Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bây giờ Tạ Duy Nhĩ thực sự tin Đỗ Khắc nói đúng về việc Lệ Chu không hiểu biết nhiều. Mặc dù luật pháp tinh tế quy định rằng ai nợ thì phải trả, nhưng điều này chỉ áp dụng giữa các hùng tử. Giữa hùng tử và thư tử luật pháp chỉ mang tính hình thức. Hơn nữa, ngay cả khi Lệ Chu không trả nợ, sau khi đăng ký thì Hiệp hội bảo vệ trùng đực cũng sẽ thanh toán.

Khi trả tiền cho Lệ Chu, Tạ Duy Nhĩ chỉ muốn trả lại ân tình. Nhưng bây giờ, hùng tử trước mặt lại nói rằng muốn trả nợ và thậm chí còn muốn trả lại, điều này làm Tạ Duy Nhĩ cảm thấy có chút ngưỡng mộ, ngưỡng mộ vì Lệ Chu từng sống ở một tinh cầu nơi thư tử và hùng tử có thể hòa hợp bình đẳng với nhau. Đáng tiếc, tinh cầu đó đã bị tinh tặc phá hủy.

Nghĩ vậy, Tạ Duy Nhĩ lên tiếng: "Điện hạ không cần trả lại số tiền đó, đây là điều mà những thư tử như chúng ta nên làm. Tôi còn có công việc, xin phép ngắt kết nối."

Nói xong, không cho Lệ Chu kịp thời gian từ chối, Tạ Duy Nhĩ lập tức tắt tinh não.

Nhìn khuôn mặt điển trai của Tạ Duy Nhĩ biến mất ngay trước mắt, Lệ Chu cảm thấy có chút mất mát. Đây là lần đầu tiên cậu thực sự rung động với một ai đó, không ngờ lại khó khăn đến vậy.

Thực ra, Lệ Chu biết rằng mình có thể vay tiền từ Hiệp hội bảo vệ trùng đực để trả tiền cho Tạ Duy Nhĩ ngay trong một lần, nhưng cậu lại không làm vậy mà chọn trả góp theo kỳ hạn, chỉ để có lý do liên hệ với Tạ Duy Nhĩ. Tuy nhiên, ý định nhỏ bé đó đã bị Tạ Duy Nhĩ thẳng thừng từ chối mà không chút do dự.

"Xem ra mình phải nghĩ biện pháp khác thôi !"

Lệ Chu không hề nản chí. Ai bảo cậu xuyên không đến một thế giới kỳ lạ với luật lệ kỳ quái như thế này, đường theo đuổi vợ có xa xôi cũng là điều tất yếu. Nếu tạm thời không thể tiếp cận Tạ Duy Nhĩ, thì tốt hơn hết là nghĩ cách kiếm tiền trước, đồng thời tu luyện để tăng cường thực lực của bản thân, có thực lực mới có thể chăm sóc vợ tốt hơn.

Nghĩ đến đây, Lệ Chu lập tức vào không gian của mình, cậu định mang một ít đất ra trải ở mảnh vườn trước và sau nhà để thử nghiệm chu kỳ sinh trưởng của thực vật trong không gian. Ngoài ra, cậu còn phát hiện ra một số sách y học, thực đơn dược thiện và một vài hạt giống, dược liệu trong không gian này. Dược liệu có thể trồng trước, cậu nhớ rõ một số loại cần rất nhiều thời gian mới có thể phát huy hiệu quả, nên học nấu trước một ít dược thiện để sau này giúp Tạ Duy Nhĩ bồi bổ sức khỏe.

Thật ra, cậu không lo lắng lắm về việc không theo đuổi được Tạ Duy Nhĩ, bởi vì cậu nhận thấy Đỗ Khắc dường như đang cố gắng hết sức se duyên cho cả hai. Trong những ngày nằm viện, cậu đã âm thầm tỏa tinh thần lực khắp bệnh viện. Qua những cuộc trò chuyện của mọi người, cậu đã biết tinh thần lực của Tạ Duy Nhĩ đã rơi vào giai đoạn nguy hiểm. Nếu không tìm được hùng tử để ổn định tình trạng này, có khả năng trong vòng hai năm tới, Tạ Duy Nhĩ sẽ không qua khỏi.

Nghe cuộc đối thoại giữa Đỗ Khắc và Ngải Duy, cậu dường như hiểu rằng mình có thể trấn an tinh thần lực của Tạ Duy Nhĩ. Mặc dù hiện tại chưa thể xoa dịu hoàn toàn nhưng Lệ Chu tin chắc rằng sau này mình nhất định có thể, bởi vì cấp bậc của cậu không cố định, khác với các hùng tử khác, cậu có thể tu luyện và thăng cấp còn họ thì không. Dù hùng tử khác có làm được đi chăng nữa, cậu cũng không có ý định sẽ nhường Tạ Duy Nhĩ vào tay bất kỳ ai khác. Đây là mối tình đầu của cậu và cậu quyết tâm phải nắm bằng được. Thực ra, Lệ Chu không biết rằng với cấp bậc của Tạ Duy Nhĩ trong cả đế quốc chẳng có hùng tử nào có thể trấn an được tinh thần lực của hắn. Chính vì vậy mà Tạ Duy Nhĩ mới có thể vin vào lý do chiến tranh để trì hoãn việc kết hôn với hùng tử khác.

Tuy nhiên với việc tinh thần lực của Tạ Duy Nhĩ liên tục bạo động và tinh thú ngày càng trở nên nguy hiểm, khi Hùng Hoàng biết rằng nếu Tạ Duy Nhĩ không kết hôn thì sẽ chết, cách này không còn hữu dụng nữa. Dù cho hùng tử không thể hoàn toàn làm dịu đi tinh thần lực đang hỗn loạn của Tạ Duy Nhĩ nhưng họ có thể giúp hắn kéo dài sự sống. Chỉ cần Tạ Duy Nhĩ không chết, hắn vẫn có thể ra chiến trường. Nếu Tạ Duy Nhĩ có thể kết hôn với một hùng tử cao cấp, sinh ra thế hệ sau, thì dù là hùng tử hay thư tử thì cấp bậc cũng sẽ rất cao.

Hơn nữa trong mắt của Hùng Hoàng, việc kết hôn sinh trứng với hùng tử là nghĩa vụ của mọi thư tử. Dù cho Tạ Duy Nhĩ có là thượng tướng, đã có những công lao to lớn cho đế quốc, nhưng cũng không có ngoại lệ. Hùng Hoàng chưa bao giờ quan tâm đến sự sống chết của một quân thư, điều ông ta muốn chỉ là cuộc sống an nhàn cho chính bản thân ông ta. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro