Chương 44: anh trai muốn được giao lưu sâu sắc với em gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Bán sơn tra đây, sơn tra chính gốc đây ~"

Trên đường phố không thế xem là rộng rãi của cổ trấn, hai bên đường đủ kiểu cửa hàng mọc lên như rừng. Tiếng rao của người chủ không ngừng truyền đến, cô gái nhỏ sắc mặt trắng hồng, kéo cánh tay của người đàn ông đi bên cạnh với vẻ thân mật, trong tay cầm theo một xâu mứt trái cây màu nâu đỏ, cái miệng nhỏ không ngừng liếm cắn xâu mứt trái cây kia. Cái lưỡi nhỏ liếm từng chút một, lại còn mút quả sơn tra ở phía trên chóp đỉnh.

Cố Lâm Hiên nghiêng đầu nhìn động tác của cô bé, bụng dưới bất thình lình dâng lên một luồng khí nóng khó hiểu. Động tác cô bé này liếm xâu mứt trái cây quả thật là mất hồn, người anh em bên dưới hơi hơi rục rịch ngẩng đầu, đang thèm khát được đút vào trong cái miệng nhỏ của cô.

"Cái này ăn ngon lắm, ông xã có muốn nếm thử một chút không?" Vẻ mặt cô gái hồn nhiên, cười khanh khách đưa xâu mứt vừa mới liếm hết một lượt đến bên miệng người đàn ông.

"Được ~" Cố Lâm Hiên cười nhẹ, ôm sát eo cô, cúi người xuống hôn lên cái miệng chúm chím của cọ, đầu lưỡi dịu dàng và mạnh mẽ vói vào trong khoang miệng cô, ngang tàng đảo quét hết ngóc ngách trong vách thịt, mạnh mẽ liếm mút nước bọt ngọt ngào mê người.

Hai người dây dưa môi lưỡi một hồi, Cố Lâm Hiên buông tha cái miệng nhỏ của cô, cất lời nói chuyện cùng giọng cười xấu xa bên tai cô:

"Quả nhiên là ăn ngon, ông xã không chờ nối muốn nuốt hết tất cả vào bụng." nói xong còn đưa đầu lưỡi quét qua vành tai cô với vẻ xấu xa, khiến cô gái nổi lên một trận rùng mình và hờn dỗi.

Người đàn ông này thật là... trên dường đầy người, không chú ý đến hình tượng một chút gì cả. Sau khi hai người thân mật hôn môi nhau, Cố Chỉ Hàm phát hiện những vị khách du lịch xung quanh đều nhìn cô với ánh mắt đầy ý cười. Khuôn mặt nhỏ đỏ lên như màu gan lợn, giở trò như đứa trẻ, cô bỏ rơi người đàn ông phía sau lưng, bước nhanh đi về phía trước.
Cố Lâm Hiên bật cười cô gái nói thay đổi là thay đổi ngay, ai bảo cái miệng nhỏ xinh của cô mê người như vậy chứ?

Người đàn ông cười trộm, rảo bước như sao chổi đuổi lên phía trước, giữ chặt cô gái nhỏ đang có chút giận dỗi vào trong vòng tay. lại cúi người vỗ về bên tai cô một hồi, cô gái mới chịu bỏ qua, cuối cùng sắc mặt đỏ bừng, vùi vào trong lòng anh, đi về phía đầu con hẻm của cổ trấn.

Ở phía cuối con đường là một con sông, có vài chiếc thuyền cập sát bờ, người chèo thuyền đang u a chào mời khách, "Ngồi thuyền dạo chơi sông Hoàng đi nào!"

Cố Chỉ Hàm cảm thấy mới lạ, kéo người đàn ông nhích sang một bên. "Ái chà ~ Cô gái muốn ngồi thuyền không? 5 người ngồi chung một thuyền giá càng ưu đãi nha, mỗi người chỉ cần 25 đồng thôi." Nhìn thấy khách đến, người chèo thuyền càng ra sức chèo kéo kinh doanh, giọng nói chất phát ồm ồm lao nhao ồn ào.
Nhìn thấy cô gái nhỏ gương mặt đầy tò mò, Cố Lâm Hiên dịu dàng vuốt ve mái tóc cô, nhỏ giọng lên tiếng

"Em muốn thì ngồi thôi ~"

"Chàng trai ngồi thuyền không, vừa vặn đủ người, lập tức xuất phát ~"

"Nhanh chút... nhanh chút..." Ba cậu nam sinh ngồi sau lưng trong nháy mắt đã hò hét ầm ĩ muốn đi nhanh.

Mặt mày Cố Lâm Hiên thoáng có chút không vui, sau đó dưới sự lôi kéo kích động của cô gái, vẫn cùng nhau đi vào bến đậu bên bờ sông.

"Các vị khách, có thể ngồi yên vị rồi ạ ~ Chúng ta xuất phát đi tham quan sông
Hoàng thôi ~"
Người chèo thuyền đứng ở cuối thuyền nhìn mọi người sau khi lên thuyền đầy đủ, cất to tiếng rao, chậm rãi đẩy chiếc thuyền nhỏ đi.
Trên chiếc thuyền nhỏ có hai hàng chỗ ngồi, Cố Lâm Hiên dắt tay con gái ngồi ở dãy ghế sau, ba cậu nam sinh tự giác ngồi ở dãy ghế phía trước, sau đó ríu ra ríu rít trò chuyện.
Cố Chỉ Hàm phát hiện ra người đàn ông ở bên cạnh mình hơi không vui, biết được tổng giám đốc như anh không quen chen chúc ngồi chung một chỗ với người lạ.
Nhưng còn cô thì rất thích và khao khát được cùng trò chuyện với nhiều người, hoặc là chỉ nghe nội dung mà bọn họ tán chuyện, cũng cảm thấy đặc biệt vui vẻ.
Bàn tay nhỏ hơi vuốt ve trên mu bàn tay anh, an ủi một cách im lặng. Cố Lâm Hiên hơi nghiêng đầu mỉm cười dịu dàng với cô một cái, nắm lại bàn tay nhỏ mềm mại không xương của cô.

"Đại Long, mày đăng ký ở trường đại học F phải không? Nghe nói trường này siêu ngầu, ai ào học trường này đều không đơn giản." Một cậu nam sinh tóc húi cua mang gọng kính đen dày cộp nói với nam sinh ngồi phía trước Cố Chỉ Hàm, sắc mặt và lời nói ngập tràn hâm mộ.
Lúc nghe thấy đại học F, tim Cố Chỉ Hàm bất chợt lạc mất một nhịp. Sau đó bình tĩnh vếnh tai lên nghe ngóng kĩ càng hơn.

"Haiz~ Còn chưa biết chắc có trúng tuyển hay không đây này." Một giọng nói ấm áp hơi trầm tĩnh vang lên từ vị trí phía sau.

Giọng nói cậu nam sinh khá dễ nghe, Cố Chỉ Hàm nói thầm trong lòng.

"Điểm số của mày cao vậy, chắc chắn là trúng tuyển rồi!" Cậu nam sinh ngồi ở giữa cười sảng khoái, lúc nói chuyện còn làm ra dáng bạn bè tốt kéo kéo bả vai của cậu nam sinh tên "Đại Long".

"Chuyện kia... tôi muốn hỏi một chút, cậu nhắc tới đại học F, chính là trường ở thành phố Lương phải không?" Cố Chỉ Hàm vẫn không thể kiềm chế được nội tâm tò mò của mình, nhỏ giọng hỏi một câu.

"Chính là trường đó á ~" Cậu nam sinh mang kính gọng đen gật đầu, mỉm cười chân thành với cô. "Sao thế? Bạn cũng học ở trường đó hả?" Kính gọng đen hiếu kì, đảo mắt qua Cố Chỉ Hàm, cảm thấy tuổi tác cô tương đồng.

"Ừ ~ Mình cũng đăng ký ở trường đó, vẫn đang chờ thư thông báo." Cố Chỉ Hàm đỏ mặt nói, từ trước tới nay cô hiếm khi tiếp xúc với nam sinh..
"Wow, xem ra bạn cũng là một nhân vật ngầu lòi đây nhỉ." Nam sinh kính gọng đen lên tiếng cùng vẻ sùng bái.

"Chậc ~ Mày tưởng ai cũng giống mày, ngày nào đi học cũng ngủ gà ngủ gật." "Đại Long" ngồi phía trước bất thình lình ngoành lại nhìn, lên tiếng cười giễu cợt. Khuôn mặt cậu thiếu niên trắng trẻo thanh tú, ánh mắt quét qua phía Cố Chỉ Hàm, chỉ dừng lại trong chớp mắt rồi sau đó chuyển sang ngắm phong cảnh.

"Tao có đâu..." Vẻ mặt đầy ấm ức.
Có kèm theo chủ đề nói chuyện của kính gọng đen, mấy nam thanh nữ tú không ngừng lao xao trong suốt chuyến "Du ngoạn sông Hoàng", thỉnh thoàng còn xuất hiện vài câu nói của nam sinh có giọng nói trầm thấp nồng đậm.

Sau khi kết thúc chuyến du ngoạn nửa tiếng đồng hồ, đoàn người đi lên bờ. Mấy người bạn tốt cùng trao đổi số điện thoại và wechat với nhau, để khi nào đến trường học mới thì có thể liên lạc.

Trước khi đi, kính gọng đen nháy mắt với Cố Chỉ Hàm rồi nói: "Anh trai của bạn man ghê, lại còn rất đẹp trai nha~" Tông giọng khi nói không cao không thấp, vừa vặn rơi vào tai của tất cả mọi người. Cả người Cố Lâm Hiên tỏa ra một loại khí chất của đàn ông trưởng thành, đây chính là điều mà những cậu thiếu niên non nớt hâm mộ.

Ặc... Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Chỉ Hàm đỏ hây hây, ngoái đầu hơi nhíu mày liếc nhìn người đàn ông, gật đầu qua lọa "Ừ ừ" một cái.
Chờ đến khi ba nam sinh kia rời đi, thoáng chốc Cố Lâm Hiên đã giữ chặt vòng eo cô, kéo cô áp sát người mình.

"Anh trai ~ Anh trai à?" Giọng nói trầm thấp lập tức lộ ra vẻ nguy hiểm, chỉ hai chữ đơn giản, nhưng cứ như thể len lỏi từ kẽ răng hung bạo của anh.

"Ưm... là ông xã ~ Ông xã ~" Cô gái rất giỏi quan sát sắc mặt, cười hi hi rồi ôm chặt vòng eo anh, nhón chân lên mổ một cái lên bên khóe môi anh.

Mặc dù là vậy, ngọn lửa hờn giận trong lòng Cố Lâm Hiên vẫn không tiêu tan.

Nhưng có như nào thì đây cũng là trên đường lớn, không thể nào nghiêm chỉnh trừng phạt cô, buổi tối trở về dứt khoát dạy dỗ cô gái nhỏ này cho đàng hoàng.

"'Buổi tối quay về, anh trai muốn được giao lưu sâu sắc với em gái!" Người đàn ông kéo cô đến bên góc đầu đường, bất chợt nghiêng người áp sát bên tai cô, chậm rãi nói. Giọng nói cố ý đè thấp, lúc nói chuyện phả ra hơi ấm nóng, quấy nhiễu khiến
Cố Chỉ Hàm rùng mình..
Hình như... đêm nay lại là một đêm không ngủ ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thôtục