12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ghi hình chương trình xong, Chipu không về Việt Nam, ban đầu đã thỏa thuận Nhã Sắt sẽ là hướng dẫn viên du lịch cho cô nhưng do có công việc nên tạm thời cô chỉ có thể đến đó một mình với nhân viên.

Chipu vì vậy nên trở nên lạnh lùng, còn Nhã Sắt thì cẩn thận nhìn cô với vẻ mặt giống như một chú cún con, lẽo đẽo đi theo cô, Chipu thậm chí không thèm nhìn hay để ý đến.

Nhân viên ý thức được có chuyện nên rời đi, Nhã Sắt liền kéo cô lại.

Chipu hất tay cô ra, trừng mắt nhìn cô, tức giận dậm chân, nói một câu bằng tiếng Trung rõ ràng,

"Chị...đồ nói dối."

Nhã Sắt mỗi lần nghe cô nói tiếng Trung đều rất vui vẻ, khóe miệng hiện lên nụ cười, đưa tay ra ôm, ánh mắt ôn nhu đến mức không thể tin được.

Chipu quay mặt đi, Nhã Sắt chạy theo cô, kéo cô vào lòng, ôm thật chặt, rất kiên nhẫn dỗ dành cô,

"Okay, it's my fault baby, don't be mad."

Hơi thở ấm áp phả vào tai, Chipu giãy giụa mấy lần cũng vô ích, không nhúc nhích nữa.

Nhã Sắt buông cô ra, một tay nâng cằm cô lên, đôi mắt màu hạnh nhân xinh đẹp long lanh nước, có chút bất bình, đang nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt.

Cô thở dài, gọi trợ lý của mình ở bên ngoài,

"Tạm dừng hoạt động đi."

Tiểu Thiên khó tin nhìn cô rồi nhìn Chipu.

Chipu không hiểu, nhưng dựa vào thái độ có thể đoán được.

Cô đưa bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình ra, nhẹ nhàng kéo áo của Nhã Sắt, nhìn cô với đôi mắt ngấn nước, nhưng lại nói với Tiểu Tạ,

"Tiểu Tạ, mang máy phiên dịch cho chị."

Tiểu Tạ đưa cho cô, lén nhìn mặt bọn họ, được rồi không sao, có lẽ hai người cũng không thực sự tức giận cho lắm.

Tiểu Thiên vẫn đứng nguyên tại chỗ, không biết nên đi hay ở, liếc nhìn Tiểu Tạ cầu cứu, Tiểu Tạ bất lực nhún vai.

Chipu nhìn Nhã Sắt và nói gì đó, sau đó đưa máy phiên dịch,

"Em tức giận vì chị đã hứa với em nhưng không thực hiện. Em rất muốn chị đi cùng em. Em đã mong chờ một hành trình tuyệt vời. Bây giờ đã hỏng hết rồi. Em rất buồn, nhưng em biết công việc quan trọng. Chị đi đi, đi làm về sớm và quay lại với em nhé?"

Sau khi nghe, Nhã Sắt càng cảm thấy áy náy và ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn ấy một cách trìu mến.

Hai trợ lí nhìn nhau rồi lặng lẽ cố ý rời đi, đóng cửa lại một cách lặng lẽ.

Hai người đứng ở cửa nhìn nhau thở dài, bây giờ hai người đó sẽ không gọi bọn họ vào đâu.


Nhã Sắt nắm tay Chipu đặt lên môi cô, cô có rất nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng chỉ nói "Được rồi".

Khi cô đi, Chipu ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt không biểu cảm.

Chipu nói cô sẽ tiễn cô đi nhưng lại không ôm cô. Ngồi trong xe, Nhã Sắt nhìn vào một cửa sổ nào đó của khách sạn, khẽ thở dài một hơi.

-----

Khi lên đường vào ngày hôm sau, Chipu không hề tỏ ra khó chịu, nhưng mọi người đều có thể thấy rằng cô ấy không vui lắm.

Mọi chuyện tưởng chừng như bình thường nhưng thực chất cô chẳng thấy hứng thú.

Nhưng trong hành trình, cô cảm nhận được những phong tục dân gian khác nhau và đó là một điều thú vị, tâm trạng Chipu dần dần được cải thiện, cuối cùng cô ấy cũng mỉm cười khi chụp ảnh, Tiểu Tạ thở phào nhẹ nhõm.

Chipu đưa tay về phía cô,

"Cho chị xem ảnh."

Xem xong, cô có chút không hài lòng,

“ Không thấy được vòng tay, chụp lại cho chị đi."

Tiểu Tạ phì cười nói: "Được."

Bây giờ cô ấy không còn tức giận nữa.

Sau khi chọn một vài bức ảnh đăng lên, Chipu uống trà và đọc bình luận của mọi người.

[Cận cảnh chiếc vòng tay các bạn ơi, cô ấy siêu đẹp!!!]

[Nhìn từ phía sau trông giống Nhã Sắt. Đây có phải là tướng thê thê không?]

[Khi nào hai chị em kết hôn?]

[Tôi, Lưu Nhã Sắt, đang xem bằng tên thật. ]

[Cô ấy vẫn đeo chiếc vòng tay Nhã Sắt tặng]

[Các chị em tin tôi đi! Là thật!]

[ Chipu tỷ, em nghĩ em tìm được người tặng nó cho chị rồi]

[Đi đâu cũng đeo chiếc vòng này, tui đoán mò là để làm tín vật tình yêu, làm người hướng dẫn cho cổ đi du lịch.]

[Lưu Nhã Sắt: Ở Trung Quốc có rất nhiều địa điểm đẹp, nhớ ghé thăm nhé. ]

Nụ cười trên mặt Chipu càng tươi hơn, cô gửi ảnh chụp cho Nhã Sắt.

Chipu: Có rất nhiều địa điểm đẹp nhưng chị không cùng em đi xem.

Lưu Nhã Sắt: Là lỗi của chị, từ giờ chị sẽ ở bên em.

Chipu: Chị chắc chắn đúng không?

Lưu Nhã Sắt: Tất nhiên rồi, đóng dấu đi.

Chipu gửi một cái gif, niềm vui bay lên trời, nụ cười như hoa nở, thật lâu không khép lại được, trong lòng có chút u ám sương mù đã hoàn toàn biến mất.

Điểm dừng tiếp theo là chùa Linh Ẩn, lối vào chính của ngôi chùa cổ tràn ngập hương trầm, dòng người nam nữ ra vào không ngừng, Chipu thấy ngôi chùa nằm trên núi, với màu xanh lam, gạch ngói đỏ, gió nhẹ và mây trong.


Người hành hương quỳ xuống và thành kính thờ phụng.

Thắp hương, lễ bái và quỳ lạy Đức Phật.

Thứ nhất, cầu sức khỏe cho gia đình,

Thứ hai, cầu sự nghiệp ngày càng phát triển,

Thứ ba, cầu mọi điều tốt đẹp sẽ đến với những người yêu thương.

Cầu cho mọi mong muốn trở thành sự thật.

----

Sau khi hoàn thành công việc, Nhã Sắt nhấp vào khung chat với Chipu, dừng lại một giây rồi thoát ra và nhấp vào khung chat với Tiểu Tạ.

Lưu Nhã Sắt: Chipu muốn tổ chức sinh nhật ở đâu?

Tiểu Tạ: Chị ấy nói muốn đến Disneyland.

Lưu Nhã Sắt: Được rồi, khi nào xong việc tôi sẽ đến.

Tiểu Tạ liếc nhìn màn hình điện thoại, sau đó nhìn về phía trước mà ngáp dài nói,

“Tại sao chị không nói với chị Nhã Sắt rằng chúng ta đã đến Thượng Hải? Nhỡ ngày mai chị ấy đến đây thì sao?”

Chipu trả lại điện thoại cho cô, nhắm mắt lại với người trang điểm, mỉm cười,

“Chị nhất định sẽ đến Bắc Kinh trước khi cô ấy khởi hành."


Trang điểm đơn giản xong, cô chụp vài bức ảnh sinh nhật ở khách sạn, Chipu buồn ngủ đến nỗi không mở mắt được.


Nằm trên giường được một lúc thì cô tỉnh dậy.

"Chị ơi, phải bắt chuyến bay."

Chipu không mở mắt đứng dậy, phải một lúc sau cô mới tỉnh táo.

Cô bật điện thoại lên, nhận ra rằng Nhã Sắt đang chúc mừng sinh nhật cô trên nhiều nền tảng khác nhau.


Cô cười toe toét, đôi mắt sáng rực rỡ, mọi người xung quanh đều cảm nhận được niềm vui của cô ấy.

Stylist biết cô sắp tổ chức sinh nhật vớ bạn gái nên đã trang điểm cho cô như lên sân khấu biểu diễn.



Sau khi xong, Chipu tạm biệt và yêu cầu nhân viên ở lại Thượng Hải, cô đến Bắc Kinh một mình.

----

Nhã Sắt vừa mới trang trí nhà cửa xong thì nghe thấy tiếng chuông cửa, khi cô đi ra mở cửa, cô nhìn qua lỗ nhìn trộm.

Khi nhìn thấy người ở bên ngoài, cô giật mình và choáng váng.


Cô hoàn toàn sửng sốt, mở cửa ra, Chipu dang rộng vòng tay, cười rạng rỡ:

“Surprise!"

Trước khi Nhã Sắt kịp phản ứng, tay cô đã ôm chặt lấy Chipu.

"Oh, my God, you are so beautiful, it's like a dream.”

Chipu rời khỏi vòng tay cô, nhìn rõ cách bố trí của căn phòng.

Cô bước vào và kêu lên,

"It's for me?"

Nhã Sắt từ phía sau đi đến chạm vào đầu cô và cười nói,

"Of course"

Cô lấy bó hoa trên ghế sofa lên rồi ôm bằng cả hai tay, trong mắt hiện lên sự nghiêm túc hiếm có,

“Happy birthday, my love. I want to be the first person to congratulate you on every birthday from now on. Up to now, I feel that falling in love with you is a particularly incredible thing, but I am very grateful to God for letting me meet you. You're the best gift I've had in over 30 years. Today is your birthday, I hope your wishes can come true."


Cô đã học đoạn tiếng Anh này rất lâu, có lẽ cách phát âm của cô không chuẩn, nhưng cô nói từng chữ mà Chipu nước mắt lưng tròng, cô ôm hoa, quàng một tay qua eo cô ấy, dụi mặt vào hõm cổ cô, hôn lên làn da ấm áp, nhẹ nhàng nói,

"I love you"

Cơ thể được bao bọc trong một vòng tay ấm áp và mạnh mẽ, Nhã Sắt cười vào tai cô,

"I love you too"

Hơi thở dần trở nên hỗn loạn, nụ hôn đi từ tai xuống môi rồi rơi xuống xương quai xanh, mút như cắn nhưng không cắn, tạo thành một bông hoa xinh đẹp.

Hai người đang tâm tình vui vẻ thì một tiếng sủa vang lên khiến Chipu giật mình suýt cắn vào lưỡi.

Nhã Sắt trợn mắt và bế kẻ phá đám lên, nhẹ nhàng đánh vào mông nói,

"Xấu xa"


Chipu ngượng ngùng cười, bước tới sờ đầu kẻ phá đám,

"Your dog?"

"Yes, it's called Muội Muội"

"Muội Muội"

Bé cún trắng muốt sẽ nhắm mắt hưởng thụ khi được chạm vào.


Muội Muội có đôi mắt đẹp và rất ngoan ngoãn, ngoài phá đám chuyện vừa rồi thì là một chú chó con rất dễ thương và Chipu rất thích nó.


Nhã Sắt tìm một chiếc mũ sinh nhật đội cho Chipu, cô lấy nó đội cho Muội Muội, sau đó mỉm cười với Nhã Sắt,

"So cute!!!"

Lời khen này có vẻ quen quen.

Nhã Sắt bĩu môi,

“If you praise me for being cute,you can't praise my dog for being cute."

Chipu ôm mặt cô, nhéo mặt cô,

“You're also my little dog."

Nhã Sắt nhăn mũi: "Được rồi."


Hai người cùng Muội Muội chụp vài bức ảnh trên ghế sofa, Nhã Sắt chọn một vài bức mà cô hài lòng rồi hỏi Chipu,

“Can I send it to the circle of friends?"

(Vòng bạn bè trên ứng dụng Wechat)


Chipu đang ăn bánh nói, "Of course"


Nhã Sắt nhìn cô và nói vào phần mềm dịch thuật,

“Would you mind letting everyone know about our relationship?

Chipu đặt đĩa xuống, ánh sáng dịu nhẹ chiếu vào mặt cô, đôi mắt sáng ngời,


“I don't mind if you don't mind."


Một nụ hôn kéo dài rơi xuống, hai người càng ngày càng gần nhau hơn, tình yêu của họ tiếp tục nóng lên và lên men trong đêm đầy ý nghĩa này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro