Em đâu biết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em dường như chẳng thiết tha gì được sống

Em dường như cũng chẳng cần tôi nữa.

Em đừng giải thích gì cả. Tôi hiểu. Trong mắt em.
khoảnh khắc em đưa mình cho cơn gió như em vẫn kể với tôi, tôi thấy.

Trong mắt em không có tôi.

Mắt em không "sâu" và "sống" như lần đầu nó cuốn lấy hồn tôi. Tôi thấy được những gì em nói em yêu, những gì em nói em ước, những gì trước khi chết đi nhất định em sẽ thấy được. Em từng kể cho tôi tất cả. Và tôi nghĩ về nó hằng giờ.

Tôi luôn biết trong suy nghĩ, trong mong ước của em chưa từng có tên tôi. Vì em nói tôi là vầng trăng bạc soi cho con đường tăm tối của em. Em nói em không xứng để ước ao kẻ như tôi. Mặc cho tôi ôm em hằng đêm, trong cơn nức nở về quá khư đầy buồn thương của em, trong tiếng nghẹn ngào nỉ non tên tôi.
Em lúc nào cùng nói mình dơ bẩn, em lúc nào cũng muốn tẩy rửa cho chính mình. Nhưng những đêm rút người vào lòng tôi em không nhớ. Vì em chóng quên. Vì tôi yêu mọi nhân cách của em.

Giờ đây thân thể tôi muốn theo em.

Đến lúc rồi, cơn gió của tôi đã đợi sẵn rất lâu.

Tôi thả mình.

Cũng như em, trong mắt tôi, cả tâm hồn và trái tim tôi giờ đây là những điều tôi mong mỏi, nguyện cầu - chính em.

Em đâu biết trái tim tôi đã chết đi trong ánh mắt cuối cùng em trao cho tôi. Trong cái nhìn không hề có tôi.

Em đâu biết, tôi chết đi trong ánh mắt cuối cùng tôi trao cho thế giới đã từng có hơi ấm của em. Trong cái nhìn toàn hình bóng em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro