chị yêu em mất rồi tomboy à

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang ngồi loay hoay trên cái room chat thì con bạn thân nó í éo đằng sau.

– Ê,Này con kia.. Mày biết tin gì không ?

Nó ngơ ngác nhìn con bạn mình như một vật thể lạ rồi lắc đầu 

– Trường mình nghe nói năm nay có một em tomboy đáng yêu lắm..nhưng mà.Không phải les mày ạ : 3

Nghe thấy tomboy mắt nó sáng lên nhưng con bạn kêu không phải les mặt nó xụ xuống 

– Thế à,tiếc thế. Mà mày dò la ra được nick em ý chưa ?

– Xời,sao mày có thể hỏi tao câu đần thế ? Tất nhiên là Chưa.hêhê

Nó tí xỉu vì đứa bạn luôn.

– Trời,tao tưởng mày xin rồi.hừm 

Con điên.

Nói xong hai đứa quay qua dò xem có mống sb nào đz không

5 : 30 am

– Reng..reng..reng..

Tiếng chuông báo thức vang lên ing ỏi,nó uể oải mò mẫm để tóm bằng được thứ chết tiệt dám đánh thức giấc ngủ ngon lành của nó.

Choang..

Thế là xong ! Chiếc đồng hồ thân yêu đã nằm im không nhúc nhích và nó lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ của mình..

6 : 15 am

“Cộc cộc cộc..”

– Nè Thiênnn Annn..n !!! Cậu có dậy đi học không hả  “Cộc cộc..” – Thiên Annnn.. !!! Dậyyy điii Nó nhăn nhó khó chịu vì tiếng nhỏ bạn thân ầm ĩ bên ngoài nhưng cũng phải mắt nhắm mắt mở đi xuốg khỏi giường. – Tao đây rồi,điếc tai quá đấy. Đứng dậy ra mở cửa cho Phương Mai nó đã bị té tát cho một trận vì tội triền miên dậy muộn và bị trễ giờ học của hai đứa. Hai cô nàng nhà ta phải phi xe thục mạng,phóng nhanh hết cỡ với chiếc xe Giant thân yêu của mình. 

*** 

Tại trường Angels :

 Đang vội vã chạy về phía dãy nhà để xe thì.. “Rầm..” – Ui da,đau quá.. Tên khỉ gió nào đâm vào tao vậy?  Nó nhăn nhó mở mắt ngó xem tên quỷ tha ma bắt nào đã va phải mình thì chợt có tiếng một cô gái nào đó :

 – Em xin lỗi chị,chị có sao không ạ? Linh Anh với vẻ mặt lo lắng chạy qua đỡ nó dậy rối rít xin lỗi nó vì thấy nó bị chầy xước khá nặng.

 – Ơ..chị..chị không sao đâu.hì hì 

Nó thoáng đỏ mặt vì người con gái trước mặt.Quả thật con bé đẹp trai và đáng yêu quá Ngó qua tấm ảnh thẻ trên người con bé,nó mới biết bé tên Nguyễn Linh Anh,là học sinh lớp 10A.

Nó bèn nhanh chóng đứng dậy với sự hỗ trợ của Linh Anh.

– Em học 10A hả ? Mới vào trường sao ?

Linh Anh thấy nó hỏi dồn,nghĩ chắc nó không sao nên cũng cười tươi đáp lại :

– Vâng ! Em học 10A ạ.Chị học 11 hay 12 thế ?

– Chị học 12A em ạ.hì Chị tên Thiên An

Nó híp mắt lại cười để lộ hàm răng trắng cùng cái má lúm đáng yêu với Linh Anh.

Làm người đối diện hơi bất ngờ và đáp lại :

– Em tên Linh Anh.chị ổn chứ ạ? Ta vào lớp thôi,muộn học rồi kìa.

Bấy giờ cả hai đứa mới nhớ ra trống đã vang được gần 5p rồi.

Thôi xong..

– oimeow,nhanh lên,muộn rồi.Gặp em sau nhé.

Rồi nó nhanh chóng gửi xe và chạy vèo lên lớp.

Tại lớp 12A :

Nó chạy vèo qua mặt cô dậy Tin thì..

– Thiên An !!!

Ôi xong rồi.Nó mặt tái mép khi nghe tiếng gọi của cô Tin và quay lại kèm bộ mặt méo xẹo của nó.

– Dạ thưa cô. Con tới muộn vì ngã xe ạ. Cô chưa kịp hỏi gì thì nó cũng tự mình khai ra và mặt tỏ vẻ rất biết lỗi. Mặt cô dậy tin cau lại quát. 

– Cô không cần biết em làm sao,nhưng vào lớp muộn mà không xin phép còn tự ý đi qua giáo viên vào lớp là vi phạm. Tôi mời em xuống phòng giáo viên gặp tôi tiết ra chơi sau. Mặt nó ỉu xìu rồi vâng dạ về chỗ của mình.Đúng là đen đủi quá,bị xuống uống nước chè free với giáo viên rồi,nó ngồi ngán ngẩm rồi lầm bẩm cả tiết.

 ***

 Tại lớp 10A :

 – Em xuống phòng giáo viên gặp tôi nghe chưa ! Mới vào năm học mà đã vi phạm nội quy rồi.Nhìn đẹp trai như thế mà..hừ. Cả lớp quay ra cười nhìn cô chủ nhiệm và Linh Anh,một cô nhóc đứng lên nói : 

– Thưa cô,Linh Anh là con gái ạ. Rồi lại một trận ngả nghiêng cười của cả lớp làm cô chủ nhiệm ngạc nhiên hỏi Linh Anh : 

– Em là con gái sao ? Linh Anh mỉm cười đáp lại cô bằng một cái gật đầu. Cô chủ nhiệm đỏ mặt ái ngại ra hiệu cho Linh Anh ngồi xuống và bắt đầu học bài mới.

***

 “Tùng..tùng..tùng” Tiếng trống ra chơi,nó chạy nhanh xuống phòng giáo viên chờ cô dạy tin xử phạt.Tự nhiên nó thấy cái dáng quen quen nào đó đang ngối lù lù trước mặt. Bằng trí tò mò,nó chạy qua ngó xem đó là ai mà lại xấu số như nó vậy? Mắt nó sáng lên thì thấy được người đồng minh của mình,đó là Linh Anh. Linh Anh cũng quay ra nhìn thấy nó và cười. 

– Em cũng ở đây sao ? Vào lớp muộn đúng không ? Hehe 

– Vâng. Chị cũng vậy à?

–Ừ,thì lúc va em đó. Nó làm bộ mắt nhăn nhó khổ sở làm Linh Anh thấy thật có lỗi. 

– Em xin lỗi nhé,em không cố ý va vào chị đâu.hx Nó thấy thế bèn quay ra cười nhăn nhở làm cô bé đối diện nhăn mặt khó hiểu

–Không sao,không sao.Thật ra thì dù em không va vào chị thì chị vẫn phải xuống đây uống nước free. Linh Anh ngơ ngác thật sự nhìn nó hỏi :

– Là sao ạ ? Nó tỏ vẻ bà chị già đời giải thích cặn kẽ cho cô em nhỏ..Và Linh Anh phút chốc thốt lên :

–Trời ơi,chị nghịch quá nha.Hôm nào cũng phá rồi đi học muộn vậy hả ? Linh Anh nhăn nhó nhìn người chị mới quen kèm bộ mặt khổ sở khi nghe qua “thành tích” quá dã man của cô chị đáng yêu này.Còn nó chỉ cười hì hì rổi mỗi đứa một cô tra hỏi.

***

 Tan học. Trên đường về cùng nhỏ bạn thân,nó cứ tủm tỉm cười rồi thoáng đỏ mặt.Thấy bạn mình hôm nay không bình thường cho lắm Phương Mai bèn vỗ 1 phát vào vai An hỏi :

 – Mày chưa ngấm thuốc à ? Hay làm sao ? An nhăn nhó nhìn bạn quát. 

– Mày đánh đau thế.hừm.tao làm sao đâu ? 

Nhỏ Mai ôm bụng cười ha hả trêu

– Mày cứ tủm tỉm nãy giờ ý ? Như con trốn trại  

An nhăn nhó rồi phi nhanh về để add níck em đẹp trai sáng nay.

Nó lon ton chạy vào nhà,mẹ nó thấy nó vội vã như ma đuổi bèn lên tiếng :

– Mày làm gì mà như ma theo thế hả con ? Mau rửa mặt mũi,chân tay rồi qua ăn cơm đi.

– Rõ thưa sếp !

Nó trả lời vọng lại rồi nhanh chóng phi ngay lên chiếc giường yêu quý,mở ngay laptop và ol ola.

Nó tìm vào me tên nhóc tomboy sáng nay xem ảnh @tomboy

– Oa,đẹp trai quá ta 

Nó dán mắt vào màn hình chăm chú ngắm em đáng yêu sáng nay bằng đôi mắt trái tim sáng rực 

– Buzz

Nó pm nhóc tomboy,lòng đầy háo hức xen lẫn hồi hộp

15p trôi qua vẫn không thấy hồi âm,nó cáu gắt rồi lẩm bẩm đi xuống nhà :

– Hừm?sao em ý không ol nhỉ? Haiz thôi xuống ăn cơm đã. Thấy mặt nó nhăn nhó,mẹ nó cười hỏi han : 

– Thế mày làm sao ? Lại có chuyện gì ? Thất tình à ? Mẹ nó cười nhìn thái độ phản ứng của nó,nhưng nó chỉ cau có ngồi xuống bàn nhìn mẹ rồi gào lên : 

– Nào mẹ,đừng trêu con nữa,Con gái mẹ còn lâu mới thất tình nháááá.hừm 

– Mày thì ma nào dám yêu,nghịch như quỷ ý Mẹ nó trêu rồi cũng gắp đồ ăn để nhanh chóng không bị nó tá hoả.Còn nó thì cũng mau chóng ăn xong để lên phòng xem em nhóc kia rep chưa. “Tomboy online”

– Yeah,em ý ol rồi kìa (Nó nghĩ thầm) 

– Chào chị :”>

– Hế lô ! Sao giờ em mới ol ?

– Em đi học ạ.hihi giờ em mời về mà.

– Ừ hehe.em ăn chưa?

– Rồi ạ.Thế chị?

Hai đứa ngồi chat với nhau tới gần chiều muộn mới thôi.Nó thấy rất vui khi nói chuyện được với nhóc,tuy nó biết nhóc không như nó nhưng nó vẫn muốn quen và trò chuyện.Nó mỉm cười tắt máy và nằm nghỉ một giấc tới tối 

***

10 : 35 pm

Nó rửa bắt xong lại như mọi khi,ol room chát và tìm nick nhóc tomboy

“- Buzz” ( Tomboy chat )

– Hêi.chào nhóc : p ( nó hí hửng rep )

– Nè em không phải là nhóc đâu nha.

– Chị thích gọi như thế đó.

– Em không nc vs chị nữa.hừm ( Tomboy tỏ ra giận dỗi nó )

Thấy thanh niên quá cứng nó bèn chữa cháy để được tán tỉnh cùng nhóc :

– Ê chị đùa thôi mà.hihi

– Mà chị là như nào vậy ? Sao me chị lại trong clan #Lesbian ?

“Chết cha,sao em ý hỏi vậy? Quên không khoá me r. ( Nó lúng túng lo sợ,nó lo rằng nhóc thấy vậy sẽ tránh xa nó,nó bèn nói thẳng ra,thôi thì liều một phen,đằng nào cũng lộ )

Nó bèn khai thật với nhóc,nó kể lại tất cả những gì nó thấy trong bản thân nó và nó cứ lo âu trong lòng,nó sợ nhóc biết nhóc tránh xa nó,sẽ không thèm nói chuyện với nó nữa.Nhưng không,nhóc đã không như thế,nhóc chỉ an ủi nó và nói cho nó hiểu :

– Em không biết người ta như thế nào? Nhưng em chưa hề kì thị les,em rất muốn chơi với họ,họ sống thật với chính mình đâu có sai.hihi.không sao đâu chị,đừng lo nhé.

Nó thật vui khi nhóc nói như thế,nó đồng ý và vui vẻ kể cho nhóc nghe những tình cảm trong nó khi nó biết mình rất khác người.

Nó và nhóc thấy rất hợp nhau,cùng nhau chia sẻ và vui vẻ nói chuyện tới khuya.

Thời gian quen nhau giữa nó và nhóc thấm thoát đã được 4 tháng rồi.

Hai đứa nó cũng đã một phần nào thấy hiểu nhau,mặc dù hai chị em nó đa số toàn trêu đùa cãi cọ liên tục nhưng không hôm nào cảm thấy chán.Gần như mọi cuộc cãi vã kiểu “vừa đấm vừa xoa” của hai đứa như ăn sâu vào trong máu trong tiềm thức,trong thói quen của hai đứa mất rồi.

Nhưng đời đâu như ta nghĩ,mọi việc đâu có đơn giản.Tất nhiên nếu ai thuộc cái thế giới của nó chắc họ sẽ hiểu thôi.

Nó đã cảm thấy mình không như trước,không nghịch ngợm và đã có sự thay đổi rõ rệt.Tại sao nó như thế chính nó cũng không rõ,nhưng nó thấy được mình đang thay đổi.Nhiều lúc nó nghĩ mình đang là ai,tại sao mình lại khác trước nhanh như thế?

***

7 : 47 p.m

Hôm nay thật lạ,nó đợi mãi mà nhóc không pm nó,trong lòng nó buồn rười rượi,nó cứ ol ẩn rồi ngó xem nhóc ol chưa.Nhưng trả lời cho sự đợi chờ của nó là sự mất tích của nhóc.

Nó nghĩ trong đầu “chắc em ý đi học rồi,không sao” “ơ nhưng đi học sao lâu thế được? Hay đi chơi đâu nhỉ ?”

Nó cứ suy đoán lung tung rồi lại ol để đợi nhóc.

11 : 55 pm

Tối muộn,ních nhóc vẫn thế,chẳng sáng cũng chẳng tin nhắn nào.

Nó tự hỏi tại sao em lại không nhắn tin nó.Nó nhớ nhóc kinh khủng nhưng lại chẳng bao giờ dám nhắn tin trước.Nó là thế,lúc nào cũng luôn muốn người ta bắt lời trước mình,quan tâm trước mình mặc dù nó rất nhớ người ta.

Ở bên nhà nhóc.

Cũng giống nó,nhóc cũng rất nhớ nó,nhớ như một thói quen khó bỏ.Nhưng hôm nay không hiểu sao nhóc lại có ý định không pm nó trước.Nhóc cũng ol ẩn suốt từ sáng tới giờ,cũng không tin nhắn,cũng chẳng “buzz”

Nhóc chán nản nhìn đồng hồ nghĩ ” đã 0 : 08 rồi à? Sao chị ấy không pm mình nhỉ ? Đáng ghét thật.Cái con người 17 tuổi đầu rồi mà như đứa 5 tuổi ý.haiz”

Cuối cùng nhóc quyết định pm hỏi nó xem nó ol không.Đúng là đến lúc vừa “buzz” nó thì tin nhắn nó cũng tới :

– ê ( nó pm )

– Ơ,sao giờ chị mới pm em ? Hừm

Nhóc tỏ vẻ giận dỗi với nó làm nó thấy khó chịu và dỗi theo :

– bình thường em toàn pm chị trước nên chị đợi em mòn mắt rồi nè.hừm.Nhớ quá mất.Ở màn hình bên kia,nhóc đã cười,cười trước sự trẻ con của nó,nhóc lắc đầu bó tay rep lại ( mẹ thì người lớn lắm ý :3 cụ non cứ bày đặt lão bà

– Thế giờ em không pm là chị cũng không pm luôn hả ? Kêu nhớ em mà không thèm pm trước cơ.Điêuuu quá nhé !!! Nó thấy nhóc có vẻ muốn cãi nhau nên chiều luôn và lại bắt đầu có Chiến Tranh Lạnh xảy ra rồi. Nó cả nhóc chat với nhau quên cả giờ ngủ,hai đứa cứ chí choé rồi cười toe toét trong sự sung sướng khi “chiến thắng” đối phương. Nhóc nhìn đồng hồ đã điểm 3 : 45 am liền vội vã nhắc nhở nó : 

– Này chị già,đi ngủ đi,mai đi học đó.Mai lại uống free nước chè bây giờ.Sắp 4h kém rồi…

Thấy nhóc nói thế nó cũng mới để ý tới đồng hồ.

“Oimeow đã sắp sáng rồi như này thì ngủ cái gì chứ..”

Nó lẩm bẩm rồi kêu nhóc đi ngủ :

– Ừa,nhóc ngủ đi ! Mà chị không già đâu nhé.hứ.Ngủ ngon nhé nhóc điên : p

– Ê,em không phải nhóc đâu nha.hứ.Chị Già ngủ ngon.haha

Nhóc nhấn mạnh chữ Chị Già để cố ý trêu tức nó.Nó thấy vậy bèn rep lại nhưng nhóc đã nhanh chóng tẩu thoát ( Off rồi ).

Nó nhăn nhó rồi cười gian ” rồi nhóc sẽ biết tay ta.hehe ”

Nghĩ lung tung xong rồi nó cũng chùm chăn chìm trong giấc ngủ.

Tại nhà nhóc :

Nhóc mỉm cười vì nó,nó thật đáng yêu.Nhóc đã nghị vậy.Càng ngày nhóc càng thấy nó thật thú vị và muốn bên nó hơn..Nhóc .Nhắm mắt và cùng chìm vào giấc ngủ.

***

Hai người đã dần chung nhịp đập,con tim đã bắt đầu biết bay nhảy trước đối phương !

Họ đã không nghĩ tới sau này ra sao,họ chỉ cần biết ngay lúc này có nhau là đủ : x

“Tùng tùng tùng..tùng”

Tiếng trống vào lớp vang lên,nó và nhỏ Phương Mai vẫn đang lạch bạch chạy qua nhà để xe.

Lần nào cũng thế,nó cứ đêm chat muộn với nhóc là y rằng hôm sau free trà đá với thầy cô bộ môn.

Thấy bạn thân mình dạo này cũng thay đổi khá rõ,Phương Mai hỏi :

– Dạo này mày lạ lắm nhé,đi học muộn,tan phát về luôn không đi ăn với tao như trước nữa. Hay mày có người yêu rồi nên quên bạn hả ? 

“Cốp” Nó gõ vào đầu nhỏ bạn một cái rõ đau làm con bé chỉ ”á” một tiếng thì nó chặn họng :

– Người yêu con khỉ..tao vẫn thế..có ai đâu,chả qua toàn về sớm mẹ đỡ la ý.hehe

– What ? Mày mà lo mẹ mắng á? Đùa tao à? Haha hay em tomboy kia cuốn hút mày về nhà 

Bị nhỏ bạn đụng trúng tim đen mặt nó đỏ bùng rồi tỏ vẻ giận dỗi quay đi luôn :

– Kệ mày.hừm.

Thấy nó đỏ mặt,Phương Mai đã hiểu ra ngay mình nói đúng,liền vội vã đuổi theo con bạn xấu tính của mình để làm hoà rồi cùng lên chịu trận.

***

Tại Lớp 12A

Hôm nay tới lớp muộn,nhưng nó và Mai không khỏi ngạc nhiên khi lớp vẫn đang láo nháo và bàn tán gì đó rất sôi nổi.

Nó tò mò qua hỏi cô bạn Kim cùng bàn :

– Hêy,Hôm nay có gì mà ồn ào thế ?

Thấy nó không rõ sự việc,Kim bèn kéo nó ngồi xuống và giải thích :

– Mày không biết sao ? Hôm nay nghe nói có một bạn mới đến,dân Nam đó.Con gái nhưng hình như là sb hay sc gì kiểu hội #Lgbt gọi đó.

Nó nghe vậy ngỡ ngàng thật.Lâu nay trường nó đã rất lâu không có hội #lesbian nữa,vậy mà giờ có bạn trong Nam ra đây học lại còn là sb.

Nó không biết vui hay như nào nữa nhưng nó cũng muốn xem đó là ai.

Cô chủ nhiệm bước vào,cả lớp nghiêm trang chào cô rồi háo hức,ngó nghiêng xem bạn mới đến.

Cô thấy vậy lập tức lên tiếng :

– Nào ! Lớp trật tự để cô giới thiệu bạn mới.

Cô quay ra cửa lớp,vẫy tay bạn mới.Cậu ta bước vào bằng nụ cười toả nắng,khiến cả lũ con gái trong lớp ai cũng sáng mắt “Oà” lên môt tiếng.

Nó thở dài bó tay.

– Chào các bạn 12A,mình là Hoàng Anh,là nữ sinh trường Shyn chuyển từ miền nam qua đây.Các bạn có thề gọi mình là Ken cũng được.Nếu có gì sơ xuất mong mọi người bỏ qua.hihi

Cô bạn mới được lợi thế bằng nụ cười giết người nên các bạn nữ thi nhau mời cô ấy ngồi cùng.

Nhưng Ken chỉ nhìn xuống chỗ nó và xin cô ngồi cùng nó cho tiện.Cô gật đầu đồng ý.

Nó thấy lạ,quay qua nhìn cô bạn mới rồi quay đi.Ken thấy phản ứng như vậy của nó liền bắt chuyện :

– Mình có thể biết tên bạn được không ?

Nó quay qua trả lời kèm bộ mặt không mấy cảm xúc :

– An,Thiên An..

Ken mỉm cười gật đầu rồi quay ra chép bài mới.

Từ lúc Ken ngồi đây,nó không tài nào tập trung được.Cậu ấy đẹp trai thật,nó phải công nhận thế.Nhưng bù lại,cậu ta có những hành động rất thái quá như : Trêu đùa nó,Lấy đồ tự tiện và nói rất nhiều…

Nó chúa ghét sb như thế.haiz

Còn Ken,thật ra cậu luôn gây sự chú ý với nó nhưng nó chẳng hề quan tâm mà ngược lại nó rất ghét cậu.

Đúng ra,ngay từ hôm đầu vào lớp,Ken đã “say nắng” nó rồi.Nó là người đầu tiên nói chuyện với cậu kèm bộ mặt không cảm xúc,Ken đã thích nó đơn giản vì sự khác biệt này.

Mọi thứ đang dần trở nên đảo lộn,nó và nhóc vẫn thê,vẫn cứ đều đặn chat với nhau.Còn với Ken,gần như cậu đã làm nó quá quen thuộc với kiểu mất lịch sự kia rồi.Nó không còn cằn nhằn hay cãi nhau với Ken nữa,thậm chí chỉ nói rất nhẹ nhàng rồi thôi.

Thoáng cái đã tới Valentine,cái ngày mà các đôi yêu nhau mong chờ.Nó thì khác,nó chẳng thích ngày này tí nào.Cũng đơn giản thôi,vì nó đã có người yêu đâu cơ chứ.haiz.

***

Tại nhà Hoàng Anh ( Ken )

– Con trai tôi hôm nay cá tính ghê ta? Định tỏ tình bạn gái nào hả ?

Mẹ Ken thấy hắn chạy từ trên tầng xuống cùng hộp quà nhỏ kèm bộ trang phục khá lạ mắt trên người hắn,mẹ hắn trêu.Hắn đặt hộp quà xuống bàn,chạy qua ôm mẹ thì thầm :

– Mẹ,hôm nay con sẽ nói với cô ấy biết tình cảm của con.Con không biết mình thành công hay không nhưng con mong nó là niềm hy vọng tốt nhất.Đã hơn năm rồi,con mới tìm được cảm giác này,mẹ ủng hộ con mẹ chứ ?

Hắn nhìn mẹ trìu mến,mẹ hắn đã quá hiểu và thông cảm cho sự mất mát mà hắn trải qua.Bà ôn tồn đáp :

– Tất nhiên ! Mẹ luôn ủng hộ con.Dù con có như bây giờ mẹ vẫn chấp nhận,mặc dù xã hội này còn chưa chấp nhận hết tụi con,nhưng mẹ vẫn ủng hộ sự trân thành và dám đấu tranh của con.Cố lên con trai,mẹ yêu con.

Bà hôn nhẹ lên trán hắn,giúp hắn thấy mình tự tin hơn để đi tiếp những gì đợi hắn phía trước.Hắn chào mẹ và chạy nhanh tìm xe đi ra ngoài.

***

Tại nhà nó

Đang loay hoay bên chiếc giường thân yêu,mắt nhắm tịt để tận hưởng ngày valentine bằng giấc ngủ ngon lành thì “Only C boy bánh bèo,Kric boy nhà nghèo..yo ! Anh này đẹp trai này đại gia…” Đó là tiếng chuông Điện thoại của nó.Nó nhăn nhó lần mò chiếc điện thoại,cố gắng mở to xem ai đã phá giấc của nó.

Màn hình hiện ra tên “KEN” oimeow.

Nó cau có nghe điện thoại kèm thêm cái giọng ngái ngủ :

– A..lo..

– Hả ? Làm gì ?..nhưng mà…ơ..

Nó ngơ ngác không hiểu gì ?

” Tại sao kêu mình qua rolyal làm gì ta? Hỏi lại kêu nhanh,8r cậu ta đợi đó ? Là sao nhỉ ? Mấy giờ rồi ? ”

Nó tự hỏi rồi nhìn đồng hồ “Trời đã 8h tối rồi sao? Nhanh quá”

Nó đành nhanh chóng chọn đại bộ thể thao,trang điểm nhẹ rồi bắt xe qua rolyal xem hắn định giở trò gì ? Haiz

Tại Rolyal :

Ken đứng đó đợi nó,đã 30phút trôi qua nhưng nó vẫn chưa tới.Cậu vẫn đứng đó đợi và tin nó sẽ đến.

Về phía nó,nó đang rất khó chịu khi phải ngồi trong chiếc taxi nửa tiếng đồng hồ,nó nghĩ “Giờ đã 9h rồi,không biết cậu ấy còn đợi không ? Hàiz,thôi cứ đến đã không mất công đi.”

Nó thở dài ngao ngán.Con đường Hà Nội chật chội bon chen quá,họ chẳng ai nhường ai,cứ đi cứ đi mà chẳng hề biết có bao người đang khốn khó hơn họ.

Đồng hồ đã điểm 9h15,vậy là nó đã muộn mất 45phút rồi.Nó thấy tội cho Ken lắm,mà cũng thấy khó hiểu khi hắn gọi nó ra vào tầm này.

Cuối cùng cũng đến,nó chạy khắp xung quanh tìm Ken.

Đang mải tìm kiếm dáng người thanh mảnh kia thì “Rầm”

– Ui za,tên khỉ gió nào vậy 

“Ôi sao câu này,giọng nói này quen thế nhỉ” nhóc xoa mông rồi nhìn qua người vừa va vào mình :

– Ơ, Đại ca 

Nó thấy nhóc,mắt sáng lên :

– Uề,bé à? Sao chị toàn va phải nhóc thế.hừ

Nhóc cười nhăn nhở vì điệu bộ của nó nhưng cũng không khỏi ngạc nhiên khi nó nói ở nhà ngủ mà lại qua trốn đông người này.Nhóc hỏi luôn :

– À mà sao chị kêu nhà ngủ mà giờ qua đây ?

Nó chợt nhớ là trưa nay nó chat với nhóc,nó kêu nó không đi đâu vào ngày này,chỉ ở nhà ngủ thôi thế mà giờ gặp nhóc ở đây.Nó gãi đầu nói :

– Thật ra chị cũng đang ngủ nhưng đứa bạn lớp chị gọi qua đây có việc ý mà.hí hí

– Ừa ha.

Nhóc đang lên tiếng thì thấy một người dáng thanh mảnh,nhìn rất baby chạy qua gọi nó :

– An…sao cậu ở đây mà không qua tìm tớ ?

Nó nhìn Nhóc ái ngại cười,rồi quay ra đáp lời Ken :

– Không phải,tớ tìm cậu mãi không thấy,còn va phải nhóc này nè.

Nó kéo Nhóc lại gần để chứng minh cho lời nói vừa rồi.

Ken quay ra nhìn Nhóc từ đầu đến chân “là sb ư?”

Ken nghĩ bụng trong đầu nhìn nó ý muốn hỏi,nó hiểu ý tò mò của liền giới thiệu luôn :

– À,đây là em tớ Linh Anh.Mang phong cách tomboy cứng nên đôi khi bị nhầm đó.hì

Nhóc cười gật đầu nhìn Ken,thấy vậy hắn đã an tâm phần nào,hắn cầm tay nó kéo đi nhìn nhóc nói :

– Anh đưa chị qua đây đã nhé !

Nó cũng kịp ngoái lại nói với nhóc :

– Tí về nc nha.chị đi đây.

Nhóc mỉm cười rồi bước đi.

Từ lúc nó bị hắn lôi đi,trong lòng nhóc thấy có gì đó hơi khó chịu.Nhóc cứ cằn nhằn như bà cụ đánh mất gậy trống lưng,rồi nhóc qua tắm rửa đề đợi nó về tâm sự.

Còn phía nó với Ken :

– Cậu muốn nói gì ? Nói nhanh đi ?

Nó nhăn nhó nhìn Ken trong tình trạng ấp a ấp úng,Ken đành bình tĩnh hét to :

– Tớ Thích Cậu…Làm người yêu tớ nhé !

Ken dơ hộp quà đã chuận bị cùng bó hoa đầy những chú gấu nhỏ xếp thành hình trái tim,ở giữa kèm chữ ” i like you ” bằng hoa hồng nhìn rất tính tế và đẹp mắt đưa cho nó.

Lúc này,nó đã rất sốc,phải nói thật sự bất ngờ trước lời tỏ tình trên hàng trăm người như thế,nó trợn mắt,há hốc nhìn Ken rồi lôi hắn ra khỏi đây.

Ngại..phải nói là rất ngại khi đứng trưới hàng tá người như thế,nó thấy mình và Ken như vật thể lạ gây chú ý cho những người gần đó hay đi ngang qua.

– Cậu điên à ? Đừng đùa.

Nó hơi khó chịu khi cảm thấy mình đang làm trò hề trước đám đông.Mặc dù nó cũng từng mong,từng thích được như thế.

Ken cười,hắn cầm tay nó,xoay người nó đối diện với mình,hắn nói :

– Tớ chưa bao giờ đùa,ngay lúc này tớ đang rất nghiêm túc.Tớ muốn cậu thấy,cả thế giới thấy tớ cần cậu,cậu hiểu không ? Tớ thích cậu..

Hắn kéo nó lại,ôm chặt nó như sợ mất.Nó bối rối không biết làm gì đành im lặng kệ hắn,để hắn nói :

– Đã hơn năm rồi,thời gian không ngắn cũng chẳng dài đối với tớ,để tớ tìm lại những gì đã mất.Cậu đến rồi,ngay trước mặt tớ,xin cậu đừng đi đâu được không ? Tớ cần cậu…

“Ken khóc sao ?” nước mắt cậu đang dần thấm trên vai nó.Nó phải làm sao ? Nó thật sự không biết làm thế nào.

Tim nó đang đập rất nhanh,thật ra hơn tuần nay nó cũng thấy hắn rất đáng yêu và có chút cảm nắng.Nhưng thật sự nó không biết mình nên làm gì,nó lo rằng Ken sẽ tổn thương mất.Nhưng hắn không hề buông tha nó,hắn muốn nó trả lời ngay,chỉ một câu thôi đề hắn biết mình nên làm gì.

Nó khó xử nghĩ,nếu như không thì nó có thấy tiếc không ? Còn nếu có,như thế có quá vội vàng không ? Nhưng Ken định làm gì? Chẳng lẽ cậu ấy muốn quay về ? Không,nó thấy không ổn,cuối cùng nó cũng quyết định :

– Tớ..đồng ý..

Nó ấp úng trả lời,hắn thấy vậy ôm nó thật chặt,nó cười rồi cũng quay ra ôm nhẹ hắn.

Hắn đưa nó tới nhà rồi tạm biệt nó,nó khổ sở ôm đống quà hắn tặng lên phòng.Đi rón rén nhỏ nhẹ tránh mẹ phát hiện,cuối cùng nó cũng dừng chân tại chiếc giườg thân yêu.

Quá mệt mỏi nhưng khá đặc biệt,nó dần thiếp đi mà quên mất còn một người đang đợi nó.

***

Tại nhà nhóc

Nhóc ngồi xem me,xem ảnh nó rồi ngoái nhìn điện thoại.

Không tin nhắn,không cuộc gọi.Đã 11h36 đêm rồi,nhóc nhăn nhó bấm số nó “Tút…tút..tút”

Chẳng thấy gì ngoài mấy tiếng tút cả,nhóc nghĩ chắc nó ngủ quên.Nhóc thở dài nằm nghe nhạc rồi cũng ngủ từ lúc nào..

Vậy là nó và hắn đã trở thành một đôi.Cũng kể từ đó nó cũng ít dành thời gian ol cùng nhóc,căn bản hắn suốt ngày đưa nó đi vỗ béo rồi đưa đi mua đủ thứ cho hai đứa,cả ngày gần như hắn đã chiếm hết.Nó cứ mở điện thoại ol là hắn giựt điện dấu đi mất,nó rất bực nhưng cũng không làm gì được vì cứ đang cáu hắn lại ra vẻ tội lỗi rồi bày trò thì làm sao có thể tức đây.

Nhóc cứ loay hoay trước máy tính,ol rồi off nhưng cũng không thấy nó đâu.Nhóc thấy nhớ nó quá,chưa bao giờ nhóc thấy nhớ nó như vậy.Nhóc tự hỏi nó đang đi đâu? Làm gì? Tại sao gần đây nó không ol thường xuyên với nhóc nữa.

Cuối cùng nhóc quyết định gọi điện cho nó hỏi tình hình.

“Tút…tút..tút..”

– Alo ?

Nhóc giật mình vì thấy giọng nói này không giống nó,nhóc nói ngay :

– Chị đi đâu mà..

– An không có đây,anh là người yêu An.Có việc gì không ?

Nhóc chưa kip lên tiếng thì hắn đã chặn lại.Mà hình như nhóc nghe thấy người kia nói là “người yêu An” Là sao ? Nhóc chưa hết ngỡ ngàng nên hỏi lại :

– Anh là người yêu An ạ ?

– Ừ ! – Hắn trả lời nhanh gọn rồi nói thêm :

– Nếu không có gì thì thôi nhé,anh với An đang có việc,tí nói sau.Bai !

Nhóc vẫn sock,thật sự sock khi đầu dây kia khẳng định như vậy.

“Là sao ? Sao An có người yêu mà không nói với mình ? Thì ra mấy ngày nay chị ấy ít ol là vì dàng thời gian cho người yêu ư?”

Nhóc thấy lồng ngực khó thở,tim nhói quá.Nó có người yêu rồi,nó không thương nhóc,quan tâm nhóc nữa.

Nhóc rất buồn,nhóc thấy buồn lắm.Úp mặt xuống gối,nhóc khóc,nhóc thấy ghét khi nó làm vậy,nhóc ghét nó mặc nhóc như bây giờ.

Quằn quại trên giường mấy tiếng nhóc mệt mỏi thiếp đi.

***

Tại nhà nó :

– Anh về đi,muộn rồi.

Nó xuống xe rồi chào hắn.Hắn mỉm cười nhìn đầy hạnh phúc,kéo nó lại gần,hôn lên trán nó rồi tạm biệt :

– Ngủ ngon nhé ny !

Nhìn hắn khuất bóng,nó mệt mỏi lết vào căn phòng yêu quý.Đi vào tắm rửa sạch sẽ,nó quay ra soạn sách vở chuẩn bị mai đi học.Nó nhớ tới nhóc,dạo này không có thời gian quan tâm nhóc,không biết nhóc ra sao rồi,nhớ nhóc quá,nó liền cầm điện thoại định gọi.Nhìn vào đồng hồ,đã 23h32 rồi “nhóc ngủ chưa nhỉ ? Hay ol xem nhóc ol không” nó nghĩ rồi qua máy tính ol coi nhóc ngủ chưa.

Nick đen thui,nó pm để lại tin nhắn off :

– Ê nhóc.Chị nhớ nhóc quá.Dạo này chị bận nên không ol thường xuyên được,em đừng giận nhé.Khi nào chị đưa đi ăn bù nha.hihi,nhớ nhóc quá nhiều 

Nó tắt máy tính ngồi nghe nhạc rồi cũng ngủ lúc nào.

* * *

Sáng hôm sau :

– Annnnn…nnn dậy mauuu,muộn rồi mày.

Phương Mai hét ầm lên gọi nó,chỉ khổ mẹ nó sáng nào cũng phải nghe tiếng loa thất thanh của nhỏ Mai.Cũng đúng thôi,kiểu ngủ như chết của nó chỉ Mai mới khuất phục được.

Nó mắt nhắm mắt mở đi vào nhà vệ sinh.

Vệ sinh cá nhân xong,ra ngoài,gặp phải cái khuôn mặt bà la sát của nhỏ bạn khiến nó chán nản.

– Mày đúng là hết thuốc! Ngủ như chết.grừ 

Mai nhăn nhó mắng nó rồi kéo nó ra xe nhanh chóng tới trường.

Trên đường đi,Mai hỏi thăm tình hình nó :

– Dạo này sao rồi,mày với Ken yêu nhau nhóc biết không? Nhóc tomboy đó ý kiến gì không?

Nó thấy bạn mình hỏi,nó cũng nhớ ra nó chưa nói cho nhóc biết nó có người yêu,cũng không rõ nhóc sẽ ý kiến gì,nó đành trả lời qua loa rồi ậm ừ giục nhỏ bạn nhanh không muộn.

Đúng là từ lúc nó có người yêu nhóc chưa hề biết,đúng hơn là nó chưa có thời gian nói cho nhóc biết,nó quyết định tối nay sẽ nói cho nhóc nghe về hắn.

* * *

(Xin phép tua thời gian tí )

Tối tại nhà nó :

Mệt mỏi dã dời với cái việc học tập bù đầu trên lớp lẫn học thêm,nó thu mình lên chiếc giường thân yêu từ 7h p.m đến 9h30 p.m.

Nó liền mở máy tính ol tìm nhóc,mấy ngày qua nó thấy nhớ nhóc quá,nó bận bịu cả ngày với việc học tập và giờ cộng thêm anh ny của nó làm nó trở nên kín mít lịch,không còn lấy thời gian để ol.Mãi tới hôm nay mới ol để có thể rãi bày tâm sự với nhóc.

– “Buzz”

– Dạ

Nhóc trả lời ngay khi thấy nó “Buzz” như vậy.

Chẳng hiểu nhóc cảm thấy chút ngạc nhiên.Có phải mấy hôm rồi không được nói chuyện với nó nhóc thấy vắng? Nhóc thấy nhớ nó và thật vui khi hôm nay nó ol pm nhóc :

– Chị dạo này quên em rồi

Nhóc trêu nó nhưng thấy buồn buồn,chẳng hiểu vì sao mà từ khi biết nó có ny rồi quên bãng mình,nhóc thấy thật khó chịu,nhóc tự an ủi bản thân chắc do nó bình thường quan tâm nhóc như thế giờ ít quan tâm thấy thiếu vắng.Nhưng không,nhóc thấy buồn lắm,không thể hiểu được sao nhóc như vậy..

Còn nó,nó thấy thật vui khi được nói chuyện với nhóc như này,nó mỉm cười rep nhóc :

– À dạo này chị bận chút ý mà.hihi,bé dạo này sao rồi

Nhóc nhăn nhó khi thấy nó như đang né tránh :

– Bận chăm ny à?

Nó thật sự ngớ người khi thấy nhóc biết nó có ny,nó còn chưa nói mà :

– Ơ? Sao nhóc biết chị có ny ? Chị chưa nói với em mà?

– Có gì của chị em khôg rõ chứ,chị có ny quên luôn emmm..

Nhóc thấy giận nó nên nhanh chóng trả lời rồi thoát nick,nhóc khó chịu,cáu gắt,nhóc chẳng muốn ai yêu nó hết,nhóc muốn nó quan tâm nhóc thôi,nhóc thấy mình ích kỉ nhưng nhóc ghét nó có ny.

Nó thật sự thấy sợ khi nhóc nói như thế,nó đâu có cố ý,chỉ là nó chưa kịp nói cho nhóc biết,nó đành để tin nhắn off cho nhóc :

– Bé à,xin lỗi em nhé,chị định nói cho em biết nhưng chị thật sự bận,không nghĩ là em đã biết rồi.hì.

chị nhớ em lắm,đừng giận chị nhé,cũng muộn rồi,em ngủ ngoan.

Nó off kèm tiếng thở dài đầy mệt mỏi,mở tai phone nghe nhạc rồi cũng chìm trong giấc ngủ ngon lành.

* * *

Nó và nhóc sau cái đêm giận dỗi vu vơ ấy lại làm lành,hai đứa ngày càng quan tâm nhau hơn trước.Chính vì vậy mà việc nó đi chơi với Ken cũng ít đi,một phần nó cũng nghĩ là đi nhiều quá cũng nhạt nên nó thường xuyên từ chối Ken.

Đã 1 tháng trôi qua,nó dần phát hiện ra rằng người nó cần,nó muốn bên cạnh không phải Ken mà là nhóc.

Nó thấy hạnh phúc khi được nhóc quan tâm,thấy nhớ mong khi một ngày không được gặp..Nó dạo này tính cũng thay đổi,nó đối với Ken gần giống như những người bạn bình thường,nhạt nhẽo và ít quan tâm hơn.

Nó thấy mình không tốt khi làm vậy,nhưng nó cũng đâu cố ý,nó quyết định hẹn Ken để kết thúc tình yêu ràng buộc này.

* * *

“Ring…ring..ring..”

– Alo anh đây !

Ken trả lời nó bằng giọng ấm áp,nhưng bù lại đầu dây bên kia là một chất giọng đầy nhanh gọn,dứt khoát :

– 7h tối nay hẹn anh qua hồ Tây,em có chuyện muốn nói.

Chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy tiếng Tút..tút đầu dây bên kia.Ken thấy có gì đó bất ổn liền nhanh chóng quần áo chỉnh chu qua chỗ hẹn đó.

* * *

Tại hồ Tây

Hắn đến trước hẹn 15phút,hắn biết nó thích ăn kem nên đã mua hai cốc kem để tí ngồi ăn cùng nó cho mát. 

– Anh đợi em lâu chưa?

Nó ngồi xuống gần hắn rồi quay ra hỏi,hắn chỉ mỉm cười,lắc đầu rồi hỏi nó :

– Em muốn nói gì với anh thế ? Bí mật gì hả ?

Hắn cười híp mắt lộ ra nụ cười nghiêng người thấy.Thấy hắn vui như thế thật sự nó không lỡ,nhưng cứ nghĩ tới việc tình cảmnghiêm túc,nó đành thẳng thừng nói với hắn :

– Mình chia tay anh nha !

Nó nhìn thẳng vào mắt hắn nói rõ,còn hắn bị đơ mất 10s để định hình lại câu nói vừa rồi của nó.

Hắn như không tin vào tai mình,hắn bóp mạnh vào bờ vai nhỏ của nó,gằn lên từng lời rõ dệt :

– Em nhắc lại đi..

Hắn như đang rất mất bình tĩnh,nó thấy hơi xót nhưng cũng không thể làm gì khác,đành nó rõ hơn để hắn nghe thấy :

– Em nói mình chia tay.

Hắn như run lên bẩn bật,cảm giác khó thở,mắt trợn tròn nhìn nó.Vẻ mặt hắn bây giờ giống như đang lo lắng khi làm mất đi thứ gì đó quan trọng,hắn như sắp khóc.Nó không thể ở thêm nữa,nó đứng dậy khẽ vỗ vai hắni rồi quay lưng đi nhanh.

Đau quá,hắn thấy bất ngờ khi nó buông lời chia tay dễ vậy.Hắn còn chưa kịp định thấn,chưa kịp hỏi lý do thì nó đã đi mất.

Người ta nói không sai “yêu thì không có lý do nhưng khi xa nhau thì có hàng trăm lý do để viện cớ chia ly”

Đau thật,lại một vết xước dài,hắn thấy khó thở,ngồi im trên chiếc ghế đá,bóp chặt hộp kem trên tay là bật khóc.

Hắn khóc như một đứa trẻ lạc mẹ.

“Ào..ào…”

Mưa,ông trời như đang thông cảm cho hắn,cho nỗi đau hắn đang gặp phải..

Cũng đã hai tháng trôi qua kể từ khi chia tay hắn,mọi việc vẫn rất bình thường,chỉ có điều hắn đã chuyển đi sau khi chia tay với nó.

Nó cũng không còn quan tâm nhiều vào hắn mà giờ nó chỉ quan tâm tới nhóc.

Nhóc và nó đang rất tốt đẹp,tình cảm phát triển.Nó rất hay nhõng nhẽo,giận dỗi nhưng nhóc lại không hề thấy phiền,thậm chí còn thấy nó rất đáng yêu.

* * *

Tại nhà nó :

Đang loanh quanh qua room chat thì nó nghĩ mình có nên nói ra không ? Nói ra tất cả những suy nghỉ của mình.Thời gian nó ở đây không còn nhiều nữa,muốn cho nhóc biết rằng nó đã rất thích nhóc và bây giờ vẫn vậy.Nó quyết định pm nhóc :

– Hêy,nhóc ! Ol không ? Chị bảo.

– Em đây.

Nhóc vừa ol ẩn thấy nó pm liền rep luôn.Có vẻ như nó đang muốn nói gì đó,nhóc nổi máu tò mò,đặt ra dấu ? To đùng rằng nó định giở trò gì đây.

– Chị thích nhóc,thật ra thích từ hôm đấu quen rồi,chỉ là không dám nói.

Chị biết chị là les còn nhóc thì không.Nhưng việc chị thích nhóc thì không ai ngăn cấm được.hì hì.Dù gì thì năm sau chị ra trường rồi,chị không muốn mình hối hận khi không nói ra cảm xúc bấy lâu.Nhưng chị muốn nhóc làm người yêu chị tới khi chị ra trường.Được không ?

Nó thở phào khi đã nói ra hết những gì có thể.Còn phía nhóc,nhóc đã rất sốch khi nó nói vậy,nhưng sao trong lòng nhóc bỗng rộn ràng,từng nhịp tim có thể thấy đang đập rất nhanh,nhóc cảm thấy rất vui nhưng nhóc lại không hiểu tại sao lại như vậy.

Nhóc bối rối trả lời :

– Cho em thời gian được không? 3 ngày thôi.

– KHÔNG ! 3 ngày dài lắm,mai đi.

Nó đang toe toét vì biết mình đang làm khó nhóc,nhưng nó muốn vậy,nó muốn nhóc cảm nhận được lòng mình.

Nhóc thật sự khó xử nhưng không hiểu sao lại đồng ý,chính bản thân nhóc thấy mình thật lạ.Nhóc như đang thấy mình muốn đồng ý,chưa bao giờ nhóc thấy mình run như vậy,nhóc thấy mình như đang xao xuyến.Chưa một mảnh tình vắt vai,vậy mà sao nhóc thấy mình như đang có cảm giác với một đứa con gái,một người đồng giới.Nhóc sao thế này? Nhóc thấy mình như đang lạc vào một thế giới mà mình không nên tới,nhưng biết làm sao khi tim nhóc đập rộn lên khi nó nói vậy.Có lẽ nhóc cũng thích nó mất rồi,một có bé hơn nhóc 2 tuổi nhưng đầy thú vị và đáng yêu.

* * *

( Tua thời gian nhé )

Tối hôm sau :

Nó thấy hồi hộp quá,cả ngày hôm nay nó và nhóc không nói câu gì,nó chỉ mong đến tối thật nhanh để nghe câu trả lời của nhóc,nó quyết định gọi cho nhóc.

Đang loay quay với màn hình lap thì chuông điện thoại nhóc vang lên.

Thật bối rối khi trên màn hình hiện ra tên nó,nhóc thật sự biết rằng mình phải trả lời,nhưng rồi trong đầu cũng thoáng ra quyết định,nhóc nhấc máy :

– Alo ?

Tiếng như con nít đáng yêu của nó khiến tim nhóc đập mạnh hơn :

– Trả lời điiii

Nó ngân dài giọng chỉ mong một câu trả lời mong muốn,và cuối cùng nhóc đành nói ra quyết định của mình :

– Chị à,em..em xin lỗi nhưng em..m đồng ý,với điều kiện không để ai biết được không ?

– OK,như nào cũng được.hihi,từ mai ta là ng iu nhé.

Nó nói xong rồi cúp máy,mỉm cười hạnh phúc.Cuối cùng nó cũng được như ý.Còn nhóc thì mỉn cười vui vẻ,cảm giác ấm áp mà lần đầu biết yêu thương.

Từ đó,nó và nhóc bên nhau,quan tâm nhau.Họ đến với nhau không màng giới tính,không quan tâm tới xã hội nói gì.

“Hai trái tim,một nhịp đập”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro