2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2

Có lẽ là hóng gió dầm mưa rồi nhiễm lạnh, cộng thêm uống rượu quá nhiều, Lý Thắng Hiền không thoải mái lắm, mê man nằm trong lều trại, chân vừa tê vừa đau, tuy không hẳn là nghiêm trọng, nhưng nhìn chung chẳng dễ chịu gì cho cam.

Lý Thắng Hiền rúc trong túi ngủ, quần áo đã khô hơn nửa, nhưng có vài chỗ còn ẩm ướt, muốn thay nhưng lại lười, do dự một hồi, cuối cùng dứt khoát mặc kệ, ngã đầu xuống ngủ mất.

Dù sao còn vài hôm nữa Quyền Chí Long mới về, cảm thì cảm đi, chích vài mũi là ổn thôi.

Ngủ đến mơ mơ màng màng, nghe bên ngoài có tiếng tranh cãi ầm ĩ, Lý Thắng Hiền lật người, quấn mình càng chặt hơn, dùng túi ngủ bịt lỗ tai, che khuất gáy và nửa gương mặt.

Thế giới yên tĩnh trở lại, chỉ còn tiếng bước chân quen thuộc.

Lý Thắng Hiền tưởng rằng mình đang ngủ mớ, nếu không sao lại nghe được tiếng bước chân của Quyền Chí Long.

Cửa lều bị xốc lên, một luồng khí lạnh tràn vào. Lý Thắng Hiền co thành một cục, phát hiện có người đè túi ngủ của mình.

"Làm gì vậy." Lý Thắng Hiền xoay người lại, nheo mắt nhìn người ngồi xổm trước mặt mình, ngơ ngác gọi: "Chí Long ?"

Quyền Chí Long Lý mặt, giữa đôi mày khẽ chau, túm lấy mũ trùm túi ngủ, bọc cả gương mặt Lý Thắng Hiền. Lý Thắng Hiền không vui, lắc đầu toan đẩy ra, cổ họng phát những tiếng ưm a, ngờ đâu mông bị vả cho một phát. Xương cụt của cậu tê rần, bấy giờ mới tỉnh táo đôi chút.

Quyền Chí Long tát cú này rất mạnh, nếu không có túi ngủ che hộ thì đã in lại vết đỏ trên da thịt rồi. Lý Thắng Hiền tỉnh rượu phân nửa, không dám cựa quậy, đến tận khi bị bọc túi ngủ bế lên mới yếu ớt hỏi một câu "Sao anh về rồi?"

Quyền Chí Long không để ý đến Lý Thắng Hiền, đen mặt bế cậu ra khỏi lều, mở cửa xe ném vào ghế phó lái, mình thì ngồi vào ghế lái, nố máy bỏ lại đám Mạc Tiến đứng đực ra cạnh đống lửa.

Mạc Tiến sửng sốt vài giây: "Anh Lý cứ thế bị mang đi à? Quyền Chí Long cũng phách lối quá rồi!"

"Nếu không nhóc mày lái xe cướp người về đi?" Hình Gia nói: "Dù gì Quyền Chí Long lái xe cũng chậm rì, bây giờ nhóc mày hành động chắc còn kịp."

Mạc Tiến lắc đầu nguầy nguậy: "Thôi tha cho em, em dám chọc anh Lý chứ không dám chọc bồ anh Lý đâu."

Siêu xe màu bạc băng qua rừng rậm, Quyền Chí Long chẳng nói câu nào với Lý Thắng Hiền.

Lý Thắng Hiền cũng im thin thít, co mình trên ghế phó lái ngắm đường cong nơi chiếc cằm bạnh ra của anh chồng nhà mình, tim từ từ tăng nhịp, một giọng nói quanh quẩn trong đầu —— Mày nhìn đi nhìn đi, mày lại chọc ảnh giận rồi.

Sợ không?

Sợ chết luôn á!

Chặng đường hơn 200 km, mặc dù đã lên đường cao tốc, Quyền Chí Long vẫn khống chế tốc độ xe. Lý Thắng Hiền nghiêng người nhìn hắn, cuối cùng nhịn hết nổi: "Bộ anh lái Didi đón khách hay sao vậy?"

*Didi là ứng dụng gọi xe bên Trung Quốc, tương tự Grab với Uber.

"Tịch thu rồi." Quyền Chí Long bình thản đáp, Lý Thắng Hiền vừa nghe liền sốt ruột, ngồi thẳng người dậy: "Không được!"

"Ngồi yên đó. Ngứa da thì dụi ghế đỡ đi, bây giờ anh không có thời gian xử em."

Quyền Chí Long khom lưng bế LýThắng Hiền lên, Lý Thắng Hiền cười ha ha: "Nghe bảo phải quỳ bàn phím một đêm mà? Vậy làxong rồi à?"

"Em im miệng đi." Phòng ngủ ở lầu hai, Quyền Chí Long chỉnh chăn, sờ trán Lý Thắng Hiền, xác định không sốt mới xoay người đi về phía cửa.

Lý Thắng Hiền: "Đi đâu vậy? Không xử emhả?"

"Tắm." Quyền Chí Long nghiêng nửa mặt qua:"Tắm xong mới xử em."

Lý Thắng Hiền quấn chăn cười tí tởn.

Lát sau Quyền Chí Long sấy khô tóc cho LýThắng Hiền, đoạn lột quần ngủ của cậu kiểm tra hai chân. Lý Thắng Hiền không nghe lời, châncứ cà cà đũng quần Quyền Chí Long. QuyềnChí Long tát cho một cái, Lý Thắng Hiền "ui da" một tiếng, xoa ngón chân hỏi: "Em cởi quần rồi màanh chỉ kiểm tra chân em thôi hả?"

"Ông chú móc chân còn muốn sao nữa?"

Lý Thắng Hiền nhào qua, cưỡi trên hông QuyềnChí Long, dùng đũng quần cọ xát: "Ông chú móc chân muốnanh xử ổng."

*Ông chú móc chân: ý nói phái nam tục tằng thô lỗ, ngoài ra còn chỉ mấy chanội lên mạng giả gái gây chú ý, xong vừa xem log chat vừa móc chân cười sằngsặc.

Hai người nhìn nhau vài giây, Quyền Chí Longnhéo nhéo mông Lý Thắng Hiền, đoạn trởmình đè Lý Thắng Hiền xuống giường, đặtmột nụ hôn lên trán đối phương: "Ngủ đi."

Nói đoạn tắt đèn đầu giường, ôm Lý Thắng Hiềnvào lòng.

Ở ngoài chơi cả ngày, vừa đua xe vừa nghịch súng, Lý Thắng Hiền vốn đã thấm mệt, tựa vào lồng ngực quen thuộc, trong hơi thởcó mùi vị thân quen, nhắm mắt chưa bao lâu đã thiếp đi.

Quyền Chí Long lại không ngủ, nghĩ đếnviệc Lý Thắng Hiền và đám Từ Khải Phongđua xe trên đường núi, còn dầm mưa bắn súng trong rừng, lòng vừa giận vừa nghĩlại mà hoảng.

Vừa rồi hắn thật sự muốn đánh Lý Thắng Hiềnmột trận, đánh mạnh tay vào, mắc công toàn bỏ ngoài tai.

Mặc dù bây giờ, Quyền Chí Long vẫn muốnlôi cái tên không chịu nghe lời này dậy đánh một trận.

Lý Thắng Hiền ngủ một mình thì ngoan lắm,có thể nằm một tư thế đến trời sáng, nhưng bên cạnh có người là không chịu yên,đầu phải dúi vào ngực Quyền Chí Long, tayphải ôm eo Quyền Chí Long, ngủ một hồicũng phải gác chân lên người Quyền Chí Long.Chưa được bao lâu lại trở mình, đè hơn nửa người lên Quyền ChíLong, hơi thở ấm nóng phả vào cổ Quyền ChíLong. Quyền Chí Longthở dài, mặc cho Lý Thắng Hiền đè, mãi khibị đè đến tê rần mới nhẹ nhàng đẩy Lý Thắng Hiền ra.

Lý Thắng Hiền lầm bầm một tiếng, không bịđánh thức.

Đến tận khi trời sáng, Quyền Chí Long cũngkhông ngủ, thấy gần đến giờ bèn rời giường rửa mặt, lúc về thay quần áo thìthấy Lý Thắng Hiền nằm ở chỗ mình ngủ, lộra cặp chân, kẹp chăn mà dụi.

Quyền Chí Long ngồi bên giường, vén tócmái của Lý Thắng Hiền, cười khẽ: "Nằm mộngxuân à?"

Lý Thắng Hiền nửa mê nửa tỉnh, mắt cũngkhông mở, chỉ là buổi sáng có cảm giác, mà trong chăn có mùi và nhiệt độ cơ thểcủa Quyền Chí Long, ngửi một hồi thì bắtđầu dụi theo bản năng.

Quyền Chí Long nhấc một góc chăn, thò tayvào, xoa nắn thứ nửa cương đó cách lớp vải. Lý Thắng Hiền phát ra một tiếng rên trầm thấp, bấy giờ mới mở mắt, lim dimnhìn Quyền Chí Long: "Anh lại quậy em..."

Quyền Chí Long che Lý ThắngHiền dưới người, vừa hôn môi vừa vỗ về dục vọng buổisớm của cậu. Vết chai do năm xưa cầm súng lâu ngày ở bộ đội đặc chủng đến naychưa tiêu, kích thích mang đến cho phần trước mẫn cảm hệt như kim châm. LýThắng Hiền thoải mái ưỡn hông, vội vã nhét thằng nhỏvào tay Quyền Chí Long, cổ họng phát ratiếng rên rỉ không nén nổi. Quyền Chí Longtuốt từ trên xuống dưới, móng tay cắt cực ngắn cào nhẹ trên mạch máu phồng lên.Lý Thắng Hiền duỗi hai tay ra khỏi chăn,ôm chặt cổ Quyền Chí Long, liếm vành taicủa đối phương: "Chí Long, nhanh nữa đi."

"Quên chuyện tối qua rồi sao? Còn dám ý kiến ý cò với anh." Tuy miệng nói nghelạnh lùng, nét mặt Quyền Chí Long lại mangý cười, động tác của ngón tay cũng dần dần nhanh hơn, đến khi thứ trong tay runrẩy tiết ra dịch nhờn, hắn mới lấy khăn giấy trên tủ đầu giường, lau sạch giúp LýThắng Hiền.

Nào ngờ Lý Thắng Hiền hưởng thụ xong cònlật người lại, nằm sấp trên giường vểnh mông lên, híp mắt nhìn QuyềnChí Long.

Ý tứ chẳng thể rõ ràng hơn.

Quyền Chí Long lại vờ như không hiểu cúingười xuống, giọng trầm ấm gợi cảm: "Định làm gì đấy?"

Lý Thắng Hiền nói bằng giọng hơi khàn:"Mặt sau cũng muốn."

"Không biết xấu hổ." Quyền Chí Long dùngngón trỏ vạch quần ngủ của Lý Thắng Hiền,nửa cái mông lộ tồng ngồng trong không khí. Lý Thắng Hiền uốn éo hông, ngờ đâu ngón tay của Quyền ChíLong không luồn vào giữa đùi của mình, mà mông phải lạibị tát một cái rõ đau, "bốp" một tiếng, cực giòn cực vang.

Đau!

Đau đến độ sống lưng kéo căng, đùi và mông vội khép lại.

Quyền Chí Long kéo quần lên giúp LýThắng Hiền, đắp kín chăn cho cậu, không dỗ dành câunào, bỏ đi một nước trước ánh mắt tủi thân của cậu.

Có điều Lý Thắng Hiền cũng chẳng tủi thânbao lâu, sướng xong lại buồn ngủ, nướng thêm giấc nữa, đến khi tỉnh lại đã trưatrời trưa trật. Quyền Chí Long không còn ởđây, trong di động có nhiều tin nhắn chưa đọc, một trong số đó là QuyềnChí Long gửi: Mấy ngày tới cũng không được phépra ngoài, ngoan ngoãn ở nhà, lại tái phạm thì không chỉ quỳ bàn phím đâu.

Lý Thắng Hiền ném di động, lại ngã xuốnggiường lăn một vòng, nhủ thầm cái tên ngốc này đi công tác còn ráng về tra xétmình, tra xong còn tuốt giùm mình một phát, khóe miệng không khỏi nhếch lên.

Nhớ mang máng, trước khi Quyền Chí Longnhét góc chăn cho mình, còn cào cào lòng bàn chân của mình.

___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mh