Cuộc sống sau hôn nhân 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi về nhà, Chu Tỏa Tỏa cùng Diệp Cẩn Ngôn mang nguyên liệu cùng đồ ăn nhẹ vào phòng bếp, Chu Tỏa Tỏa quay lưng về phía Diệp Cẩn Ngôn hỏi: " Tối nay chúng ta ăn gì."

Diệp Cẩn Ngôn nhịn không được cười lên, Chu Tỏa Tỏa lại quay đầu trừng mắt nhìn. Dù mặt đỏ bừng nhưng khí thế lại mạnh mẽ.
Diệp Cẩn Ngôn ngừng trêu chọc Chu Tỏa Tỏa, nghiêm túc nói: “Ăn lẩu.”

Trong bữa tối, hai người trò chuyện về việc họ đã trải qua hai tuần xa nhau như thế nào, sau đó Chu Tỏa Tỏa hỏi: "Quà của em đâu?"

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười và nói: "Anh sẽ đưa cho em sau."

Sau khi thu dọn đồ đạc, Chu Tỏa Tỏa đi rửa bát. Diệp Cẩn Ngôn dựa vào cửa bếp nhìn Chu Tỏa Tỏa, nhếch khóe miệng: Xem ra, vợ của anh rất có đức hạnh."

Có vẻ như không nên giao hết việc nhà cho vợ nên Diệp Cẩn Ngôn lấy khăn lau khô bát đĩa đã rửa, rồi nhanh chóng làm xong mọi việc.
Khi Chu Tỏa Tỏa chuẩn bị rời khỏi bếp, Diệp Cẩn Ngôn đã nắm lấy cổ tay Chu Tỏa Tỏa kéo vào vòng tay anh.

Chu Tỏa Tỏa ngẩng đầu nhìn Diệp Cẩn Ngôn: "Sao vậy?"

"Anh nhớ em, để anh ôm em một lát nhé."

Khóe miệng Chu Tỏa Tỏa vô thức nhếch lên, cô vòng tay qua eo Diệp Cẩn Ngôn, lặng lẽ tựa vào trong ngực anh, thực ra, cô nhớ anh nhiều hơn anh nghĩ.
Hai người chỉ lặng lẽ tựa vào nhau không biết bao lâu, Diệp Cẩn Ngôn cúi đầu nhìn Chu Tỏa Tỏa trong ngực: "Đã quyết định đi hưởng tuần trăng mật ở đâu chưa?"

Chu Tỏa Tỏa lắc đầu: "Kỳ thực đi du lịch khá mệt mỏi."

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nói: "Tùy em thôi, em muốn đi du lịch thì hãy nói với anh."

Chu Tỏa Tỏa véo má Diệp Cẩn Ngôn: "Anh như vậy chiều hư em đấy."

Diệp Cẩn Ngôn nhướng mày: "Cưới vợ còn không phải là để chiều chuộng sao?"

Chu Tỏa Tỏa chuyển sang vuốt ve và mỉm cười  : “Chồng em là người đối với em tốt nhất !” rồi hôn lên mặt Diệp Cẩn Ngôn.

Diệp Cẩn Ngôn nói: "Vậy thôi sao?"

"Ừm?"

“Không phải em muốn biến giấc mơ của mình thành hiện thực sao?”

Chu Tỏa Tỏa mặt lại đỏ bừng, muốn bỏ chạy, nhưng vừa quay người liền bị Diệp Cẩn Ngôn ép vào tường, à, không là cửa tủ lạnh.
Diệp Cẩn Ngôn dùng tay nâng cằm Chu Tỏa Tỏa : "Anh có nói rằng em là món ăn yêu thích của amh ... đúng là có ý đó"

Chu Tỏa Tỏa xấu hổ muốn cười, nhưng cuối cùng lại không nhịn được cười nói: “Em cũng vậy.”

Diệp Cẩn Ngôn bị câu nói của cô lập tức đốt cháy, anh nâng chân Chu Tỏa Tỏa lên và để cô ôm cô vào lòng.
Anh bế cô lên vừa đi vừa hôn cô một lúc lâu chỉ trong một lúc sau anh đặt Chu Tỏa Tỏa lên giường rồi lao vào cô.
Chu Tỏa Tỏa vừa né tránh vừa cười điệu đà, nhưng chiếc giường chỉ lớn như vậy, ngay cả chiếc giường đôi cỡ King cũng không có nhiều chỗ để trốn, cô nhanh chóng bị Diệp Cẩn Ngôn "khuất phục" bên dưới thân.
Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa hôn nhau thật sâu, sau đó anh hôn lên trán, mắt và mũi của cô rồi anh nhìn Chu Tỏa Tỏa thì thầm: "Trong giấc mơ, em đã mơ thấy gì?"
Chu Tỏa Tỏa lắc đầu cười nói: "Em sẽ không nói cho anh biết"

Diệp Cẩn Ngôn cười, nụ cười có chút gian xảo: “Không nói cũng không sao, anh chỉ là cho em mà thôi.” Anh vẫn mặc áo sơ mi và quần dài.
Anh chậm rãi cởi cúc áo sơ mi của mình ra, Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn đang chậm rãi cởi quần áo, cảm thấy như anh đang dụ dỗ mình.
Cô mỉm cười đứng dậy quỳ trên giường, đưa tay kéo tay áo Diệp Cẩn Ngôn, kéo Diệp Cẩn Ngôn lại gần mình, sau đó vòng tay qua cổ anh, hôn lên môi anh. Niềm khao khát tích lũy trong hai tuần đã biến thành niềm đam mê, điều này giúp Tỏa Tỏa hiểu đầy đủ ý nghĩa của câu 《tiểu biệt thắng tân hôn》

Diệp Cẩn Ngôn dường như không hề mệt mỏi, nhưng Chu Tỏa Tỏa buộc phải cầu xin sự thương xót, khóc lóc và la hét, nhưng cô chỉ có thể tùy theo nhịp điệu của Diệp Cẩn Ngôn, để anh thay đổi tư thế liên tục.
Diệp Cẩn Ngôn không buông cô ra mà còn dịu dàng khiến Chu Tỏa Tỏa biến thành một vũng nước, dưới thân anh và trong vòng tay anh.

Chu Tỏa Tỏa cảm thấy giống như một con tàu còn anh giống như một làn sóng đi qua, cô bị Diệp Cẩn Ngôn dày vò đến đỉnh điểm hết lần này đến lần khác.
Điều khiến Chu Tỏa Tỏa xấu hổ nhất là mỗi lần thay đổi tư thế, Diệp Cẩn Ngôn đều sẽ hỏi cô: "Chuyện này có xảy ra trong giấc mơ của em không?"
Nhưng trước khi Chu Tỏa Tỏa có thể trả lời, Diệp Cẩn Ngôn sẽ thúc mạnh vào cô và cô không thể suy nghĩ được nữa.
Để trả lời những câu hỏi của anh, cô chỉ có thể thở hổn hển và rên rỉ nói có hay không, rồi vặn vẹo với anh, nhắm mắt bám lấy anh, lắng nghe hơi thở của anh, nghe anh nói rằng anh yêu em bằng một giọng trầm và dễ chịu.
Cô để anh hôn toàn bộ cơ thể cô và để anh vuốt ve từng tấc da thịt của cô cho đến khi cơ thể họ đẫm mồ hôi và họ kiệt sức mới hài lòng.
Người kiệt sức là Chu Tỏa Tỏa, còn người hài lòng là Diệp Cẩn Ngôn.

 
Sau đó, Chu Tỏa Tỏa nằm trong lòng Diệp Cẩn Ngôn, anh vuốt lưng cô hỏi: “Mọi chuyện trong mơ đã thành hiện thực chưa?”

Chu Tỏa Tỏa ôm eo anh, buồn ngủ nói: “Giấc mơ còn có rất nhiều, nhưng hiện thực dài hơn mơ rất nhiều.” Nói xong, cô sửng sốt thấy giọng mình đã khàn đi.
Diệp Cẩn Ngôn cười đắc ý nói: "Phần còn lại chúng ta sẽ thực hiện tiếp, được không? "

**** Kết thúc rồi!!!!! Chuẩn bị ra bộ mới thôi****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro