm!

Một đạo kiếm quang này, giống như một thứ gì đó thể rắn từ trong mắt Lạc Thanh Đồng xẹt qua. Nhưng chỉ có Lạc Thanh Đồng biết, đạo kiếm quan này hoàn toàn có thể xâm nhập vào ý thức của đối phương, làm cho hắn chết dưới lưỡi kiếm ảo giác này.

Đây được gọi là ánh mắt giết người trong truyền thuyết sao?

Nhưng mà vừa rồi chỉ là nhập môn hồn sư, đã phát ra uy lực lớn như vậy, thật sự lợi hại!

Phải biết rằng chỉ có Võ vương mới có thể phòng kình khí ra bên ngoài, hình thành một trận gió giết người vô hình a!

Lạc Thanh Đồng lúc này mới chỉ là Hồn sư tam tinh thôi, dựa theo phân chia giai đoạn của hồn sư thì nàng vẫn còn đang ở giai đoạn nhập môn.

Lạc gia vận dụng đồng thuật xem ra còn kém so với nàng, nhưng đối với phương pháp đánh thức hồn thuật để tu luyện này, Lạc Thanh Đồng rất có hứng thú.

Nàng cảm nhận thực lực của mình một chút, đã là hồn sư tam tinh, Lạc Thanh Đồng nở một nụ cười. Lần đầu tu luyện mà có thể đột phá đến hồn sư, thật ra có chút ngoài ý muốn. Nhưng mà sau đó nàng nghĩ tới cơ thể mình ít nhiều cũng trải qua quá trình cải thiện thể chất của hai kiện chí bảo, hơn nữa nàng còn làm người hai đời, linh hồn lực của nàng cường đại hơn người bình thường một chút, cho nên lúc tu luyện cũng sẽ đạt nhiều thành tựu hơn.

Hơn nữa, bản thân nàng còn có dị năng đồng thuật, tu luyện hồn thuật của đồng thuật, đối với nàng mà nói, thật sự đơn giản giống như là ăn cơm uống nước. Hoàn toàn không có chút cảm giác khó khăn nào giống như người khác mới vừa tu luyện.

"Được rồi! Có thể ra cửa!"

Lạc Thanh Đồng chuẩn bị rời khỏi Lạc gia một chuyến, không ra ngoài tăng cường thực lực sao được chứ?

Lần này nàng chuẩn bị đi tìm dược liệu để trị liệu cho đôi bắt bị trúng độc của bản thân. Nàng tuy rằng có đồng thuật, nhưng đôi mắt bị mù trước sau vẫn có chút bất tiện. Huống hồ chi Lạc gia tu luyện hồn thuật, đôi mắt hoàn hảo và đôi mắt mù sẽ mang đến uy lực phát huy khác nhau.

Bây giờ chỉ là công pháp đơn giản, cách tu luyện Lạc Thanh Đồng cũng còn chưa rõ ràng lắm. Nhưng càng về sau thì yêu cầu đôi mắt sẽ càng cao.

Với huyết đồng trời phú của Lạc Thanh Đồng, một khi khôi phục, có thể phát huy uy lực của hồn thuật Lạc gia đến đỉnh cao nhất!

Dưới tình huống như thế này, nàng phải nhanh một chút chữa khỏi đôi mắt!

Vừa định rời khỏi mật thất, bỗng nhiên Lạc Thanh Đồng nhớ ra một chuyện. Nàng dùng tâm thức nhập thể, nhìn về phái tòa Cửu trọng linh lung tháp.

Con heo nhỏ ở bên trong bị thiêu nóng đến kêu ngao ngao, Lạc Thanh Đồng không thèm để ý nó, chỉ nhìn về phiá con Tiếp Thiên thần thú sơ sinh bên kia. Đứa nhỏ này sau khi khế ước với nàng thì được nàng đưa vào trong Cửu trọng linh lung tháp nuôi dưỡng. Cái tháp trấn yêu này chỉ có công dụng áp chế đối với một mình con heo nhỏ, hoạt động theo tâm thức của Lạc Thanh Đồng. Không khí trong đó rất có lợi đối với yêu thú.

Tiểu Tiếp Thiên thần thú ở trong đó có mấy ngày mà toàn thân đã lớn lên không ít. Lạc Thanh Đồng nhìn thấy trên người nó đã mọc ra lông tóc trắng tinh, thoạt nhìn giống như một con hồ ly. Một cái đuôi dài xõa tung cuộn tròn ở phía sau, nhẹ nhàng quét qua quét lại, thập phần đáng yêu.

Cảm nhận được tâm thức của Lạc Thanh Đồng tiến vào, con thú nhỏ oa oa mơ hai mắt, nhìn về phía nàng rồi chạy tới.

Lạc Thanh Đồng cười cười xoa đám lông trên người nó, nói: "Về sau gọi ngươi là Tiểu tuyết cầu đi."

Tiểu tuyết cầu chính là bổ khuyết cho cái quan hệ khế ước bực bội giữa Lạc Thanh Đồng và Tiểu Hương Trư.

Đây mới là bộ dáng mà một khế ước thú nên có!

Hơn nữa sau khi trưởng thành thực lực của nó còn rất cường hãn!

Đâu có giống như cái đầu heo ngu ngốc kia, suốt ngày chỉ biết gây thêm chuyện cho nàng!

Tiểu tuyết cầu còn nhỏ, Lạc Thanh Đồng cũng không mang nó ra ngoài, để nó tiếp tục ở lại trong Cửu trọng linh lung tháp mà nuôi dưỡng.

Thân hình của Lạc Thanh Đồng vừa xuất hiện ở thư phòng, liền có hộ vệ canh giữ ở bên ngoài cung kính bẩm báo.

"Đại tiểu thư, không thấy Tam tiểu thư nữa."

--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--

Không thấy?

Lạc Thanh Đồng cười.

"Chuyện xảy ra khi nào?". Nàng cười nhạt, thần sắc trên mặt không có nửa điểm ngoài ý muốn.

"Chính là một ngày sau khi xảy ra chuyện ở Túy Hồng Lâu, Hầu gia rời đi, Đại tiểu thư bế quan tu luyện trong mật thất."

Tên hộ vệ kia vẫn còn quỳ trước mặt Lạc Thanh Đồng, cung kính bẩm báo. Đây là người bên cạnh Lạc lão gia tử, gọi là Thiết Vệ quân, là nhóm thị vệ trung thành và tận tâm, chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình Lạc lão gia tử. Hiện tại còn thêm một người nữa đó là Lạc Thanh Đồng.

"Là đám thuộc hạ vô năng, Tam tiểu thư giữa đường bị người khác cướp đi, chúng ta lục soát khắp thành Phong Lâm đều không tra ra được tung tích của Tam tiểu thư! Xin Đại tiểu thư trách phạt!"

Trên mặt vị thủ lĩnh Thiết Vệ thập phần áy náy.

Lạc Tâm Ngưng bị cướp đi từ trên tay hắn, không thể hoàn thành nhiệm vụ Hầu gia giao phó cùng công đạo cho Đại tiểu thư, trong lòng hắn phi thường bất an.

Mấy ngày nay, hắn luôn canh giữ ở bên ngoài cửa thư phòng, chờ đợi Lạc Thanh Đồng ra ngoài để bẩm báo.

"Không có việc gì, chuyện này không thể trách các ngươi được. Có người đứng sau ra tay, các ngươi ngăn cản vô ích!"

Lạc Thanh Đồng tất nhiên biết rõ chuyện gì xảy ra!

Hoàng thất Thiên Vũ ra tay cũng thật nhanh a!

Cũng không uổng phí công sức nàng cho người gióng trống khua chiêng khiêng Lạc Tâm Ngừng vì tức giận đến hôn mê đi hết nửa vòng thành trì mới hồi phủ, làm cho người trong toàn thành đều biết chuyện này.

Bây giờ xem ra, bọn họ quả nhiên ra tay giúp Vũ Văn Tuyết chùi đít!

Lạc Thanh Đồng cười lạnh.

Điều này cũng chứng minh, trong thành Phong Lâm này vẫn luôn có tai mắt của hoàng thất Thiên Vũ âm thầm quan sát!

Bọn họ đều biết Vũ Văn Tuyết đối phó với nguyên chủ, cũng biết Lạc Tâm Ngưng bị Vũ Văn Tuyết mua chuộc và sai sử, lại không có ngăn cản tất cả những chuyện phát sinh!

Thậm chí còn có khả năng đứng ở sau lưng thúc đẩy sự tình phát triển!

Nếu không phải như vậy thì Trấn quốc hầu phủ quyền thế ngập trời tại Đông Li quốc, sao Lạc lão gia tử đến cả một chút tin tức phong phanh cũng không thám thính được, để nguyên chủ bị người khác tùy ý tính kế?

Cuối cùng thiếu chút nữa là chết mất xác!

"Cũng tốt!". Ý cười trên môi Lạc Thanh Đồng càng thêm quyến rũ. Những chuyện nàng muốn biết đều đang rõ ràng rành mạch ngay trước mắt.

Càng như vậy...oan có đầu nợ có chủ!

Hoàng thất thiên vũ sao, chúng ta chậm rãi chơi!

Bọn họ cùng Lạc Tâm Ngưng, một người cũng sẽ chạy không thoát!

Đôi mắt bị độc mù này của nàng, nhất định phải dùng máu để trả, mới gọi là tính toán xong!

"Được rồi, chuyện này các ngươi không cần phải xen vào nữa". Thanh âm của Lạc Thanh Đồng có phần nhàn nhạt.

"Ta giao quyền quản lý trong phủ lại cho các ngươi. Ta muốn ra ngoài một chuyến, chờ gia gia trở về, nói với ngài ấy không cần lo lắng, ta sẽ nhanh chóng trở về!"

"Còn nữa, trong lúc ta không có ở đây, nếu có người can đảm đến gây sự ở Lạc gia, mặc kệ là ai, giết không tha!"

Lời này của nàng sát ý nồng đậm.

Hôn ước của Lạc gia và Vũ Văn gia sẽ nhanh chóng bị hủy bỏ. Không tránh khỏi sẽ có không ít người nhân cơ hội này tới sinh sự. Đặc biệt là những người phòng khác của Lạc gia, một đám đều không muốn sống yên ổn.

Nể mặt Lạc lão gia tử, Lạc Thanh Đồng sẽ không đối phó với bọn họ. Nhưng nếu có người can đảm liên hợp với người ngoài gây sự, vậy đừng trách nàng không khách khí. Đến lúc đó, mặc kệ là ai, đều phải chết!

Lạc Thanh Đồng sẽ không để Lạc gia trong tay mình xảy ra chuyện!

"Tuân lệnh!". Thiết Vệ quân cùng đồng thanh hô to.

Lạc Thanh Đồng gật đầu, lập tức đi về phía cửa lớn Lạc gia. Nàng dạo quanh bốn phía một vòng, không bao lâu đã bày xong một trận pháp ẩn nấp mang tính tấn công cường đại.

Không có người sinh sự ở Lạc gia thì thôi, nếu có người can đảm dẫn xác tới, bảo đảm bọn họ sẽ chết cực kỳ thảm!

Đây cũng chính là lá bài ẩn mà Lạc Thanh Đồng bố trí cho Lạc gia, chuyên phòng bị người của hoàng thất Thiên Vũ.

Ai biết sau khi bọn họ bị từ hôn, có thể làm ra chuyện gì bất lợi cho Lạc gia hay không?

Lạc Thanh Đồng nhất định phảian bài thỏa đáng hết thảy mới có thể an tâm rời đi. Làm xong hết mọi chuyện,nàng lúc này mới thong thả ung dung ra khỏi thành Phong Lâm.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro