chương 18: kiếp ma thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu yêu quái hổ luân hồi này giữa mi tâm có một con mắt thứ ba dựng thẳng nửa trắng nửa đen, bên trong lại là một mảnh u ám, cổ xưa cùng sự tang thương hiện rõ trong ánh mắt, không phải ai cũng sẽ có được nhất là một thú con mới sinh, sao lại có ánh mắt như thế

Mà sau khi con mắt thứ ba mở ra, động tác của Dạ Khinh vũ lập tức ngừng lại, nàng giật mình nhìn lại, nhưng lại phát hiện chung quanh thân thể mình không biết từ lúc nào cư nhiên bị một tầng sương mù hắc bạch song sắc bao phủ, mà thứ duy nhất Dạ Khinh Vũ có thể nhìn thấy chính là con mắt hắc bạch , con mắt dựng thẳng này cao khoảng một thước, nửa trắng nửa đen thoạt nhìn có vẻ vừa xinh đẹp vừa quỷ dị, khiến cho trong lòng người ta cảm thấy sợ hãi.

"mở mắt luân hồi, nữ nhân ngươi luân hồi đi!" một âm thanh xa lạ bi bô vang lên.

Sau đó trước mắt Dạ Khinh Vũ hai màu sương mù nhanh chóng phát sinh biến hóa, những thứ sương mù lúc này xoắn ốc lại với nhau, ở vị trí chính giữa xuất hiện hai dòng nước xoáy.

Không thể không nói cảm giác hai màu trắng đen này giao thoa lại với nhau làm cho Dạ Khinh Vũ cảm thấy đầu mình như muốn ngất đi, thân thể của nàng bị hai màu trắng đen kia hút vào giữa dòng nước xoáy.

tiểu Đầu thú kia thấy vậy không khỏi nở nụ cười, thành thật mà nói, bởi vì hắn vừa mới sinh ra, thiên phú cùng uy lực kỹ năng có hạn, cho nên hiện tại chỉ có thể khiến cho Dạ Khinh Vũ luân hồi về một năm trước mà thôi, mặc dù không biết có hữu dụng hay không, nhưng mà cứ thử một chút xem có tốt hơn hay không!

Một lần phát động luân hồi cũng làm cho thú con mệt mỏi duỗi dài đầu lưỡi hút khí.

Hy vọng nữ nhân đáng giận kia trở về một năm trước sẽ suy yếu hơn hiện tại, thật sự là không hiểu vì sao lão cha lại đem mình phó thác cho một nữ nhân như vậy, nữ nhân này vừa nhìn chính là loại người rất vô lương a.

Chỉ là nguyện vọng tốt đẹp của chó nhỏ thôi, thực tế thì lại vô cùng tàn khốc cộng thêm cảm giác lạnh xương cốt a.

Một năm trước Dạ Khinh Vũ có thể so với bây giờ yếu hơn sao?

Dạ Khinh Vũ có cảm giác mình tiến vào một thế giới kì quái, trên thế giới này không có bất kì một sinh mạng nào tồn tại, hơn nữa cũng không có trời lẫn đất,chỉ có quang mang hắc bạch không ngừng chớp động.

Ngay tại thời điểm Dạ Khinh Vũ vạn phần kì quái thì nàng cảm thấy hai mắt mình tỏa sáng sau đó liền xuất hiện trên Thúy Bình sơn, hơn nữa trước mặt vẫn chính là tiểu hắc cẩu kia.

"Uy, ngươi thế nào sẽ biến thành như vậy?" đầu tiểu hắc cẩu vừa nhìn thấy bộ dáng Dạ Khinh Vũ lập tức bị hù dọa, thân thể chấn động, thân thể nhảy dựng lên trừng mắt nhìn không thể tưởng tượng nổi.

Hắn meo meo, hai mắt chó nhỏ cứ ngỡ mình mù.

Dạ Khinh Vũ cười, nàng phát hiện thân thể mình có biến hóa, loại cảm giác thởi điểm nàng là ma thần đã trở lại, giờ khắc này, thân thể nàng tràn đầy ma lực cường đại vô cùng vô tận.

Cúi đầu nhìn nhìn thân thể mình, một pháp bào màu đen tinh xảo, trong tay nàng nắm chặt một cây pháp trượng nạm thạch thất thải phượng hoàng.

Thật là không nghĩ tới chính mình cũng có ngày trở về thành ma thần, cảm giác này thật tốt. bất quá trong lòng nàng đối với thiên phú của chó nhỏ cùng kỹ năng của nó cảm thấy hứng thú nhiều hơn.

Uy áp ma thần nhàn nhạt không ngừng khuếch tán, chó đen nhỏ không có biện pháp chống đỡ thân thể, liền hồi phục lại bộ dáng nho nhỏ trước kia, tội nghiệp quỳ rạp trên mặt đất, chớp chớp mắt nhỏ, hắn hiện tại nghĩ không thông, nữ nhân này, nữ nhân này một năm trước làm sao có thể cường đại thành bộ dáng như thế này a, liền tính cả cha hắn còn có lão nương cũng không khiến cho hắn có loại cảm giác này a, cường đại như núi, như biển, không, hoặc là nữ nhân này cho hắn cảm giác chỉ cần nàng phất tay liền có thể hủy thiên diệt địa a!

"Ha ha, yêu quái hổ luân hồi, tốt, rất thú vị!" Dạ Khinh Vũ nhàn nhạt nở nụ cười: "cái thiên phú cùng kỹ năng này của ngươi có thể duy trì liên tục trong bao lâu?"

Trong lòng chó đen nhỏ thật lòng không muốn trả lời, nhưng mà miệng chó lúc này không khống chế được lúc mở lúc đóng nói: "Ta bây giờ còn nhỏ, chỉ có thể duy trì trong ba phút, bất quá nếu ta càng mạnh, thì thời gian luân hồi sẽ có thể kéo dài, thời gian duy trì liên tục sẽ càng lâu hơn!"

"Ừ, nói như vậy, ngươi cũng còn chút tác dụng, như vậy đành bất đắc dĩ thu nhận ngươi thành sủng vật của ta cũng được!" Dạ Khinh Vũ vuốt vuốt chiếc cằm thon gọn, sau đó nàng tùy ý vung tay lên lập tức đem thân thể chó nhỏ bay lên trôi lơ lửng trước mặt nàng.

Nên biết rằng trong xương chó đen nhỏ chính là bộ tộc cao quý nhất cùng dòng máu cao ngạo nhất a luân hồi yêu quái hổ, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng cúi đầu trước bất kì ai.

Trong lòng chó nhỏ âm thầm lẩm bẩm, đúng vậy, nhưng khi giờ khắc hắn chống lại ánh mắt giống như cười giống như không của Dạ Khinh Vũ, hắn liền tân tân khổ khổ phát hiện với thực lực này hắn căn bản không có bất kỳ cơ hội cự tuyệt nào.

Lúc này cái gì khí tiết đều không đáng nói, bảo toàn mạng chó mới là đại sự hàng đầu a.

Vì vậy cho nhỏ cái gì cũng không nói, vung trảo vỗ vỗ đem giọt huyết đến trước mặt Dạ Khinh Vũ.

Dạ Khinh Vũ cực kì hài lòng.

Bất quá thời điểm một giây sau đó, thân thể chó nhỏ liền nặng nề ném xuống đất, Dạ Khinh Vũ một lần nữa sa thế giới đen trắng kì quái, thời điểm nàng xuất hiện lần nữa đã khôi phục lại hoàn toàn bộ dáng hoàn khố lúc trước.

Thời gian ba phút đã hết.

"Ô...." Chó nhỏ bây giờ đã hiểu cái gì gọi là trời tạo nghiệt có thể sống, nhưng tự tạo nghiệt chỉ co chết, còn có câu tự lấy đá đập chân mình a.

"Tiểu Luân Luân tới đây!" Dạ Khinh Vũ híp mắt cười vẫy vẫy tay với chó nhỏ.

Chó nhỏ khóe miệng không khỏi co rúm lại, nói , nói hắn không muốn cái tên này có được hay không, tiểu Luân Luân nghe như thế nào cũng thấy ác tâm vậy a.

"Ừ, như vậy đi, tiểu Hắc Hắc, tiểu Luân Luân Tiểu Vệ Vệ, ba cái trên này, tự ngươi chọn lấy một đi!" Dạ Khinh vũ rất là dân chủ nói.

Chó đen nhỏ không nói gì hỏi trời, hắn có thể nói ba cái tên này hắn đều không muốn có được hay không?

Nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt của Dạ Khinh Vũ, hắn biết mình không có quyền lợi lựa chọn, ai khiến cho mình cùng nữ nhân này ký kết khế ước chủ tớ cơ chứ, đáng thương cho thanh danh luân hồi yêu quái hổ a.

Bất quá cái tên tiểu Luân Luân này căn bản không rõ hắn đã bị Dạ Khinh Vũ một người đánh lén giết người cướp của, ăn nhậu đĩ điếm cờ bạc, nhãn hiệu đều có đủ. Trong đời hoàn khố, có nhiều hơn một tiểu Luân Luân với ý nghĩ như vậy thì đặc sắc sẽ càng nhiều a.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro