Tám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi tối hôm đó, Mina đã chiến tranh lạnh Jungkook và Sana một thời gian dài. Hai 'tội đồ' vừa đáng thương vừa đáng trách ấy phải giở đủ mọi thủ đoạn từ lấy lòng, nũng nịu, nịnh nọt, năn nỉ ỉ ôi cho đến khóc lóc, thề thốt, và bám lấy Mina không tha mới nhận được sự tha thứ từ Mina.

***

Leng Keng

"Kính chào quý khách!" Jungkook từ trong bếp đi ra, "À là anh hả. Anh tự làm đồ uống đi." Jungkook quay đầu đi vào bếp làm tiếp việc mình đang dở tay.

"Yah, thái độ đó của chú là sao? Khách vô mà không chịu tiếp đón gì hết." Suga than phiền trước sự hờ hững của Jungkook rồi bắt tay tự làm đồ uống cho mình.

"Bữa nay anh đi làm sớm thế?" Jungkook hỏi, tay vẫn thăn thoắt làm đồ ăn.

"Lát tối có hẹn đi ăn tối với V nên tranh thủ lên sớm, làm cho xong bản nhạc rồi đi là vừa." Suga nói rồi uống một ngụm cà phê.

"Oh, hiếm khi thấy anh đi ăn với đối tác nhiều lần đó." Giọng Jungkook hòa cùng tiếng xì xèo xào nấu trên bếp.

"Tại ai mà tui phải mời người ta đi ăn bữa khác?" Suga đứng dựa tủ liếc nhìn Jungkook.

"À, em nhớ rồi. Giúp em, Satang và cả Mina gửi lời xin lỗi tới Taehyung hyung nhé." Ngẫm nghĩ một chút Jungkook mới nhớ ra.

"Tụi bây cũng nhận ra hôm đó mình thất thố sao. Cứ tưởng hôm đó không đứa nào xấu hổ chứ." Suga khịa.

"Ani, em đâu ngờ mọi chuyện lại đi xa đến vậy." Jungkook đã làm xong đồ ăn, quay sang hỏi Suga, "Anh ăn không? Nếu ăn thì đưa em thêm cái đĩa."

Tay Jungkook bận rộn múc đồ ăn ra đĩa rồi đem phần còn lại đóng hộp bỏ tủ lạnh. Làm xong, Jungkook bưng hai đĩa đồ ăn của mình và Suga tới chỗ Suga đang ngồi.

"Hai con bé kia không xuống ăn à?" Suga chậm rãi gắp đồ ăn.

"Hai chị em đó đi spa làm đẹp rồi. Chắc chiều tối mới về." Jungkook lơ đãng trả lời.

"À đúng rồi hyung, nãy em quên." Jungkook chợt nhớ ra, anh đi tới ngăn tủ lấy thứ gì đưa cho Suga, "Anh đưa Taehyung hyung giúp em nhé. Đây là phiếu giảm giá thay cho lời xin lỗi của quán. Dù sao chỉ xin lỗi suông thì không chân thành cho lắm."

"Sao anh mày không nhận được quà xin lỗi? Anh mày cũng bị tổn thương, cũng bị mất mặt, cũng bị xấu hổ mà." Suga đòi hỏi.

"Ông ăn dầm nằm dề ở đây suốt mà còn đòi giảm giá. Giảm cho ông chắc tụi tui dẹp tiệm quá." Jungkook phất tay từ chối, "Ăn nhanh nhanh rồi đi đi. Ông ngồi đây lâu mất công tui lại tốn tiền điện máy lạnh cho ông ngủ."

"Ơ hay cái thằng này, riết rồi mày có coi tao là khách không thế?" Suga lườm Jungkook cháy mặt.

"Không. Ăn nhanh rồi đi làm nhạc đi." Jungkook phũ phàng đuổi khách.

***

Suga rời khỏi cửa tiệm cũng là lúc quán cà phê bắt đầu tiếp đón những vị khách khác nhau. Chỉ trong chốc lát, sự im tĩnh của tiệm cà phê đã được thay thế bởi sự nhộn nhịp, tấp nập. Tiệm dần đông khách nhưng Jungkook vẫn tranh thủ tán dóc cùng họ dù tay anh đang bận rộn pha chế nhiều loại thức uống cho mọi người. Dường như tất cả đều rất quen thuộc với quán cà phê, họ theo thói quen hỏi thăm nữ chủ nhân của quán khi không thấy sự xuất hiện của cô.

Chỉ trong buổi sáng, câu hỏi Jungkook được nghe nhiều nhất chỉ sau câu xin chào và tạm biệt của mọi người là "Chị chủ xinh đẹp hôm nay không tới tiệm sao?" Anh có chút buồn cười xen lẫn tự hào trước sự yêu thương nồng nhiệt của mọi người dành cho Satang của anh.

Trước đây, vì quá tò mò, Jungkook đã hỏi vài người khách quen của tiệm tại sao họ luôn hỏi đến Sana mỗi khi cô đi vắng. Và anh nhận lại những câu trả lời dở khóc dở cười.

"Giọng cười chị chủ đặc biệt. Tôi mới nghe một lần mà nó in trong đầu cả ngày."

"Chị chủ đẹp quá làm em suýt cong."

"Con bé hôm bữa té với cái tướng kỳ lạ lắm. Tới giờ cô vẫn thấy mắc cười mỗi khi nhớ lại."

"Giọng chỉ ngọt quá khiến tim em xao xuyến."

"Bữa con bé té xém tí là đổ nguyên ly nước vô người ông. Con bé hậu đậu quá làm ông lo."

"Hôm qua chỉ mở cửa đập trúng đầu em. Anh nhìn nè, trán em còn sưng nè." Một cậu bé còn chỉ anh xem vết tích của sự hậu đậu của Sana.

"Sáng hôm em đi thi, em ghé đây mua bánh gặp đúng lúc chị chủ đang cười. Sau đó, vô phòng thi làm bài mà đầu em chỉ toàn tiếng cười của chỉ."

"Bữa em ngồi xem phim trong khi đợi bạn tới. Phim em xem là phim bi kịch mà nghe giọng chị chủ cười xong tự nhiên phim đó thành phim hài kịch."

***

Bận rộn cả ngày, cuối cùng Jungkook cũng có chút thời gian rảnh. Anh mở máy, kiểm tra hộp thư điện tử của mình và tranh thủ trả lời chúng trước khi ai đó tới quán. Chăm chú đọc mail và xử lý những công việc đơn giản xong, anh chuyển sang đọc báo cáo của nhóm anh.

Leng Keng

Sự tập trung của Jungkook bị ngắt quãng, anh ngước về phía cửa rồi nở nụ cười tươi khi người sau cánh cửa bước vào quán.

"Kookie à, em về rồi đây!" Sana chạy thẳng về phía anh.

Anh dang rộng vòng tay chào đón cô. Cô ôm anh thật chặt, nũng nịu dụi mặt vào ngực anh. Anh yêu chiều vuốt tóc cô gái trong lòng mình, nhìn cô đầy dịu dàng.

"Hai người thôi làm quá đi được không? Bà Sana mới đi có 10 tiếng mà làm như bả đi công tác 10 tháng mới về á chời." Mina bước vào quán phũ phàng đập tan bầu không khí màu hồng này đi.

"Để rồi xem sau này cô em có như vậy không nhá? Cười người hôm trước, hôm sau người cười à nha." Jungkook liếc Mina khi kéo Sana ngồi xuống cạnh mình.

"Hừm, cho xin. Ai mà cũng như ông bà thì thế giới này loạn mất." Mina bĩu môi đứng tựa vào quầy nhìn hai người.

"Cái này người ta gọi đó là định mệnh, là mối lương tiền định. Không gì vững chắc bằng sự gắn kết của hai tụi tui." Jungkook tự hào khoe khoang.

"Arasso. Là định mệnh, là mối lương duyên tiền định nên mới về chung nhà để bớt gây họa cho xã hội." Mina ngán ngẩm thừa nhận.

"Kookie. Nãy Mina nhận được lời mời tham gia nhóm nhạc mới từ một công ty giải trí lớn đó." Sana chen ngang màn cãi vã.

"Woa. Công ty nào gan dữ vậy?" Jungkook thốt lên.

"Thỏ béo kia thèm đòn à? Thèm đòn thì nói chứ đừng nói chuyện cà chớn vậy nhá." Mina phóng ánh mắt hình viên đạn về phía Jungkook, rồi liếc sang chị mình "Còn bà kia, sao bà hay kiếm chuyện để chồng bà đâm chọt tui vậy? Ở chung lâu ngày ngáo theo nhau à?"

"Minari~ Mina nói vậy làm Sana giận đó. Sana chỉ khoe với Jungkook là Mina có ánh hào quang blink blink thu hút được người tìm kiếm thực tập sinh thần tượng thôi mòa." Sana chu mỏ, cất tiếng nịnh nọt bằng giọng điệu em bé. Nói xong, cô khoanh tay, quay đầu đi, tỏ vẻ giận dữ.

Jungkook và Mina đứng hình khoảng chừng là ba giây, rồi đồng loạt bỏ đi chỗ khác.

"Yah!" Sana tức giận đứng bật dậy, "Hai người kia! Thái độ đó là sao hả?"

"Yeobo, anh đứng lại đó. Anh dám làm lơ vợ mình sao?" Sana la lớn.

"Yeobo, em uống chút cà phê cho tỉnh ngủ." Jungkook cầm ly cà phê tới.

"JEON JUNGKOOK ANH CHÁN SỐNG RỒI HẢ?!" Sana hét lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro