Chương 3: Mèo AI Chimon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm sau khi Ohm rời đi, Perth đã nỗ lực hết mình để trở thành một sinh viên quân sự. Hình ảnh người anh luôn hiện hữu trong tâm trí anh, là động lực giúp anh vượt qua những khó khăn, thử thách.

Trước khi rời đi, Ohm đã có một cuộc trò chuyện nhỏ với Perth:

"Perth, anh biết em không muốn theo nghiệp quân đội. Nhưng em hãy thử tiếp tục, biết đâu em sẽ tìm thấy đam mê của mình. Anh sẽ sớm quay lại, khi mọi chuyện sáng tỏ."

Perth nhìn anh trai, ánh mắt đượm buồn:

"Anh hứa với em sẽ trở về chứ?"

Ohm ôm Perth vào lòng, giọng anh trầm ấm:

"Anh hứa. Anh sẽ trở về sớm thôi."

Sau khi chia tay bạn bè, Perth lững thững đi bộ từng bước về nhà. Trong lòng cậu băn khoăn suy nghĩ:

"Mình thực sự không muốn trở thành một người lính. Mình muốn theo đuổi ước mơ của riêng mình. Nhưng làm thế nào để thuyết phục bố và ông nội?"

Khi mở cửa phòng mình, ngoài vali mà Perth tự chuẩn bị, một hộp quà trên bàn đã thu hút sự chú ý của Perth. Cậu tò mò mở hộp quà, và bất ngờ nhìn thấy một chú mèo nhỏ màu trắng tinh khôi với đôi mắt xanh biếc long lanh. Chiếc tai mèo đeo một chiếc khuyên lắc lư tinh nghịch mỗi khi di chuyển, khiến Perth không khỏi bật cười.

Bộ lông trắng mềm mại của bé mèo mịn màng như nhung. Đôi mắt xanh biếc to tròn long lanh như hai viên ngọc bích. Chiếc đuôi dài cong cong uyển chuyển theo từng bước di chuyển. Chiếc khuyên tai lấp lánh lắc lư tinh nghịch, tạo nên vẻ ngoài vô cùng đáng yêu. Chú mèo có một chiếc vòng cổ nhỏ màu đen. Trên chiếc vòng có thêu chữ Chimon lấp lánh lệch sang bên cạnh.

Perth ôm Chimon vào lòng, cảm nhận sự ấm áp và mềm mại của chú mèo. Nụ cười nhỏ nở trên môi anh, xua tan đi những muộn phiền trong lòng. Bỗng, tiếng gõ cửa vang lên, bố Perth xuất hiện sau cánh cửa.

Perth trò chuyện với bố về món quà:

"Bố ơi, đây là mèo của ai vậy ạ?" Perth hỏi, giọng tò mò.

Bố Perth mỉm cười: "Đây là Chimon, món quà nhập học bố dành cho con."

"Mèo ạ?" Perth ngạc nhiên, "Nhưng con không biết nuôi mèo."

Bố Perth khẽ vuốt ve bộ lông mềm mại của Chimon: "Chimon không chỉ là một chú mèo bình thường. Nó là một chú mèo AI, có khả năng hỗ trợ con trong học tập và rèn luyện."

Perth bật cười ngạc nhiên. "Mèo AI ạ? Nghe thật khó tin."

Bố Perth giải thích: "Chimon có thể phát ra các xung điện nhẹ để kích thích hệ thần ki'nh của con, giúp con tăng cường tốc độ và độ chính xác trong các hoạt động. Nó cũng có thể hướng dẫn con theo giáo trình tổng hợp tốt nhất cho con. Ngoài ra, Chimon còn được trang bị hệ thống cảm biến tiên tiến giúp phát hiện nguy hiểm từ xa để con có thể phản ứng kịp thời."

Perth im lặng, suy nghĩ về những điều bố vừa nói. Cậu không ngờ rằng Chimon lại có những khả năng đặc biệt như vậy. Có lẽ, chú mèo này sẽ là người bạn đồng hành giúp cậu vượt qua những khó khăn và thử thách sắp tới.

"Nhưng con không thể luôn mang mèo đi khắp nơi được. Rất bất tiện và chưa chắc nhà trường đã cho phép điều đó" Perth nhíu mày nói, cậu thật sự băn khoăn trước món quà này của bố.

Bố Perth mỉm cười : "Con không cần lo lắng về điều đó đâu. Chimon có thể thu nhỏ lại thành vòng tay để con đeo ở bên mình."

Một người bạn đồng hành mới sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro